← Quay lại trang sách

Chương 2852 Tặng Đầu Người Cùng Thu Hoạch (2)

Bởi vì thời tự không gian Thận Long Châu luôn được bảo mật tuyệt đối, những người này muốn đi vào, nhất định phải buông thần hồn ra, để Diệp Chân đánh một cấm chế xuống thần hồn.

Cho nên, ban đầu những người này đã chả có chút khả năng phản bội nào.

Những người khác ở bên trong, cũng không biết Diệp Chân ra ngoài.

Dù sao lúc này, trong Bắc Hải Châu công phủ, Diệp Chân còn để lại một cái huyễn thân ở nơi đó tu luyện mà lấy tai mắt mê hoặc thế giới bên ngoài.

Suy nghĩ một phen, Diệp Chân ngọau trừ khả năng xảy ra vấn đề trong nội bộ.

Tiếp theo, chính là bị Hoàng Linh nhị công chúa Khương Huy Anh bán đứng hắn.

Điểm này, có khả năng rất lớn.

Nhưng cái để Diệp Chân mâu thuẫn là, Diệp Chân nhìn ra được, vốn dĩ Hoàng Linh nhị công chúa dưới uy hiếp mơ hồ của hắn, cuối cùng đã cho hắn một viên Hoàng Linh giới và ấn tín thông hành qua thông đạo không gian na di Hồng Hoang Đại Lục đương thời.

Trừ bị Diệp Chân uy hiếp ra, càng quan trọng là, Khương Huy Anh cũng có mưu đồ với Diệp Chân, hình như rất muốn biết Nguyên Linh Tứ Sắc của Diệp Chân là đến như thế nào, trước đó lúc trên Nhân Ma chiến trường, nàng cũng đã từng tự mình mạo hiểm đi tìm Diệp Chân.

Mà Diệp Chân cũng chính là dựa vào nguyên nhân này mới đi tìm Khương Huy Anh để giao dịch.

Mặt ngoài nhìn như Diệp Chân đã uy hiếp được Khương Huy Anh, nhưng trên thực tế, hai người đều đã có mưu đồ.

Bằng không, loại chuyện này trước Hoàng Linh nhất tộc đại sự, Khương Huy Anh sao lại tuỳ tiện cho Diệp Chân?

Từ phương diện nào đó, Khương Huy Anh cũng ôm ý nghĩ để sau khi Diệp Chân tiến vào Hoàng Linh giới rồi đối phó với hắn, lúc này mới ở trên mặt mũi mà hoàn thành giao dịch trước đó với Diệp Chân.

Điểm này, Diệp Chân nhìn ra được.

Nhưng Khương Huy Anh đã có loại mưu đồ này với Diệp Chân, tại sao lại phải trở tay bán đứng Diệp Chân đâu?

Diệp Chân thật sự nghĩ không ra.

Thứ ba, về việc Thiên Miếu có giám sát Diệp Chân hoặc Bắc Hải quận hay không, Diệp Chân tin tưởng, có thể sẽ có, xác suất rất lớn là có.

Dù sao giữa Diệp Chân và Thiên Miếu có rạn nứt, hơn nữa trước mắt, người ủng hộ phía sau Thiên Miếu ẩn làm cát cứ Ly Thân Vương Cơ Nguyên, Diệp Chân lại là người mà Ly Thân Vương xem như cái đinh trong mắt, rất bình thường.

Nhưng vấn đề là, Thiên Miếu coi như thật đang giám sát Bắc Hải quận, nhưng lại không nhất định có thể giám sát nổi Diệp Chân hắn.

Điểm này, Diệp Chân vẫn rất tự tin.

Lần này từ Bắc Hải quận ra, Diệp Chân trừ việc để lại huyễn thân mê hoặc tai mắt ngoại giới, lúc Diệp Chân rời đi còn thi triển tiên thiên Ngũ Hành độn pháp để cách xa Bắc Hải quận trước, sau đó mới để tiểu Miêu chở hắn đến Phong Châu.

Diệp Chân tự tin, hẳn là không ai có thể phát hiện hắn được.

Nhưng hết lần này tới lần khác, Thiên Miếu lại chặn lấy hắn, còn ra một mệnh lệnh.

Tước mắt Diệp Chân vẫn chưa biết ba người Hoang Sí, Hoang Mãn, Hoang Cực của Thiên Miếu này là phụng theo lệnh của ai.

Nhưng trên cơ bản, khi phân tích nơi này, căn nguyên đã tìm không sai biệt lắm.

Khương Huy Anh, Hoàng Linh nhất tộc!

Diệp Chân kết luận, trong ba phương hướng xảy ra vấn đề mà hắn tìm được, có khả năng nhất chính là ở nơi của Hoàng Linh nhất tộc Khương Huy Anh.

- Xem ra, nhất định phải đi Phong Châu một chuyến nữa.

Vừa thì thầm, Diệp Chân lập tức làm ra quyết định.

Huống hồ, lần này Diệp Chân kém chút đã bị người mai phục chết, tiểu Miêu trọng thương, tràng cảnh này, Diệp Chân nếu không tìm về một chút, quả thật rất buồn bực.

- A Nguyên, có vấn đề gì không? Có ảnh hưởng đến thương thế hay không?

m thanh của Diệp Chân đột nhiên vang lên bên trong Đạo cung.

- Thiếu chủ yên tâm, na di bên trong một giới, chỉ cần không phải quá tấp nập, sẽ không có bất kỳ ảnh hưởng gì đến thương thế của ta.

