← Quay lại trang sách

Chương 2913 Mọi Hành Động Đều Bị Giám Sát

Không thể không nói, quân chức là thứ tốt, tất nhiên có thể để thuộc hạ tin phục, lại thêm Diệp Chân dẫn dắt mấy lần liên thắng dựng nên uy vọng cùng sức ảnh hưởng khiến cho không ít Hoàng Linh cấm vệ bắt đầu có không ít quan hệ cá nhân với hắn, sắp tới có thể trò chuyện một số đề tài tương đối cấm kỵ.

Một trong số đó chính là bí mật hưng suy của Lữ gia.

Lúc trước Diệp Chân đã từng đề cập chuyện này với tiền đội trưởng Thanh Chiêu cùng Hoàng Cách, hai người phản ứng rất nhất trí, đều là vô cùng uyển chuyển nói không rõ ràng.

Nhưng, theo Diệp Chân trở thành Đại Thiên phu trưởng, lại dẫn Đại đội thứ hai Đệ Thất Vệ hoàn thành quân diễn liên thắng ba trận, Diệp Chân mời mọi người đến Thất Thải lâu chúc mừng, trong lúc rượu hàm tai nóng, Diệp Chân lần nữa nhắc lại đề tài này.

- Ta nói huynh đệ, ta có chút không rõ, gia gia nhà ta cũng là Công Tước Hoàng Linh tộc, vì sao quyền thế lại kém Trần Hưởng cùng Tử Văn Tuyên cũng là Công Tước một đoạn lớn như thế chứ?

- Ngay cả Vệ Tướng Trần Gia Vệ kia cũng dám đến giẫm lên một cước, dường như không có quyền lực gì trong Hoàng Linh nhất tộc, ngươi nhìn, ta trèo lên Thiên phu trưởng cũng chỉ có thể là Đại.

Mượn ý say, Diệp Chân hỏi.

Nghe Diệp Chân lại nhấc lên việc này, Thanh Chiêu cùng Hoàng Cách chính cùng một phe với Diệp Chân đồng thời giật mình, tựa hồ có chút nghiêm nghị.

Điều này khiến cho trong lòng Diệp Chân mặt ngoài nhìn có men say, trên thực tế lại rất thanh tỉnh nhất động, Lữ gia đến cùng có bí mật cấm kỵ gì lại khiến hai người bọn họ trong tình huống này còn có thể nghiêm nghị?

Diệp Chân cảm giác hai người này có thể sẽ không nói, trong lòng nhất động, định động chút thủ đoạn.

Trong truyền thừa huyền cơ phân thân lấy được từ Thượng Cổ Ma Thần, bí pháp có thể ảnh hưởng đến tinh thần người khác có rất nhiều.

Bình thường không dám dùng, sợ bọn họ tỉnh táo.

Dù sao bọn họ có được Tứ Sắc hồn quang.

Thế nhưng trong lúc rượu hàm tai nóng, lại thêm loại trường hợp chúc mừng này, một người cảnh giác sẽ hạ xuống trên diện rộng.

Nhưng trong lúc Diệp Chân định sử dụng, Thanh Chiêu luôn luôn làm người chất phác nhìn Diệp Chân một cái, nói:

- Đi, chúng ta chuyển sang nơi khác nói chuyện!

Ba người dời bước đến một phòng trà nhỏ trên tầng cao nhất, Thanh Chiêu chủ động đánh ra tầng tầng kết giới tĩnh âm, uống một hơi cạn sạch ly rượu mà Diệp Chân đưa qua.

- Đại nhân, chuyện này không phải là chúng ta không nói, mà là bởi vì việc này trong toàn bộ Hoàng Linh tộc chúng ta là một đề tài cấm kỵ!

- Nhưng, đại nhân ngươi bây giờ thân ở Lữ gia, tất nhiên phải biết quá khứ của Lữ gia.

