Chương 2925 Lễ Vật
Mà Kim Chinh vẫn chỉ dung nhập một sợi tiên thiên Canh Kim sát khí mỏng như sợi tơ vào trong công kích.
Có thể thấy được nó lợi hại cỡ nào.
Nếu trong cơ thể Phệ Kim thú này có thể uẩn dục ra một sợi tiên thiên Canh Kim sát khí, không nói khác, chỉ sợ uy năng Tử Linh Tiên Kiếm của Diệp Chân sẽ đuổi sát Tiên Thiên Linh Bảo, thậm chí đạt tới trình độ như Tiên Thiên Linh Bảo.
Nếu có đủ nhiều tiên thiên Canh Kim sát khí, lấy trình độ của Kiếm Linh Tử Linh Tiên Kiếm, thậm chí có khả năng làm cho Tử Linh Tiên Kiếm tiến giai thành Tiên Thiên Linh Bảo!
Cho nên, Diệp Chân rất coi trọng Phệ Kim thú này.
Thủ đoạn khống chế của Tiểu Yêu chỉ có thể thuần phục dã tính của Phệ Kim thú, Diệp Chân dự định thi triển Khiên Cơ Tỏa Hồn Thuật đối với Phệ Kim thú để thuận tiện giao lưu và thuận tiện bồi dưỡng.
Diệp Chân tin tưởng, chỉ cần ở chung lâu dài, triệt để thu phục Phệ Kim thú này sẽ không có bất cứ vấn đề gì.
Rất nhanh, Diệp Chân đã đến vị trí Phệ Kim thú ẩn thân.
Vào lúc này, Phệ Kim thú đã hóa nhỏ.
Hai ngày trước, Phệ Kim thú vẫn một Đại Yêu Đạo Cảnh khủng bố dài trăm dặm, ngân đầu, hắc bối, kim trảo, thanh phúc, quanh người tràn ngập Canh Kim sát khí, từ xa nhìn qua đã khiến người ta có một loại cảm giác hồn phi phách tán.
Mặc dù trên đầu sinh ra một đóa hoa nhỏ màu hồng, nhưng nhìn qua lại làm cho Phệ Kim thú này càng thêm tà dị.
Nhưng bây giờ, Phệ Kim thú lại hoàn toàn không giống.
Từ thân dài trăm mét, biến thành một yêu thú chỉ lớn cỡ lòng bàn tay, vẫn như cũ là ngân đầu, hắc bối, kim trảo, thanh phúc, trên đỉnh đầu còn mọc ra một đóa hoa nhỏ màu hồng.
Bộ dáng không thay đổi, nhưng hình thể đã thu nhỏ không biết bao nhiêu lần, trực tiếp giống như con mèo nhỏ.
Lấy tâm tính của Diệp Chân, bỗng nhiên gặp Phệ Kim thú này một lần cũng muốn ôm một cái.
Nhất là lúc gật gù đắc ý, đóa hoa nhỏ màu hồng trên đỉnh đầu, nói có bao nhiêu đáng yêu thì có bấy nhiêu đáng yêu.
So với Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu lúc trước thì còn đáng yêu hơn.
Nhưng Diệp Chân lại rất rõ ràng, lúc này cái tên này vẫn còn rất hung, cho nên nhìn Tiểu Yêu hỏi:
- Thế nào, thuyết phục được nó không?
Nhưng làm cho Diệp Chân ngoài ý muốn là, Tiểu Yêu không trả lời mà hỏi lại, vô cùng hưng phấn hỏi.
- Phụ thân đại nhân, ngươi đoán xem ta đã phát hiện cái gì?
Diệp Chân ngạc nhiên:
- Phát hiện cái gì?
- Thanh Tước, sào huyệt của rất nhiều phi hành yêu cầm - Thanh Tước.
Tiểu Yêu hưng phấn nói.
- Thanh Tước?
Diệp Chân mới đầu còn không kịp phản ứng, nhưng âm thanh hưng phấn của Tiểu Yêu trong chớp mắt đã làm cho Diệp Chân phản ứng lại:
- Có bao nhiêu?
