← Quay lại trang sách

Chương 2975 Thời Gian Không Đợi Người

Cho nên Hoàng Linh Nữ Vương chỉ lộ mặt một chút đã rời khỏi.

Lúc này, Hoàng Linh Nữ Vương đang lo lắng chờ đợi một tin tức.

Bởi vì ngay vừa rồi, nhị công chúa Hoàng Linh Tộc Khương Huy Anh đã truyền đến một tin tức làm cho nàng cảm thấy không tốt lắm.

Nhị công chúa Khương Huy Anh nói, hơn một năm trước, sau khi Bắc Hải Châu Công Diệp Chân chém giết một ngàn Hoàng Linh tinh nhuệ, lấy phương thức uy hiếp và giao dịch muốn nàng giao ra một cảm ứng vị tiêu phù thông đạo không gian na di lâm thời giữa Hoàng Linh Giới và Hồng Hoang Đại Lục.

Nguyên bản Khương Huy Anh muốn dùng cảm ứng vị tiêu phù này hung hăng hố Diệp Chân một lần.

Nhưng Diệp Chân lại vẫn không dùng tới cảm ứng vị tiêu phù này, làm cho Khương Huy Anh hơi nghi hoặc một chút.

Tin tức này, Khương Huy Anh nói rất đơn giản, nghe vào trong tai Hoàng Linh Nữ Vương thì lại như kinh lôi!

Bởi vì tin tức này đại biểu cho Diệp Chân có mưu đồ và ý nghĩ đến Hoàng Linh Giới!

Chẳng lẽ Địch Khoát Hải thật sự là Bắc Hải Châu Công Diệp Chân kia?

Đương nhiên, chỉ dựa vào một chút tin tức này, Hoàng Linh Nữ Vương vẫn không dám kết luận, chỉ có thể tiếp tục chờ đợi tin tức.

Mặt khác, Diệp Chân lặng yên không một tiếng động thoát ra khỏi trong tiểu viện Hoàng Linh cung, những cũng không lập tức bắt đầu hành động.

Mà bắt đầu bí mật tiến hành liên hệ an bài, lúc trước kế hoạch nghĩ cách cứu viện của Thải Y của hắn đã có các loại bố trí, hiện tại cần sớm phát động.

May mà là, những an bài này, Diệp Chân thông qua Tiểu Yêu và Thần hồn liên hệ, có thể hoàn thành, không cần gửi phù tấn.

Nếu không, một khi gửi phù tấn, Diệp Chân sẽ phải rời khỏi Hoàng Linh cung.

Thế nhưng rời khỏi Hoàng Linh cung, Diệp Chân nhưng chưa chắc có thể lần nữa đi vào Hoàng Linh cung.

Trận pháp ngoài Hoàng Linh cung có bố trí khắc chế Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn của Diệp Chân.

Dưới tình huống bình thường, cho dù Diệp Chân thi triển Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn thì cũng không cách nào trốn vào nội bộ Hoàng Linh cung.

Nhưng lúc này bản thân ở bên trong lại lộ vẻ cực kỳ dễ dàng.

Hơn nữa, đừng nhìn Hoàng Linh cung thủ vệ có phần nghiêm, nhưng trên thực tế, nội bộ lại vô cùng thoải mái, thủ vệ Hoàng Linh cung càng nhiều hơn chính là lưu một loại tình thế.

Hoàng Linh Giới liên tục ở vào trạng thái phong bế hoặc là nửa phong bế, Cung Đình cấm vệ và Hoàng Linh cấm vệ phòng thủ nhiều năm như vậy, đừng nói là ngoại tặc, nội tặc cũng chưa gặp lần nào.

Loại phòng thủ này chỉ là một loại hình thức!

Bao gồm Đạo Cảnh canh giữ cũng chỉ là một loại phòng thủ mang tính hình thức.

Trong tiềm thức của tất cả mọi người chính là đi đến phòng thủ đúng quy trình là được rồi.

