← Quay lại trang sách

Chương 2959 Nhiệm Vụ Quan Trọng Của Lữ Lão Gia Tử

Bệ hạ, cái này đơn giản, điều hắn đến Cung Đình Cấm Vệ, đây chính là cách lưỡng toàn kỳ mỹ! Trong Hoàng Linh tộc ta, đảm nhiệm Cung Đình Cấm Vệ chính là vinh diệu vô thượng của mỗi một Hoàng Linh cấm vệ!

- Như vậy, tất có thể dời hắn khỏi Hoàng Linh cấm vệ, dần dần đánh tan sức ảnh hưởng của hắn trong Hoàng Linh cấm vệ, đồng thời, đến dưới mí mắt của Thần, hắn còn có thể lật được bọt nước gì?

- Chờ qua một đoạn thời gian, thời điểm bệ hạ muốn thu thập hắn, cũng chỉ là ý chỉ kế tiếp của Bệ Hạ mà thôi.

Xích đại tổng quản nói.

- Lưỡng toàn kỳ mỹ?

Trên mặt Hoàng Linh Nữ Vương xuất hiện ý cười, gật gật đầu!

Ngay khi Diệp Chân vừa thu được điều lệnh thì cực kỳ ngạc nhiên.

Vừa dừng chân trong Hoàng Linh cấm vệ, một lệnh thuyên chuyển đã điều hắn đến cung đình cấm vệ đảm nhiệm Thiên phu trưởng đệ ngũ vệ của Cung Đình cấm vệ.

Là bình điều.

Điều lệnh này làm cho Diệp Chân có chút bất đắc dĩ.

Vừa hỗn được chút danh tiếng trong Đệ Thất vệ, vừa có chút căn cơ đã bị người khác rút củi dưới đáy nồi.

Nhưng Diệp Chân cũng không tức giận.

Bởi vì đối với hắn thì cái gọi là thành tựu kiếm ra được trong Hoàng Linh cấm vệ, tất cả đều vì một mục đích cuối cùng nhất, tìm kiếm hạ lạc của Thải Y.

Quan hệ nhân mạch trong Hoàng Linh cấm vệ Đệ Thất vệ Diệp Chân đã tạo dựng rất kiên cố, đối với Diệp Chân thì chuyện kế tiếp có Đệ Thất vệ hay không cũng không có bao nhiêu ảnh hưởng.

Lúc này, hắn bị điều vào trong cung đình cấm vệ, khả năng duy nhất chính là tăng thêm một chút biến số mà thôi.

Huống hồ, bọn người Thanh Chiêu, Hoàng Cách có được tin tức liên quan đến Hoàng Tộc, trên cơ bản đã bị Diệp Chân đào rỗng, tiếp đó, mục tiêu tình báo Diệp Chân muốn tìm hiểu phải đặt ở trên người quân cơ đại thần Khương Thiên Ấp.

Cho nên, phần điều lệnh này, Diệp Chân rất bình tĩnh tiếp nhận.

Nhưng phản ứng tiếp theo của những người khác lại hoàn toàn vượt quá dự kiến của Diệp Chân.

Nhận được tin tức, một đám đồng liêu chiến hữu lại nhao nhao đến chúc mừng Diệp Chân.

Một đám Thiên phu trưởng Đệ Thất vệ gồm bọn người Thanh Nhiễm, còn có đội trưởng đại đội thứ hai Đệ Thất vệ Thanh Chiêu, Hoàng Cách, Lam Hoàng nhao nhao kết bạn đến Lữ phủ chúc mừng Diệp Chân.

Lúc này, Diệp Chân mới hiểu rõ, ở Hoàng Linh Giới, có thể trúng tuyển vào cung đình cấm vệ là một loại vinh quang vô thượng.

Dù chỉ là bình điều làm Thiên phu trưởng cung đình cấm vệ, nhưng ở trong Hoàng Linh cấm vệ cũng tương đương với lên chức.

Lên chức rất lớn.

Cả đám ăn đủ tiệc rượu ở Lữ phủ rồi mới rời khỏi.