- Hai ba ngàn trở lên, có thể càng nhiều, phụ thân đại nhân!
Tiểu Yêu nói.
- Nhiều như vậy, đủ tạo thành một bộ đội đặc biệt.
Diệp Chân hưng phấn vung tay vung chân:
- Tiểu Yêu, ngươi có thể thuần hóa được bọn nó không?
- Phụ thân đại nhân yên tâm, phần lớn những Thanh Tước này là Huyền Cung Cảnh, mạnh nhất chỉ Giới Vương Cảnh, chờ bọn nó ban đêm nghỉ lại trên Tổ Thụ, ta ra tay là có thể một lưới bắt gọn, phụ thân đại nhân muốn thu phục nhóm bọn nó hay không?
Tiểu Yêu vui vẻ nói.
- Đương nhiên! Loại yêu cầm phi hành này phi thường hiếm thấy.
Nghe nói Thanh Tước là hậu đại của Thái Cổ Yêu Cầm Thanh Loan, huyết mạch cao quý, quan trọng nhất là tốc độ phi hành cực nhanh.
Tốc độ phi hành của Thanh Tước Giới Vương Cảnh có thể vượt qua tốc độ phi hành của đại đa số Đạo Cảnh, mà tốc độ phi hành của Thanh Tước Huyền Cung Cảnh đã có thể so sánh với Đạo Cảnh bình thường, càng có thể so sánh với Linh Chu Soái Cấp của Đại Chu.
Cho dù là Trấn Hải quân của Diệp Chân thì cũng chỉ có hai chiếc Linh Chu Soái Cấp mà thôi.
Hơn nữa nếu so sánh, cho dù là Linh Chu Soái Cấp thì cũng không linh hoạt bằng Thanh Tước.
Nếu để cho Thanh Tước chở một chiếc Phá Thiên Tru Long Nỗ và mấy tên lính, lại hoặc là chở số lượng lớn binh sĩ tay cầm Viêm Linh Bạo Ma Nỗ, đây tuyệt đối là ác mộng của kẻ địch.
- Phụ thân đại nhân, trừ cái đó ra, còn có một kinh hỉ khác.
Tiểu Yêu còn nói thêm.
- Kinh hỉ gì!
- Thanh Loan!
- Chỗ sâu nhất trong khu rừng rậm nguyên thủy này còn có mấy Thanh Loan đang tuổi vị thành niên.
Khi nói chuyện, Tiểu Yêu liếc qua Phệ Kim thú sắp manh hóa nói:
- Những tin tức này đều là cái tên này cung cấp.
Nghe vậy, Diệp Chân bỗng nhiên hít vào một ngụm khí lạnh.
Thanh Loan!
Đây chính là một trong Ngũ Phượng trong truyền thuyết.
Theo truyền thuyết thì Phượng Hoàng có rất nhiều loại, trừ Bách Điểu Chi Vương ra thì còn có Ngũ Phượng, nhất là ở Hoàng Linh Giới.
Ở trong Hoàng Linh Giới, Phượng Giả có năm màu, nhiều màu đỏ là Xích Phượng, nhiều màu xanh là Thanh Loan, nhiều màu vàng là Uyên Sồ, nhiều màu tím là Nhạc Trạc, nhiều màu trắng là Hồng Hộc.
(DG: Cùng với Ngũ Phượng thì còn có Phượng Dục Cửu Sồ gồm: Khổng Tước, Đại Bằng, Thanh Loan, Hồng Hộc, Bách Minh, Uyên Sồ, Điêu Phong, Xích Phượng, Nhạc Trạc.)
Thanh Loan chính là một trong Ngũ Phượng, nguồn gốc huyết mạch từ Thái Cổ, vô cùng cao quý, một khi trưởng thành chính là Đại Yêu Đạo Cảnh, thực lực cực kỳ mạnh mẽ.
- Ở đâu, nhanh mang ta đi.
Diệp Chân kìm nén không được vẻ hưng phấn.
Đương nhiên, đối với Diệp Chân thì giá trị chiến lực của Thanh Loan cũng không phải quá cao.
