← Quay lại trang sách

Chương 2931 Hoàng Thành Sôi Trào

Cũng ngay khi Diệp Chân mang theo đại đội thứ hai Đệ thất vệ dạo phố, người của Hoàng Linh Tộc vây xem đầu đường lại xuất hiện một hai người hình như hình như nội tình.

- Còn có thể là cái gì? Nghe nói đại đội thứ hai Đệ thất vệ Hoàng Linh cấm vệ này vì tranh thủ thêm một chút trợ cấp cho chiến hữu chiến tử đã sau khi hoàn thành nhiệm vụ bình yêu theo đúng quân lệnh, còn liều lĩnh nguy hiểm tính mạng, bắt giữ nhiều hơn ba thành Yêu Thú.

- Muốn bán ra những Yêu Thú này, dùng Linh Thạch bán ra được kiếm một ít trợ cấp cho chiến hữu chiến tử.

- A, không phải nếu nhóm Hoàng Linh cấm vệ chiến tử thì Quân Cơ Xử sẽ phát trợ cấp theo luật sao?

Trong đám người có người nổi lên nghi ngờ.

- Quân Cơ Xử trợ cấp? Hai ngàn viên linh thạch thượng phẩm một người, đủ những cô nhi quả mẫu kia sinh sống bao lâu?

- Con của ngươi bây giờ tu luyện, một năm tiêu hao cũng không chỉ hai ngàn viên linh thạch thượng phẩm?

- Đúng thế, trợ cấp hai ngàn viên linh thạch thượng phẩm thì chỉ đủ cho người một nhà ăn no bụng đã không tệ.

- Đúng rồi, vì sao Quân Cơ Đại Thần Trần Đăng Long không đồng ý bọn hắn bán ra Yêu Thú để tăng thêm trợ cấp?

Trong đám người bách sự thông đột nhiên xuất hiện người thần bí đưa ra nghi vấn:

- Đáp án chuyện này thì có người nói, đại đội thứ hai Đệ thất vệ Hoàng Linh cấm vệ bắt giữ thêm Yêu Thú có giá trị không nhỏ, Quân Cơ Đại Thần Trần Đăng Long muốn một mình độc chiếm.

- Hắn còn có lương tâm sao? Ngay cả trợ cấp cho đám Hoàng Linh cấm vệ đã chết cũng dám tham?

- Ha ha, chuyện này tính là gì, nghe nói những Hoàng Linh cấm vệ kia chiến tử cũng bởi vì Trần Đăng Long quấy phá!

- Trần gia phát hiện một Thú Vương ở Xích Ngô Sơn, nên đã nổi lên tâm tư muốn thu phục, các ngươi cũng biết giá trị của Thú Vương rồi chứ!

- Nhưng thực lực của Thú Vương rất cường đại, Thân là Quân Cơ Đại Thần nên Trần Đăng Long lúc này mới phái đại đội thứ hai Đệ thất vệ qua đó, muốn mượn lực lượng của quân đội suy yếu lực lượng của Thú Vương, sau đó thuận thế thu phục Thú Vương kia.

- Hả, còn có việc này? Như vậy không phải muốn nhân mã của đại đội thứ hai Đệ thất vệ đi chịu chết sao?

- Nếu không thì sao, ngươi cho rằng vì sao Trần Gia Vệ lại đột nhiên xuất hiện ở cái nơi chim không thèm ỉa đó? Ngươi thấy hắn rảnh lắm sao?

- Đúng thế, cũng chỉ có như vậy mới có thể giải thích được chuyện này.

Có người không ngừng đồng ý nói!

Trong lúc nhất thời, theo đại đội thứ hai Đệ thất vệ Hoàng Linh cấm vệ dạo phố, đám chỗ có đại lượng người tụ tập luôn có một hai vạn sự thông như vậy xuất hiện, đáp trả nghi vấn của đám người, cho ra đáp án ước chừng, dẫn dắt phương hướng của lời đồn đại.