Nhưng trong lúc đang diễn ra tiệc rượu, Thanh Chiêu và Hoàng Cách lại cố ý tìm thời gian nói chuyện riêng với Diệp Chân vài câu.

Hoàng Cách cũng không nói quá nhiều, chỉ mức nhắc nhở Diệp Chân, sau khi tiến vào cung đình cấm vệ thì phải cẩn thận nhiều hơn.

So sánh một hồi, Thanh Chiêu càng trực tiếp hơn, Thanh Chiêu nói, đối với Hoàng Linh cấm vệ khác, nếu được bình điều làm cung đình cấm vệ thì đó là vinh quang vô thượng và tiền đồ vô thượng, nhưng là đối với Diệp Chân thì không nhất định.

Bởi vì Diệp Chân xuất thân Lữ gia!

Mà Hoàng Linh Nữ Vương đương nhiệm tại vị những năm gần đây đều liên tục không ngừng chèn ép Lữ gia.

Đối với loại nhắc nhở chân thành này, Diệp Chân ôm lấy lòng biết ơn chân thành.

Thật ra thì điểm này, cho dù bọn hắn không nhắc nhở, bản thân Diệp Chân cũng đã đoán được.

Điều vào cung đình cấm vệ tương đương với bị điều đến dưới mí mắt của Hoàng Linh Nữ Vương, không chỉ trực tiếp làm mất đi quyền lực vừa tạo dựng của Diệp Chân, còn sẽ đặt Diệp Chân vào dưới tay điều khiển.

So sánh qua, quy củ của cung đình cấm vệ càng lớn, lúc muốn xử trí Diệp Chân, thậm chí không cần Hoàng Linh Nữ Vương gật đầu, chỉ cần chủ quản cung đình cấm vệ Xích Đại tổng quản hoặc Thống lĩnh cấm vệ cung đình nói một câu là có thể thu thập Diệp Chân.

Có thể nói, điều vào cung đình cấm vệ, quyền quyết định sinh tử của Diệp Chân đã rơi vào trong tay người khác.

Đương nhiên, đối với loại tình huống, trong lòng Diệp Chân rõ ràng không quá lo lắng.

Loại đấu tranh chính trị trình độ này, ở Đại Chu chỉ là trò trẻ con.

Diệp Chân vốn cho rằng, người lo lắng sẽ là Lữ lão gia tử.

Bởi vì Diệp Chân vừa mới tạo thành thế trong Hoàng Linh cấm vệ, trong chớp mắt đã bị bình điều mất quyền lực, cho nên chỉ sợ người mất mát nhất sẽ là Lữ lão gia tử.

Không ngờ, Diệp Chân nhìn thấy trong thư phòng là một Lữ lão gia tử đầy mắt đều giấu không được vui mừng.

- Thật sự là trời cũng giúp ta! Trời cũng giúp ta!

Trong thư phòng Lữ gia, Lữ lão gia tử ma quyền sát chưởng, trong đôi mắt tràn đầy hưng phấn.

- Gia gia, ngươi cảm thấy lần này ta bị điều vào cung đình cấm vệ là chuyện tốt sao?

Diệp Chân rất nghi hoặc hỏi.

- Đối với ngươi bây giờ thì có thể không phải chuyện tốt, nhưng đối với Lữ gia, đối với tương lai của ngươi thì lại là một chuyện cực kỳ tốt.

Lữ lão gia tử khó nén vẻ hưng phấn, trực tiếp lôi kéo Diệp Chân tiến vào bí thất dứi lòng đất của Lữ phủ, sau đó, trực tiếp đánh ra nhiều tầng kết giới cách âm, kết giới cảnh giới, vô cùng cẩn thận.

Sau đó, Lữ lão gia tử càng không mở miệng nói chuyện, mà trực tiếp dùng thần hồn truyền âm giao lưu với Diệp Chân, có thể nói là cẩn thận đến cực hạn.

