← Quay lại trang sách

Chương 2886 Khúc Mắc Và Đánh Cược

Về sau nhiều lần bị giáo huấn, quân diễn trong Hoàng Linh Cấm Vệ thêm vào một quy củ này.

Theo quân chức khác biệt, trước mỗi lần quân diễn, đặt phe mình thắng.

Ngươi nhiều lần làm nội ứng mật báo, nửa năm trôi qua nhìn xem ngươi có thua táng gia bại sản không.

Cấm vệ phổ thông còn dễ nói, chỉ đặt một ngàn thượng phẩm linh thạch, tướng lãnh phẩm giai càng cao, đặt linh thạch càng nhiều.

Nghe nói, có không ít tướng lãnh Hoàng Linh cấm vệ sau cùng bởi vì thua không nổi mà từ cả quân chức.

Thanh Chiêu chỉ là Tiểu Đội Trưởng đã phải đặt năm ngàn thượng phẩm linh thạch, thắng còn dễ nói, thua thì năm ngàn thượng phẩm linh thạch này liền bay mất không còn.

Thiên Phu Trưởng dẫn đầu Đại đội ngàn người thì phải đặt càng nhiều, ít nhất phải đặt một vạn thượng phẩm linh thạch.

Mà lại trong Hoàng Linh cấm vệ còn có quy củ kỳ hoa hơn.

Người thua cược, mỗi lần đặt linh thạch đều phải tăng lên năm thành.

Tiểu quân diễn lần trước Thanh Chiêu làm đội trưởng đã thua năm ngàn khối thượng phẩm linh thạch, lần tiểu quân diễn này hắn phải đặt bảy ngàn năm trăm khối thượng phẩm linh thạch.

Thắng còn tốt, nếu lại thua, vậy thì thật muốn thổ huyết, nếu là thua liên tiếp mấy lần, Thanh Chiêu đoán chừng sẽ phải từ cái chức vụ tiểu đội trưởng này.

Bị lợi ích bản thân quản thúc cho nên quân diễn trong Hoàng Linh Cấm Vệ Quân còn tương đối công bình.

Đương nhiên, cũng không phải là không có âm thầm thao tác, nhưng điều kiện tiên quyết là ngươi dám chịu tổn thất.

m thầm thao tác tổn thất không chỉ có riêng linh thạch mà một khi bị phát hiện thì tiền đồ trong quân cũng coi như triệt để bị hủy.

Nam nhi trong quân hận nhất chính là phản đồ nội gián.

Cho dù là quân diễn cũng vậy.

Đội trưởng Thanh Chiêu giảng giải liên miên gần nửa ngày cho những cấm vệ mới đến chính là vì nói rõ quan hệ lợi hại trong này, miễn cho bởi vì một ít dụ hoặc mà làm phản đồ, này sẽ thành chỗ bẩn cả một đời không thể rửa sạch, đủ để hủy hoại hết tất cả tiền đồ.

Buổi sáng cùng ngày, Đệ Thất Vệ cùng Đệ Ngũ Vệ tiến vào nơi diễn ra quân diễn.

Chiến trường quân diễn cũng không ở trên Hoàng Linh Sơn mà ở trong một tiểu thế giới độc lập.

Hoàng Linh nhất tộc có thể độc lập với chư thiên vạn giới, trừ thực lực của bản thân bọn họ chính là bởi vì Hoàng Linh nhất tộc có một kiện Tiên Thiên Linh Bảo trấn tộc - Thất Thải Châu.

Nghe nói năm đó Hoàng Linh nhất tộc dựa vào kiện Tiên Thiên Linh Bảo này mới vượt qua họa diệt tộc, mới khiến cho quân đội Đại Chu cuối cùng phải lui bước.

Mà lần này chiến trường tiểu quân diễn lại là bên trong không gian do phân thân của Thất Thải Châu diễn hóa ra.

Vì là phân thân của Tiên Thiên Linh Bảo nên không chỉ có mỗi một lần hình thành không gian huyền bí khó lường mà còn tự có một sợi khí linh, đến phán định thắng thua, còn có thể giảm bớt khả năng chiến tổn trong diễn tập trên diện rộng.

