Chương 2933 Người Nào Xung Kích Hoàng Linh Cung, Chết
Có thể thấy được ảnh hưởng của việc khiên quan tài dạo phố lần này lớn thế nào!
- Đại ca, chúng ta có nên dùng quân đội trấn áp hay không?
Vẻ mặt của Trần Gia Vệ trở nên vô cùng lạnh lẽo.
- Không thể trấn áp, một khi trấn áp, việc này sẽ thật hết đường chối cãi, ngươi thật cho rằng những lão già trong triều kia để trang trí sao?
Khi nói chuyện, ánh mắt Trần Đăng Long lại âm trầm hơn vài phần:
- Ngươi xem, lão già của Lữ gia và Hoàng gia lại vào triều! Quả nhiên là lão hồ ly, dù chỉ có một chút mùi tanh đã có thể phát hiện!
Mấy phù tấn nhanh chóng từ trên trời giáng xuống, rơi vào trong tay Trần Đăng Long.
Trần Đăng Long xem hết, vẻ mặt u ám bỗng nhiên quét sạch, trong ánh mắt mang lên vài phần cuồng hỉ.
- Ha ha, trời không tuyệt ta! Đây là chính bọn hắn tìm đường chết!
- Đại ca, xảy ra chuyện gì vậy?
- Tên ngu xuẩn Địch Khoát Hải kia lại mang theo đội ngũ dưới trướng khiên quan tài đi về phía Hoàng Linh cung. Hoàng Linh cấm vệ trực luân phiên hôm nay, còn có cấm vệ cung đình đều hướng về phía ta xin chỉ thị xử lý như thế nào!
Trần Đăng Long dữ tợn cười lên.
- Đi về phía Hoàng Linh cung?
Trần Gia Vệ ngẩn người:
- Tấn công Hoàng Linh cung?
- Không sai!
Trần Đăng Long cười dữ tợn một tiếng, trực tiếp đưa cho Trần Gia Vệ thủ lệnh:
- Đi, cầm thủ lệnh của ta, lập tức triệu tập đội ngũ đệ ngũ vệ dưới trướng ngươi, cấm vệ trực luân phiên hôm nay, còn có cấm vệ cung đình Hoàng Linh cung ngăn cản nhân mã đại đội thứ hai đệ thất vệ, cảnh cáo bọn hắn không được tấn công Hoàng Linh cung!
- Chuyện kế tiếp, ngươi phải biết làm sao rồi chứ?
Trần Đăng Long âm trầm cười một tiếng.
- Một khi bọn hắn không nghe cảnh cáo, tiếp tục đi tới thì lấy danh nghĩa tấn công Hoàng Linh cung, giết chết toàn bộ tại chỗ!
Khóe miệng của Trần Gia Vệ cũng lộ ra nụ cười tàn nhẫn.
- Nhanh đi!
Nhìn Trần Gia Vệ nhanh chóng đi xa, Trần Đăng Long một mặt dữ tợn.
Nếu đoàn người đã muốn cá chết lưới rách thì cũng đừng trách trái tim của hắn ngoan thủ.
Trong Hoàng Linh luật viết rõ ràng, người nào tấn công Hoàng Linh cung, chết!
Nhưng cũng vào lúc này, chuông tiếng Hoàng Linh triều hội vang lên, Trần Đăng Long lập tức bước nhanh về phía Hoàng Linh cung, còn quên nhìn dưới núi một chút!
...
Dưới núi, đại đội thứ hai đệ thất vệ Hoàng Linh cấm vệ đang hô to khẩu hiệu, giơ cao hoành phi dùng tiên huyết viết lên tấm vải trắng, khiên theo ba mươi bốn chiếc quan tài băng, xuất phát về phía Hoàng Linh cung ở giữa sườn núi.
Nguyên bản đội ngũ chỉ có ngàn người, nhưng lúc này đã biến thành mấy vạn người.
