← Quay lại trang sách

Chương 2974 Chắp Đầu Ám Hiệu

Sau đó một lúc, người này mới chậm rãi mở miệng.

- Bệ hạ, ta thật ra đồng ý với ý của Trần Đại Nhân. Nhưng, Địch Khoát Hải này xin phép nghỉ tĩnh dưỡng, hợp tình hợp lý, làm sao để từ chối đây? Nếu điều tra Địch Khoát Hải đúng là gian tế trà trộn vào còn dễ nói. Nhưng nếu không phải thì sao? Dù sao bệ hạ còn muốn trọng dụng Địch Khoát Hải.

Lập trường của Xích Đại tổng quản chính là hoàn toàn cân nhắc cho Hoàng Linh Nữ Vương.

Hoàng Linh Nữ Vương có chút do dự, Trần Đăng Long và Xích Đại tổng quản hai người nói đều có lý.

- Khương Thống lĩnh, ngươi cảm giác Địch Khoát Hải ấy có bị thương hay không?

Hoàng Linh Nữ Vương hỏi.

- Bệ hạ, chuyện này... Thần cũng không rõ!

Khương Chiến do dự một chút lại nói:

- Bệ hạ, nhưng thần cảm giác, Địch Khoát Hải phải ra mặt đối chiến với Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành, mặc dù hắn chiến thắng, nhưng phủ tạng bên trong cơ thể bị thương vẫn có khả năng.

Hoàng Linh Nữ Vương chậm rãi gật đầu, bước đi thong thả mấy bước, chợt dừng nói:

- Ngươi truyền ý chỉ của trẫm, chuẩn cho tĩnh dưỡng, nhưng trẫm lo lắng sứ giả Yêu Tộc sẽ gây bất lợi cho hắn, để hắn tĩnh dưỡng hai ngày ở tĩnh thất trong cung, đợi trẫm tiễn sứ giả Yêu Tộc rời đi, hắn lại về nhà.

- Bệ hạ thánh minh!

Quyết định đó rất sáng suốt, làm cho Xích Đại tổng quản hợp thời vuốt mông ngựa một cái.

- Thần lãnh chỉ!

- Bệ hạ, thần đề nghị, tốt nhất phái thêm mấy vị cung phụng cung đình không để lại dấu vết nhìn chằm chằm, nếu hắn có bất kỳ dị động nào, cũng có thể kịp thời phản ứng.

Trần Đăng Long đề nghị.

Thoáng suy tính một chút, Hoàng Linh Nữ Vương đã đồng ý với đề nghị của Trần Đăng Long.

- Vậy xử lý theo Đăng Long nói, kỳ thực trẫm đưa ra quyết định như vậy, cũng là một lần dò xét đối với Địch Khoát Hải.

Hoàng Linh Nữ Vương nói.

- Bệ hạ anh minh!

Xích Đại tổng quản lần nữa ca ngợi hết lời.

Chỉ là, Hoàng Linh Nữ Vương không biết quyết định này của nàng là một lần dò xét với Diệp Chân. Nhưng nàng lại làm sao biết, trong vòng của Diệp Chân dùng lý do phủ tạng bị thương để lấy cớ xin phép nghỉ tĩnh dưỡng, cũng là một loại hình thức thăm dò khác.

Diệp Chân có thể thông qua hành động sau đó của Hoàng Linh tộc, có thể đánh giá ra tình trạng đại khái trước mắt của hắn.

Rất nhanh, Diệp Chân đã đạt được ý chỉ của Hoàng Linh Nữ Vương từ nơi của Thống Lĩnh Cấm Vệ Cung Đình Khương Chiến, cười tạ ơn đi theo phía sau Khương Chiến, thần sắc của Diệp Chân lại trở nên cực kỳ nghiêm trọng!

Giam lỏng!

Điều đó thật sự là Hoàng Linh Nữ Vương biến tướng muốn giam lỏng Diệp Chân.

Hay nói một cách khác, Hoàng Linh Nữ Vương đã sinh ra hoài nghi nghiêm trọng đối với thân phận của hắn, nếu không sẽ không giữ hắn ở bên trong Hoàng Linh cung.

Diệp Chân có thể khẳng định, Hoàng Linh tộc đã âm thầm bắt đầu một lần nữa điều tra đối với hắn.

- Ừm? Bốn tên Đạo Cảnh?

Bốn đạo khí tức Đạo Cảnh chớp lên, sau khi Ngũ Sắc Nguyên Linh thần niệm của Diệp Chân cảm ứng được, cũng không có che dấu!

Cơ hồ là trong nháy mắt tiếp theo, vẻ mặt của hắn đã trở nên vô cùng kiên nghị.

Diệp Chân đã đưa ra quyết định!

Trong một tiểu viện u tĩnh ở tiền viện Đông viện của Hoàng Linh cung, hai Cung Đình cấm vệ đứng tượng trưng, trong một tĩnh thất trong tiểu viện, Thiên phu trưởng đệ ngũ vệ Cung Đình cấm vệ Địch Khoát Hải đang ngồi khoanh chân tĩnh tọa.

Trên bàn nhỏ trong tĩnh thất bày đầy các loại hoa quả hàng tươi vô cùng trân quý của Hoàng Linh Giới.

Phòng bên cạnh cửa tĩnh thất còn đứng hai thị nữ cao gầy xinh đẹp, bất cứ lúc nào nghe hầu Diệp Chân gọi đến.

Không thể không nói, Hoàng Linh Nữ Vương vẫn làm tư thái không tệ.

Tạm thời lấy danh nghĩa đảm bảo an toàn cho Diệp Chân mà lưu hắn lại Hoàng Linh cung, gần như là đãi ngộ cho một ngoại thần ở Hoàng Linh cung.