Tổ chức quân diễn bên trong phân thân của Tiên Thiên Linh Bảo không chỉ có thể làm cho mỗi một lần quân diễn đều thiên biến vạn hóa mà còn có thể làm cho tỉ lệ chiến tử bình quân trong quân diễn thấp hơn một phần vạn.

Hiển nhiên, một lần tiểu quân diễn nào đó xuất hiện một hai người chiến tử cũng nằm trong mức độ quân đội có thể tiếp nhận.

Thời điểm Diệp Chân theo đội ngũ Đệ Thất Vệ đi vào giáo trường diễn tập, hắn lại lần nữa kinh ngạc đến ngây người.

Xung quanh giáo trường diễn tập tràn đầy khán đài, giờ này khắc này, trên đài đã ngồi đầy người xem.

Ngàn vạn quý tộc Hoàng Linh tộc ngồi trên khán đài, bình phẩm Đệ Thất Vệ cùng Đệ Ngũ Vệ từ đầu đến chân, sau đó theo cái nhìn và hiểu biết của riêng mình mà đặt cược.

Một số xuống mỗ phương trọng chú quý tộc, trực tiếp cách không quát to lên.

- Đại đội thứ hai Đệ Ngũ Vệ, lão tử đặt các ngươi mười vạn thượng phẩm linh thạch, nếu thua thì xem lão tử có đánh gãy các chân ngươi hay không!

Thiên Phu Trưởng của Đại đội thứ hai Đệ Ngũ Vệ đầu đầy hắc tuyến, bởi vì người hô hào là nhị gia gia của hắn.

- Tướng công, ta đặt Đại đội các ngươi thắng, hôm nay nếu ngươi thua, trong vòng ba tháng đừng hòng lên giường!

Nhìn lên đài, một mỹ thiếu phụ giương khăn tay dịu dàng hô hào, dẫn tới đại quân bộc phát ra một trận cười vang, vị Thiên Phu Trưởng hết lần này tới lần khác bị thét lên kia còn vẻ mặt vui cười trả lời:

- Phu nhân yên tâm, ta rơi đầu cũng phải thắng trận này!

Trong Hoàng Linh giới, thượng tôn nữ quyền!

- Ai muốn liều rơi đầu...

Mỹ thiếu nữ lại xì một tiếng, dưới đài vang lên tiếng cười vang của các binh sĩ:

- Liều rơi cái chân thứ ba.... Ha ha ha ha....

Diệp Chân kinh ngạc đến ngây người.

Mẹ nó, quân diễn còn có thể chơi thành dạng này, Hoàng Linh tộc thật đúng là biết chơi.

Đột nhiên, ánh mắt Diệp Chân động một cái, trên khán đài, Diệp Chân vậy mà nhìn thấy mấy người vợ chồng Lữ lão gia, Lữ Tử Đồng nâng bụng lớn và Lữ Thanh Trúc.

Nhìn thấy ánh mắt của Diệp Chân, Lữ Thanh Trúc hưng phấn vẫy tay:

- Địch ca ca, ta dùng hết tiền tiêu vặt đặt cược đại đội các ngươi thắng!

Diệp Chân đổ mồ hôi hột, xa xa làm ra một cái dấu chấm hỏi, Lữ Thanh Trúc hiểu ý duỗi ra một ngón tay hướng về phía Diệp Chân.

Diệp Chân gật gật đầu, một ngàn thượng phẩm linh thạch, cũng không nhiều.

Lữ Tử Đồng cũng hưng phấn hô kêu lên:

- Đinh ca, còn có ta, ta cũng đặt, ta cũng giống với Thanh Trúc.

Nhưng vào lúc này, Lữ lão gia cũng gật đầu ra hiệu với Diệp Chân cùng Đinh Trì, trong lúc mỉm cười, một đạo ngọc giản bay ra từ trong tay Lữ lão gia trước mắt bao người, bay về phía Diệp Chân.

Diệp Chân ngạc nhiên tiếp được.

Nhưng khiến cho Diệp Chân càng thêm ngạc nhiên chính là nội dung bên trong ngọc giản!

