Chương 2952 Đại Loạn
Cũng đúng lúc này, Trần Đăng Long cũng nổi giận gầm lên một tiếng, nhào về phía Địch Khoát Hải:
- Dám giết đại tướng tộc ta, quả là không biết sống chết!
Ba vị Đạo Cảnh này dưới sự cực kỳ tức giận đã đột ngột nổi lên, khiến cho mọi người đều không kịp chuẩn bị, thậm chí Đại Tế Ti Khương Tâm Nguyên trên trời cũng chưa kịp phản ứng.
Nhưng cũng vào lúc này, Diệp Chân vừa tế điện ba mươi bốn vị chiến hữu xong, bỗng nhiên đứng dậy, đón lấy Trần Hưởng và Trần Đăng Long.
- Các ngươi muốn chiến, vậy thì chiến!
- Chiến chiến chiến!
Tiếng gầm gừ trùng thiên từ sau lưng Diệp Chân vang lên, chính là Hoàng Linh cấm vệ đại đội thứ hai Đệ Thất vệ xếp đội hình, đứng sau lưng Diệp Chân, đón lấy ba người Trần Đăng Long, Trần Hưởng và Tử Văn Tuyên.
Chiến thế của ngàn người, dưới tiếng hét giận dữ này lại mơ hồ có thế Thiên Quân Vạn Mã, làm cho Trần Đăng Long xông tới trước nhất cũng vì đó chậm lại một chút.
Gần như là cùng lúc đó:
- Chiến chiến chiến!
Tiếng rống giận dữ lại từ bốn phương tám hướng vang lên.
Lại là Hoàng Linh cấm vệ khác trong Đệ Thất vệ vừa đắc thắng nhao nhao tự phát tạo thành chiến trận, từ bốn phương tám hướng phóng về phía ba người Trần Đăng Long, Trần Hưởng và Tử Văn Tuyên.
Đao thương ra khỏi vỏ, bắt đầu súc thế.
Kinh người hơn chính là, trong Hoàng Linh cấm vệ Đệ Thất vệ chỉ có một ngàn liên nỗ, lại nhao nhao tự phát giơ lên, hướng về phía ba người Trần Đăng Long, Trần Hưởng, Tử Văn Tuyên, làm cho bước chân của ba người lần nữa vì đó chậm lại, vẻ mặt cũng biến thành vạn phần kinh ngạc.
Vệ tướng Đệ Thất vệ Hoàng Thiên Hỏa bước ra một bước ngăn cản trước mặt Trần Đăng Long, quay đầu nhìn thoáng qua Đệ Thất vệ Hoàng Linh cấm vệ tự động kết thành chiến trận xuất hiện sau lưng Diệp Chân, khóe miệng xuất hiện một nụ cười ngoạn vị.
Vẻ mặt các quý tộc quan chiến xung quanh cũng biến thành khiếp sợ không gì sánh nổi.
Hoàng Linh cấm vệ đồng lòng như thế là lần đầu tiên bọn hắn nhìn thấy.
- Trần đại nhân, Trần lão gia tử, Tử lão gia tử, ba các ngươi là muốn một mình chiến với một vạn người chúng ta, hay là ba người quần chiến một vạn người chúng ta thì cứ ra tay, chúng ta sẽ đón lấy, Đệ Thất vệ chúng ta cũng không phải là người nhút nhát!
Hoàng Thiên Hỏa nghiêm túc nhạo báng làm cho khóe miệng người của Hoàng Linh Tộc vây xem bốn phương tám hướng nhịn không được nở một nụ cười.
Một mình chiến với một vạn, ba người chiến với một vạn?
Cái này có gì khác nhau sao?
Trần Đăng Long lập tức đứng thẳng, Tử Văn Tuyên bị chấn nhiếp, cũng dừng bước không tiến.
Chỉ có Trần gia lão gia tử Trần Hưởng giống như một hùng sư nổi giận, tiếp tục công kích:
- Hôm nay, lão phu nhất định phải trảm tai hoạ Địch Khoát Hải này, ta xem ai dám cản ta!
Khi nói chuyện, Trần Hưởng lại bay thẳng về phía vị trí của Diệp Chân.
Cho dù là Hoàng Thiên Hỏa, hay là những cấm vệ Đệ Thất vệ đại đội khác không phải đệ nhị đại đội đều bắt đầu do dự.
Làm tư thái thì được, thế nhưng nếu dám đao thật thương thật thì không giống.
Thế nhưng, đại đội thứ hai Đệ Thất vệ không giống.
Gần ngàn người nhao nhao gầm thét, trước người phóng ra linh quang, lại từ trong quân chiến trận, đồng thời từ xa ngăn cản Trần Hưởng đang tiến công xông thẳng lại!
Dù Trần Hưởng là Đạo Cảnh đỉnh phong thì lúc này bị gần ngàn tinh nhuệ đồng thời bạo phát ra chiến trận công kích, cũng có chút chật vật, thế xông đại giảm!
