Chương 2938 Vấn Đề Khó Khăn Không Nhỏ
Đừng nói là trong đệ thất vệ, bây giờ, cho dù Diệp Chân gặp phải người của các vệ khác, thì những Hoàng Linh cấm vệ đó cũng sẽ chủ động tiến lên làm lễ với Diệp Chân, danh vọng rất cao.
Hoàng Linh cấm vệ khiên quan tài dạo phố là đang tranh thủ quyền lợi, nhất là sau đó Hoàng Linh Nữ Vương hạ lệnh, ngày sau trợ cấp cho Hoàng Linh cấm vệ chiến tử sẽ gấp bội hiện tại.
Đây cũng là chỗ tốt nhờ bọn người Diệp Chân tranh thủ cho bọn hắn.
Về phần trong đại đội thứ hai đệ thất vệ thì danh vọng của Diệp Chân đã đạt tới tối cao.
Hơn ba ngàn Yêu Thú Huyền Cung Cảnh, ba mươi Yêu Thú Giới Vương Cảnh, dù trực tiếp lấy một giá cả cũng không cao, bán ra toàn bộ cho Hộ bộ Hoàng Linh Tộc.
Khấu trừ ra phí tổn quân giới và chiếm dụng quân cơ, ví dụ như vòng cổ khống chế nô dịch, không gian trữ vật, phí tổn nuôi nấng sau khi bắt sống, vẫn như cũ bán đến giá cao sáu trăm vạn viên linh thạch thượng phẩm.
Trên cơ bản, một còn Yêu Thú Huyền Cung Cảnh lãi ròng một ngàn viên linh thạch thượng phẩm, một con Yêu Thú Giới Vương Cảnh lãi ròng một vạn viên linh thạch thượng phẩm.
Sáu trăm vạn viên linh thạch thượng phẩm, cho dù là đối với một tiểu gia tộc thì cũng là một con số không nhỏ.
Đối với người thường thì càng là một con số trên trời.
Hơn nữa, đối với khoản Linh Thạch này, Quân Cơ Xử nói rằng, theo lệnh của Hoàng Linh Nữ Vương, không có bất kỳ can thiệp nào, sẽ do đại đội thứ hai đệ thất vệ tự hành xử lý.
Nói thật, số tiền lớn này cũng làm cho rất nhiều người động lòng.
Dù sao trong mắt rất nhiều người thì Diệp Chân làm Thiên phu trưởng, gánh phong hiểm lớn nhất nên cầm một số lớn.
Không nói một nửa, một phần ba cũng không thành vấn đề.
Hơn nữa, sĩ quan cầm đầu, đây là thông lệ.
Nhưng sau cùng phương án phân phối ra lại làm cho tất cả mọi người trừng rớt đôi mắt, cũng làm cho đại đội thứ hai đệ thất vệ Hoàng Linh cấm vệ reo hò không thôi.
Đầu tiên là ba mươi bốn vị Hoàng Linh cấm vệ chiến tử đã chiếm hơn phân nửa.
Gia quyến của mỗi người có thể lấy được mười vạn viên linh thạch thượng phẩm.
Đây đối với gia đình bình thường đã là một con số trên trời.
Bởi vì trước đó, trợ cấp chiến tử của Hoàng Linh Tộc cũng chỉ là hai ngàn linh thạch thượng phẩm mà thôi.
Theo giá hàng của Hoàng Linh Tộc, một vạn linh thạch thượng phẩm đã đầy đủ một nhà năm người áo cơm không lo trên trăm năm.
Mười vạn linh thạch thượng phẩm, đã đầy đủ người nhà của nhóm Hoàng Linh cấm vệ chiến tử trưởng thành.
Còn lại hai trăm hai mươi bốn vạn linh thạch thượng phẩm, tất cả Hoàng Linh cấm vệ, bao gồm đội trưởng, Thiên phu trưởng ở trong, mỗi người phân hai ngàn viên linh thạch thượng phẩm, còn dư bốn mươi vạn viên linh thạch thượng phẩm.
