Chương 2930 Uy Lực Của Lời Đồn Đại
Hoàng Thiên Hỏa đã ý thức được cái gì:
- Ý của Đại nhân là?
- Yên lặng theo dõi kỳ biến! Chúng ta bị phía trên chú ý quá nhiều, không thể tùy ý làm việc, nhưng bọn hắn lại không giống.
- Mặc kệ bọn hắn làm cái gì, ngươi đều đừng nhúng tay, đừng ngăn cản! Hơn nữa, nếu có thể thì sau đó tận khả năng bảo vệ bọn hắn, vậy là tốt nhất.
Khương Thiên Ấp nói.
- Thuộc hạ hiểu rõ!
Màn đêm buông xuống, sau khi Diệp Chân quay lại Lữ phủ, Lữ Thanh Trúc vui đến phát khóc, vì lần này Diệp Chân xuất chinh, nàng đã lo lắng không thôi.
Lữ lão gia tử càng an bài gia yến thịnh đại, chúc mừng Diệp Chân và Đinh Trì trở về nhà.
Gia yến xong, Diệp Chân lại một mình đi tới thư phòng của Lữ lão gia tử.
- Gia gia, có chuyện ta cần ngươi trợ giúp!
Diệp Chân rất trực tiếp.
- Nói đi, có thể giúp thì ta nhất định sẽ giúp ngươi.
Diệp Chân cười, nói ra kế hoạch của mình, mấy hơi sau, Lữ lão gia tử la thất thanh:
- Khoát Hải, ngươi đang muốn náo tộc ta long trời lở đất sao?
Hoàng Linh Tộc cũng có thói quen triều hội.
Năm đó, Hoàng Linh Tộc xuất thân từ Nhân Tộc của Hồng Hoang, cho nên Hoàng cơ cấu quốc gia và rất nhiều thứ của Linh Tộc, đều học từ Đại Chu.
Chỉ là người của Hoàng Linh Tộc rất ít, lại có một số thay đổi trên vài phương diện.
Người của Hoàng Linh Tộc ít, quan viên cũng ít, cho nên triều hội không phân chia thành đại triều hội và tiểu triều hội, tiểu triều hội diễn ra năm ngày một lần.
Trên triều hội, phàm là quan viên đạt tới Bát Phẩm đều có thể tiến về Hoàng Linh cung tham gia triều hội.
Thật ra thì nguyên nhân chủ yếu là nhân khẩu của Hoàng Linh Tộc quá ít nên quan viên cũng không nhiều.
Trong Hoàng Linh Giới, tính đến tổng nhân khẩu của tất cả nô lệ thì cũng chỉ hơn một nghìn vạn, số lượng quan viên cũng không nhiều, mà quan viên có thể ở trong Hoàng Thành, có tư cách tham gia triều hội lại càng ít.
Tính toán đâu ra đấy, quan viên và quý tộc ở trong Hoàng Thành có tư cách tham gia triều hội cũng chỉ có hơn một ngàn người mà thôi.
Trong quân đội, đến cấp bậc Thiên phu trưởng đã có tư cách tham gia triều hội, đương nhiên, Diệp Chân là Thiên phu trưởng thay mặt thì không có tư cách.
Cho nên, quan viên trong Hoàng Linh Tộc tham gia triều hội không hề giống với Đại Chu, chỉ có quan lớn chân chính mới có tư cách tham gia.
Triều hội trong Hoàng Linh Tộc, thật ra thì quần thể đối mặt rất rộng khắp, giống Thiên phu trưởng, một quan viên thủ cửa thành nho nhỏ cũng có tư cách tham gia triều hội.
Triều hội của Hoàng Linh Tộc diễn ra vào lúc ánh mặt trời chiếu đến giữa sườn núi Hoàng Linh cung, cũng chính là Thần Thì Mạt.
Đại đội thứ hai Đệ thất vệ quay lại Hoàng Thành được ba ngày chính là thời gian diễn ra triều hội năm ngày một lần của Hoàng Linh Tộc.
Sáng sớm, trong dinh thự của các quý tộc trong Hoàng Thành Hoàng Linh Sơn đã bắt đầu lu bù công việc, không bao lâu, phố lớn ngõ nhỏ đã xuất hiện người đi về hướng Hoàng Linh cung.
Nhưng sớm hơn những quan viên này lại là một dòng người khác, thân mặc quân trang cấm vệ của Hoàng Linh.
Khi mặt trời lên, đám người này đã tập kết hoàn tất ở Tây Môn của Hoàng Thành.
Đám người này chính là Hoàng Linh cấm vệ đại đội thứ hai Đệ thất vệ dưới quân lệnh của Diệp Chân mà tụ họp lại.
- Báo cáo đại nhân, đại đội thứ hai Đệ thất vệ đã tập kết hoàn tất, đáp lời có một ngàn không trăm mười một người, thực đến có một ngàn không trăm sáu mươi sáu người!
Ngô Phàm được Diệp Chân thăng lên làm đội trưởng thân vệ, nhìn thoáng qua đội ngũ sau lưng, trong mắt đột nhiên hiện lên nước mắt.
Sau lưng có hơn tám trăm tên Hoàng Linh cấm vệ làm thành một phương trận, ở trung tâm nhất của phương trận là ba mươi bốn quan tài băng lạnh lẽo.
Trong quan tài băng là ba mươi bốn huynh đệ trước đó vài ngày đã chiến tử trong thú triều.
Mặc dù di dung của những huynh đệ này đều đã trải qua tu chỉnh, nhưng lúc này lộ ra băng quan nhìn sang vẫn có một loại thảm liệt không hiểu.
Mỗi chiếc quan tài băng đều được bốn Hoàng Linh cấm vệ nâng lên cao, gánh trên vai.