Xảy ra chuyện thì không thể nào!

Đối với điểm này, Diệp Chân đã sớm hiểu rõ ràng.

Cho nên, thẳng đến Diệp Chân thông qua phía sau Hoàng Linh cung, trực tiếp lẻn vào trong Lạc Hoàng Phong thì cũng không có bất kỳ người nào phát giác.

So với Hoàng Linh cung, thủ vệ của Lạc Hoàng Phong vẫn tương đối nghiêm.

Mặc dù Lạc Hoàng Phong thủ vệ cũng chỉ là hình thức, nhưng Lạc Hoàng Phong bố trí thủ vệ lại vô cùng nghiêm mật.

Càng quan trọng là, ngoài Lạc Hoàng Phong cũng có bố trí một tầng trận pháp có thể ngăn cách Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn của Diệp Chân, làm cho Diệp Chân rất bất đắc dĩ.

Ban đầu kế hoạch của Diệp Chân là thừa dịp lần tuần tra Lạc Hoàng Phong tiếp theo sẽ để cho Tiểu Yêu từ lòng đất lấy rễ cây chậm rãi ẩn vào trong, sau đó Diệp Chân lại thông qua vật thật rễ cây độn vào.

Thế nhưng kế hoạch này cần thời gian, hiện tại, Diệp Chân đã không có nhiều thời gian như vậy.

Hơn nữa, không chỉ tiến vào Lạc Hoàng Phong tìm kiếm Thải Y.

Trước lúc Diệp Chân rời khỏi phải làm thay Lữ lão gia tử chuyện đã giao phó cho hắn, xem như báo ân, cũng coi là trả nhân tình.

Vừa nghĩ đến đây, trong lòng Diệp Chân đột nhiên khẽ động.

Khi Lữ lão gia tử giao cấm vật kia cho hắn, đã từng dạy cho một phương pháp liên lạc hơi có chút đặc biệt.

Theo Diệp Chân quan sát, phương pháp liên lạc đặc biệt này, hẳn là thông báo người trong Lạc Hoàng Phong tới lấy cấm vật này.

Lữ lão gia tử có nội ứng ở trong Lạc Hoàng Phong.

- Đã như vậy, ta cũng có thể lợi dụng kẻ nội ứng này!

Sau đó, từ trong không gian Thận Long Châu, Diệp Chân lấy cấm vật Lữ lão gia tử giao cho ra, làm một chút xíu bố trí.

Nguyên bản, cấm vật chỉ là một cái hộp không phải vàng, không phải ngọc không có bất kỳ khí tức.

Nhưng được Tiểu Yêu cường lực giúp đỡ, mạnh mẽ quấn một tầng mộc đằng trên cái hộp thần bí này.

Mộc đằng quấn vô cùng xảo diệu, được Tiểu Yêu khống chế, màu sắc của mộc đằng này càng lại gần với cây cối, vô cùng dễ che giấu.

Nửa khắc đồng hồ sau, Diệp Chân tìm được một viên đã to lớn trong bồn hoa ở ngoài Lạc Hoàng Phong.

Theo Lữ lão gia tử yêu cầu, Diệp Chân chỉ cần thừa cơ ném cái hộp thần bí này vào trong ngọa ngưu thạch này, sau đó phát ra tín hiệu đặc biệt, không bao lâu sẽ có người đến lấy cái hộp thần bí này đi.

Ném hộp bị quấn mộc đằng tới bên cạnh ngọa ngưu thạch, Diệp Chân trốn trong cây cối bên cạnh, học lên tiếng chim hót.

Tiếng chim hót là tiếng kêu của một loại chim to đặc biệt ở Hoàng Linh Giới, tên là Tê Ngô Điểu, rất phổ biến ở Hoàng Linh Giới.

Tiếng chim này, vừa nhọn vừa nhỏ vừa dài, nhưng lại rất êm tai.