Bởi vì Thanh Loan ngoại trừ thực lực ra thì cường đại nhất chính là tốc độ, tốc độ thật nhanh, cực kỳ thích hợp dùng để làm tọa kỵ.
Nếu là có một con Thanh Loan làm tọa kỵ, sinh mệnh đã có thể an toàn một nửa.
Tốc độ quá nhanh, người bình thường không đuổi kịp.
Tốc độ của Thanh Loan chỉ chậm hơn Đại Phong lướt giá chín vạn dặm một chút mà thôi.
Nhưng cũng chính là bởi vì nguyên nhân vô cùng trân hiếm, cho nên trong toàn bộ Hồng Hoang Đại Lục, Thanh Loan cực kỳ hiếm thấy.
Cho dù là Đại Chu Hoàng Thất giàu có khắp chư thiên thì cũng chỉ có ba con Thanh Loan, mà hai con trong đó làm Loan Giá cho hoàng hậu Đại Chu xuất hành, một con được Nhân Tôn Hoàng ban thưởng cho Trường Nhạc công chúa thương yêu nhất làm xa giá.
Nhưng cũng giới hạn trong tác dụng làm nghi trượng xa giá, không cách nào dùng để làm tọa kỵ tư nhân.
Tọa kỵ của Diệp Chân có Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu.
Tốc độ phi hành của Tiểu Miêu cũng rất nhanh, mặc dù trước mắt vẫn chậm hơn Thanh Loan thành niên rất nhiều, nhưng, Tiểu Yêu có thần thông Phá Hư, có thể trong chớp mắt xuyên qua không gian, chớp mắt đi được mấy vạn dặm.
Hơn nữa, trước mắt Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu vẫn chưa đột phá, Diệp Chân tin tưởng, một khi tiểu Miêu đột phá đó chính là một chuyện hoàn toàn khác.
Mặc dù muốn tiểu Miêu đột phá hơi khó, nhưng Diệp Chân tin tưởng, chỉ cần nỗ lực thì tiểu Miêu nhất định sẽ đột phá.
Thanh Loan này, bản thân Diệp Chân không cần đến.
Nhưng chuyện này không trở ngại Diệp Chân dùng để tặng người.
Ví dụ như Liêu Phi Bạch, ví dụ như sau khi tìm được Thải Y, trước tiên có thể tặng một con Thanh Loan cho Thải Y làm lễ vật.
Lại ví dụ như tặng cho Hồ Thanh Đồng, Lục La, Phong Khinh Nguyệt, còn có Xích Linh Nhi, nhất định các nàng sẽ vô cùng thích.
Phệ Kim thú to bằng bàn tay phát ra một tiếng rít lên, sau đó hóa thành một đạo thanh kim quang hoa lướt về phương xa, Diệp Chân vội vàng đuổi theo.
Nhanh chóng chạy vội trong rừng rậm nguyên thủy gần một canh giờ, đột nhiên xông vào trong một khu rừng cây.
Khắp nơi là cổ thụ chọc trời cao tới trăm trượng.
Phệ Kim thú ra hiệu chính là ở phía trước để Diệp Chân cẩn thận.
- Tiểu Yêu, ngươi tới đi, cẩn thận một chút, một kích không trúng Thanh Loan này, chúng ta muốn đuổi theo cũng không đuổi kịp!
Diệp Chân giao phó.
Xét tình huống trước mắt, cho dù tốc độ của Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu cũng không đuổi kịp Thanh Loan, dù những Thanh Loan này vẫn còn vị thành niên!
- Phụ thân đại nhân yên tâm đi! Chỉ cần bọn chúng sống trong rừng rậm thì sẽ không trốn thoát được lòng bàn tay của ta.
Một vòng lục quang lóe lên, Tiểu Yêu đã biến mất vô tung vô ảnh.
Sau đó, trong đầu Diệp Chân xuất hiện một hình ảnh, trên tán cây của một một gốc cổ thụ to hơn mười người ôm không hết, che giấy một tổ chim vô cùng to lớn.