Ngô Phàm vừa thống kê là đã tính luôn ba mươi bốn huynh đệ đã chiến tử này.
Toàn bộ đại đội thứ hai Đệ thất vệ có một ngàn không trăm mười một người, dưới quân lệnh tập kết của Diệp Chân chỉ có năm người không tới.
Thật ra thì con số này đã vượt quá dự kiến của Diệp Chân.
Trong ý nghĩ của hắn, có thể đến hai phần ba đã không tệ, không ngờ chỉ có năm người không đến.
- Các huynh đệ, chắc hẳn các ngươi đứng ở đây đã biết hôm nay chúng ta muốn làm gì.
Diệp Chân dừng một chút, bỗng nhiên vung lên nắm đấm.
- Đòi lại một công đạo cho các huynh đệ đã chiến tử, đòi lại một công đạo cho đại đội thứ hai Đệ thất vệ chúng ta.
- Thật ra thì ta cũng không muốn làm như vậy, chỉ muốn hết sức tranh thủ một chút, để cho các huynh đệ liều lĩnh nguy hiểm tính mạng bắt giữ thêm Yêu Thú để bán ra trợ cấp cho các huynh đệ chiến tử, cho gia quyến của các huynh đệ chiến tử thêm một chút trợ cấp, để cô nhi quả mẫu phía sau bọn hắn có cuộc sống nhẹ nhàng hơn một chút.
- Nhưng, Quân Cơ Đại Thần Trần Đăng Long không chỉ che chở hung thủ chân chính làm cho chúng ta lâm vào thú triều, còn cực lực giải vây cho Trần Gia Vệ đối mặt Thú Vương không đánh mà chạy.
- Những chuyện này, ta đều có thể tiếp nhận.
- Nhưng, hắn lại ngay cả bán ra những Yêu Thú chúng ta bắt giữ thêm cũng không cho phép, cho dù ta thỉnh cầu như thế nào cũng không cho phép.
- Đây là không cho cô nhi quả mẫu sau lưng các huynh đệ chiến tử của chúng ta đường sống. Cho nên, ta quyết định đi hết đường phố trong Hoàng Thành, thị uy trước mặt Hoàng Linh cung, tìm lại công đạo, tìm về đường sống, bây giờ ai muốn rời khỏi vẫn còn kịp!
Diệp Chân quát.
Nửa ngày sau cũng không có bất kỳ người nào rời khỏi.
Diệp Chân nhìn một màn này, hài lòng nhẹ gật đầu, mấy lần diễn quân và huyết chiến, đội quân này đã triệt để thuế biến.
- Rất tốt, nếu không ai rời khỏi thì ta sẽ ra cờ hiệu, dạo phố thị uy!
- Đến, theo ta cùng nhau hô!
- Bình yêu hãm thú triều, phía sau có âm mưu!
- Bình yêu hãm thú triều, phía sau có âm mưu!
- Chúng ta muốn công đạo, chúng ta muốn đường sống!
- Chúng ta muốn công đạo, chúng ta muốn đường sống!
- Trần Gia Vệ không đánh mà chạy, hại chết ba mươi bốn chiến hữu!
- Trần Gia Vệ không đánh mà chạy, hại chết ba mươi bốn chiến hữu!
- Quân Cơ Đại Thần Trần Đăng Long, lãnh huyết vô tình không cho trợ cấp!
- Quân Cơ Đại Thần Trần Đăng Long, lãnh huyết vô tình không cho trợ cấp!
Trong chớp mắt, toàn bộ trong ngoài đường xá của Hoàng Thành đã vang lên tiếng hò hét bao hàm sự tức giận của gần ngàn Hoàng Linh cấm vệ.
Nhóm Hoàng Linh cấm vệ tu vi thấp nhất đều là Huyền Cung Cảnh, âm thanh của gần ngàn người đồng thời rống giận, toàn bộ Hoàng Thành lập tức trước bị đánh thức.
Rất nhiều người Hoàng Linh Tộc còn đang trong giấc mộng đã từ trong nhà chạy ra, đứng xem một đám quân đội này.
Chính giữa nhất phương trận quân đội chính là hơn ba mươi băng quan hơi mờ, càng kinh người.
Hoàng Linh Giới thái bình lâu ngày, những thi thể trong quan tài băng làm cho vẻ mặt của rất nhiều người của Hoàng Linh Tộc đại biến, đồng thời cũng biến thành vô cùng hiếu kì.
Trong ngoài phương trận của đại đội thứ hai còn có mấy chục lá cờ xí bạch sắc to lớn, phía trên còn có khẩu hiệu dùng tiên huyết viết lên, nhìn qua hết sức chói mắt, hết sức rung động lòng người.
Loại chuyện này vẫn là lần đầu tiên diễn ra ở trong Hoàng Linh Giới, sau khi tiếng rống giận dữ của đại đội thứ hai vang lên không bao lâu thì đã lấy một loại tốc độ phi phàm truyền khắp toàn bộ trong ngoài Hoàng Thành.
Các loại lời đồn đại lấy một loại tốc độ như ôn dịch truyền ra bốn phương tám hướng.
Là cái gì mới có thể ép một đám Hoàng Linh cấm vệ chỉ có thể khiên quan tài dạo phố tranh thủ quyền lợi cho các chiến hữu đã chết?
Là cái gì mới có thể làm cho nhóm Hoàng Linh cấm vệ sau khi chiến đấu trở về tức giận như thế?
Đến cùng là nguyên nhân gì mới có thể làm cho một đám Hoàng Linh cấm vệ trong lúc chấp hành nhiệm vụ gặp phải thú triều?
Rất nhiều lời đồn đại và nghi vấn trong chớp mắt càn quét toàn bộ Hoàng Thành.