Hoặc là bởi vì tò mò, hoặc là bởi vì tức giận, hoặc là bởi vì lòng căm phẫn, lại hoặc là chỉ muốn xem náo nhiệt, đi theo sau lưng đại đội thứ hai đệ thất vệ Hoàng Linh Tộc, số lượng đã cao hơn ba vạn người, hơn nữa nhân số còn đang không ngừng tăng lên.
Cho nên lúc này dòng người xông về phía Hoàng Linh cung cuồn cuộn, nhìn qua hết sức khủng bố.
Hoàng Linh cấm vệ thân mang quân phục đại đội thứ hai đệ thất vệ, chỉ là một phần nhỏ không thu hút chút nào trong đó.
Nếu Trần Đăng Long tận mắt nhìn thấy một màn dưới núi này thì chỉ sợ cũng sẽ không hạ đạt mệnh lệnh xuất động quân đội trấn áp.
Mà hắn cũng sẽ hiểu rõ, cho dù cung đình cấm vệ hay là Hoàng Linh cấm vệ trực luân phiên, cái gọi là tấn công là chỉ dòng người mấy vạn người này, mà không phải một ngàn đại đội thứ hai đệ thất vệ Hoàng Linh cấm vệ kia.
Gần vạn đạo lưu quang đột nhiên từ quân doanh dưới núi phóng về phía cổng Hoàng Linh cung.
Có thủ lệnh của Quân Cơ Đại Thần, Trần Gia Vệ rất nhanh đã điều hơn vạn người của đệ ngũ vệ dưới trướng đến, cùng với một ngàn Hoàng Linh cấm vệ trực luân phiên, tập kết lại với nhau.
- Theo Hoàng Linh luật, người nào tấn công Hoàng Linh Vương cung, chết!
Trần Gia Vệ lãnh khốc nói.
- Trước lưu người lại, nếu đã cảnh cáo mà không rút lui thì giết không tha! Các ngươi hiểu rõ chứ?
Trần Gia Vệ quát hỏi.
- Hiểu rõ!
- Hiểu rõ là được, xuất phát!
....
Gần trăm hơi thở sau, hơn mười một ngàn tên Hoàng Linh cấm vệ được Trần Đăng Long dẫn đầu, đứng trước con đường quan trọng dẫn lên nói, ngăn cản đám người.
- Người đến dừng bước, theo Hoàng Linh luật, người nào tấn công Hoàng Linh cung, chết!
Trần Gia Vệ cũng không ngu ngốc, nhìn dòng người số lượng kinh khủng kia, mệnh lệnh quân sĩ dưới trướng không ngừng lặp lại rống to.
Trong chớp mắt, những người xem náo nhiệt đã thối lui đến hai bên, không tiến thêm nữa.
Mặc dù xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, nhưng mạng nhỏ vẫn rất quan trọng.
Dòng người số lượng kinh khủng kia vừa lui về sau, đại đội thứ hai đệ thất vệ Hoàng Linh cấm vệ khiên quan tài tiến lên chỉ có ngàn người, đã lộ ra tương đối đơn độc.
Thấy thế, khóe miệng của Trần Gia Vệ xuất hiện một nụ cười tàn nhẫn không hiểu.
- Người kia dừng bước, theo Hoàng Linh luật, người nào tấn công Hoàng Linh cung, chết! Nếu còn dám tiến lên một bước, giết không tha!
Trần Gia Vệ hét lớn một tiếng, sau đó đằng đằng sát khí rống nói:
- Nâng nỏ!
Trong chớp mắt, trong Hoàng Linh cấm vệ đối diện, ba ngàn người trang bị có liên nỏ, giơ lên liên nỏ, liếc về phía đại đội thứ hai đệ thất vệ.
Phương diện quân giới của Hoàng Linh nhất tộc chẳng ra sao cả, nhưng vẫn có một bộ phận bộ đội được trang bị liên nỏ, trang bị vẫn là Phong Hỏa Liên nỏ kiểu dáng rất giống của Đại Chu!
Liên nỏ giơ lên, sát khí lập tức đập vào mặt.
