Chương 2937 Mười Sáu Năm Trước
Còn nữa, chuyện khiên quan tài dạo phố gây ra ảnh hưởng quá lớn.
Cho đến ngày nay, đến mức khi Trần Đăng Long xuất hành thỉnh thoảng vẫn có rau nát và trứng gà bay tới, làm cho Trần Đăng Long buồn bực đến muốn thổ huyết.
Nhất là trong quân, lực ảnh hưởng của Trần gia giảm lớn.
Không thiếu tướng lĩnh đều tận lực cách xa Trần Đăng Long, thời gian làm đệ ngũ vệ Trần Gia Vệ cũng không dễ chịu, đừng nói là lấy thân phận Thiên phu trưởng chưởng khống đệ ngũ vệ, cho dù muốn chưởng khống đại đội thứ nhất đệ ngũ vệ hắn nhận được bổ nhiệm cũng có chút khó khăn.
Trừ tử đệ của Trần gia, không có mấy người để ý hắn.
Thanh danh của hắn ở trong quân đội, đã triệt để thối.
Không có cách, cũng không thể yêu cầu quân nhân thích một quan tham ô cắt xén trợ cấp của bọn hắn sau khi chết.
Không có bất kỳ một quân nhân nào sẽ thích người như vậy.
Cái bô ỉa này làm cho Trần Đăng Long và Trần Gia Vệ tức giận muốn điên.
Hiện tại, cho dù bọn hắn có một trăm cái miệng không thể nói rõ được.
Ngay cả trên đường phố cũng không dám quang minh chính đại ra đường, quả là...
...
Trước Hoàng Linh cung, vị đội trưởng Hoàng Linh cấm vệ từ mấy ngày xuất hiện hồi báo cho Xích Đại tổng quản lại xuất hiện.
Nhưng lần này, hắn là Xích Đại tổng quản chủ động gọi đến.
- Vì sao không báo cáo?
- Vì sao chuyện quan trọng như khiên quan tài dạo phố lại không lập tức cấp báo cho ta? Ngươi làm ăn kiểu gì vậy?
- Ngươi có biết chuyện này tạo thành ảnh hưởng lớn thế nào hay không, Nữ Vương bệ hạ tức giận, bản tổng quản cũng cực kỳ bị động!
Vừa tới đến, tên đội trưởng Hoàng Linh cấm vệ đã bị Xích Đại tổng quản khoác đỉnh đầu mặt huấn một trận, chửi đến vẻ mặt đầy nước bọt.
Nhưng vị Hoàng Linh cấm vệ này chỉ yên lặng quan sát, không lên tiếng!
- Nói, chuyện trọng đại như thế, vì sao không cấp báo cho ta?
Xích Đại tổng quản tức giận không có bỏ qua ý tứ.
- Đại tổng quản, những Hoàng Linh cấm vệ hi sinh đó là chiến hữu của ta, là huynh đệ của ta!
- Bọn hắn là chiến hữu của ta, huynh đệ của ta! Bây giờ chết rồi, chúng ta muốn làm chút gì đó cho bọn hắn, hiểu chưa, làm chút gì!
Tên đội trưởng Hoàng Linh cấm vệ bị hỏi nóng nảy bộc phát, liên tiếp gào thét vài tiếng, trực tiếp làm cho Xích Đại tổng quản đang tức giận im lặng.
Xích Đại tổng quản chưa bị người quát lên ở trước mặt như thế, lập tức giận:
- Hừ, huynh đệ chiến hữu chó má gì chứ, còn có thể cao hơn lợi ích của Hoàng Linh Tộc ta sao?
Tên đội trưởng Hoàng Linh cấm vệ lắc đầu:
- Ngươi không hiểu, ngươi sẽ không bao giờ hiểu!
Tên đội trưởng Hoàng Linh cấm vệ vừa lắc đầu vừa tức giận quay người rời khỏi.
- Hỗn trướng!