Linh lực ba động phát tán bốn phương tám hướng, Đại Tế Ti Khương Tâm Nguyên cũng bừng tỉnh, kinh ngạc vạn phần!
- Trần lão gia tử, đủ rồi!
Ánh sáng lóe lên, Quân Cơ Đại Thần, Phó thống lĩnh Hoàng Linh cấm vệ Khương Thiên Ấp đã ngăn ở trước người Trần Hưởng.
Hào quang rực rỡ không còn, Trần Hưởng rên lên một tiếng, lui ra phía sau nửa bước.
Cùng lúc đó, Đại Tế Ti Khương Tâm Nguyên cũng rơi xuống, ngăn ở trước mặt bọn người Trần Đăng Long, Tử Văn Tuyên.
- Chuyện quân diễn, mỗi người dựa vào thực lực của mình, há có thể sau đó tính sổ?
Đại Tế Ti Khương Tâm Nguyên có chút không cao hứng, Trần gia ngươi nháo sự trong giáo trường quân diễn, không phải tìm phiền toái cho nàng sao?
- Đại Tế Ti, hắn.... Hắn giết Trần Gia Vệ, vệ tướng! Một vệ tướng trong Hoàng Linh cấm vệ ta, không chết ở trên chiến trường lại bị tiểu tử này âm sát trong quân diễn!
Trần Hưởng chỉ Diệp Chân, ngón tay đều run rẩy lên.
- Trần Gia Vệ chỉ là Thiên phu trưởng một giới, thành Vệ tướng lúc nào!
Tiếng cười lạnh của Diệp Chân vang lên.
Chuyện này làm cho Trần Hưởng càng thêm tức giận, nếu không phải Khương Thiên Ấp ngăn cản ở trước mặt hắn thì hắn tuyệt đối sẽ xông lên chém giết Diệp Chân.
Lông mày của Đại Tế Ti Khương Tâm Nguyên khẽ nhíu lại, lúc này nàng mới phát hiện người chết là Trần Gia Vệ.
Thật lòng mà nói, thân phận của Trần Gia Vệ đúng là không giống.
Chỉ là, việc này hiếm thấy, trong lúc nhất thời, nàng cũng không biết xử lý như thế nào.
- Trần lão gia tử, Trần Vệ tướng, trước mắt mặc dù Trần Gia Vệ là Thiên phu trưởng, nhưng đúng là từng làm Vệ tướng.
- Hơn nữa hắn chính là tộc nhân tinh anh tu vi đạt tới Đạo Cảnh của Hoàng Linh Tộc chúng ta, hắn chết không thể không quan trọng!
- Từ giờ trở đi, Quân Cơ Xử chúng ta sẽ điều tra việc này, điều tra rõ ràng nguyên nhân cái chết của Trần Gia Vệ!
Khương Thiên Ấp nói.
Ngay khi nghe mấy mấy chữ 'Quân Cơ Xử chúng ta', Trần Đăng Long tràn đầu lửa giận cũng cảm thấy rất châm chọc.
Nguyên bản, câu nói này phải là do hắn nói, chỉ là bởi vì Địch Khoát Hải, lại làm cho vị trí Quân Cơ Đại Thần của hắn không còn, đến mức bây giờ phải bị động như thế!
Có Quân Cơ Đại Thần Khương Thiên Ấp tỏ thái độ như thế, Trần Hưởng vẫn nhưng như cũ không muốn thỏa hiệp, chỉ Địch Khoát Hải nói:
- Vậy hung thủ giết người này thì sao, có phải nên giam hắn lại trước?
Nghe vậy, Khương Thiên Ấp lắc đầu:
- Trần lão gia tử, nói Khoát Hải là hung thủ giết người thì còn hơi sớm sớm, tất cả chuyện này phải chờ sau khi điều tra rõ ràng nguyên nhân cái chết của Trần Gia Vệ thì mới có thể kết luận, tất cả chuyện này đều phải căn cứ điều kiện quân diễn mà định ra!
Đối với đáp án này, Trần Hưởng vẫn như cũ rất không hài lòng, còn định nói nữa, đột nhiên, Đại Tế Ti Hoàng Thần Điện Khương Tâm Nguyên đứng bên cạnh la thất thanh:
- Cái gì? Thất Thải Châu Linh đại nhân, chuyện này sao có thể?
Nghe thấy liên lụy tới Thất Thải Châu Linh, sắc mặt của tất cả Hoàng Linh quý tộc đều thay đổi!
Trong nháy mắt tiếp theo, Đại Tế Ti Khương Tâm Nguyên lập tức rít lên:
- Tất cả mọi người, đều không cho phép rời khỏi, bất kỳ người nào cũng không thể rời khỏi!
- Mau mời Nữ Vương bệ hạ, mau mời Nữ Vương bệ hạ!
Ngay khi Khương Tâm Nguyên rít lên, vô số thất thải quang hoa đột nhiên rơi ra, tại toàn bộ ngoài quân diễn võ đài, trong chớp mắt đã tạo dựng ra một vòng bình chướng màn sáng bảy màu!
Toàn bộ quân diễn võ đài đại loạn!