← Quay lại trang sách

Chương 2926 Báo Thù Huyết Hận?

Bốn Thanh Điểu màu xanh nhạt chỉ lớn hơn vài thước, đang nghỉ lại ở nơi đó, đây không thể nghi ngờ chính là Thanh Loan.

Nhưng cả người mấy Thanh Loan này tản ra khí tức Thông Thần Cảnh, ngay cả Huyền Cung Cảnh cũng không đến, có lẽ vẫn là ấu sinh thể.

Cách đó không xa, trên đỉnh cây, có một con Thanh Loan quanh người tản ra khí tức Giới Vương Cảnh, ánh mắt đang như chim ưng dò xét bốn phương tám hướng để cảnh giới.

- Phụ thân đại nhân, Phệ Kim thú nói có một con Thanh Loan Giới Vương Cảnh và một con Thanh Loan Huyền Cung Cảnh đang ra ngoài kiếm ăn, chúng ta có chờ hay không?

Tiểu Yêu nói.

- Ừm, vậy chờ một chút, sau đó một lưới bắt hết!

Diệp Chân vẫn rất kiên nhẫn.

Mặt trời đỏ đã ngã về tây, khi ánh chiều tà của mặt trời lặn chiếu tới thì một đạo tia chớp màu xanh chợt lóe lên, lúc nhìn lại hình tượng Tiểu Yêu đưa tới thì trên đại thụ kia đã đã có thêm hai con Thanh Loan thân dài hơn mười mét, dài cánh đang thu lại.

Chuyện này làm cho Diệp Chân kinh hãi, tốc độ của Thanh Loan còn vị thành niên đã nhanh như vậy, ngay cả hắn cũng không thấy rõ, vậy nếu trưởng thành thì sao?

- Phụ thân đại nhân, ta sắp xuất thủ.

Cũng ở trong nháy mắt này, trên đại thụ đột nhiên mọc ra vô số dây leo, như thiểm điện quấn về phía tám con Thanh Loan lớn nhỏ không đồng nhất kia.

Tiểu Yêu đã chuẩn bị cho một lần tập kích gần nửa ngày, xuất kỳ bất ý, vô cùng nhanh.

Nhưng cho dù như thế, cũng chỉ có thể bắt được Thanh Loan Giới Vương Cảnh đang cho con ăn và con Thanh Loan Huyền Cung Cảnh và năm con Thanh Loan chim non.

Còn lại con Thanh Loan giống đực thì dù dây leo của Tiểu Yêu là đã từ dưới vuốt nó mọc lên thì cũng cực kỳ thần dị tránh thoát được.

Đôi cánh như thanh kim trảo lóe, dây leo của Tiểu Yêu lập tức thất bại.

- Không tốt, sắp hỏng việc!

Trong lòng Diệp Chân chấn kinh.

Thanh Loan chính là một loài cực kỳ mang thù, nếu Diệp Chân bắt bạn lữ và hài tử của nó, lại để cho nó trốn, sợ rằng sẽ liên tục không ngừng dây dưa Diệp Chân, thỉnh thoảng sẽ đánh lén Diệp Chân.

Lấy tốc độ kinh khủng của Thanh Loan này sẽ phi thường phiền phức.

Hơn nữa ở Hoàng Linh Giới, Thanh Loan chính là thần điểu, một khi một con Thanh Loan tấn công Diệp Chân thời gian dài, chỉ sợ cũng sẽ đưa tới cho Diệp Chân phiền toái không cần thiết!

Cũng ngay khi Diệp Chân đang lo lắng thì Thanh Loan đang phóng lên tận trời lại đột nhiên đâm vào một tấm lưới lớn màu xanh lục.

- Hô! Còn may đã chuẩn bị hậu thủ, nếu không đã để nó chạy thoát rồi.

Trong Đạo Cung truyền đến âm thanh của Tiểu Yêu.

- Ha ha, đại tỷ, đề nghị của ta không sai chứ.

m thanh khoa trương của Thận Long Nguyên Linh A Sửu vang lên, thì ra là trước đó Thận Long Nguyên Linh A Sửu âm thầm nhắc nhở Tiểu Yêu, nói Thanh Loan giống đực này vô cùng cảnh giác.