Xích Đại tổng quản thầm mắng một câu, cưỡng chế đè ép lửa giận:
- Như vậy Địch Khoát Hải kia thì sao, gần đây có gì dị thường không, ta muốn biểu hiện kỹ càng của hắn!
- Không có bất kỳ dị thường nào!
- Ta nói là biểu hiện kỹ càng của hắn, gặp người nào, nói cái gì!
- Không có bất kỳ dị thường!
Đội trưởng Hoàng Linh cấm vệ kia lặp lại một lần nữa, tăng tốc bước chân rời khỏi.
Chuyện này làm cho Xích Đại tổng quản hết sức tức giận:
- Ngươi có thái độ gì đấy? Ngươi trở lại dây cho ta, ngươi còn muốn làm nữa hay không?
Phương xa, tên đội trưởng Hoàng Linh cấm vệ đi càng nhanh hơn, hơi vung tay, ném lệnh bài trở về trong tay Xích Đại tổng quản.
- Lão tử chính là thái độ này đấy, còn có, ông đây mặc kệ!
- Ngươi... Ngươi nói cái gì?
Xích Đại tổng quản bị tức giận dậm chân.
- Lão tử nói, ông đây mặc kệ đồ chơi mật thám này!
Xích Đại tổng quản trực tiếp chán nản, mà Hoàng Cách sải bước xuống núi thì trên mặt tràn ngập nhẹ nhõm, chưa từng có một khắc nào nhẹ nhõm giống như bây giờ!
...
Ngày thứ tư sau khi xảy ra chuyện khiên quan tài dạo phố, Vệ tướng đệ thất vệ Hoàng Thiên Hỏa triệu kiến Diệp Chân.
- Khoát Hải, đầu tiên phải nói cho ngươi một tin tức tốt.
- Đại nhân, là tin tức tốt gì?
Hoàng Thiên Hỏa sai thân vệ bưng lên một bộ quân phục và lệnh bài hoàn toàn mới:
- Từ hôm nay trở đi, ngươi chính thức đảm nhiệm chức Thiên phu trưởng đại đội thứ hai đệ thất vệ!
- Tạ đại nhân!
Đối với việc này, Diệp Chân cũng không ngoài ý muốn, nhưng vẫn nói lời cảm tạ!
- Ngoài tin tức tốt ra, còn một tin tức xấu, đương nhiên, đối với ngươi thì cũng có thể là tin tức tốt.
Hoàng Thiên Hỏa mang theo ẩn ý nhìn Diệp Chân.
Diệp Chân lộ ra vẻ tò mò:
- Còn xin đại nhân nói rõ?
- Đại quân diễn nửa năm một lần của Hoàng Linh cấm vệ ta, sắp đến! Lần này, đối thủ của đệ thất vệ chúng ta là đệ ngũ vệ, Trần Đăng Long tạm thời chấp chưởng đệ ngũ vệ!
Hoàng Thiên Hỏa nhìn chằm chằm Diệp Chân nói.
Nửa năm một lần sẽ diễn ra đại quân diễn.
Hoàng Linh cấm vệ quân bình thường lấy vệ làm đơn vị, cho nên đại quân diễn cũng là đối kháng giữa vệ và vệ.
Lúc đại quân diễn, đầu tiên là vệ tướng các vệ rút thăm đối thủ, sau đó theo tự thay phiên tiến hành đại quân diễn.
Đại quân diễn này đối với Diệp Chân tột cùng là tin tức tốt và là tin tức xấu?
Hôm nay, vệ tướng đệ thất vệ Hoàng Thiên Hỏa nói với Diệp Chân chuyện này, đồng thời tận lực nói rõ đối thủ của đệ thất vệ trong đại quân diễn lần này là đệ ngũ vệ, còn tận lực nhắc nhở có thể là tin tức tốt.
Chuyện này làm cho Diệp Chân ngửi được mùi âm mưu.
Là lợi dụng!
Hẳn là Hoàng Thiên Hỏa và Khương Thiên Ấp phía sau hắn, lần này trong chuyện khiên quan tài dạo phố, nếm được chỗ tốt nên mới có nhắc nhở này.
