Chương 2972 Hắn Mưu Đồ Gì? (2)
Chỉ là thân phân Địch Khoát Hải rất đặc thù, lại ở trong Hoàng Linh cung, cho nên nhất định phải thu được sự đồng ý của Hoàng Linh Nữ Vương.
Thế nhưng, lúc này, sự chiến thắng ở bên trong miệng Diệp Chân là thuộc về hành vi cá nhân, trong lúc vô tình đã bị hắn thăng cấp thành đại biểu xuất chiến cho Hoàng Linh nhất tộc.
Diệp Chân đã trực tiếp thăng cấp cho trận luận võ này tới phương diện chính trị, kết quả cuối cùng là, vì Hoàng Linh nhất tộc giành được thắng lợi!
Đối với những năm qua, phương diện đối ngoại của Hoàng Linh tộc vẫn luôn rất bình thường, chuyện đó không thể nghi ngờ là một chuyện vui.
Quan trọng nhất là, mặc dù trên người Diệp Chân có treo cái danh là người đến từ Hồng Hoang Đại Lục, nhưng thời gian hơn một năm qua, đã làm cho các quân thần Hoàng Linh tộc dần dần tiếp nhận hắn.
Tuy nhiên chưa nói tới là từ thật tâm tiếp nhận Diệp Chân, nhưng trong tiềm thức, bọn hắn đã xem Diệp Chân là người cùng thuyền, nhất là sau khi gặp phải khiêu chiến từ bên ngoài.
Cho nên, theo âm thanh của Diệp Chân vang lên, quân thần của Hoàng Linh tộc đều rất cao hứng.
Tuy Hoàng Linh Nữ Vương còn đang bày ra tư thái, nhưng cũng là người đầu tiên mở miệng biểu đạt tán thưởng thích hợp, đồng thời, cũng biểu đạt thăm hỏi với Cự Linh Đại Thánh Hùng.
- Thương thế của vị sứ giả này như thế nào? Có cần trẫm phái Cung Đình Ngự Y đến hay không?
Hoàng Linh Nữ Vương lo lắng, làm cho trong lòng của Cự Linh Đại Thánh Hùng dâng lên khuất nhục không thôi và phẫn nộ cực lớn.
Cự Linh Đại Thánh Hùng gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Chân, phát ra từng tiếng gầm kiềm chế kèm theo phẫn nộ.
- Nữ Vương Bệ Hạ, ta căn bản không có bị thương! Mà lại, trận luận võ này còn chưa kết thúc, ta còn chưa hề dùng tới lực lượng chân chính đâu!
Lần này, đến phiên Hoàng Linh Nữ Vương không vui, nhẹ hừ một tiếng, trực tiếp nhìn về phía Tử Cần Đại Thánh:
- Tử Cần Đại Thánh, thuộc hạ thân cận của ngài hình như thương tổn không nhẹ, nên làm phiền Đại Thánh xem một chút. Về phần trận luận võ kia, nên dừng lại ở đây thôi. Mặt khác, ta còn chuẩn bị yến hội ở ngoài, xin mời Đại Thánh tham gia!
Bên trong âm thanh của Hoàng Linh Nữ Vương lộ ra không vui, vô luận như thế nào, chí ít phương diện cảm tình, Địch Khoát Hải cũng tức Diệp Chân, vẫn là thuộc về Hoàng Linh tộc, bây giờ, Hoàng Linh Nữ Vương vẫn sẽ đứng về phía hắn.
Tử Cần Đại Thánh thấy thế, lộ ra sắc mặt áy náy:
- Đã gây thêm phiền phức cho Nữ Vương Bệ Hạ rồi, vậy cứ xem như trận này kết thúc tại đây.
Thân thể của Hùng Thành đã khẩn trương đứng dậy, dùng ánh mắt xin giúp đỡ nhìn về phía Đồ Chính, hắn biết, Đồ Chính cũng hận cái tên Diệp Cửu Tiêu kia đến chết.
