← Quay lại trang sách

Chương 2853 Thánh Tử Túng Quẫn

Trước đó, kỳ thật bảo vật mà Tiểu Yêu có nhiều hơn là trợ công, năng lực tiến công lại có phần yếu, đối đầu với cường giả cấp bậc cao, nếu không có Diệp Chân phối hợp, đều không thể thủ thắng.

Nhưng lần này, Tiểu Yêu đã lĩnh ngộ thiên địa pháp tắc thảo mộc hệ độc, lại phối hợp thêm Vô Ảnh Thiên Tâm Thứ này, chiến lực của Tiểu Yêu nhất định sẽ gấp đôi tăng lên gấp đôi, đến lúc đó, một mình đối phó với cường giả Đạo Cảnh hậu kỳ, thủ thắng hẳn cũng không quá khó.

Đợt này đúng là thu hoạch được không ít.

Có thể nói, lần này Thiên Miếu không chỉ đưa một loạt đầu người cho Diệp Chân, còn trá hình tăng thực lực của Diệp Chân lên.

Nhưng, việc bị thế lực lớn như Thiên Miếu để mắt tới, nếu tìm không ra nguyên nhân, chỉ sợ đi ngủ cũng không thể ngủ yên.

Tổng cộng Diệp Chân đã bay gần một triệu năm trăm ngàn dặm trong bảy canh giờ, lúc này mới bay ra phạm vi bị định không ngân phù kia khống chế, lại khiến Diệp Chân hết sức sợ hãi mà ngạc nhiên, nếu lấy vị trí ban nãy của hắn làm dải đất trung tâm, thì cái gọi là phạm vi bị định không ngân phù khống chế kia, chẳng phải là rộng hơn ba trăm vạn dặm cao.

Điều này thực sự là một phạm vi rất khiến người nghe sợ hãi.

Trong lúc kinh ngạc, Diệp Chân cũng càng thêm kiêng kị quái vật khổng lồ Thiên Miếu này.

Sau khi bay ra phạm vi khống chế của định không ngân phù, chuyện cũng đơn giản hơn.

A Nguyên cũng nhanh chóng xuất mã, chỉ một hai cái hô hấp sau, Diệp Chân đã xuất hiện trong Hoàng Linh cung của Hoàng Linh nhất tộc của Tử Phong quận.

Thần niệm vừa động, Diệp Chân lập tức thi triển Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn, đi thẳng vào trong Hoàng Linh cung!

Khu vực trung tâm trong Hoàng Linh cung có trận pháp thủ hộ huyền diệu, cho dù Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn của Diệp Chân cũng không cách nào lẻn vào.

Nhưng hiển nhiên, loại trận pháp phòng ngự huyền ảo ngay cả Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn của Diệp Chân cũng có thể chặn, kiến tạo hao phí rất lớn, cho nên, loại trận pháp huyền ảo đó chỉ ở có ở đại điện nghị sự hạch tâm nhất trong Hoàng Linh cung, những nơi khác lại không có.

Diệp Chân chính là Tuần Tra Ti Tuần Phong Sứ đường thứ hai, cho dù không trải qua huấn luyện thăm dò chuyên nghiệp, nhưng cũng rõ ràng, thu thập tình báo không chỉ có riêng nghe lén, là một nhân viên tình báo chuyên nghiệp, quan sát có thể quan sát tin tức, phân tích tất cả tin tức thu tập được, tổng hợp đánh giá ra tình báo hữu dụng, đây mới là năng lực quan trọng nhất.

Diệp Chân làm Tuần Phong Sứ này, mưa dầm thấm đất, chút năng lực nhỏ nhoi ấy vẫn phải có.

Trước đó, Diệp Chân đến Hoàng Linh cung, toàn bộ Hoàng Linh cung như lâm đại địch, trên trăm Đạo Cảnh nhìn chằm chằm phía dưới, cho dù Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn của Diệp Chân có thần dị hơn nữa thì hắn cũng không dám dùng.

Nhưng bây giờ, Hoàng Linh cung lại khôi phục bình tĩnh.

Lòng đất trừ một Đạo Cảnh trực luân phiên ra thì không còn người nào nữa, Diệp Chân rất dễ dàng đã lách đi qua.

Dạo qua một vòng, tốn hơn nửa canh giờ, Diệp Chân cũng không thu tập được tin tức gì hữu dụng.

Nhưng khi đi ngang qua hầu phòng, hắn lại nghe được một thị nữ phàn nàn.

Toàn bộ Hoàng Linh cung, tất cả hầu nữ thị vệ đều do hoàng người của Linh Tộc làm, tu vi thấp nhất cũng là Huyền Cung Cảnh, cho nên bọn hắn nói chuyện vẫn tương đối to gan.

- Da mặt của Oa Linh Thánh Tử này cũng đủ dày, đã ăn bám ở Hoàng Linh cung chúng ta mười ngày qua còn không đi, hơn nữa, là một đại nam nhân nhưng lại còn nhiều chuyện hơn cả công chúa điện hạ, hầu hạ thật phiền phức.

- Ai nói không phải đâu, chỉ uống ly trà mà cũng phải dùng nước suối và trà khí, nếu không phải vị đó thì không uống, thật coi Hoàng Linh cung chúng ta là nhà của hắn sao!

Hai thị nữ pha trà nói chuyện làm cho trái tim của Diệp Chân động một chút, Oa Linh Thánh Tử này cũng tới Hoàng Linh cung.