Nhưng trong yêu cầu của Lữ lão gia tử, Diệp Chân phải liên tục phát ra năm làn sóng tiếng Tê Ngô Điểu kêu to, mỗi sóng là ba tiếng liên tiếp.

Trước đó ở trong Lữ phủ, Diệp Chân đã dưới yêu cầu của Lữ lão gia tử, tận lực học qua loại tiếng chim hót này, lúc hắn học cũng vô cùng dễ dàng.

Mỗi lần kêu ba tiếng, kêu liên tiếp năm lần, tổng công không thể cao hơn sáu mươi hơi thở, đây là ám hiệu thông báo.

Rất nhanh, âm thanh của Tê Ngô Điểu vang lên, nhưng cũng không gây nên bất luận kẻ nào chú ý.

Cho dù là bốn tên thủ vệ canh cổng của Lạc Hoàng Phong, cũng không nhìn về phương hướng vang lên âm thanh dù chỉ một chút.

Trên Hoàng Linh Sơn này, âm thanh của loại Tê Ngô Điểu này quá phổ biến.

Phát xong ám hiệu, Diệp Chân ngay lập tức thi triển Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn, trực tiếp độn ẩn vào trong bụi cỏ mộc đằng mặt ngoài hộp thần ở Ngọa Ngưu Thạch.

Sau đó, chính là lẳng lặng chờ đợi, chờ đợi người tiếp ứng Lữ lão gia tử nói tới xuất hiện, lấy đi cái hộp thần bí này.

Diệp Chân rất đủ kiên nhẫn, liên tục ẩn độn trong mộc đằng, chờ đợi người liên hệ xuất hiện.

Hắn vừa đợi chính là một canh giờ, thẳng đến mặt trời lên cao, đến lúc giữa trưa, một âm thanh mới mãnh liệt vang lên.

- Những tạp dịch chết tiệc này, trời nóng như vậy cũng không tưới nước cho hoa cỏ trong bồn hoa, các ngươi nhanh, hoa này sắp héo hết rồi!

Trong âm thanh bất mãn quát mắng, thanh thủy từ trên trời giáng xuống, tưới đến phía trên hộp gỗ thần bí, không bao lâu, một bàn tay dò tới, cái hộp thần bí lập tức bị người giấu vào trong tay áo.

- Nói cho tên tạp dịch kia, nếu lại để ta phát hiện hắn tưới nước trễ, bông hoa héo hết thì nhìn xem ta có phạt bọn hắn hay không!

Trong tiếng mắng, chủ nhân của âm thanh tưới hoa xong, chậm rãi quay vào trong Lạc Hoàng Phong!

Ẩn độn trong mộc đằng quấn quanh cái hộp thần bí, Diệp Chân bị nữ Tế Ti trung niên này mang vào trong Lạc Hoàng Phong.

Để đề phòng vạn nhất có xảy ra chuyện gì, lúc này Diệp Chân căn bản không dám sử dụng bất kỳ lực lượng thần hồn nào.

Hơn nữa, phòng ngự nội bộ Lạc Hoàng Phong còn nghiêm hơn trong tưởng tượng của Diệp Chân.

Bởi vì chỉ một chút thời gian này mà đã có ba thần niệm bàng bạc của Đạo Cảnh khẽ quét qua trên người nữ Tế Ti trung niên này làm cho trái tim của Diệp Chân kinh hãi không thôi.

Diệp Chân chỉ có thể thông qua tia sáng sáng tối thay đổi mà đại khái có thể đánh giá ra nữ Tế Ti trung niên này đang tiến vào trong kiến trúc Lạc Hoàng Phong.

Khi tia sáng biến thành màu vàng tối thì Diệp Chân đột nhiên cảm giác được, cổ tay nữ Tế Ti trung niên đang cần cái hộp thần bí này đột nhiên không hiểu xiết chặt, thậm chí Tiểu Yêu cảm thấy trên cổ tay nữ Tế Ti trung niên ướt mồ hôi.