Hoàng Cách cũng mở miệng:

- Nhưng tha thứ thuộc hạ nói thẳng, Lữ gia bây giờ tuy có danh nghĩa Quốc Công, nhưng trên thực tế lại là một hố to, một hố lửa lớn!

- Hửm, sao lại nói như vậy?

Diệp Chân hỏi.

Thanh Chiêu cùng Hoàng Cách liếc nhau, Thanh Chiêu mở miệng trước:

- Lữ lão gia có hai đứa con trai.

- Hai? Ta nhớ Lữ lão gia chỉ có một đứa con trai mà? Không phải theo quân chinh phạt ở Hồng Hoang Đại Lục sao?

Diệp Chân ngạc nhiên.

- Bời vì một người còn lại là cấm kỵ, đừng nói là ngoại nhân, cho dù chính người nhà họ Lữ cũng cực ít nhắc tới, thậm chí không cho phép tế lễ!

Hoàng Cách nói.

- Một đứa con trai khác của Lữ lão gia đã chết?

Diệp Chân lần nữa ngạc nhiên.

- Không sai, Lữ lão gia có hết thảy hai đứa con trai, con trai trưởng tuy ưu tú nhưng cũng không quá xuất chúng, nhưng con thứ hai của hắn lại cực kỳ ưu tú.

- Không chỉ có thiên phú tu luyện cực cao, mà lại vóc người cực kỳ anh tuấn!

Nói, Hoàng Cách nở nụ cười khổ:

- Đại nhân hẳn là nhìn ra được, người anh tuấn trong Hoàng Linh nhất tộc chúng ta có phân lượng như thế nào chứ?

Diệp Chân gật gật đầu.

Những ngày này Diệp Chân thấy đệ tử quý tộc trong Hoàng Linh nhất tộc, mười trong đó có một nửa đều là dáng dấp xấu xí, ngoại hình xấu trai còn dễ nói, còn có dáng dấp không đứng đắn, giống như Trần Dương lúc trước.

Ngoại hình bình thường, xem như không anh tuấn.

Về phần thật anh tuấn, trong các đệ tử quý tộc Hoàng Linh tộc cũng là phượng mao lân giác.

Giống như Hoàng Cách, mũi sập, có chút xấu, Thanh Chiêu thì ngũ quan miễn cưỡng xem như chỉnh tề, trong Hoàng Linh nhất tộc xem như anh tuấn.

Diệp Chân biết rõ nguyên nhân, đây là mấy năm gần đây giữa các quý tộc Hoàng Linh nhất tộc thông gia qua lại hình thành tai hoạ ngầm.

Tính cả Hoàng tộc, hết thảy chín nhà, vài vạn năm tới có chú ý thế nào cũng khó tránh khỏi họ hàng gần.

Đã con thứ hai của Lữ lão gia có ngoại hình cực kỳ anh tuấn, phải nói là thật vô cùng anh tuấn.

Đột nhiên, Thanh Chiêu hạ giọng:

- Trong Hoàng Linh tộc chúng ta, trong đệ tử tám họ quý tộc, người có dung mạo thượng đẳng đều sẽ được Hoàng thất ưu tiên tuyển cưới, nhất là cho Hoàng thất công chúa địa vị bất phàm.

- Con thứ hai của Lữ lão gia cũng bị tuyển cưới, nói cho đúng là bị gả.

- Hoàng Thất Công Chúa?

Diệp Chân hỏi.

Thanh Chiêu cùng Hoàng Cách đồng thời gật đầu.

- Con thứ của Lữ lão gia cưới Hoàng Thất Công Chúa, đó là chuyện tốt, sao lại biến thành bộ dáng này?

- Còn trở thành cấm kỵ, con thứ hai của hắn còn chết?

Diệp Chân liên tục đặt câu hỏi.

Nhắc đến vấn đề này, Thanh Chiêu cùng Hoàng Cách đồng thời nuốt một ngụm nước miếng, thần sắc rất là khẩn trương, cuối cùng, vẫn là Thanh Chiêu mở miệng trước.