A Nguyên đáp lời.

- Ừm, tốt, vậy thì đi Phong Châu đi.

Diệp Chân là kiểu người dứt khoát quả tuyệt, trước đó dưới tình huống tận lực đi bảo vệ A Nguyên, nhưng đến giờ phút mấu chốt, những gì có thể vận dụng, tuyệt đối không để dư thừa.

Trước đó lúc ở Phong châu, Diệp Chân xuất phát từ một loại cân nhắc nào đó, đã bảo A Nguyên để lại vị tiêu ở Phong Châu.

- Thiếu chủ, cần ngươi phi hành một chút trước, định không ngân phù kia để bên ngoài không gian đã đình trệ như núi rồi, cho dù là ta, hiện tại cũng không có cách nào bắt đầu không gian na di.

Diệp Chân thoáng hơi ngạc nhiên, sau đó rời khỏi không gian Thận Long Châu, vận dụng Lục Không Hào Quang cảm ứng một chút, không gian xung quanh đúng thực đã ngưng trệ như núi, hơn nữa còn trong phạm vi cực lớn.

Không thể không nói, phạm vi của không định ngân phù Thiên Miếu này thật rất lớn.

Bây giờ tiểu Miêu đã trọng thương, hiện tại Diệp Chân chỉ có thể tự mình bay đi.

Cũng may tốc độ phi hành của Diệp Chân cũng không phải quá chậm, nhất là sau khi huyễn thân Đại Phong, tốc độ của Diệp Chân đã nhanh hơn gấp năm lần trở lên một cường giả Đạo Cảnh bình thường.

Một bên bay, một bên Diệp Chân vừa xử lý đầu đuôi một trận chiến này.

Đầu tiên là xem xét thương thế của tiểu Miêu.

Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu đầu bị thương nặng, lúc này đã tỉnh lại, nhưng hơi sử dụng thần niệm, đau đầu lại như muốn nứt, tổn thương cũng không nhẹ.

Diệp Chân dùng long hồn định nguyên đan cho tiểu Miêu, dưới tình huống khôi phục nhanh hơn chút, tiểu Miêu cũng phải hai ba tháng mới ổn định được như ban đầu.

Nhưng nếu Tiểu Miêu trong thời tự không gian Thận Long Châu, lại chỉ cần thời gian trong một ngày hai ngày, thương thế cũng có thể khôi phục rồi.

Tiếp theo, lần này tất cả ba người Hoang Sí, Hoang Mãn, Hoang Cực đều đã cống hiến bốn cái Hậu Thiên Linh Bảo cho Diệp Chân.

Trong đó, có ba món Hậu Thiên Linh Bảo thuộc tính công kích lần lượt là lửa, mộc, nước, một món Hậu Thiên Linh Bảo thuộc tính phòng ngự là tính Mộc, đều là trung phẩm Hậu Thiên Linh Bảo, uy năng coi như cũng tốt.

Hoang Sí dùng Hậu Thiên Linh Bảo hệ Hỏa, là một hỏa long thương, chủ yếu uy năng của thứ này là cận chiến, thương pháp một đạo, Diệp Chân cũng không có trình độ, tạm thời chỉ có thể để đó không dùng, chờ sau này cải tạo sau.

Còn món Hậu Thiên Linh Bảo mà Hoang Mãn để lại là một Hậu Thiên Linh Bảo hệ Thủy hình lưới, tên là Vạn m Thủy Võng, đối với món bảo bối này, Diệp Chân cảm thấy rất hứng thú.

Bởi vì bảo bối này rất xứng đôi với năng lực khống hải hiện nay của Diệp Chân, phối hợp với hắc thủy long ấn, có thể sẽ tạo nên uy năng lạ thường.

Về phần Hậu Thiên Linh Bảo mang tính phòng ngự mà Hoang Cực để lại tên là Thiên Ti Vạn Kết Thuẫn, uy năng phòng ngự cực mạnh không nói, độ lớn nhỏ cũng có thể tùy vào mình, sự dưới chống đỡ của tinh thuần Ất Mộc Linh Lực, lực phòng ngự có thể tăng lên gấp đôi, Diệp Chân cực kì thích.

Một kiện Hậu Thiên Linh Bảo có tính công kích khác của Hoang Cực thì cùng dạng với Công Pháp tu luyện hệ Độc của hắn, có chút âm độc, tên là Vô Ảnh Thiên Tâm Thứ!

Gồm hàng ngàn cây gai nhọn so với lông trâu còn mỏng hơn, nhưng lại cực kỳ sắc bén, cũng không biết dùng loại thiên tài địa bảo nào luyện chế ra, độc lực có thể hoàn mỹ rơi lấy các loại cỏ cây, càng kinh khủng hơn, vật này còn có thể đột phá phần lớn Linh Lực phòng ngự, thậm chí trực tiếp chui vào trong linh khải đang được thao túng, vô cùng âm độc.

Dưới Vô Ảnh Thiên Tâm Thứ này, ngay cả Tạo Hóa Thần Nhân như Đồng Phù cũng bị thương liên tục, trúng độc không nhẹ, có thể nói lại là một món đại sát khí.

Nhất là sau khi Tiểu Yêu đã đột phá lĩnh ngộ được thiên địa pháp tắc thảo mộc hệ độc, theo Diệp Chân, quả thực là bảo vật được đo ni đóng giày riêng cho Tiểu Yêu, thích hợp cực kì với Tiểu Yêu.

Món bảo bối này, đương nhiên thuộc về Tiểu Yêu.