← Quay lại trang sách

Chương 2970 May Mắn Không Làm Nhục Mệnh

Nghe vậy, Hoàng Linh Nữ Vương nhăn đôi mi thanh tú lại:

- Việc này....

Còn không đợi Hoàng Linh Nữ Vương biểu thị, đại tộc trưởng Thanh Khâu Hồ tộc Đồ Chính đã tiến lên nói

- Bệ hạ, nếu như suy đoán của Hùng Thành là thật, vậy chuyện này sẽ ảnh hưởng cực kỳ khủng bố, nói không chút khách khí, nếu như đúng là người Hùng Thành suy đoán, sợ rằng sẽ nguy hiểm đến an toàn của Hoàng Linh Tộc, càng sẽ nguy hiểm đến an bài chiến lược của Hoàng Linh Tộc ở Hồng Hoang Đại Lục, sẽ làm cho tư tưởng chiến lược của Nữ Vương bệ hạ thua thiệt!

- Nghiêm trọng như vậy sao?

Hoàng Linh Nữ Vương khá là ngoài ý muốn.

- Không sai! Ngoại thần nói như vậy là còn nhẹ.

Đồ Chính nghiêm mặt nói:

- Cho nên, ngoại thần mời bệ hạ đồng ý thỉnh cầu của Hùng Thành, dùng thực chiến thử một lần người này có phải là cố nhân mà chúng ta biết hay không!

Ngoài cửa, Diệp Chân nghe vậy thì trong lòng điên cuồng hô lên.

Hùng Thành!

Hùng tộc Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành!

Mạng của người này lớn không nói, vận may thật đúng là đủ tốt.

Ban đầu ở dưới tuyệt cảnh, trực tiếp xé mở Không Gian Bích Lũy, vứt bỏ nhục thân dựa vào một món Hậu Thiên Linh Bảo, trốn về hỗn độn hư không!

Không ngờ, Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành lại trong thời gian ngắn ngủi như thế, không chỉ trở về được Yêu Thú, còn đoạt xá thành công.

Nghĩ đến, món Hậu Thiên Linh Bảo kim hình thoi lúc trước che chở hắn đào tẩu vô cùng bất phàm.

m thanh trong kim điện truyền đến trong tai đông đảo Cung Đình cấm vệ ở cổng, một đám Cung Đình cấm vệ dùng ánh mắt khác thường nhìn Diệp Chân, thậm chí có ánh mắt cười trên nỗi đau của người khác.

Đối với chuyện này, Diệp Chân nhìn không chớp mắt, vô cùng kiên định đứng ở trước bậc kim điện.

Lúc này, một động không bằng một tĩnh!

Trong kim điện, nghe thấy Đồ Chính nói nghe rợn cả người, một đám trọng thần Hoàng Linh Tộc đều nhao nhao dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía Địch Khoát Hải, cũng tức Diệp Chân ở ngoài kim điện.

Bọn hắn cũng có phán đoán của bọn hắn.

Theo bọn hắn nghĩ, nếu đúng như Đồ Chính nói, lúc này Địch Khoát Hải ở ngoài cửa đã phải toàn lực chạy trốn, mà không phải còn đứng tại chỗ.

Thấy Diệp Chân không trốn, lòng nghi ngờ của từng người trước hết giảm đi một nửa, đối với Đồ Chính, cũng có hoài nghi.

Ý nghĩ của Hoàng Linh Nữ Vương cũng không khác lắm, nhưng nghe Đồ Chính nói khủng bố, hơn nữa việc quan hệ chiến lược của Hồng Hoang Đại Lục, vội vàng hỏi nói.

- Xin hỏi Đồ đại tộc trưởng, đến cùng cố nhân trong lời nói của ngươi là ai?

- Là vị danh nhân nào của Hồng Hoang Đại Lục?

Hùng Thành định mở miệng lại bị Đồ Chính dùng ánh mắt ngăn lại:

- Bệ hạ, chúng ta trước mắt cũng chỉ mới hoài nghi, cho nên muốn để Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành giao thủ với hắn thử một lần.

- Năm đó Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành suýt nữa chết ở trong tay của hắn, cho nên rất tinh tường đối với người đó, khẩn cầu Nữ Vương bệ hạ đồng ý!

- Mặt khác, về phần cụ thể hoài nghi là ai, Nữ Vương bệ hạ cho ngoại thần trước thừa nước đục thả câu.

- Sau khi trận chiến kết thúc, bất luận kết quả như thế nào, ngoại thần đều sẽ nói ra tất cả!

Đồ Chính nói xong, Hùng Thành lại tiến lên nói.

- Nữ Vương bệ hạ mỹ lệ mê người mà tôn quý, không dối gạt Nữ Vương bệ hạ, trước đó nhục thân của ta bị hủy, Nguyên Linh dựa vào một món Hậu Thiên Linh Bảo chạy thoát, lại tiếp tục đoạt xá trùng sinh.

- Cho nên cực kỳ quen thuộc đối với người này, còn xin Nữ Vương bệ hạ để ngoại thần thử một lần!

- Nếu thật là người đó sẽ chỉ có chỗ tốt vô hạn đối với Hoàng Linh Tộc, nếu không phải, một trận chiến trước điện của Nữ Vương bệ hạ xem như diễn võ vậy!

Nói đến đây, Hùng Thành cười hắc hắc.