Còn sót lại bốn mươi vạn viên linh thạch thượng phẩm làm khoản trợ cấp cho đại đội thứ hai đệ thất vệ, sau này nếu có người nào trong đại đội thứ hai đệ thất vệ Hoàng Linh cấm vệ bị tàn tật sau khi chiến đấu, hay bởi vì chiến mà chết thì đều có thể từ trong bốn mươi vạn viên này linh thạch thượng phẩm này thu được trợ cấp và trợ cấp ngoài định mức.
Phương án thân phối vừa đưa ra, tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người.
Thiên phu trưởng Diệp Chân này lại giống với tất cả Hoàng Linh cấm vệ, chỉ lấy hai ngàn viên linh thạch thượng phẩm.
Nguyên bản bên ngoài dự đoán, Diệp Chân là Thiên phu trưởng, ít nhất cũng sẽ cầm khoản tiền lớn một trăm vạn viên linh thạch thượng phẩm.
Thế là, danh vọng của Diệp Chân lại lần nữa tăng vọt, trong quân đội, nhất là trong đại đội thứ hai đệ thất vệ, danh vọng của hắn trong chớp mắt đã đạt tới một độ cao vô cùng kinh người.
Vệ tướng đệ thất vệ Hoàng Thiên Hỏa đều đã bắt đầu hoài nghi, nếu hắn và Diệp Chân cùng đưa ra hai mệnh lệnh trái ngược nhau, chỉ sợ đến cuối cùng đại đội thứ hai đệ thất vệ Hoàng Linh cấm vệ sẽ nghe theo Thiên phu trưởng Diệp Chân, mà không phải Vệ Tướng là hắn.
Bên ngoài, có rất nhiều người mắng Diệp Chân ngốc.
Thậm chí là trong Lữ thị gia tộc cũng có người trực tiếp mắng Diệp Chân là thằng ngu, còn nói đầu óc Diệp Chân bị nước vào, vẫn vân, mà cũng không phải là số ít.
Đối với chuyện này, Diệp Chân chẳng thèm ngó tới.
Đúng thật hắn là Thiên phu trưởng nên nếu phân đi một hai trăm vạn viên linh thạch thượng phẩm thì những người khác cũng sẽ không nói cái gì.
Hơn nữa một hai trăm vạn viên linh thạch thượng phẩm, cho dù đối với Diệp Chân hiện tại thì cũng không phải một số lượng nhỏ.
Nhưng, đối với mục tiêu của Diệp Chân thì một hai trăm vạn linh thạch thượng phẩm không tính là gì.
Chuyện Hoàng Tộc, toàn bộ nội bộ Hoàng Linh Tộc đều là một đề tài tương đối bị cấm kỵ, nhất là dính đến một chút bí sự.
Đừng nói không biết, cho dù là biết thì cũng sẽ không nói ra nửa chữ, ai cũng không muốn rước lấy tai hoạ.
Nhưng mỗi thời mỗi khác.
Dùng danh vọng của Diệp Chân ở trong đại đội thứ hai đệ thất vệ, hỏi thăm bí sự của Hoàng Tộc lại là một loại tình hình khác.
Vẫn là Thất Thải Lâu!
Trong thời gian nghỉ ngơi trước trận chiến, Diệp Chân lần nữa mời một đám đội trưởng đến Thất Thải Lâu uống rượu.
Sau khi rượu vào tai nóng, Diệp Chân lần nữa mượn chuyện Lữ gia bị chèn ép, nhắc đến bí sự của Hoàng Tộc Khương thị.
- Đại nhân, ta cũng cho ngươi biết một bí mật, ngươi cũng đừng nói lung tung.
Hoàng Cách mắt say lờ đờ mê ly, chủ động thấp giọng.
- Chỉ muốn làm rõ ràng mà thôi, tuyệt đối sẽ không nói lung tung....