Con ngươi của Đồ Chính đảo một vòng, đã tiến lên nói:
- Nữ Vương Bệ Hạ tôn quý mỹ lệ, ngươi mới vừa rồi không phải muốn biết chúng ta hoài nghi Địch Khoát Hải này là vị đại nhân vật nào ở Hồng Hoang Đại Lục sao?
Câu nói đó đã lập tức làm cho Hoàng Linh Nữ Vương hứng thú, lần nữa dừng bước.
- Các ngươi hoài nghi Địch khanh là vị nào ở Hồng Hoang Đại Lục?
Hoàng Linh Nữ Vương hỏi.
Lần này, Đồ Chính lại không có trả lời ngay, mà dùng ánh mắt nhìn Diệp Chân một chút, sau đó cười nói:
- Việc đấy có quan ngại trọng đại, ngoại thần hy vọng có thể xin một mình nói chuyện riêng với Nữ Vương Bệ Hạ.
Nghe vậy, Hoàng Linh Nữ Vương nhướng mày, nàng cũng là Đế Vương, cũng có Đế Vương tâm thuật, nàng hiểu rõ, nếu như đáp ứng Đồ Chính chuyện này, sẽ khiến cho lòng của Địch Khoát Hải nguội lạnh.
Mà còn vì một tên ngoại tộc mà hoài nghi Tướng lĩnh trong tộc, truyền đi thanh danh ấy cũng không tốt.
Đối với vị Danh Tướng hạt giống thông minh tài giỏi mới xuất hiện này, Hoàng Linh Nữ Vương vẫn có mấy phần ái mộ người tài, định từ chối.
Thế nhưng Đồ Chính là lão hồ ly đã sớm ngờ tới, vội nói:
- Nữ Vương Bệ Hạ, thật sự là trước đó chúng ta hoài nghi có vấn đề, nhưng hoài nghi người kia là người có danh khí rất lớn, nếu chuyện đó nói ra trước mặt mọi người, sợ rằng sẽ ảnh hưởng đến vị Thiên phu trưởng đại nhân này. Cho nên, ngoại thần muốn một mình nói cho Nữ Vương Bệ Hạ biết.
Bậc thang này đưa ra rất không tệ, còn là để bảo vệ danh nghĩa của Địch Khoát Hải.
Hoàng Linh Nữ Vương ngẫm lại cũng thấy như vậy cũng tốt, đã gật đầu đồng ý.
Sau đó hạ lệnh, trước khi yến hội diễn ra, Hoàng Linh Nữ Vương lại đơn độc triệu kiến Đồ Chính ở Tử Ngọc các.
Theo người bên ngoài nhìn vào, đây là lo Diệp Chân sợ bóng sợ gió một trận không nói, còn lộ mặt ra ngoài.
Thế nhưng Diệp Chân lại có một loại cảm giác không ổn.
Đại tộc trưởng Thanh Khâu Hồ Tộc Đồ Chính là ai?
Chính là lão già hồ ly cực kỳ mưu mô ở Chư Thiên Vạn Giới.
Nếu để cho hắn một mình gặp mặt Hoàng Linh Nữ Vương, đừng nói trên thân của Diệp Chân có điểm đáng ngờ, dù không có điểm đáng ngờ, cũng có thể làm cho lão già này cho thành điểm đáng ngờ.
Hôm nay việc này chỉ sợ sẽ có phiền phức.
Diệp Chân duy nhất cảm thấy may mắn, chính là vừa rồi luận võ chiến thắng, lại thu vào một đợt danh vọng nhỏ, cho dù Hoàng Linh Nữ Vương thật có hoài nghi, nhưng vẫn sẽ không lập tức đối phó hắn, có thể giúp tranh thủ được một chút thời gian.