- Cũng coi như để Nữ Vương bệ hạ nhìn một chút lợi hại của dũng sĩ Hùng tộc ta!

- Hơn nữa, Địch Khoát Hải này thân là Thiên phu trưởng của Nữ Vương bệ hạ, cũng là người hữu dũng, vừa để chúng ta xem chiến lực của dũng sĩ Hoàng Linh Tộc như thế nào?

Hùng Thành nói như vậy chỉ có một mục đích, cầu Hoàng Linh Nữ Vương đồng ý luận võ trước điện!

Hoàng Linh Nữ Vương vốn không đồng ý, nhưng một ngoại tộc sứ thần nói đến trình độ này, để tránh quan hệ ngoại giao không thành, Hoàng Linh Nữ Vương do dự một chút vẫn đồng ý.

- Nếu quý sứ đã yêu cầu mãnh liệt như thế, vậy thì trẫm cũng không thể từ chối....

Hoàng Linh Nữ Vương vừa đáp ứng, sắc mặt của Quân Cơ Đại Thần Khương Thiên Ấp trong kim điện lập tức thay đổi.

- Nữ Vương bệ hạ, chuyện này tuyệt đối không thể!

- Chiến lực của Hùng Tộc cực kỳ mạnh mẽ, hơn nữa tu vi của vị Hùng tộc Đại Thánh này đã là Đạo Cảnh hậu kỳ, mà tu vi của Địch Khoát Hải chỉ mới Giới Vương Cảnh sơ kỳ, tu vi chênh lệch quá lớn!

- Nếu như mấy vị sứ giả thật muốn tỷ võ, thần có thể chọn phái dũng sĩ tu vi ta tương đương trong tộc ta xuất chiến, miễn đánh rơi mặt mũi của Nữ Vương bệ hạ!

- Ha ha ha ha!

Đại tộc trưởng Thanh Khâu Hồ tộc Đồ Chính khẽ nở nụ cười:

- Khương đại nhân không cần phải lo lắng! Nếu đã luận võ trước điện thì sẽ căn cứ theo nguyên tắc công chính. Hùng Thành, lúc ngươi giao chiến sẽ áp chế tu vi đến Giới Vương Cảnh sơ kỳ đúng không?

- Không sai!

Hùng Thành lớn tiếng ứng nói:

- Còn xin Nữ Vương bệ hạ đáp ứng, việc này, đối với quý tộc trăm lợi mà không có một hại, dù sao, Địch Khoát Hải này cũng đến từ Hồng Hoang đại lục!

Trong diễn võ trường của Hoàng Linh cung, bốn Cung Phụng cung đình dưới sự chỉ huy của Xích Đại tổng quản, dâng lên một màn sáng trận pháp thủ hộ tự mang không gian chồng chất.

Sau khi trải qua trận pháp gia trì, không gian diễn võ đài nguyên bản chỉ có phạm vi mười dặm, có thể mở rộng đến phạm vi năm trăm dặm, đầy đủ luận võ bình thường.

Hai bên tỷ võ đài, Địch Khoát Hải, cũng tức là Diệp Chân, và Hùng tộc Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành, phân biệt đứng ở hai bên, chờ đợi tỷ võ bắt đầu.

Không sai, Hoàng Linh Nữ Vương do dự mãi, cuối cùng vẫn đáp ứng thỉnh cầu của Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành đoạt xá phụ thể trùng sinh.

Không vì gì khác, chỉ vì một câu nói của Hùng Thành, dù sao Địch Khoát Hải cũng đến từ Hồng Hoang đại lục!

Câu nói này gây nên Hoàng Linh Nữ Vương cộng minh, cũng mới có một trận chiến này.

Diệp Chân không biện bạch gì, sau khi Hoàng Linh Nữ Vương hạ chỉ, Diệp Chân chỉ trả lời một câu, cẩn tuân ý chỉ của Nữ Vương bệ hạ.

Câu nói này làm cho trái tim của Hoàng Linh Nữ Vương hơi có một chút ý xấu hổ.

Dù sao từ trình độ nào đó mà nói, so với Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành, Địch Khoát Hải là người một nhà.

- Ghi nhớ, vừa khai chiến sẽ vận dụng toàn lực, buộc hắn lộ ra chân ngựa, chỉ cần hắn vừa lộ ra chận ngựa thì lập tức vận dụng lực lượng Đạo Cảnh áp chế, chém giết hắn tại chỗ, cơ hội khó được!

Đại tộc trưởng Thanh Khâu Hồ tộc Đồ Chính dùng thần hồn truyền âm giao lưu với Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành.

- Ta hiểu rõ! Ta so với ai khác đều càng muốn chém giết Diệp Cửu Tiêu kia để báo thù huyết hận cho các huynh đệ!

Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành nói!

- Luận võ bắt đầu!

Theo Xích Đại tổng quản quát nhẹ một tiếng, Diệp Chân và Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành đồng thời bước vào không gian diễn võ đài.

Ngay khi bước vào không gian diễn võ đài, Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành chủ động áp chế tu vi khí tức của mình đến Giới Vương Cảnh sơ kỳ.

Nhưng vừa vào trong diễn võ trường, Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành đã mãnh liệt phát ra một tiếng gầm gừ không phải tiếng người, cơ bắp quanh người gồ lên giống như nhỏ như núi, vô số ánh sáng màu vàng đất hóa thành điểm sáng, dung nhập vào trong cơ thể Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành.