← Quay lại trang sách

Chương 2934 Loạn Xị Bát Nháo

Tứ Tể nhi, nếu ngươi dám bắn, sau này lão tử sẽ không nhận nhi tử như ngươi!

- Ngô lão tam, ngươi suy nghĩ ca ca đã chết của ngươi một chút, nghĩ xem tại sao năm người chúng ta lại tới đây, nếu ngươi dám xạ kích thì đừng có ta là nương của ngươi nữa!

- Bình An nhi, không được làm đồng lõa với Trần gia phạm tôi tham ô kia! Đối diện chính là chiến hữu của các ngươi!

...

Một đám Hoàng Linh cấm vệ sau lưng Trần gia bị kêu gọi lây nhiễm, chậm rãi hạ thấp cung nỏ trong tay, người của Hoàng Linh Tộc vừa lui ra phía sau đột nhiên vang lên một đạo lại một âm thanh xúc động tức giận.

Có ít người đã trải qua cảm giác người thân chiến tử, bị đại đội thứ hai đệ thất vệ lây nhiễm, bắt đầu chủ động hỗ trợ.

Vừa hô lên, rất nhiều đệ ngũ vệ Hoàng Linh cấm vệ cầm nỏ đã nhao nhao buông liên nỏ trong tay xuống.

Đại lượng Hoàng Linh cấm vệ chịu ảnh hưởng cũng bắt đầu hạ thấp liên nỏ trong tay xuống.

Nhìn một màn này, Trần Gia Vệ tức giận:

- Các ngươi muốn làm gì? Muốn làm trái quân lệnh sao?

- Chúng ta đang chấp hành quân lệnh! Nâng liên nỗ lên cho ta!

Trần Gia Vệ cũng không ngờ lại xuất hiện tình huống như vậy.

Cũng may sau khi hắn liên tục quát lên, không ít Hoàng Linh cấm vệ đã tiếp tục dựng lên liên nõ, nhưng cho dù như thế thì vẫn có một nửa Hoàng Linh cấm vệ buông liên nỏ xuống.

Càng có rất nhiều Hoàng Linh cấm vệ không biết làm sao.

Hoàn toàn không biết làm thế nào.

Đúng diện Hoàng Linh cấm vệ như đối nói, ngay trong bọn hắn, cũng có người sẽ chết trận.

Nếu như sau khi chiến tử, trợ cấp của bọn hắn bị cắt xén thì sao?

Bọn hắn là chiến hữu!

Tức giận không hiểu và đồng tình xuất hiện trong lòng những Hoàng Linh cấm vệ này.

Đang lúc Trần Gia Vệ vừa kinh vừa sợ thì nhóm Hoàng Linh cấm vệ vừa dừng bước lại đột nhiên động, lần nữa bắt đầu tiến lên, nhanh chân đi về phía một vạn Hoàng Linh cấm vệ của Trần Gia Vệ.

- Dừng bước, còn dám tiến lên trước một bước, giết không tha!

Trần Gia Vệ rống to.

Gần như là đồng thời, tất cả Hoàng Linh cấm vệ đại đội thứ hai đệ thất vệ chưa nhấc quan tài đều nhao nhao đi lên trước, xếp thành bức tường người, bảo vệ trước mặt ba mươi bốn băng quan có thi thể chiến hữu, từng người lên tiếng rống to.

- Nếu bắn thì bắn đi, nhưng ghi nhớ phải bắn về phía chúng ta, không được làm bị thương chiến hữu đã chiến tử của chúng ta!

Khẩu hiệu này lập tức làm cho đệ ngũ vệ Hoàng Linh cấm vệ đối diện sinh ra vẻ kích động, rất nhiều người trực tiếp chủ động buông liên nỏ xuống!

- Trần Đăng Long cắt xén trợ cấp, Trần Gia Vệ giết người diệt khẩu! Chúng ta muốn mời Nữ Vương bệ hạ làm chủ, chúng ta muốn mời Nữ Vương bệ hạ chủ trì công đạo!