- Hừ, nhớ ngươi một công!

Tiểu Yêu hừ lạnh một tiếng.

Hai con Thanh Loan Giới Vương Cảnh không ngừng tức giận thét chói tai, muốn giãy dụa thoát khỏi trói buộc.

Nhưng Tiểu Yêu tu vi Đạo Cảnh hậu kỳ thúc sinh ra dây leo, há lại bọn chúng có thể tránh thoát.

Mấy hơi sau đã nhao nhao bị Diệp Chân thu vào không gian Thận Long Châu, vây khốn.

Về phần thu phục bọn chúng thì chính là một công việc cần thời gian.

- Phụ thân đại nhân, đã một lưới bắt Thanh Loan, vậy bây giờ chúng ta cũng trnah thủ đi bắt những Thanh Tước kia, bắt với những Thanh Tước này chỉ cần bọn chúng ở trên tàng cây thì sẽ không khó chút nào!

m thanh hưng phấn của Tiểu Yêu vang lên.

Lấy tu vi Đạo Cảnh hậu kỳ và thần thông của Tiểu Yêu, muốn bắt sống hơn ba ngàn Thanh Tước trung bình tu vi đều ở Huyền Cung Cảnh, còn dừng chân ở trên đại thụ thì giống như bắt chim trong lồng, quả thực là dễ như trở bàn tay.

Huống chi, còn có huyễn tượng của Thận Long Nguyên Linh A Sửu phối hợp, không có chút ngoài ý muốn.

Diệp Chân thuận lợi thu nạp hơn ba ngàn con Thanh Tước vào trong không gian Thận Long Châu, trước hết nhất được lợi chính là hai trăm Tế Ti khổ tu liên tục tu luyện trong không gian Thận Long Châu của Diệp Chân.

Những năm này, những Tế Ti khổ tu này vẫn luôn tu luyện trong thời tự không gian Thận Long Châu của Diệp Chân, tích lũy mấy trăm năm qua, tu vi đã sớm đạt tới Giới Vương Cảnh cửu trọng đỉnh phong.

Có thể cũng chính là nguyên nhân này, nên các tư tế khổ tu giác ngộ lực lượng thiên địa pháp tắc cảm hơi có vẻ không đủ, cho đến bây giờ, không ai đột phá đến Đạo Cảnh.

Nhưng chuyện này cũng không hề ảnh hưởng đến thực lực của bọn hắn.

Hai trăm Tế Ti Giới Vương Cảnh cửu trọng đỉnh phong này vẫn vô cùng mạnh mẽ, nếu từng ngươi lại được phối hớp với một con Thanh Tước Giới Vương Cảnh, thời khắc mấu chốt sẽ trở thành một đội kỳ quân.

Diệp Chân thân là Điện Chủ Hỏa Linh Điện, loại vật như vòng cổ nô lệ vẫn có hàng tích trữ nhất định.

Vòng cổ nô lệ của Tổ Thần Điện đều có tác dụng đối với Ma Tộc, người và thú.

Diệp Chân để ưu tiên cho bọn hắn hơn ba trăm con Thanh Tước Giới Vương Cảnh, mỗi người chọn lựa một con làm tọa kỵ.

Cũng may mắn có hai trăm khổ tu Tế Ti này nên hơn ba ngàn Thanh Tước và tám con Thanh Loan bị Diệp Chân nhốt vào không gian Thận Long Châu mới xem như có người chăm sóc.

So với tốc độ của những Thanh Tước bị Diệp Chân bắt sống này, tốc độ cầm yêu của nhóm Hoàng Linh cấm vệ cũng không chậm.

Nhất là sau một lần thú triều, những Yêu Thú kia kết đội thành quần ít đi rất nhiều, nguy hiểm trong sơn lâm cũng giảm xuống không ít.

Chỉ dùng tám ngày, một đám Hoàng Linh cấm vệ đã hoàn thành nhiệm vụ vượt mức.

