Chương 2971 Hắn Mưu Đồ Gì? (1)
Rống!
Rít lên một tiếng, Cự Linh Đại Thánh bỗng nhiên nhào về phía Diệp Chân, tay gấu to lớn, giống như ngọn núi nhỏ, đánh về phía đầu của Diệp Chân.
Một chưởng này đánh ra, sắc mặt một đám Đạo Cảnh quan chiến ngoài diễn võ trường, nhất là Đạo Cảnh tướng lãnh quân đội của Hoàng Linh Tộc nhao nhao kịch biến!
Dù là cách thủ kết giới hộ vô cùng dày của diễn võ trường, một kích này của Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành đều để đám người có một loại cảm giác phô thiên cái địa, làm cho sắc mặt bọn người Khương Thiên Ấp, Hoàng Thiên Hỏa kịch biến, vẻ mặt trở nên lo lắng không thôi.
Một kích này, Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành dùng càng nhiều là lực lượng nhục thân của hắn.
Phải biết, Hùng Tộc Đạo Cảnh cường đại nhất là cái gì?
Một là lực lượng nhục thân có thể so với Hậu Thiên Linh Bảo loại hình phòng ngự, hai là có thể đạt tới một trình độ cực kỳ khủng bố.
Lực lượng Hùng Tộc Đạo Cảnh gần với Thái Cổ Long Tộc!
Càng chết là, dưới tình huống bình thường, mặc dù lực lượng Hùng Tộc Đạo Cảnh khủng bố nhưng hành động chậm chạp, ai cũng sẽ không làm bia ngắm cho ngươi đánh.
Nhưng bây giờ, kích thước của diễn võ trường lại phát huy ưu thế này của Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành đến cực hạn.
Nhưng ngay khi tất cả mọi người đang lau một vệt mồ hôi vì Địch Khoát Hải thì lại thấy Diệp Chân không tránh không né, bước ra một bước, lại một quyền đón lấy một trảo phô thiên cái địa của Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành!
- Không biết tự lượng sức mình!
Bọn người Xích Đại tổng quản, Trần Đăng Long âm thầm hừ lạnh một tiếng.
Một Nhân Tộc liều lực lượng nhục thân chống lại Hùng tộc, đây không phải là ngốc sao?
Nhưng cũng vào lúc này, trên người Diệp Chân lại mơ hồ điệp gia vô số hư ảnh dãy núi, nhất là trong đôi mắt của Hoàng Linh Nữ Vương, lúc này toàn bộ Hoàng Linh Sơn giống như cũng đứng ở sau lưng Diệp Chân!
Oanh!
Hùng trảo như ngọn núi nhỏ hung hăng đụng vào nắm đấm của Diệp Chân, nhưng mọi người nghẹn họng nhìn trân trối là, nắm đấm của Diệp Chân lại không nổ thành thịt băm.
Ngược lại, hư ảnh hùng trảo như ngọn núi nhỏ của Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành bỗng nhiên nổ tung, Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành đang theo thế nhào đến trước thì đột nhiên ngừng lại, sau đó cả người bỗng nhiên rơi xuống đất.
Bạch bạch bạch, liên tiếp lui hai bước!
Mà Diệp Chân chỉ khẽ động một chút.
Đám người bên ngoài sân thì kinh ngạc đến ngây người, Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành cũng kinh ngạc đến ngây người.
Mẹ nó, lực lượng này, thân thể này, quyền thế này, còn là người sao?
Đến cùng hắn là Hùng tộc hay là Địch Khoát Hải ngươi là Hùng tộc?
- Lại đến!
Diệp Chân lại nổi giận quát một tiếng, quyền thế cùng nhau, lần nữa mang theo vô số hư ảnh dãy núi đánh về phía Cự Linh Đại Thánh.
Mậu Thổ Thần Quyền!
Đương nhiên, âm thầm còn phối hợp với Mậu Thổ Như Sơn Thần Thông!
Một quyền tiếp một quyền, mỗi một quyền là có thể đánh cho Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành áp chế tu vi đến Giới Vương Cảnh sơ kỳ liên tiếp lui về phía sau, đánh cho Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành liên tục gầm thét, biệt khuất muốn thổ huyết!
Có mấy lần, Cự Linh Đại Thánh ở vào biên giới bạo tẩu, kém một chút đã muốn đi vào trạng thái cuồng bạo đặc biệt của Hùng tộc.
Cuối cùng chỉ có thể mạnh mẽ cưỡng chế tức giận.
Bởi vì Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành rất rõ ràng, một khi hắn tiến vào trạng thái cuồng bạo, bộc phát ra toàn bộ thực lực thì chắc chắn sẽ bỏ dở trận luận võ này.
Thế nhưng, dựa vào tu vi của Giới Vương Cảnh sơ kỳ, trên phương diện Thổ hệ Thần Thông lại bị Địch Khoát Hải trước mắt này đè đánh, không có bất kỳ cơ hội hoàn thủ.
Nếu không phải hôm nay thật trải qua, loại chuyện này, cho dù bản thân Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành cũng sẽ không tin tưởng.
Một đám quân thần Hoàng Linh Tộc lại nhìn ngốc mắt.
