Chương 2976 Thải Y, Là Ta
Lúc này, nữ Tế Ti trung niên khẩn trương đến chảy cả mồ hôi.
Lực lượng Nguyên Linh bàng bạc không hiểu giống như chuồn chuồn lướt qua nước, sau khi khẽ quét qua trên người nữ Tế Ti trung niên, Diệp Chân đột ngột cảm thấy, cả người nữ Tế Ti trung niên này đều trở nên buông lỏng, mặc dù hô hấp không có biến hóa rõ ràng, nhưng cổ tay kẹp lấy cái hộp thần bí lại buông lỏng.
Hẳn là đã trải qua lần kiểm tra cực kỳ quan trọng!
Ra vào đều có thần niệm tuần tra, phòng ngự nội bộ Lạc Hoàng Phong cũng không giống chỉ có hình thức như ngoại bộ.
Sau đó, nữ Tế Ti trung niên tiến vào một gian phòng tương đối sáng sủa, đóng cửa lại, vẻ mặt của nàng rõ ràng buông lỏng xuống.
Diệp Chân vốn nghĩ lúc này sẽ chạy trốn đi tìm Thải Y, nhiệm vụ Lữ lão gia tử giao phó, Diệp Chân cũng đã hoàn thành, về phần sau này như thế nào thì phải xem nội ứng của Lữ lão gia tử làm thế nào.
Thế nhưng ngay khi Diệp Chân muốn rời khỏi thì vị nội ứng của Lữ lão gia tử này lại chơi trò quan sát cái hộp thần bí.
Không chỉ tại thưởng thức quan sát, còn dùng thần niệm xem xét, dọa cho Diệp Chân một cử động cũng không dám, sợ bị nữ Tế Ti trung niên này phát hiện.
Nữ Tế Ti nghe thì không quá thu hút, thế nhưng tu vi đã là Đạo Cảnh trung kỳ.
Cũng may mắn tu vi của Tiểu Yêu tinh thâm, hơn nữa nữ Tế Ti trung niên dùng thần niệm điều tra, chủ yếu nhằm vào bên trong cái hộp thần bí, mà không phải bên ngoài, cho nên Diệp Chân mới không bị phát giác.
Về phần bên trong cái hộp thần bí này thì bởi vì chất liệu rất đặt biệt, thần niệm khó vào, cho nên nữ Tế Ti trung niên này đương nhiên không có bất kỳ thu hoạch.
Cứ như vậy, nữ Tế Ti trung niên vô cùng hiếu kì thưởng thức cái hộp thần bí hơn một canh giờ, mãi đến khi Lạc Hoàng Phong vang lên tiếng chuông, lúc này mới một lần nữa kẹp cái hộp thần bí này vào trên cổ tay của ống tay áo, ra khỏi phòng.
Loại tình huống này, Diệp Chân chỉ có thể chạy trước, sau đó mới xem cái khác.
Lần này, nữ Tế Ti tiếp tục thâm nhập sâu, không bao lâu đã thâm nhập vào trong một động đường tĩnh mịch, hẳn là tiến vào sâu trong nội bộ hoàng Phong Sơn.
- Mông Nhật Tế, lại bắt đầu tuần tra!
- Mông Nhật Tế, ngươi thật đúng giờ!
Trên đường đi, không ngừng tiếng chào hỏi cũng làm cho Diệp Chân đạt được rất nhiều tin tức.
Nữ Tế Ti trung niên này họ Khương tên Mông, địa vị trong Hoàng Thần Điện cũng khi không tệ, dùng tu vi bản thân leo lên Nhật Tế.
Đẳng cấp Tế Ti trong Hoàng Thần Điện của Hoàng Linh Tộc không khác gì Tổ Thần Điện của Đại Chu, lúc trước thoát thai từ Đại Chu, rất nhiều đều là học được từ Đại Chu.
Tế Ti từ Đạo Cảnh hướng xuống, chia thành Nhật Tế, Nguyệt Tế, Tinh Tế, Thiên Không Tế Ti các loại, nhưng ở phía trên Nhật Tế thêm một Đại Tế Ti.
Đại Tế Ti này hẳn là không khác gì Đại Thủ Tế của Tổ Thần Điện.
Việc nữ Nhật Tế này tên là Khương Mông, hẳn là có chức trách tuần tra cố định ở trong Lạc Hoàng Phong.
Một đường xâm nhập, sau khi tiến lên mấy trăm dặm trong Lạc Hoàng Phong, mới bắt đầu tuần tra một tĩnh thất.
Sau khoảng nửa canh giờ, Khương Mông này đã xuất hiện ở giữa nhất trong một tĩnh thất có công năng kiến trúc đầy đủ, chiếm diện tích không nhỏ.
Trong ngoài tĩnh thất tất cả bình thường, chỉ là lúc sắp rời khỏi, Khương Mông phát ra một âm thanh thấp khục cực kỳ nhỏ.
m thanh thấp khục này giống như tín hiệu, làm cho trong căn tĩnh thất này, lập tức có động tĩnh.
Một nữ tử từ trong tĩnh thất đi ra, lẳng lặng nhìn về phía Khương Mông.
Khương Mông không nói gì, chỉ đặt cái hộp thần bí trong tay ở trong hàng rào tĩnh thất, trên cái hộp thần bí còn đặt lên một trang giấy tràn ngập chữ.
Diệp Chân trốn ở trong mộc đằng, mượn nhờ cảm giác của Tiểu Yêu, vừa lúc có thể nhìn thấy những chữ này.
- Thiếu chủ, đây là đồ vật thái gia đưa tới, nói là có thể giúp Thiếu chủ thoát khốn, nếu Thiếu chủ muốn dùng thì sử dụng sau giờ Tý canh bốn mỗi ngày, nửa tháng gần đây, sau giờ Tý canh bốn đều do ta trực, nếu có động tĩnh thì cũng có thể che giấu!