Hoàng Linh cấm vệ Đại đội thứ hai đệ thất vệ chuyển đổi khẩu hiệu, xếp thành bức tường người, nhanh chân phóng về phía trước mặt hơn một vạn Hoàng Linh cấm vệ đang chặn phía trước.

Trên trán Trần Gia Vệ chảy đầy mồ hôi, mồ hôi hột lớn như hạt đậu rơi xuống như nước.

Một khắc này, trong lòng bàn tay hắn đã tràn đầy mồ hôi!

Mệnh lệnh 'Xạ kích' cũng biến thành vô cùng khó khăn!

Đại đội thứ hai đệ thất vệ Hoàng Linh cấm vệ xếp thành bức tường người càng ngày càng gần, vẻ mặt của Trần Gia Vệ càng ngày càng khẩn trương.

Cuối cùng, Trần Gia Vệ giống như sụp đổ, bỗng nhiên rống giận:

- Người nào tấn công Hoàng Linh cung, chết! Bắn cho ta!

Trần Gia Vệ ra lệnh một tiếng, nhưng lại không có mũi tên như mưa đầy trời bắn về phía đám người đối diện.

Chỉ có rải rác trên trăm nỏ tiễn bay lên, bắn về phía đại đội thứ hai đệ thất vệ.

Cuối cùng chỉ có hơn mười Trần gia tử đệ nghe theo mệnh lệnh của Trần Gia Vệ mà thôi.

Đại đội thứ hai đệ thất vệ không tránh, đón nỏ tiễn, âm thanh mũi tên xuy xuy vào thịt và tiếng rên rỉ không dứt bên tai.

Đại đa số mũi tên cũng không bắn về phía yếu hại.

Nhưng cũng có bắn về phía yếu hại, thời khắc mấu chốt, thân hình Diệp Chân chớp động, trực tiếp ngăn trước mặt một Hoàng Linh cấm vệ, lấy nhục thân thay hắn ngăn lại một nỏ tiễn bắn về phía con mắt của hắn.

Nỏ tiễn hung hăng cắm ở trên cánh tay của Diệp Chân, lập tức máu chảy ồ ạt.

Thật ra thì, nếu không phải Diệp Chân tận lực buông lỏng, lấy tiêu chuẩn liên nỗ của Hoàng Linh Giới, ngay cả da của hắn cũng không phá được.

Nhưng Diệp Chân cứu người cũng không phải diễn trò.

Lần khiên quan tài đi đường này, Diệp Chân có đủ loại mục đích, nguyên bản, nếu du hành trên đường lại chết một hai Hoàng Linh cấm vệ, nói không chừng là có thể trực tiếp dẫn bạo Trần Đăng Long và Trần Gia Vệ.

Nhưng cuối cùng, Diệp Chân không làm như vậy.

Những Hoàng Linh cấm vệ này, Diệp Chân đều xem bọn hắn như chiến hữu, Diệp Chân không thể làm như vậy!

Trên trăm nỏ tiễn nhao nhao cắm ở trên người đại đội thứ hai đệ thất vệ Hoàng Linh cấm vệ, nhóm Hoàng Linh cấm vệ cũng không nhổ tiễn, cứ để chảy máu như vậy, nhấc lên băng quan, hô to khẩu hiệu, thẳng tiến, dùng mũi nỏ tiễn cắm lồng ngực, đi thẳng về phía Hoàng Linh cấm vệ đối diện.

Huyết tinh vệ tản ra, người của Hoàng Linh Tộc nơi xa vây xem nổi giận!

- Trần gia đang muốn một tay che trời sao?

- Cắt xén trợ cấp, lại còn muốn giết người diệt khẩu!

- Thằng ranh con, ngươi cũng dám táng tận thiên lương bắn, sau khi trở về, ta sẽ lập tức để cho nữ nhi của ta bỏ ngươi!

Nhạc phụ của một tử đệ Trần thị rống giận, trực tiếp làm cho tên tử đệ Trần thị gấp muốn khóc.

