Chương 2977 Thân Phận Bại Lộ
Có lẽ là chấn kinh, có lẽ là cảm giác không thể nào, Thải Y giật mình một chút, đột nhiên nở nụ cười khổ.
- Ta đây làm sao? Vậy mà xuất hiện nghe nhầm? Không thể nào, hắn không thể nào xuất hiện ở đây...
Thu lại Ngũ Sắc Hồn Quang, Thải Y vừa lấy chiếc hộp vừa đi vào trong tĩnh thất thần bí.
Vừa vừa bước vào trong tĩnh thất, thân hình của Diệp Chân thoát ra từ trong một sợi dây leo bên cạnh cái hộp thần bí, xuất hiện sau lưng Thải Y.
- Thải Y... Thật sự là ta!
m thanh của Diệp Chân run rẩy, phát ra tiếng hô.
Thải Y bỗng nhiên quay đầu, nhìn Diệp Chân xuất hiện đứng cách mình một mét, kinh ngạc ngẩn người ra.
- Không chỉ có là nghe nhầm, ngay cả ảo giác cũng xuất hiện?
Nước mắt yên lặng chảy xuống, đồng thời Thải Y lần nữa lại nở nụ cười khổ:
- Nhiều năm nhớ nhưng như vậy vẫn là...
Còn chưa nói xong, Diệp Chân đã mãnh liệt tiến lên, bắt lấy bả vai của Thải Y, con mắt của Thải Y bỗng nhiên trừng lớn.
- Là ta, Thải Y, thật sự là ta, Tề Vân tông, Tiên Nữ Phong, Hoa Ly Tố Nhi....
Diệp Chân còn muốn lại nói, Thải Y đã bắt đầu khóc không ra tiếng, đầu ngón tay run rẩy xoa gương mặt của hắn:
- Diệp ca ca, thật... Là huynh sao?
- Thật! Thật sự là ta!
Diệp Chân mãnh liệt gật đầu.
Trong nháy mắt tiếp theo, Thải Y đã nhào vào trong ngực của Diệp Chân, trong tĩnh thất, hai vợ chồng một bên ôm nhau khóc rống, một bên nói ra tâm sự ly biệt mấy nay qua!
- Diệp ca ca, huynh làm sao đi vào Hoàng Linh giới? Làm sao tìm được nơi này?
- Huynh làm sao có thể lẫn vào Hoàng Linh phong?
- Còn có, tu vi của ngươi?
- Những năm này, ngươi sống có tốt không?
....
- Thải Y, muội làm sao bị nhốt ở chỗ này?
- Thải Y, muội không phải là được trưởng gia tộc đem về tộc sao, làm sao lại bị giam lại?
- Thải Y, Lữ Trung Thiên Lữ lão gia tử có quan hệ như thế nào với muội?
- Muội bị giam lại, những năm qua nhất định sống rất cực khổ!
....
Vấn đề của hai người, một cái lại một cái, đều không có thời gian trả lời.
Còn chưa kịp giao lưu, Thải Y đã làm ra thủ thế im lặng:
- Diệp ca ca, chúng ta dùng thần hồn giao lưu đi, nếu bị người phát hiện ngươi chui vào đây, vậy coi như....
Một chút suy nghĩ, thần niệm của Diệp Chân nhất động, bảo Thận Long Nguyên Linh A Sửu tạo ra huyễn thân Thải Y ở tại chỗ, mà Diệp Chân mang theo Thải Y, trực tiếp tiến vào trong không gian Thận Long Châu.
Xa cách từ lâu, hôm nay được trùng phùng, ngay cả nói chuyện cũng không thể, đây quả thực rất khó chịu, vẫn nên đến trong không gian Thận Long Châu từ từ nói.
Tiến vào Thận Long Châu không gian, Thải Y lại vô cùng hiếu kỳ, lại có nhiều vấn đề muốn hỏi hơn.
Cho đến hôm nay, tuy Thận Long Châu là bí mật của Diệp Chân, nhưng người biết Diệp Chân có như thế một một thế giới không gian tự thành vẫn không ít.
Ngay sau đó, Diệp Chân giải thích sơ cho Thải Y về không gian Thận Long Châu, hai người ôm nhau ở một chỗ, trong không gian Thận Long Châu không hề cố kỵ bắt đầu giao lưu.
Những năm qua kinh lịch, chuyện nghi ngờ, hai người đều kể lại rõ ràng với nhau.
- Ngán, quá ngán!
Bên trong Đạo Cung của Diệp Chân, Thận Long Nguyên Linh A Sửu nhìn Diệp Chân và Thải Y, bộ dáng vẻ mặt ghét bỏ, còn muốn nói lời gì khó nghe, Tiểu Yêu đã càm theo roi mây xuất hiện, Thận Long Nguyên Linh A Sửu sợ bị đánh đến run một cái.
- Ai.... Một chữ tình....
Tiếng thở dài của Tử Linh vang lên trong Đạo Cung của Diệp Chân, Thận Long Nguyên Linh A Sửu vừa mới mất đi đối tượng mốc méo, lập tức đã lấy lại dũng cảm.
- Ta nói này Lão Tử, ngươi than thở cái gì, ngươi là một khí linh, một món đồ chơi như khúc gỗ, biết cái gì là tình sao? Còn cảm thán....
- Ai nói ta không biết tình cảm, năm đó ta....
- Ngươi năm đó làm sao?
- Ta....