Nhẹ gật đầu, Khương Mông chậm rãi rời khỏi.
Trong lòng của Diệp Chân lại khẽ động, có lẽ nữ tử trong tĩnh thất này chính là người Lữ lão gia tử muốn nghĩ cách cứu viện.
Chỉ là lúc này, Diệp Chân vẫn không biết người kia là ai.
Khương Mông đi gấp, thế nhưng nữ tử này lại không vội, chậm rãi đi tới cửa, nhặt cái hộp thần bí và trang giấy kia lên.
Chỉ nhìn thoáng qua, kia trang giấy đã hóa thành tro bụi.
Sau đó, cũng không thấy nữ tử này dùng phương pháp gì, chỉ vạch ra một ký hiệu kỳ dị hơi có chút phức tạp theo đường vân đá trên cái hộp thần bí, ánh sáng lóe lên, cái hộp thần bí tự mình mở ra, lộ ra vật bên trong.
Vật trong hộp thần bí tán phát ra sóng chấn động, làm cho trong lòng Diệp Chân khẽ động, ba động đó cực kỳ quen thuộc.
Không chỉ cực kỳ quen thuộc, mà chỗ này của Diệp Chân còn có không ít.
- Chúng Sinh Nguyện Lực?
Náo nửa ngày, Lữ lão gia tử liều lĩnh nguy hiểm xét nhà lấy được cái gọi là cấm vật, chính là Chúng Sinh Nguyện Lực, phát hiện này làm cho Diệp Chân dở khóc dở cười.
Mà theo tình huống trước mắt, tác dụng lớn nhất của Chúng Sinh Nguyện Lực thật ra thì chính là trợ giúp tu vi của võ giả Đạo Cảnh đỉnh phong thuế biến, đột phá tăng lên tới Tạo Hóa Cảnh.
Ý tứ của Lữ lão gia tử là muốn nữ tử trước mắt này mượn cái này đột phá tu vi đến Tạo Hóa Cảnh để thoát khốn?
Nhưng vấn đề là, bình thường thì võ giả Đạo Cảnh đỉnh phong, muốn dùng Chúng Sinh Nguyện Lực tiến hành thuế biến đột phá đến Tạo Hóa Cảnh, cần Chúng Sinh Nguyện Lực, có thể xưng là một lượng lớn.
Chỉ dựa vào chút ít trong hộp này thì vẫn còn thiếu rất nhiều.
Hơn nữa, ở trong cảm ứng của Diệp Chân, tu vi của nữ tử trước mắt này, đừng nói là Đạo Cảnh đỉnh phong, cho dù là Đạo Cảnh cũng chưa đột phá.
Tu vi khó khăn lắm chỉ ở Giới Vương Cảnh cửu trọng đỉnh phong, một chút Chúng Sinh Nguyện Lực để làm gì?
Diệp Chân có chút không nghĩ ra Lữ lão gia tử muốn làm gì.
Nhưng nhiệm vụ Lữ lão gia tử giao phó thì Diệp Chân đã hoàn thành, về phần kết quả cuối cùng như thế nào, Diệp Chân cũng không nguyện ý suy nghĩ nhiều.
Bây giờ, Diệp Chân chỉ muốn nữ tử trước mắt này tranh thủ thời gian buông cái hộp thần bí này xuống để cho hắn thuận lợi thoát thân, sau đó ở trong Lạc Hoàng Phong tìm kiếm hạ lạc của Thải Y.
Mặc dù Diệp Chân lưu một huyễn thân ở trong Hoàng Linh cung, nhưng thời gian cấp bách, nếu Hoàng Linh Nữ Vương sinh nghi hoặc là muốn nghiệm chứng cái gì, huyễn thân của hắn sẽ rất dễ lộ tẩy.
Thời gian lưu cho Diệp Chân cũng không nhiều.
Diệp Chân đang trong lúc nóng nảy, nữ tử xem hết đồ vật trong hộp thần bí cũng có kết quả.
Nhẹ nhàng vuốt lên nắp hộp, nữ tử này đột nhiên phát ra một tiếng thở dài nhẹ nhàng.
- Ai, ngoại công...
Một tiếng này nhẹ nhàng thở dài, như có lôi đình nổ vang trong đầu Diệp Chân.
Rất giống!
Quả là rất giống âm thanh của Thải Y.
Độ giống nhau của âm thanh này làm trái tim của Diệp Chân Thần run rẩy dữ dội, cho nên kém một chút đã duy trì không được Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn.
Nếu lúc này Diệp Chân hiện ra bản thể, có thể nhìn thấy, sợ là ngón tay của Diệp Chân cũng đang run rẩy.
Một nháy mắt, trong đầu Diệp Chân đã dâng lên một suy đoán vô cùng lớn mật và kinh người.
Trong nháy mắt tiếp theo, Diệp Chân lại cũng không lo được ẩn tàng bộ dạng, trực tiếp buông ra một chút thần niệm, to gan quan sát nữ tử trước mắt nắm lấy cái hộp thần bí này.
Vừa khẽ động, nữ tử đang cầm cái hộp thần bí lập tức cảm thấy, vẻ mặt cảnh giác hướng về phía cái hộp thần bí, thấp quát nói:
- Ai? Là ai ở trong?
Ngũ thải hồn quang như thực chất trong chớp mắt bao phủ cái hộp thần bí này.
Diệp Chân thấy rõ ràng bộ dáng của nữ tử này, lúc này âm thanh cũng run rẩy lên:
- Thải Y, là ta, là ta!
m thanh quen thuộc mà xa lạ trong chớp mắt làm cho Thải Y như bị sét đánh, đứng run tại đương trường!