- Mười sáu năm trước, nghe nói có Thần Nhân mang về một nữ tử Hoàng Thất từ ngoại vực, mà nữ tử Hoàng Thất này còn có quan hệ với Lữ gia.
Diệp Chân sợ hãi cả kinh, trong đầu giống như có một đạo thiểm điện xẹt qua.
Mười sáu năm trước.
Nếu như Diệp Chân không nhớ lầm, năm đó Thải Y rời khỏi Chân Huyền Đại Lục, đến bây giờ đã mười sáu năm.
Thời gian này, Diệp Chân tuyệt đối sẽ không nhớ lầm.
Trong chớp mắt, trong lòng Diệp Chân đại chấn, Diệp Chân hiểu rõ, hắn có thể đã tìm được đúng manh mối của Thải Y.
Một khắc này, Diệp Chân có một loại xung động muốn khóc.
Đau khổ truy tìm lâu như vậy, rốt cuộc tìm được một manh mối đúng.
Cho dù trong lòng khuấy động không thôi, nhưng trên mặt của Diệp Chân vẫn không có một tia dị dạng, chỉ có bàn tay bưng chén rượu thì đang không ngừng khẽ run.
Nhưng lúc này, đoàn người đã uống rượu nóng cả tai, ai cũng sẽ không chú ý điểm này.
- Nữ tử Hoàng Thất mang về từ ngoại vực, vì sao lại có quan hệ với Lữ gia?
Diệp Chân hướng về phía Hoàng Cách hỏi.
Thanh Chiêu uống hết ly rượu, dùng đôi mắt say rượu hơi đỏ lên nhìn Diệp Chân nói:
- Tin tức này là bí mật, thật ra thì ta cũng đã nghe qua, nhưng lưu truyền không bao lâu thì bị tộc trưởng nghiêm lệnh cấm chỉ, còn trước mặt mọi người dùng trượng đánh chết hai tộc nhân trắng trợn nghị luận việc này.
- Về phần tại sao có quan hệ với Lữ gia? Rất đơn giản.
- Thật ra thì gần bốn mươi năm trước, sau khi cung đình xảy ra trận chính biến, theo đương kim Hoàng Linh Nữ Vương thượng vị kết thúc.
- Lữ gia, Hoàng gia và một đám phái bảo thủ đều bị Nữ Vương bệ hạ tận lực đả kích.
- Trong Hoàng Linh Tộc ta có nhiều người như vậy, nhưng có thể sử dụng cũng chỉ có tám họ quý tộc mà thôi.
- Chính là Nữ Vương bệ hạ cũng không cách nào vĩnh viễn đè Lữ gia, Hoàng gia xuống.
- Cho nên, sau chuyện đó, theo thời gian, mười năm hai mươi năm trôi qua, phong ba dần biến mất, tộc nhân phái bảo thủ gồm Hoàng gia, Lữ gia cũng lại bắt đầu lại từ đầu nhận phân công thậm chí là trọng dụng.
- Giống vệ tướng đại nhân của chúng ta, Hoàng Thiên Hỏa cũng giống nhạc phụ đại nhân của ngươi, mặc dù không chưởng binh quyền, nhưng vẫn đảm nhiệm chức vị công bộ quan trọng.
- Nhưng, sau khi lời đồn đại đó truyền ra không bao lâu, tân tú của Lữ gia, cũng chính là nhạc phụ đại nhân của ngươi đã bị dính một tội danh, từ đó phải thôi chức, nhàn rỗi ở nhà.
- Sau đó, quan viên phái bảo thủ trong vòng ba tháng ngắn ngủi bị Nữ Vương bệ hạ bắt giết.
- Chuyện lần đó, được xưng là thanh tẩy lần hai!
- Vệ tướng đại nhân của chúng ta, cũng là tướng lĩnh có thực quyền tối cao còn sót lại của Hoàng gia trước mắt, nghe nói, vẫn là bởi vì Hoàng Thần Điện có người nhúng tay nên mới bảo vệ được vị trí của hắn.
Thanh Chiêu nói.
- Cũng không phải sao!