Một câu, trải qua lỗ tai của mười người sẽ trở nên thiên kì bách quái.

Mà những Vạn Sự Thông này liên tục truyền bá ở trong Hoàng Thành, trong chớp mắt đã diễn dịch ra mấy chục trên trăm loại biến hóa.

Nhưng tất cả biến hóa đều là lấy Trần Đăng Long tham ô, Trần gia mượn dùng lực lượng của quân đội mưu tính thu phục Thú Vương khoa trương ra.

Sau khi thuyết pháp như vậy diễn dịch ra, thậm chí có người đã biên ra Trần gia sớm đã không phải lần đầu tiên làm chuyện loại này.

Mấy năm trước, mấy lần nhóm Hoàng Linh cấm vệ thương vong cũng bị biên thu nói thành là do Trần gia gây nên, còn biên có chứng cứ rõ ràng.

Những đáp án này, Diệp Chân nghe được cũng cảm thấy kinh ngạc.

Uy lực của lời đồn đại này quá khủng bố, thậm chí có chút lời đồn đại đã gần chân tướng, nhất là có quan hệ với Trần Gia Vệ.

Có người hiểu chuyện trực tiếp nhắc đến chuyện trước đó Diệp Chân đã đánh đại đội thứ tư bại đệ ngũ vệ, chuyện chém ái tướng giết Tử Đô của Trần Gia Vệ, có người nói đây là Trần Gia Vệ đang mượn cơ trả thù đại đội thứ hai Đệ thất vệ.

Thậm chí có người còn nói, chắc chắn là bởi vì chuyện quân diễn lúc trước, hai nhà Trần và Tử đã hợp mưu báo thù đại đội thứ hai Đệ thất vệ.

Không thể không nói, trí thông minh của quần chúng nhân dân thật là vô hạn.

Có chút lời đồn đại gần như đã bắt đầu đến gần chân tướng.

Người khởi sự là Diệp Chân nghe vậy cũng cực kỳ kinh ngạc.

Nhưng Diệp Chân càng muốn biết là, Quân Cơ Đại Thần Trần Đăng Long bị hắn chọn làm mục tiêu, phản ứng của bọn người vệ tướng đệ ngũ vệ tướng Trần Gia Vệ sau khi nghe thấy những tin tức này thế nào?

Sẽ biết sợ sao?

Những chuyện này, Diệp Chân tạm thời còn không biết, nhưng hắn lại biết một chuyện khác.

Phản ứng của Hoàng Linh nhất tộc quá chậm!

Từ khi quân đội tập kết dạo phố bắt đầu đến bây giờ đã qua nửa canh giờ nhưng vẫn còn không có bất kỳ phản ứng nào.

- Đã như vậy, vậy thì để chuyện này mãnh liệt hơn một chút đi!

Lúc hàng vạn người Hoàng Linh Tộc đi ra đầu đường vây xem đại đội thứ hai Đệ Thất vệ khiên quan tài dạo phố, toàn bộ Trần phủ đã lộn xộn.

Lộn xộn đầu tiên là trong phủ đệ Quân Cơ Đại Thần Trần Đăng Long.

Lúc cao thủ giống như Đăng Long tu luyện, để tránh quấy rầy, đều tu luyện trong tĩnh thất chuyên giành để tu luyện, cơ bản không cách nào nghe được âm thanh từ phương xa.

Nhưng trong Trần phủ lại nghe toàn bộ tiếng rống và lời đồn đại của nhóm Hoàng Linh cấm vệ đại đội thứ hai trên đường.

Lời đồn đại và khẩu hiệu làm cho sắc mặt của quản gia Trần phủ đều trở nên vô cùng tái nhợt.

Cho dù chưa từng trải qua loại chuyện này thì quản gia cũng hiểu rõ sự khủng bố của loại lời đồn đại kia.