Tất cả đại đội thứ hai đệ thất vệ Hoàng Linh cấm vệ đều cảm nhận được sát khí thật sự kia.
- Đại nhân, làm sao đây?
- Đại nhân, có thể bọn hắn sẽ thật bắn giết chúng ta, làm sao đây?
- Đại nhân, có tiếp tục tiến lên hay không?
Mấy vị đội trưởng nhao nhao vô cùng sốt ruột hỏi thăm Diệp Chân.
Sắc mặt Diệp Chân mãnh liệt, vẻ mặt lại càng thêm cứng cỏi.
Thủ đoạn ứng đối chuyện này của Hoàng Linh Tộc có thể xưng là trò trẻ con.
Trần Đăng vệ và Trần Gia Vệ lại trực tiếp dùng tới quân đội trấn áp, quả thực là ngu xuẩn!
- Cứ làm theo mệnh lệnh của ta!
Diệp Chân bắt đầu dùng thần hồn truyền âm truyền lời cho từng đội trưởng.
Rất nhanh, đội hình Hoàng Linh cấm vệ đã bắt đầu thay đổi, khẩu hiệu cũng thay đổi.
- Nhóm chiến hữu đối diện, chúng ta chỉ đang đòi lấy trợ cấp cho chiến hữu chết thảm của chúng ta, không muốn trẻ mồ côi của bọn hắn phải sống một cuộc sống không nơi nương tựa mà thôi!
- Tên đao phủ Trần Gia Vệ này, hắn hại ba mươi bốn vị chiến hữu chết thảm, hắn là một Đạo Cảnh nhưng khi đối mặt Thú Vương lại vứt bỏ nhóm chúng ta, không đánh mà chạy.
- Bây giờ, các ngươi muốn cấu kết với bọn hắn triệt để diệt khẩu chúng ta sao?
Diệp Chân bắt đầu kêu lên trước.
- Các huynh đệ, chúng ta chỉ muốn đi đến trước Hoàng Linh cung, muốn xin Nữ Vương bệ hạ làm chủ, đòi lại một công đạo cho các huynh đệ chiến tử, không có chút ý định xung kích Hoàng Linh cung!
m thanh của Thanh Chiêu rất trầm thấp.
- Các huynh đệ, Hoàng Linh cấm vệ chúng ta là quân nhân! Mỗi quân nhân đều sẽ có một ngày chiến tử! Thân là quân nhân, chúng ta không sợ chiến tử, nhưng lại sợ sau khi chiến tử, cô nhi quả mẫu sau lưng sẽ không có nơi nương tựa!
m thanh của Hoàng Cách vô cùng bi tráng vang lên.
- Các huynh đệ, cùng là Hoàng Linh cấm vệ, các ngươi cũng sẽ có một ngày chiến tử! Các ngươi không sợ chuyện như vậy xuất hiện trên người các ngươi sao?
- Trợ cấp chiến tử bị cắt xén, quả phụ trẻ nhỏ lão mẫu sau lưng các ngươi phải dựa vào cái gì để tiếp tục sống?
Lam Hoàng gần như dùng giọng nghẹn ngào hô lên câu nói này.
Gần như là đồng thời, gần ngàn đại đội thứ hai đệ thất vệ Hoàng Linh cấm vệ, trăm miệng một lời lớn tiếng buồn hống:
- Trợ cấp chiến tử bị cắt xén, quả phụ trẻ nhỏ lão mẫu sau lưng các ngươi, dựa vào cái gì để sống tiếp?
Không ít Hoàng Linh cấm vệ đều có thân tộc chết, lại hoặc là quan hệ thông gia chết, một tiếng gào lên đau xót này đều là phát ra từ sâu trong đáy lóng, cảm động lòng người!
Trong chớp mắt, hơn một vạn đệ ngũ vệ và Hoàng Linh cấm vệ đối diện, từng người động dung không thôi.
Nhưng biến hóa lớn nhất lại là một nhóm người khác!