Chương 2914 Hoàng Linh Nữ Vương
Đại tổng quản xem hết nội dung trong ngọc giản rất nhanh:
- Chỉ có những thứ này?
- Bẩm đại tổng quản, chỉ có những thứ này, hôm nay hắn mượn ý say hỏi thăm bí mật hưng suy của Lữ gia, chúng ta nói đại khái một chút, hắn phản ứng rất bình thường, hẳn là là lần đầu tiên biết chuyện này.
- Lại không còn gì khác?
- Sau đó thỉnh thoảng nói vài câu có liên quan đến Hoàng thất, nhưng đề cập đến đều là những chuyện có rất nhiều người trong Hoàng Linh nhất tộc đều biết, cũng không có gì đặc thù.
Đội trưởng Hoàng Linh cấm vệ kia đáp.
- Ừm, trở về đi, nhiệm vụ tiếp tục.
Nói xong, đại tổng quản xoay người rời khỏi, thế nhưng người đội trưởng Hoàng Linh cấm vệ kia lại có chút gấp, cứ như vậy là xong sao?
- Đại tổng quản, ta...
Đại tổng quản rất rõ ràng người đội trưởng Hoàng Linh cấm vệ này muốn nói cái gì, cũng không quay đầu lại, chỉ là câu nói vừa dứt.
- Gấp cái gì, làm việc cho tốt, xong việc tất nhiên thiếu không chỗ tốt cho ngươi!
Nói xong, đại tổng quản biến mất trong chớp mắt.
Giật mình một hồi, người đội trưởng Hoàng Linh cấm vệ kia mới nhanh nhanh rời khỏi.
Trong Hoàng Linh Cung, đại tổng quản một đường đi thẳng, đi vào một hoa viên hương hoa ngào ngạt phía sau Hoàng Linh Cung.
Nơi này đủ loại kỳ trân dị thụ khó gặp trong Hoàng Linh giới, còn có đủ loại đủ kiểu vườn thú, dưới sự chăm sóc tận tâm, các loại dị hoa dị thảo ganh đua sắc đẹp, đủ loại kỳ thú dị điểu nghểnh cổ cạnh tranh kêu hót, quả thực như Tiên cảnh.
Một nữ tử mặc váy dài cung trang trắng noãn như tuyết đang đi cùng mấy người, đùa với một con chim nhỏ, Đại Tế Ti Khương Tâm Nguyên cũng đang đi cùng trong nhóm.
Toàn thân nữ tử mặc cung trang trắng như tuyết lộ ra một loại khí tức cao quý khó mà hình dung, một đôi mắt phượng như câu như vẽ híp lại nửa mở lộ ra uy nghiêm vô tận.
Nhưng bắt mắt nhất lại là nữ tử mặc cung trang trắng như tuyết cài trên mái tóc dài một cây trâm ngọc bảy màu, dù là không có ánh mặt trời chiếu vào cũng không ngừng lóe ra linh quang bảy màu, khiến cho nữ tử ấy như phủ thêm một tầng màn ánh sáng bảy màu.
- Nữ Vương bệ hạ, tin tức mới nhất, tiểu tử Lữ gia này có chút dị động, chẳng qua dị động trước mắt vẫn còn trong phạm vi bình thường!
Vừa nói, đại tổng quản vừa đưa lên ngọc giản.
Hoàng Linh Nữ Vương lại không tiếp, thần quang trong mắt khẽ nhúc nhích, xa xa xem xét phía ngọc giản kia, liền hiểu rõ tất cả nội dung bên trong.
- Xích đại tổng quản, nhìn qua tiểu tử Lữ gia này tựa hồ không hề hiểu rõ chuyện của Lữ gia, không có gì dị thường.
Hoàng Linh Nữ Vương nói.
- Nhìn tình huống trước mắt, xác thực như thế!
Xích đại tổng quản gật đầu.