Nội dung trong ngọc giản mà Lữ lão gia đưa tới trước mắt bao người khiến cho Diệp Chân ngạc nhiên tại chỗ.

Lữ lão gia lại như người không biết gì, xa xa gật đầu ra hiệu với Diệp Chân, ý bảo hắn yên tâm.

Diệp Chân lần nữa ngạc nhiên, quân diễn trong Hoàng Linh Cấm Vệ còn có thể chơi như vậy?

Bất quá nhìn xem xung quanh, một đám Hoàng Linh cấm vệ tham chiến cũng tới lui phù tấn với trưởng bối nhà mình hoặc bằng hữu liền liền không dứt, không phải chỉ có Diệp Chân làm như vậy.

Theo quy củ của quân diễn, trước lúc tiến vào chiến trường quân diễn thì làm sao cũng được, nhưng sau khi tiến vào chiến trường quân diễn, bất kể là ai, chỉ cần mở phù tấn thì sẽ lập tức bị Quân Pháp Quan trong chiến trường đào thải ra khỏi trận.

Quân Pháp Quan đảm nhiệm chiến trường quân diễn không phải là người, mà là một sợi khí linh trong phân thân của Thất Thải Châu - bảo bối trấn tộc của Hoàng Linh nhất tộc.

Khí linh làm Quân Pháp Quan trong chiến trường thì sẽ hoàn toàn dựa theo các loại quy củ của quân diễn mà khai trừ bất luận kẻ nào can thiệp vào, đây mới là lý do quân diễn của Hoàng Linh Cấm Vệ lôi cuốn như thế, là nguyên nhân làm cho vô số quý tộc Hoàng Linh tộc đặt cược vô cùng lớn.

- Ta nói Lão Lữ, hình như ngươi đang giao phó trọng trách cho hai tên tân binh cấm vệ nhà ngươi, là muốn bọn họ làm gì sao?

Một vị lão giả miệng rộng mắt ưng cách Lữ lão gia ba bốn vị trí chợt mở miệng hỏi.

Lữ lão gia bình tĩnh nhìn liếc lão giả kia một chút:

- Vì là tân binh nên ta mới muốn giải thích một hai, miễn cho bọn hắn bước sai đi nhầm.

- Bất quá, tân binh nhập doanh, sĩ khí binh sĩ vẫn phải hào hùng một chút, lão phu liền đặt Đại đội thứ hai bọn họ thắng!

- Thế nào, lão Trần ngươi có ý gì?

- Ha ha, ta có thể có ý kiến gì chứ!

Lão giả miệng rộng mắt ưng tên Trần Hưởng cười vang lên:

- Bất quá đối thủ hôm nay của Đệ Thất Vệ chính là Đệ Ngũ Vệ do đứa con trai không được việc gì của ta huấn luyện ra đấy.

- Haha, đứa cháu rể không biết nhặt được từ nơi nào của ngươi chỉ sợ có sĩ khí cũng thắng không nổi. Bất quá, bọn họ chỉ là tiểu binh, thua cũng mất có một hai ngàn khối thượng phẩm linh thạch mà thôi, không nhiều!

- Bọn họ không nhiều, nhưng ta đặt năm vạn khối thượng phẩm linh thạch!

Lữ lão gia cười nói.

- Mới năm vạn sao!

Trần Hưởng cười vang ha hả:

- Lão Lữ ngươi càng ngày càng hẹp hòi, hai đứa cháu rể ra trận mà mới áp có năm vạn! Đến đây, cho ta đặt mười vạn, cược Đại đội thứ hai của Đệ Thất Vệ...

Trần Hưởng đột nhiên dừng lại, đợi hấp dẫn được sự chú ý của mọi người mới chậm rãi nói ra một chữ “thua”!

- Này, hai người các ngươi cũng quá vô nghĩa, đặt cược thắng thua như vậy có ý nghĩa gì!

Một lão giả đầu đội Tử Ngọc Quan (*) đột nhiên lên tiếng.

[*Tử Ngọc Quan (nón ngọc tím) chính là tiêu chí của họ Tử trong Hoàng Linh tộc.]