Mấy vạn người của Hoàng Linh Tộc loạn xị bát nháo giận mắng lên, mắng đệ ngũ vệ Hoàng Linh cấm vệ nhao nhao lui tán.

Hơn một vạn người, dưới một ngàn Hoàng Linh cấm vệ tấn công, chia năm xẻ bảy.

Dưới sự tức giận, mấy vạn người của Hoàng Linh Tộc lúc trước thối lui cũng đi theo đại đội thứ hai đệ thất vệ tiến lên.

Vệ tướng đệ ngũ vệ Trần Gia Vệ vẫn còn ở kiên thủ xem thời cơ không đúng, vội vàng thối lui.

Chờ hắn thối lui, một thân vệ tướng phục Hoàng Linh cấm vệ đã bị rách nhiều chỗ, trên người trên mặt, đã bị nước bọt bao trùm!

- Gian tặc!

- Ngươi tham ô trợ cấp, lòng dạ hiểm độc!

Một tiếng mắng, một cục đờm đặc.

Vệ tướng đệ ngũ vệ Trần Gia Vệ oan uổng không thôi, không phải nói là đại ca hắn Trần Đăng Long cắt xén trợ cấp sao?

Sao giờ ngay cả hắn cũng thành phạm tham ô rồi!

Đến tận đây, đệ ngũ vệ Hoàng Linh cấm vệ đến đây chặn đường hoàn toàn tán loạn, mấy vạn người đen nghịt phóng về phía Hoàng Linh cung, cho dù là Thống lĩnh cấm vệ cung đình Khương Chiến đã tự mình đuổi tới tọa trấn cửa cung thì cũng cảm thấy tình thế vô cùng nghiêm trọng, lập tức đuổi tới Hoàng Linh đại điện đang tiến hành triều hội.

- Bẩm bệ hạ, đại đội thứ hai đệ thất vệ đã khiên quan tài xông đến trước Hoàng Linh cung...

Khương Chiến còn chưa nói hết lời, Quân Cơ Đại Thần Trần Đăng Long đã tức giận:

- Sao bọn hắn có thể đánh tới, không phải đã phái đệ ngũ vệ đi ngăn cản sao?

Khương Chiến lại không để ý đến Trần Đăng Long, quan hệ giữa hắn và Trần Đăng Long cũng coi là miễn cưỡng, nhưng tình thế bây giờ ngày càng nghiêm trọng, đã không phải là lúc lấy lòng.

- Báo bệ hạ, cùng với đại đội thứ hai đệ thất vệ tụ tập ở trước cửa cung còn có hơn bốn vạn cư dân Hoàng Thành, lúc này quần tình mãnh liệt, nếu xử lý không tốt, sợ rằng sẽ dẫn phát đại họa!

Khương Chiến nói một tiếng giống như một bom nổ dưới nước, lập tức làm văn võ cả triều kinh ngạc.

Bao gồm Phó thống lĩnh Khương Thiên Ấp, còn có Lữ lão gia tử cũng vậy, đều khiếp sợ không thôi.

Tình thế sao có thể nghiêm trọng đến trình độ này được chứ?

Mấy vạn cư dân Hoàng Thành, đây chính là toàn bộ tinh anh của Hoàng Linh Tộc, có bọn hắn tham gia vào, chuyện này chẳng khác nào đã dao động đến nền tảng lập quốc!

Hoàng Linh Nữ Vương ngồi trên Vương tọa cũng bị tin tức này làm cả kinh đứng lên, còn chưa kịp nói gì thì tiếng rống giận dữ trùng thiên đã từ phương xa cửa cung truyền đến.

- Chúng ta muốn công đạo, chúng ta muốn đường sống!

- Chúng ta muốn công đạo, chúng ta muốn đường sống!

- Trần Gia Vệ không đánh mà chạy, hại ba mươi bốn chiến hữu tử chiến!

- Trần Gia Vệ không đánh mà chạy, hại ba mươi bốn chiến hữu tử chiến!