- Điều này cũng khiến ta có chút nghĩ không thông, lão già Lữ gia này đến cùng đang chơi trò xiếc gì? Vận dụng thủ đoạn bồi dưỡng một gia hỏa như thế, đến cùng muốn làm gì?
- Đúng rồi, Khương Tâm Nguyên, tiểu tử này trong lúc quân diễn có có gì đặc thù hay không?
Hoàng Linh Nữ Vương hỏi.
- Bẩm Nữ Vương bệ hạ, đã trọng điểm chú ý Địch Khoát Hải này qua nhiều lần quân diễn, ngay cả chiến thuật mà hắn an bài cũng đã nghiên cứu qua.
- Bản thân chiến thuật cũng không có lợi hại đến mức nào, hơn nữa đội ngũ một ngàn người cũng không thể bày ra chiến thuật quá lớn.
- Nhưng kỳ dị là, bất luận hắn dùng chiến thuật gì cũng có thể chiến thắng, đã vậy mỗi lần chiến thắng càng ngày càng nhẹ nhàng, đã liên thắng ba trận.
- Hoàng Thần Điện đã mở ra cược hắn có thể liên thắng năm trận hay không.
Đại Tế Ti Khương Tâm Nguyên nói.
- Liên thắng ba trận, bốn trận? Trong quân diễn của Hoàng Linh Cấm Vệ ta, liên thắng hai trận cũng không hiếm thấy, ba trận lại rất hiếm lạ, năm thắng liên tiếp chính là kỷ lục từng có một lần vào ngàn năm trước sao?
Hoàng Linh Nữ Vương nói.
- Quả thực như thế.
Tâm Nguyên Đại Tế Ti trả lời.
- Phòng quân cơ có phân tích nghiên cứu nguyên nhân liên thắng hay không?
Hoàng Linh Nữ Vương hỏi.
- Nữ Vương Bệ Hạ, phòng quân cơ thậm chí thỉnh cầu ta, nói ta mời Thất Thải Châu Linh lưu lại linh ảnh quá trình quân diễn của Đại đội thứ hai Đệ Thất Vệ.
- Tuy Thất Thải Châu Linh đại nhân rất bất phàm, nhưng vẫn là phân thần lưu lại hai lần linh ảnh quân diễn.
- Phòng quân cơ đã cẩn thận nghiên cứu cái này, phát hiện một vấn đề.
Tâm Nguyên Đại Tế Ti nói.
- Vấn đề gì?
- Nữ Vương Bệ Hạ, chỉ cần Địch Khoát Hải lên án, đội trưởng dưới trướng liền lòng tin mười phần, chiến đấu cũng dũng mãnh không sợ.
- Chỉ cần Địch Khoát Hải dẫn đội tấn công, tất cả Hoàng Linh cấm vệ dưới trướng liền như không muốn sống, vô cùng liều mạng, thường thường đối thủ chưa chiến đã e sợ.
- Sau cùng, phòng quân cơ ra kết luận, Địch Khoát Hải trời sinh là mãnh tướng, dũng tướng xung phong chiến trường, có lẽ có liên quan với việc kinh lịch Nhân Ma chiến trường trong Hồng Hoang mà hắn nói lúc trước.
Tâm Nguyên Đại Tế Ti nói.
- Mãnh tướng? Dũng tướng?
Hoàng Linh Nữ Vương lại lộ ra vẻ đăm chiêu:
- So sánh với tướng lãnh tộc ta thì thế nào? Ví dụ như các Vệ Tướng trong biên chế hiện tại?
- Cái này....
Đại Tế Ti Khương Tâm Nguyên lộ ra vẻ xấu hổ.
- Nói thẳng không sao cả!
- Vâng, Nữ Vương Bệ Hạ!
- Theo phòng quân cơ kết luận, tám vị Vệ Tướng Hoàng Linh cấm vệ trong biên chế hiện tại, không nói tu vi, chỉ riêng việc xông pha chiến đấu đều không bằng Địch Khoát Hải.