Dưới sự truy hỏi của Thận Long Nguyên Linh A Sửu, Tử Linh muốn nói cái gì, đột nhiên đã dừng lại, sau đó vô luận Thận Long Nguyên Linh A Sửu hỏi thế nào, đều không nói một chữ.
- Nhìn ngươi, ta đã nói ngươi là khoác lác, ngươi là một khúc gỗ khí linh, còn tình cảm....
- Ta chém ngươi...
Tử Linh giận dữ, lại không cách nào giống như Tiểu Yêu có thể đối phó Thận Long Nguyên Linh A Sửu trong Đạo Cung, Tiểu Yêu lại là tình huống đặc thù, tương đương với nửa chủ nhân bọn hắn, tùy tiện có thể động thủ, những người khác sẽ không giống vậy.
Bên trong Đạo Cung vô cùng náo loạn, lại cũng không ảnh hưởng Diệp Chân và Thải Y đang tâm sự với nhau.
Hai người ngồi cùng một chỗ, một hồi khóc một hồi cười, Tiểu Yêu bên trong Đạo Cung nhìn cũng có chút ngốc....
...
Trong Hoàng Linh cung, thịnh đại cung đình yến hội đã kết thúc, sứ giả Yêu Tộc Tử Cần Đại Thánh, Đồ Chính, Cự Linh Đại Thánh được dùng lễ tiễn xuất cung, an bài đến trong nhà trọ.
Nhưng, Trần Đăng Long, Xích Đại tổng quản bồi tiếp mấy vị này, sau khi đưa tiễn sứ giả Yêu Tộc, trước tiên đi vào trong Hoàng Linh cung, xuất hiện trong Tử Ngọc các, Hoàng Linh Nữ Vương tự mình tiếp kiến thần tử.
Trong Tử Ngọc các, sắc mặt của Hoàng Linh Nữ Vương lạnh như nước, bây giờ, thần sắc có vẻ rất khó coi.
- Bệ hạ, xảy ra chuyện gì?
Xích Đại tổng quản bước lên phía trước hỏi.
Hoàng Linh Nữ Vương chỉ vào ngọc giản trước mặt, nói:
- Đây là tình báo mới nhất Huy Anh mới vừa truyền về từ Hồng Hoang Đại Lục.
- Nhị công chúa điện hạ truyền đến tình báo? Có tin tức điều tra về Diệp Chân kia?
Xích Đại tổng quản và Trần Đăng Long bước lên phía trước, truyền nhau đọc lên ngọc giản, mấy tin tức trong ngọc giản làm cho vẻ mặt của bọn hắn cũng biến thành ngưng trọng lên.
Tin tức thứ nhất, cũng là Khương Huy Anh nói rõ ý đồ Diệp Chân trực tiếp tiến về Hoàng Linh giới.
Tin tức thứ hai là tình báo hơn một năm nay có liên quan Bắc Hải châu công Diệp Chân, theo Khương Huy Anh thông qua nhiều con đường điều tra, bên trong thời gian một năm qua, Bắc Hải châu công Diệp Chân tuyên bố bế quan với bên ngoài, chưa từng có công khai lộ mặt qua.
Hai tin tức ấy, một cái so một cái càng có thể chứng minh, nhưng cũng chỉ là chứng minh, cũng không có cách nào nhận định Địch Khoát Hải chính là Diệp Chân.
Nhưng mấy cái tin tức tiếp theo lại làm cho khả năng ấy tăng lên tới cực hạn.
Cái tin tức thứ ba, Bắc Hải châu công tịnh tu ngũ hành thần thông, có một hạng thần thông tên là thần thông Mậu Thổ Như Sơn, có thể điều động sức mạnh sông núi địa mạch, uy năng cực lớn.
Tin tức thứ tư, trong tay Bắc Hải châu công có một kiện kiếm khí có uy năng sát phạt vô cùng mạnh, uy năng cực lớn, xuất động một cái, ánh kiếm màu tím ùn ùn kéo đến!
Hai tin tức ấy, cơ hồ hoàn toàn rất giống với điểm đặc biệt trên thân Địch Khoát Hải trước mắt.
Điều ấy khiến sắc mặt của Trần Đăng Long và Xích Đại tổng quản trong chớp mắt trở nên rất khó coi như Hoàng Linh Nữ Vương.
- Bệ hạ, xem ra, Đại tộc trưởng Thanh Khâu Hồ Tộc Đồ Chính với Cự Linh Đại Thánh Hùng hoài nghi là chính xác, tám chín phần mười Địch Khoát Hải này chính là Bắc Hải châu công Diệp Chân! Cũng là Diệp Bắc Hải giết một ngàn dũng sĩ tộc ta!
Trần Đăng Long sát khí đằng đằng nói.
- Bệ hạ, ngươi nói Diệp Bắc Hải đó lẫn vào trong Hoàng Linh tộc chúng ta làm cái gì?
Xích Đại tổng quản có chút không hiểu.
- Thất Thải Uẩn Huyền Quả!
Hoàng Linh Nữ Vương cơ hồ là nghiến răng nghiến lợi nói ra cái tên đó, khiến cho Xích Đại tổng quản biến sắc, cũng làm cho trong đôi mắt của Trần Đăng Long hiện lên một tia vui mừng không dễ dàng nhận ra!
- Bệ hạ, nếu như vậy, chúng ta nên thừa dịp Diệp Bắc Hải còn chưa phát hiện ra, dùng khí thế lôi đình vạn quân bắt lấy hắn, lấy lại Thất Thải Uẩn Huyền Quả!
Trần Đăng Long vô cùng nghiêm nghị nói!