Có thể bị người lợi dụng, cũng là một cách thể hiện giá trị.
Loại lợi dụng trình độ này, Diệp Chân chưa nói tới phản cảm.
Có chút chuyện, cho dù không có bọn hắn lợi dụng thì Diệp Chân cũng nhất định sẽ làm.
Nhưng có một câu Hoàng Thiên Hỏa không nói sai, đại quân diễn lần này đối với Diệp Chân có thể là một tin tức tốt.
Cái gọi là tin tức tốt này, không phải chỉ Diệp Chân có cơ hội đối phó Trần gia vệ, thậm chí là Trần Đăng Long.
Mà là nói không chừng Diệp Chân có khả năng đến gần bản thể Tiên Thiên Linh Bảo Thất Thải Châu.
So sánh qua, nếu thật sự xảy ra điều gì ngoài ý muốn, hơn hai vạn người vẫn tốt hơn hai ngàn người nhiều, xử lý cũng phiền phức hơn nhiều.
Đổi một loại lời giải thích tương đối âm u, nếu Tiên Thiên Linh Bảo Thất Thải Châu xảy ra vấn đề, nếu mục tiêu hiềm nghi chỉ hơn hai ngàn người, Hoàng Linh Tộc dưới tình huống ngoan tâm sẽ toàn bộ sưu hồn, cũng là chuyện có thể xảy ra.
Nhưng đổi thành hơn hai vạn người, có thể sao?
Cho Hoàng Linh Nữ Vương mười lá gan cũng không dám làm như vậy.
Đương nhiên, chuyện này cũng chỉ là ý nghĩ của Diệp Chân mà thôi.
Diệp Chân lo lắng chân chính chính là Thất Thải Châu Linh âm thầm chú ý.
Trước đó, Diệp Chân trong quân diễn đã chém giết Tử Đô, Tử Kỳ, biểu hiện quá xuất sắc, gây nên cao tầng và Hoàng Linh Nữ Vương chú ý, cho nên mấy lần sau đó, mỗi lần tiến vào quân diễn, Thất Thải Châu Linh vẫn luôn âm thầm chú ý, dẫn tới Thiên Cơ Quyết mà Diệp Chân tu luyện trắng trợn cảnh báo.
Nếu lúc đại quân diễn, Thất Thải Châu Linh này vẫn âm thầm chú ý Diệp Chân, Diệp Chân sẽ không có bất kỳ cơ hội nào.
Nhưng ở trong cảm ứng của Diệp Chân, sau mấy lần quân diễn, Thiên Cơ Quyết cảm giác cảnh báo càng tâm huyết dâng trào, hơi chút yếu bớt.
Mà lần này đi ra ngoài chấp hành quân lệnh, trước sau đã cao tới hai tháng, tương đương với bỏ lỡ bốn tới năm lần tiểu quân diễn.
Thất Thải Châu Linh sẽ giống lúc trước, vẫn chú ý hắn sao?
Theo quy củ của Hoàng Linh cấm vệ, trước khi đến đại quân diễn, tiểu quân diễn sẽ diễn ra ba lần, đại quân diễn sẽ có thời gian nửa tháng để chuẩn bị.
Nhưng bởi vì chấp hành quân lệnh nên thời gian chuẩn bị đại quân diễn lưu cho Diệp Chân chỉ có không đến nửa tháng.
Cái gọi là chuẩn bị quân diễn, thật ra cũng chính là huấn luyện chỉnh thể.
Từ Vệ tướng đệ thất vệ Hoàng Thiên Hỏa chủ trì tiến hành diễn luyện các loại chiến pháp, phối hợp, các đại hội tỷ thí, vân vân.
Những chuyện này, đối với Diệp Chân đều là trò trẻ con, không có bất cứ vấn đề gì.
Nhất là sau chuyện khiên quan tài dạo phố, thanh danh của Diệp Chân, cũng chính là Địch Khoát Hải ở trong Hoàng Linh cấm vệ đã tăng vọt.