- Có lẽ, những Vệ Tướng từng tiến vào Hồng Hoang Đại Lục chinh chiến trở về mới có thể so cao thấp với Địch Khoát Hải.
Đại Tế Ti Khương Tâm Nguyên nói.
Nghe vậy, Hoàng Linh Nữ Vương than nhẹ một tiếng:
- Võ bị tộc ta đã lỏng lẻo đến vậy sao?
- Nữ Vương Bệ Hạ, cũng không phải võ bị tộc ta lỏng lẻo, tộc ta quân diễn lâu dài, võ bị vẫn được, chỉ là thiếu khuyết thực chiến.
Lần này, Xích đại tổng quản mở miệng.
- Khuyết thiếu thực chiến, xác thực như thế!
- Nhưng Nữ Vương bệ hạ yên tâm, tộc ta bây giờ đã viễn chinh Hồng Hoang Đại Lục, lần nữa gia nhập tranh đấu trong Chư Thiên Vạn Giới, tin tưởng không bao lâu sau sẽ xuất hiện một nhóm danh tướng, dũng tướng.
Lời nói của Xích đại tổng quản để cho Hoàng Linh Nữ Vương rất hài lòng, lại tiếp tục bắt đầu thưởng thức lên cỏ cây hoa lá.
- Nữ Vương bệ hạ, vậy Địch Khoát Hải này, sau này phải làm sao?
- Còn có thể thế nào, tiếp tục quan sát! Lữ lão thất phu này mặc dù là một con hổ bệnh, hổ sắp chết, nhưng cũng không thể khinh thường, theo quy củ mà làm là được.
Hoàng Linh Nữ Vương nói.
- Còn an bài chiến sự mà Trần phó thống lĩnh đưa đến phòng quân cơ thì sao?
Xích đại tổng quản hỏi lần nữa.
- Phòng quân cơ nói thế nào?
Hoàng Linh Nữ Vương hỏi.
- Nữ Vương Bệ Hạ, phòng quân cơ trên nguyên tắc là đồng ý an bài chiến sự của Trần phó thống lĩnh, dù sao Trần phó thống lĩnh cũng là một trong những Đại thần của phòng quân cơ.
- Nhưng Địch Khoát Hải này bởi vì thần trước đó đã dặn phải trọng điểm chú ý, cho nên Thừa Tướng đại nhân thân là Thủ tịch Đại thần của phòng quân cơ cũng không có lập tức ký tên mà phái người trưng cầu ý kiến của ta.
- Thừa Tướng đại nhân phái người tới nói, an bài chiến sự lần này, Trần gia hoặc Tử gia có thể sẽ có một chút động tác mang tính nhắm vào.
Xích đại tổng quản nói.
- Động tác mang tính nhắm vào?
Hoàng Linh Nữ Vương cười rộ lên:
- Tử gia chỉ sốt ruột báo thù sao? Lão già Tử Văn Tuyên này cả một đời đều là như thế, có thù tất báo, hắn có thể để cho người khác ăn thiệt thòi, người khác làm hắn ăn thiệt thòi thì nhất định phải tìm trở về.
- Nữ Vương bệ hạ, vậy an bài chiến sự này thì sao?
- Lại đặt sau một chút. Tiểu tử này vừa thăng làm Đại Thiên Phu Trưởng không bao lâu đã phái đi, chúng ta không giải thích được.
- Hắn nếu thật có chuyện thắng liên tiếp năm trận, một khi năm thắng liên tiếp tăng tên tuổi liền an bài cho hắn chiến sự, đến lúc đó thật xảy ra ngoài ý muốn, Lữ lão đầu tử có nhảy trên tránh dưới, cũng nhảy không ra kết quả gì. Dù sao lão già này có liên hệ với Hoàng Thần Điện.
Hoàng Linh Nữ Vương nói.
- Thần hiểu rõ, thần đi bàn giao ngay!