Bắt được hơn một ngàn hai trăm Đại Yêu Giới Vương Cảnh, một vạn ba ngàn Yêu Thú Huyền Cung Cảnh, hoàn thành nhiệm vụ vượt mức ba thành.

Bây giờ đã mang theo di thể của ba mươi bốn vị chiến hữu chiến tử lên đường về nhà.

Lúc đến, đại đội thứ hai đệ thất vệ là một ngàn không trăm mười một người!

Một ngàn Hoàng Linh cấm vệ, thêm một Thiên phu trưởng và mười thân vệ của Thiên phu trưởng.

Thế nhưng lúc trở về lại ít đi ba mươi bốn người, và có thêm ba mươi bốn thi thể lạnh băng.

Trước đó, lúc vẫn còn ở Xích Ngô Sơn, trong thời gian chiến tranh, có nhiệm vụ quân sự, lại đứng trước nguy hiểm, thậm chí Thú Vương đã biến mất kia còn có thể lần nữa xuất hiện, nên một đám Hoàng Linh cấm vệ căn bản không có bao nhiêu tâm tư và thời gian suy nghĩ những chuyện khác.

Thế nhưng, trên đường trở về lại không giống.

Cả ngày xếp bằng ở trên lưng của Thanh Tước kia, một đám Hoàng Linh cấm vệ nhìn chiến hữu bên cạnh, nhìn lại di thể lạnh lẽo của chiến hữu được bảo vệ ở trung tâm nhất.

Đủ loại ý nghĩ và tâm tư lại nổi lên.

Đủ loại cảm xúc không hiểu uẩn nhưỡng trong đội ngũ.

Hơn nửa tháng sau, khi cách Hoàng Thành còn sáu ngày đi đường, lúc nửa đường hạ trại nghỉ ngơi, lúc Diệp Chân đang chuẩn bị nghỉ ngơi và tu luyện thì đột nhiên nhìn thấy một đám Hoàng Linh cấm vệ đi tới.

Một đám đội trưởng lấy Thanh Chiêu, Hoàng Cách, Lam Hoàng dẫn đầu, mang theo một nhóm Hoàng Linh cấm vệ trừ những người đang cảnh giới, vây về phía đại trướng của Diệp Chân.

Ngô Phàm đang làm thủ lĩnh thân vệ của Diệp Chân đột nhiên khẩn trương kêu to lên:

- Các ngươi muốn làm gì? Mấy vị đội trưởng, các ngươi muốn làm cái gì...

Diệp Chân vỗ vai Ngô Phàm, ra hiệu hắn lui ra, ánh mắt bình tĩnh nhìn về phía một đám Hoàng Linh cấm vệ.

Vào lúc này, bầu không khí vô cùng ngột ngạt, vẻ mặt từng người trong nhóm Hoàng Linh cấm vệ nghiêm túc, có vài Hoàng Linh cấm vệ thì tức giận, có Hoàng Linh cấm vệ thì hai mắt đỏ hoe.

Diệp Chân đã sớm đoán được cái gì nên cũng không nói gì, chỉ yên lặng nhìn nhóm Hoàng Linh cấm vệ đã đi gần đến.

- Đại nhân, xin ngươi báo thù cho các huynh đệ chiến tử!

Đột nhiên, một Hoàng Linh cấm vệ có huynh đệ đã chết mang theo tiếng khóc nức nở mở miệng.

Hắn vừa mới mở miệng giống như hiệu ứng lan truyền, hơn chín trăm Hoàng Linh cấm vệ, từng người trở nên vô cùng kích động.

- Đại nhân, các huynh đệ không thể chết vô ích!

- Đại nhân, Trụ Tử là vì cứu ta mà đã chết giữa bầy thú triều, xin đại nhân báo thù cho Trụ Tử, báo thù huyết hận cho các huynh đệ chiến tử!

- Đại nhân, chỉ cần có thể báo thù cho các huynh đệ chết oan, đại nhân muốn chúng ta làm cái gì, chúng ta đều nguyện ý!

....