- Nếu ngươi đã sắp đảm nhiệm cấm vệ cung đình, vậy sau đó, gia gia có một việc yêu cầu ngươi hỗ trợ, ngươi nhất định phải chú ý cẩn thận, bởi vì việc này quan hệ đến tương lai của ngươi, quan hệ đến sinh tử của Thanh Trúc, quan hệ đến tính mệnh của hàng ngàn người từ trên xuống dưới trong Lữ gia chúng ta.

Lữ lão gia tử dùng thần hồn truyền âm nói, lại bình tĩnh đánh giá phản ứng của Diệp Chân.

- Mời gia gia phân phó, nếu như có thể làm thì ta nhất định sẽ làm được.

Diệp Chân nói.

- Không phải nếu như có thể làm được, mà là chuyện này nhất định phải làm được, hơn nữa tuyệt đối không thể lộ ra một chút tin tức gì, nếu không, ngươi, ta, Thanh Trúc, thậm chí cả nhà Lữ gia đều sẽ chết không chỗ chôn.

- Nhưng một khi thành công! Cái chờ đợi ngươi chính là vinh hoa phúc quý, lão phu khác không dám nói, tương lai Phó thống lĩnh Hoàng Linh cấm vệ thậm chí là Quân Cơ Đại Thần cũng có thể là của ngươi.

Lữ lão gia tử hứa hẹn nói.

Hứa hẹn này làm cho Diệp Chân khá ngoài ý muốn.

Phó thống lĩnh Hoàng Linh cấm vệ?

Quân Cơ Đại Thần?

Những cái này đều là trọng thần của Hoàng Linh Tộc, không phải người Hoàng Linh Nữ Vương tín nhiệm hoặc là người trong hoàng tộc thì không cách nào đảm nhiệm.

Lữ lão gia tử muốn làm gì?

Chẳng lẽ hắn muốn chính biến?

Kết hợp với chuyện xưa của Lữ gia, ngươi khoan hãy nói, nói không chừng thật là có loại khả năng này.

- Gia gia, rốt cuộc muốn ta làm cái gì?

Diệp Chân hỏi.

- Khoát Hải, ngươi trước không nên gấp, trước nghe ta nói, cũng phải ghi nhớ tất cả yêu cầu tiếp theo của ta.

- Cấm vệ cung đình của Hoàng Linh Tộc ta, trừ Hoàng Linh cung phòng thủ thông thường, tùy tùng Nữ Vương bệ hạ xuất hành, sung làm nghi trượng của Nữ Vương bệ hạ ra thì còn có một chức năng nữa là biết trước ngoại giới.

Lữ lão gia tử nói.

- Chức năng biết trước ngoại giới?

- Không sai, có một khu vực đặc biệt, trước đó ngươi thân là Hoàng Linh cấm vệ, lúc tuần tra Hoàng Linh Sơn có lẽ đã thấy qua.

Lữ lão gia tử nói.

- Chỗ đặc biệt?

Lông mày Diệp Chân khẽ động, lập tức nghĩ đến một nơi:

- Lạc Hoàng Phong?

Toàn bộ Hoàng Linh sơn, chỉ có Lạc Hoàng Phong là có chút đặc biệt, bởi vì trong đoạn thời gian này Diệp Chân chấp hành nhiệm vụ tuần tra của Hoàng Linh cấm vệ. Toàn bộ Hoàng Linh Sơn, bao gồm Hoàng Thần Điện, đều tiếp xúc gần gũi qua, duy nhất bị nghiêm lệnh cấm tới gần cũng chỉ có Lạc Hoàng Phong.

- Không sai, chính là Lạc Hoàng Phong!

Đối với Diệp Chân thông minh nhạy cảm, Lữ lão gia tử tràn đầy tán thưởng, nếu tôn tử Lữ Côn của hắn có thể thông minh nhạy cảm một nửa Diệp Chân thì hắn cũng yên lòng.

- Lạc Hoàng Phong còn có tên là Tù Hoàng Phong, gia gia muốn ta cứu người nào từ trong Tù Hoàng Phong sao?

Diệp Chân hỏi.