Đương nhiên, quan hệ giữa Oa Linh nhất tộc và Hoàng Linh nhất tộc luôn rất thân mật, nhất là năm đó bị Đại Chu chinh phạt, hai nhà này vẫn luôn sưởi ấm cho nhau, cho nên Oa Linh Thánh Tử xuất hiện trong Hoàng Linh cung cũng không quá kỳ lạ.

Nhưng, Diệp Chân lại nhạy cảm chú ý đến một vấn đề, đó là thời gian!

Oa Linh Thánh Tử đứng ở trong Hoàng Linh cung đã mười ngày qua.

Cùng Diệp Chân đến Hoàng Linh cung nội chênh lệch thời gian không nhiều.

Lấy thù hận giữa Oa Linh Thánh Tử và Diệp Chân, nghĩ đến nếu Diệp Chân lúc đến, Oa Linh Thánh Tử ở trong Hoàng Linh cung, Oa Linh Thánh Tử kia chắc chắn sẽ lộ diện, thậm chí sẽ giật dây Khương Huy Anh tại chỗ dốc hết tất cả lực lượng chém giết hắn, càng không có khả năng ngồi nhìn hắn đạt thành giao dịch với Khương Huy Anh.

Nói cách khác, Oa Linh Thánh Tử Ngu Thọ phải sau khi Diệp Chân rời khỏi Hoàng Linh cung mới tới, hơn nữa rất gần với thời gian Diệp Chân rời khỏi.

- Oa Linh Thánh Tử và ta bị phục kích sẽ có có quan hệ hay không?

Ôm ý nghĩ như vậy, Diệp Chân lập tức thi triển Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn đi theo tên trà hầu, một đường đi theo đã tìm được Oa Linh Thánh Tử Ngu Thọ ở một Thiên Viện.

Hai người thị nữ đang đun nước, điểm trà cho Ngu Thọ, hưởng thụ xong tất cả đã là sau nửa canh giờ, sau khi hai người thị nữ rời khỏi, Diệp Chân cũng không cùng rời khỏi theo.

Diệp Chân có chút hiếu kỳ, hắn rất muốn biết Oa Linh Thánh Tử này ở lại Hoàng Linh cung hơn mười ngày là muốn làm gì?

Một bàn trà bánh tinh xảo làm cho Ngu Thọ có chút hưởng thụ, nhắm mắt ngưng thần nửa khắc, sau đó Ngu Thọ bỗng nhiên lẩm bẩm rất nhỏ một tiếng:

- Hôm nay chắc sẽ có kết quả?

Trong lúc thì thầm, hắn lấy ra một Trận Bàn truyền tin na di cỡ nhỏ, tiện tay lấy ra một viên ngọc giản, Trận Bàn na di lập lòe ánh sáng, ngọc giản biến mất.

Hồng Nhu là đệ tử chân truyền thánh địa, là người đại diện của Thiên Miếu ở thế tục, đang tiềm tu ở nơi nào đó trong thánh địa, sắc mặt đỏ lên, gân xanh trên trán đang hung hăng cuồng loạn.

Miệng trong không ngừng lẩm bẩm hai chữ ‘sao lại’...

Nếu có người quen thuộc Hồng Nhu thấy cảnh này sẽ rất sợ hãi.

Hồng Nhu là chân truyền thánh địa, khả năng chịu đựng cực lớn, là loại người khi đối mặt với địch nhân đều sẽ cười tủm tỉm, đã bao giờ tức giận đến loại trình độ này.

Trước người Hồng Nhu có đứng một Đạo Cảnh Đại Thần Sư của Thiên Miếu đang run lẩy bẩy.

Mặc dù Đại Thần Sư Thiên Miếu và Hồng Nhu đều là Đạo Cảnh trung kỳ, nhưng trong cấp bậc Thiên Miếu sâm nghiêm, địa vị giữa Đạo Cảnh và Đạo Cảnh cũng chênh lệch to lớn.

Giống vị Đại Thần Sư Thiên Miếu trước mắt này, lấy thân phận của Hồng Nhu một câu có thể quyết định sinh tử của hắn.

Vào lúc này, nhất là khí tức linh lực của Hồng Nhu bởi vì tức giận mà dẫn đến vô cùng bành trướng càng làm cho tên Đại Thần Sư Thiên Miếu này vô cùng sợ hãi.

Bởi vì lúc này Hồng Nhu phát ra lực lượng khí tức ba động Đạo Cảnh trung kỳ, lại không chỉ gấp mười lần hắn, còn có khí tức Nguyên Linh tràn ngập uy áp đều để tên Đại Thần Sư Thiên Miếu đến đây báo tin tức có một loại sợ hãi từ trong ra ngoài.

- Đại nhân, tình hình cụ thể thì thuộc hạ thật không biết, chỉ là bên phía thánh địa đột nhiên truyền tới tin khẩn, nên ta lập tức cấp báo cho ngươi biết.

m thanh của Đại Thần Sư Thiên Miếu này run lẩy bẩy mới làm cho Hồng Nhu ý thức được, hắn bởi vì tức giận mà bành trướng lực lượng khí tức, dọa người trước mắt này phát sợ.

Lúc này mới hít sâu một hơi, đè xuống lửa giận ngập trời và nghi hoặc trong lòng, để vẻ mặt của Đại Thần Sư kia an tâm một chút.