Vì chính là không để loại giam lỏng này làm lạnh lòng của Diệp Chân, vạn nhất hoài nghi của Yêu Tộc là sai lầm thì sao?

Tổn thương trái tim của hạt giống danh tướng tương lai sẽ rất không tốt.

Hoàng Linh Nữ Vương vẫn rất tinh minh.

Thế nhưng, Diệp Chân lại còn khôn khéo hơn nàng.

Dù ngoài sân nhỏ có bốn tên Đạo Cảnh Cung Đình cung phụng che giấu khí tức đến gần như không có nhưng vẫn bị Diệp Chân cảm ứng được rõ ràng.

Đây chính là chỗ cường đại của Nguyên Linh hồn quang ngũ sắc, không những trình độ cảm ứng thần hồn càng cường đại hơn, mà còn càng thêm chi tiết.

Đương nhiên, cho dù không có thì có Tiểu Yêu ở đây, nhưng này Đạo Cảnh che giấu khí tức này cũng không chỗ che thân.

- Xem ra, chỉ có thể sớm phát động...

Ngay khi hạ quyết tâm, Diệp Chân đứng dậy, đẩy ra cửa tĩnh thất, phân phó với bên ngoài.

- Ta muốn tĩnh tọa bế quan chữa thương, sẽ cần khoảng hai ngày, trong hai ngày này, nếu không có chuyện quan trọng gì thì bất kỳ người nào cũng không nên quấy nhiễu ta chữa thương!

- Vâng, xin đại nhân yên tâm.

Thị nữ và Cung Đình cấm vệ ở cổng đồng thời lên tiếng trả lời.

Lần nữa trở về tĩnh thất, Diệp Chân đầu tiên bày ra màn sáng cảnh giới thủ hộ dày đặc tác dụng khác biệt, lúc này mới ngồi khoanh chân tĩnh tọa.

Cũng đúng lúc này, thần niệm của bốn Đạo Cảnh ở ngoài viện thoáng động, có chút chút to gan xâm nhập vào trong tĩnh thất.

Đợi nhìn thấy Diệp Chân ngồi khoanh chân tĩnh tọa tu luyện thì mới cẩn thận từng li từng tí rời khỏi.

Về phần Diệp Chân bày ra màn sáng cảnh giới thủ hộ, đây đều là tình huống bình thường, trên cơ bản bất kỳ võ giả nào tu luyện ở chỗ lạ lẫm thì đều sẽ làm như vậy.

Nhưng bọn hắn vẫn lưu lại một sợi thần niệm ở trong tĩnh thất, một khi Diệp Chân trong tĩnh thất có bất kỳ động tĩnh gì thì bọn hắn có thể phát hiện đầu tiên.

Đồng thời, thần niệm của bọn hắn cũng tràn ngập bốn phương tám hướng khắp tiểu viện, chẳng khác gì là dùng thần niệm cầm tù Diệp Chân trong tiểu viện này.

Một khi Diệp Chân lấy bất kỳ phương thức rời nào khỏi tiểu viện nàythì bọn hắn sẽ là người phát hiện đầu tiên.

Cảm ứng đến tất cả chuyện này, trong đôi mắt của Diệp Chân lại tràn đầy lãnh ý.

Loại phương thức này, hơn chín thành Đạo Cảnh đều sẽ bị bọn hắn nhìn gắt gao.

Thế nhưng, Diệp Chân không chỉ không phải Đạo Cảnh bình thường, hơn nữa, trong Hoàng Linh cung này có một thứ rất nhiều.

Hoa cỏ cây cối!

Có thể là Hoàng Linh Tộc đặc biệt yêu thích, cho nên hoa cỏ cây cối, đại thụ che trời trong ngoài Hoàng Linh cung đều có rất nhiều.

Bộ rễ của những đại thụ che trời này vô cùng phát triển, thậm chí có bộ rễ đã xâm nhập sâu hơn ngàn mét trong lòng đất.

Bộ rễ của những đại thụ che trời này chính là con đường bỏ chạy trời sinh của Diệp Chân.

Đương nhiên, những Đạo Cảnh này cũng không ngốc, cũng lưu lại một sợi thần niệm giám thị bộ rễ của những đại thụ che trời này, chỉ cần có một chút dị động, bọn hắn sẽ lập tức có thể phát hiện.

Thế nhưng, Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn của Diệp Chân lại có thể vô thanh vô tức bỏ chạy nhờ bộ rễ của những đại thụ che trời này.

Chậm đợi một lát, đợi thần niệm của bốn tên Cung Phụng cung đình này rời khỏi tĩnh thất, chỉ để lại một sợi thần niệm như có như không giám thị động tĩnh thì thần niệm của Diệp Chân khẽ động, Thận Long Nguyên Linh A Sửu cố ý vận dụng Thái Cổ thận khí ngưng tụ thành một huyễn tượng đang tu luyện, xuất hiện ở vị trí cũ của Diệp Chân.

Mà bản thân Diệp Chân thì lại thi triển Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn, thần không biết quỷ không hay rời khỏi tĩnh này thất.

Lúc này, bốn tên cung phụng cung đình, thị nữ và Cung Đình cấm vệ ngoài cửa đều không biết chút nào.

Mà cùng lúc đó, trong một đại sảnh ở Hoàng Linh cung đang tiến hành một lần yến hội cung đình thịnh đại.

Yến hội cung đình là cực kì rườm rà, trừ ăn uống ra thì còn có các loại biểu diễn vũ nhạc.

Nhưng dựa theo đãi ngộ này, khoản tiền mấy vị Yêu Tộc sứ giả Tử Tu Đại Thánh này thì chỉ cần thừa tướng Hoàng Linh Tộc ra mặt là đủ.