Một khi ứng phó với loại lời đại đãi này không tốt, đủ để trở thành chỗ bẩn cả một đời của lão gia nhà mình, thậm chí sẽ hủy lão gia nhà mình.

Cái gọi là nhân ngôn đáng sợ!

Nhất là Hoàng Linh Tộc quá nhỏ!

Sau khi quản gia run rẩy báo cáo chuyện này cho Trần Đăng Long, phản ứng đầu tiên của Trần Đăng Long là không thể nào.

- Khiên quan tài dạo phố? Không thể nào? Ai dám tìm đường chết như thế?

- Đại nhân, thật, toàn bộ người của Hoàng Thành gần như đã đi vây xem! Có lẽ đều đã truyền ra khắp trong hoàng thành, ngươi mau đi xem một chút đi!

Quản gia sắp khóc.

Mấy hơi sau, gương mặt Trần Đăng Long trở nên vô cùng xanh xám.

- Hỗn trướng, ai nói ta cắt xén trợ cấp của cấm vệ chiến tử! Đám khốn kiếp kia, dám yêu ngôn hoặc chúng, bây giờ lão tử sẽ lập tức mang binh đi chặt bọn hắn!

Trần Đăng Long tức giận trực tiếp bạo tẩu, quay người lại định hạ đạt quân lệnh.

Nhưng Trần Đăng Long lại bị quản gia cho gắt gao ôm lấy:

- Lão gia, không thể, nếu ngươi hạ quân lệnh mệnh lệnh mấy vệ đội ngũ dưới trướng ngươi xuất động, vậy sẽ thật ngồi vững lời đồn đại này, vậy sẽ thật hủy!

Bị quản gia ngăn cản, Trần Đăng Long mới bình tĩnh lại.

Hắn ở trong Hoàng Linh nhất tộc cũng coi là quan lớn, đương nhiên cũng có ánh mắt chính trị, vừa tỉnh táo lại đã hiểu rõ lợi và hại ở trong đó.

Không khỏi đau răng một trận!

Lúc này, đại quân khiên quan tài dạo phố đã giống như một gai nhọn, không động được, ai cũng không thể động được!

Nhưng vấn đề là, nếu để cho bọn hắn làm tiếp như vậy, vậy thì thanh danh của hắn sẽ bị hủy hết!

- Họ Địch, dám hủy thanh danh của lão tử, ta nhất định phải nghiền xương hắn thành tro!

Mang theo tiếng chửi rủa ác độc, Trần Đăng Long dùng tốc độ nhanh nhất đi ra ngoài, xuất phát về phía Hoàng Linh cung.

Chuyện này, hắn nhất định phải xin chỉ thị của Hoàng Linh Nữ Vương rồi mới có thể làm ra quyết định, ít nhất, hắn phải lấy được sự bảo vệ của thượng tầng.

Không chỉ có một, Trần Gia Vệ cũng như thế.

Lúc Trần Gia Vệ đi ra ngoài chuẩn bị vào triều đã phát hiện tất cả chuyện này.

Sau đó, hắn trực tiếp mộng.

Giống như bị một cây gậy gõ trên đầu, trực tiếp buồn bực.

Kia vô số hò hét và lời đồn đại, làm cho hắn có một loại cảm giác hết đường chối cãi.

Càng thêm muốn mạng là, chân tướng trong những lời đồn đại đó làm cho Trần Gia Vệ có một loại cảm giác lạnh cả sống lưng, chột dạ không hiểu!

- Sao có thể như vậy.... Hắn sao có thể như vậy....

Lo lắng lẩm bẩm, Trần Gia Vệ ngay lập tức thẳng đến phủ đệ của Trần Đăng Long, thế nhưng lại đạt được tin tức Trần Đăng Long đã tiến về Hoàng Linh cung, thế là hắn lập tức đi vòng thẳng đến Hoàng Linh cung.

Huynh đệ hai người rất nhanh đã gặp nhau trước Hoàng Linh cung.

Nhưng sắc mặt hai người lại vô cùng khó coi.