- Muội muội của vị Hoàng thất công chúa mà con thứ hai của Lữ lão gia cưới chính đương kim Hoàng Linh Nữ Vương bệ hạ tộc ta!

Thanh Chiêu thanh âm ép rất thấp.

- Ừm? Cưới tỷ tỷ của đương kim Hoàng Linh nữ vương?

Diệp Chân kinh hãi, trong não lập tức xuất hiện vô số khả năng âm mưu cung đình.

Lúc cưới, đương kim Hoàng Linh Nữ Vương bệ hạ còn chưa thượng vị! Mà lúc đó hai vị công chúa đều là có khả năng.

Câu này của Hoàng Cách là trực tiếp dùng thần hồn truyền âm nói.

Diệp Chân còn muốn hỏi lại, Thanh Chiêu và Hoàng Cách liền cùng lúc lắc đầu, dưới ánh nhìn chăm chú của Diệp Chân, Thanh Chiêu giải thích nói:

- Chúng ta chỉ biết có như vậy.

- Về phần biến cố trong cung đình thì vẫn luôn là cấm kỵ trong cấm kỵ, năm đó chuyện náo rất lớn, nhưng lưu truyền lại rất ít.

- Đương nhiên, với tầng thứ của ta cùng lão Hoàng, có thể biết nhiều như vậy đã là không tệ, ngươi muốn biết nội tình thực sự, vẫn phải thông qua Lữ lão gia.

Thanh Chiêu thành khẩn nói.

Diệp Chân chỉ có thể đến đây rồi thôi.

Kỳ thực có những tin tức này, Diệp Chân đã phỏng đoán được đại khái, chỉ sợ lại là một có trận chiến tranh đoạt Hoàng vị tàn khốc.

Dạng tiết mục này mỗi ngày đều diễn vô số lần trong các phong quốc Đại Chu.

Cũng chỉ có như vậy mới có thể giải thích khốn cảnh của Lữ gia hiện tại.

Người đấu tranh thất bại có thể còn sống đã không tệ, còn muốn quyền lợi?

- Đúng rồi, nghe các ngươi nói như vậy, thành viên Hoàng thất nữ tính trong Hoàng Linh nhất tộc có địa vị rất cao sao?

Diệp Chân bỗng nhiên nói sang chuyện khác.

Lúc trước đã nói nhiều như vậy, Thanh Chiêu cùng Hoàng Cách đã buông lỏng cảnh giác, xem Diệp Chân như người một nhà, hơn nữa đề tài này cũng không cấm kỵ như vậy, Thanh Chiêu cùng Hoàng Cách liền gật mạnh đầu.

- Đương nhiên, đặc biệt là những thành viên Hoàng thất nữ tính mà sinh ra đã có Ngũ Sắc hồn quang, đây chính là có tư cách vấn đỉnh Vương vị!

Thanh Chiêu thuận miệng nói một câu làm cho Diệp Chân kinh hãi.

Chạng vạng tối, trước cửa Hoàng Linh Cung trên Hoàng Linh Sơn, một người mặc trang phục đội trưởng Hoàng Linh cấm vệ hất lên kim quang tà dương, cẩn thận từng li từng tí đi đến trước mặt cấm vệ phòng thủ trước cửa Hoàng Linh Cung.

Không đợi những cấm vệ phòng thủ này quát lên, Hoàng Linh cấm vệ này chủ động xuất ra một lệnh bài, sau đó, Hoàng Linh cấm vệ này liền được mời vào căn phòng bên cạnh cửa cung.

Không bao lâu sau, một nam tử bên hông có mặt dây chuyền năm màu vội vàng đến, một đám cấm vệ phòng thủ vội vàng tiến lên hành lễ:

- Bái kiến đại tổng quản.

- Ừm, hắn ở đâu?

Rất nhanh, người đội trưởng Hoàng Linh cấm vệ kia liền xuất hiện trước mặt đại tổng quản này, cung cung kính kính đưa lên một khối ngọc giản.