Trước đó bọn họ hắn đều biết Địch Khoát Hải này rất mạnh, nhưng mạnh mẽ dựa vào chỉ là sát phạt kiếm khí Hậu Thiên Linh Bảo mà thôi, hôm nay xem ra, không ngờ thực lực cận chiến của Địch Khoát Hải này cũng cường đại như thế.
Trần Đăng Long thấy một màn này, trong đôi mắt hiện ra vô hạn hận ý.
Nếu thật sự là như thế, như vậy Trần Gia Vệ chết không oan!
Trong diễn võ trường, Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành liên tục bạo hống, nhưng cho dù hắn có hống thế nào thì vẫn liên tục ở trạng thái bị đè lên đánh, nếu không phải lực phòng ngự của Hùng tộc bọn hắn trời sinh mạnh mẽ, chỉ sợ lúc này đã sớm bị thương.
Nói đến, một trận chiến này, thật ra vẫn là Diệp Chân mưu lợi.
Lại hoặc là, về mặt tâm nhãn của Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành này, thật khá là thực tế.
Áp chế tu vi ở Giới Vương Cảnh sơ kỳ, thật đem áp chế tu vi ở Giới Vương Cảnh sơ kỳ, đừng nói là vận dụng lực lượng thiên địa pháp tắc của Đạo Cảnh, ngay cả gia trì ảnh hưởng ngoài định mức cũng không cần.
Thế nhưng bên phía Diệp Chân thì sao, bản thân thần thông Mậu Thổ Như Sơn đã là một trong pháp môn thi triển lực lượng thiên địa pháp tắc Thổ hệ.
Từ trình độ nào đó nói, Diệp Chân dùng lực lượng Đạo Cảnh đè Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành lên đánh.
Nhưng, cái gì gọi là Thần Thông?
Làm được điều không thể, chính là Thần Thông!
Võ giả Giới Vương Cảnh tu luyện bí pháp dẫn động lực lượng Giới Vương Cảnh không thể vận dụng, đây chính là Thần Thông.
Cho nên, Mậu Thổ thần quyền và thần thông Mậu Thổ Như Sơn này của Diệp Chân, nhìn trong mắt của mọi người cũng rất bình thường.
Hơn nữa, Hắc Long Bá Thể của Diệp Chân, trải qua vô số lần long huyết tôi thể cũng không phải luyện không.
Hắc Long Bá Thể cường hóa nhục thân phi thường khủng bố, để Diệp Chân có được lực lượng không thua gì nhục thân của Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành.
Lúc này mới có thể trong loại cận chiến này đè Hùng Thành lên đánh, làm cho Hùng Thành trong khoảng thời gian ngắn khó có thể xoay người.
Hùng Thành giận, cũng không thể chịu đựng.
Song chưởng phát cuồng vỗ ngực mãnh liệt, lại bất chấp nguy hiểm, trực tiếp lấy nhục thân chọi cứng với Diệp Chân đang không ngừng nghỉ công kích, cũng muốn công kích Diệp Chân, bức Diệp Chân dùng ra tất cả thực lực.
- Ngây thơ!
Diệp Chân hừ lạnh một tiếng, bỗng nhiên thôi động thần thông Mậu Thổ Như Sơn đến cực hạn, trong dãy núi mấy ngàn dặm xung quanh, hư ảnh Hoàng Linh Sơn gần như thực chất vậy hiện lên ở phía sau Diệp Chân.
Hai chân Diệp Chân lại bước ra như gió lốc, khi Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành liều mạng không thèm phòng ngự, Diệp Chân như gió lốc bước ra hai chân, hung hăng đánh vào phần bụng của Cự Linh Đại Thánh.
Mỗi một bước chân, hư ảnh Hoàng Linh Sơn lại run lên, giống như toàn bộ Hoàng Linh Sơn đều đánh lên trên người Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành.
Trong một khoảng thời gian cực ngắn, ít nhất đã bị giẫm hơn mười cước.
Trong nháy mắt tiếp theo, ngay khi hư ảnh Hoàng Linh Sơn rung động, Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành giống như một nỏ tiễn bị bắn ra, phóng lên tận trời, mạnh mẽ đâm vào trên màn sáng thủ hộ của diễn võ trường, đụng vào màn sáng tạo thành vô số gợn sóng, sau đó lại bỗng nhiên ngã rơi xuống đất, đập toàn bộ diễn võ trường như núi nổ vang.
Bên ngoài sân, Đồ Chính lấy tay vỗ trán, Tử Tu Đại Thánh thì một mặt ngạc nhiên, Hoàng Linh Nữ Vương và một đám quân thần Hoàng Linh Tộc thì đều trợn mắt hốc mồm.
- Bệ hạ, thần may mắn không làm nhục mệnh, đồng thời không làm mất uy phong của Hoàng Linh nhất tộc ta!
m thanh của Diệp Chân vang lên.
- Bệ hạ, thần may mắn không làm phục mệnh, cũng không có làm mất uy phong của Hoàng Linh nhất tộc ta!
Diệp Chân nói một câu vô cùng đơn giản, lại làm cho trong lòng quân thần Hoàng Linh hình thành cảm giác vinh diệu cực kỳ mãnh liệt!
Ban đầu, Cự Linh Đại Thánh Hùng muốn luận võ với Diệp Chân, chỉ là Cự Linh Đại Thánh Hùng vì muốn nghiệm chứng Địch Khoát Hải đến cùng có phải cừu nhân của hắn, Diệp Chân hay không?