Luận võ đã kết thúc, thế nhưng là Diệp Chân làm Vệ Thiên Phu Trưởng thứ năm Cung Đình Cấm Vệ, còn phải tiếp tục phòng thủ.
Cùng thời khắc đó, Đồ Chính được Hoàng Linh Nữ Vương mang đến một Tử Ngọc các rất kín đáo.
Trong Tử Ngọc các, chỉ có ba người Hoàng Linh Nữ Vương, Xích Đại tổng quản, còn có Đồ Chính, lúc này Hoàng Linh Nữ Vương nhìn Đồ Chính nói:
- Đồ Đại Tộc Trưởng, các ngươi đến cùng hoài nghi Địch Khoát Hải ấy là ai, hiện tại ngươi có thể nói chưa?
- Nữ Vương Bệ Hạ, đầu tiên ngoại thần muốn giải thích một chuyện. Ngoại Thần với Cự Linh Đại Thánh Hùng, đều cùng hoài nghi người kia chính là kẻ thù không đội trời chung thù, cũng rất tinh tường, mới có nghi ngờ ấy.
- Ừm, nói, đây là chuyện thường tình! Đúng, Hùng Thành không phải đã luận võ nghiệm chứng qua sao? Kết quả như thế nào?
Hoàng Linh Nữ Vương hỏi.
- Hồi Nữ Vương Bệ Hạ, trận luận võ ấy đúng là Cự Linh Đại Thánh Hùng muốn từ thực lực và thần thông bí thuật nhìn xem rốt cuộc có phải là người kia không, nhưng kết quả nghiệm chứng cũng không có lý tưởng! Theo Hùng Thành cảm giác, từ trên thần thông bí thuật, cũng không phải là người kia hắn hoài nghi! Nhưng theo phong cách tác chiến, lại mang đến cho hắn một loại cảm giác cực kỳ quen thuộc!
Đồ Chính nói.
Nghe vậy, Xích Đại tổng quản đứng bên cạnh không hài lòng, nói:
- Ta nói này Đồ lão, ngươi đây không phải đang nói nhảm sao? Lúc thực chiến cũng không có phát hiện chứng cứ, nhưng vẫn hoài nghi như cũ, điều ấy có khác biệt gì sao?
- Xích Đại tổng quản, đây chính là điểm chính lão hủ muốn nói! Bởi vì chúng ta hoài nghi người kia, vô cùng giảo hoạt, thần thông biến hóa, vô cùng có thủ đoạn, nhất định phải cẩn thận nhiều hơn nữa.
Đồ Chính nói.
- Đồ Đại Tộc Trưởng, nói nửa ngày, ngươi còn chưa nói các ngươi đến cùng hoài nghi Địch Khoát Hải ấy là ai?
Hoàng Linh Nữ Vương bất mãn hỏi.
Liếc nhìn Hoàng Linh Nữ Vương cùng Xích Đại tổng quản một chút, Đồ Chính mới nói:
- Chúng ta cực kỳ hoài nghi Địch Khoát Hải ấy là Bắc Hải Châu Công, Điện Chủ Hỏa Linh điện, Bắc Hải Đô Đốc Đại Chu Diệp Chân!
- Cái gì?
Hoàng Linh Nữ Vương bỗng nhiên đứng lên:
- Chuyện đó sao có thể?
- Họ Diệp kia ngồi ở vị trí cao, làm sao có thể lẫn vào Hoàng Linh tộc ta, từ một tên lính quèn đi lên?
Hoàng Linh tộc từ kế hoạch xâm lấn Hồng Hoang Đại Lục, đến bây giờ đã chiếm được một mảnh đất trên địa bàn Đại Chu, cũng phải bỏ ra cái giá rất lớn.
Thu thập vô số tư liệu Đại Chu. Nhất là tư liệu đối với nhân vật quan trọng cùng Hãn Tướng Danh Tướng của Đại Chu, thu thập rất hoàn mỹ.