Chương 2985 Đã Đi Không Được
Cái này..... Cái này... Cầu vồng lục sắc này chỉ có người trong hoàng tộc ta, tiến giai hồn quang ngũ sắc thành hồn quang lục sắc mới có thể xuất hiện!
- Cái này... Đây là ai đột nhiên tiến giai hồn quang lục sắc!
Gần như là vô ý thức, Hoàng Linh Nữ Vương nhìn về phía phương hướng Lạc Hoàng Phong.
Xích Đại tổng quản lập tức hiểu ý:
- Bệ hạ, ta lập tức đi kiểm tra.
- Lập tức tìm kiếm cho trong hoàng thất có những ai có hồn quang ngũ sắc, xem rốt cục là ai dưới loại tình huống nào tiến giai đến hồn quang lục sắc.
Hoàng Linh Nữ Vương làm ra liên tiếp bố trí.
Vẻ mặt của Trần Đăng Long lại có vẻ ngưng trọng vạn phần:
- Bệ hạ, theo thần biết, người trong hoàng tộc, trừ phục dụng Thất Thải Uẩn Huyền Quả ra thì không còn bất kỳ phương pháp nào khác có thể đề thăng hồn quang ngũ sắc thành hồn quang lục sắc.
Một câu bừng tỉnh người trong mộng.
Hoàng Linh Nữ Vương lập tức kịp phản ứng:
- Ngươi nói là, người đánh cắp Thất Thải Uẩn Huyền Quả bây giờ đang ở hướng kia, hơn nữa có thể là người trong hoàng tộc ta?
Trong chớp mắt, Hoàng Linh Nữ Vương đã có vô số tưởng tượng.
- Có khả năng này.
Trần Đăng Long trầm giọng nói.
- Vậy... Đi nhanh!
Gần như là trong chớp mắt, Hoàng Linh Nữ Vương đã làm ra quyết định, trong thời gian ngắn nhất ra lệnh, mang theo rất nhiều cung phụng cung đình, phóng về phương hướng cầu vồng lục sắc dâng lên.
Thế nhưng còn chưa xông ra khỏi Hoàng Linh cung, Xích Đại tổng quản đã chạy nhanh đến, thật xa rống to:
- Bệ hạ, việc lớn không tốt, việc lớn không tốt.
Lông mày Hoàng Linh Nữ Vương nhíu lại, trong lòng bỗng nhiên dâng lên một dự cảm không tốt, gương mặt xinh đẹp tái đi, đột ngột ngừng chân:
- Có chuyện gì?
Gấp chạy tới Xích Đại tổng quản mãnh liệt gật đầu:
- Bệ hạ, bên phía Lạc Hoàng Phong vốn không phát hiện dị thường, sau khi thần đến nói ra chuyện cầu vồng lục sắc thì lúc này tổng quản Lạc Hoàng Phong mới tự mình đi xem xét, không ngờ, đã không có bóng dáng người kia.
Nói xong, Xích Đại tổng quản đã dùng ánh mắt vô cùng cẩn thận nhìn Hoàng Linh Nữ Vương, thấp giọng nói:
- Bệ hạ, ngươi nói cầu vồng lục sắc đó có phải là người đó hay không?
Ánh mắt Hoàng Linh Nữ Vương cũng trong nháy mắt này trở nên đằng đằng sát khí.
- Tốt nhất không phải, nếu như vậy...
Sát khí bốn phía, Hoàng Linh Nữ Vương mang theo gần trăm cung phụng cung đình, chạy tới phương hướng cầu vồng lục sắc xuất hiện.
....
Ngoài vạn dặm, Diệp Chân nhìn lên bầu trời đột ngột xuất hiện cầu vồng lục sắc, và ba động Đạo Cảnh tán phát trên người Thải Y thì ngơ ngác.
Trước đây, sau khi hắn luyện hóa xong Thất Thải Trấn Hồn Ấn thì đã chuẩn bị lần nữa rời khỏi lên đường.
Thải Y hỏi Diệp Chân có phải đã rời khỏi Hoàng Thành rồi hay không.
Diệp Chân nói phải.
Sau đó Thải Y cười nói không bao lâu nữa là nàng có thể lại thấy ánh mặt trời.
Diệp Chân nghe vậy thì trong lòng lập tức hiện lên mấy vạn lần đau lòng.
Lúc này, Diệp Chân mới kịp phản ứng, Thải Y đã bị nhốt trong Hoàng Phong Sơn mười sáu năm, kiếp sống mười sáu năm không thấy ánh mặt trời, đây là chuyện khó khăn cỡ nào.
Bây giờ đã chạy ra, hơn nữa cũng coi như an toàn, thế là Diệp Chân đã tự tác chủ trương, mang Thải Y từ không gian Thận Long Châu ra ngoài, chuẩn bị mang theo Thải Y cùng nhau đi đường, để cho Thải Y lại thấy ánh mặt trời.
Vừa rời khỏi không gian Thận Long Châu, ngửi ngửi hương vị hoa cỏ cây cối và bùn đất trong thiên nhiên rộng lớn, trong đôi mắt đẹp của Thải Y xuất hiện tia lệ.
Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, trong thiên địa có một loại ba động cực kỳ huyền ảo nào đó lại hưởng ứng với hồn quang lục sắc vừa tiến cấp trong cơ thể Thải Y.
Trong chớp mắt, hồn quang lục sắc xuất hiện bên ngoài cơ thể Thải Y, giữa thiên địa cũng hưởng ứng xuất hiện cầu vồng lục sắc!
Khí tức Giới Vương Cảnh cửu trọng đỉnh phong của Thải Y bắt đầu ba động.
Nhưng Diệp Chân lại, kinh hãi!
Thiên địa dị tượng!
Làm sao lại dẫn động thiên địa dị tượng rõ ràng như thế!
Trong sơn lâm, cùng với cầu vồng lục sắc treo trên cao ở chân trời, giống như biết hô hấp, hoà lẫn với hồn quang lục sắc ngoài cơ thể Thải Y.
Một loại cảm giác khí cơ ba động vô cùng huyền ảo, giống như Thải Y câu thông giao hòa với thiên địa Hoàng Linh Giới này.
Trong loại này câu thông giao hòa huyền ảo này, hồn quang lục sắc của Thải Y lại một lần nữa bắt đầu thuế biến tăng trưởng, làm cho hồn quang lục sắc bắn ra ngoài cơ thể Thải Y bắt đầu ngưng tụ, ngưng tụ thành một tiểu nhân nhi cực kỳ giống với nàng.
Trong thời khắc quan trọng này, Thải Y lại bắt đầu ngưng đúc Nguyên Linh.
Càng làm cho Diệp Chân ngạc nhiên là, lực lượng thần hồn của Thải Y bạo tăng dẫn động thiên địa lực lượng ba động, lại để tu vi khí tức của Thải Y cũng bắt đầu biến hóa, bắt đầu từ Giới Vương Cảnh Cửu Trọng Đỉnh Phong đột phá tới Đạo Cảnh.
Thần hồn, tu vi, Nguyên Linh đều bắt đầu đồng thời tiến hành, chuyện này làm cho Diệp Chân không ngừng cười khổ.
Đồng thời, hắn cũng đại khái đoán được nguyên nhân.
Hồn quang lục sắc không phải bình thường, tiến giai có thể sẽ dẫn động thiên địa hô ứng, mà trước đó Thải Y ở trong không gian Thận Long Châu của Diệp Chân tiến giai hồn quang lục sắc, ngăn cách với Hoàng Linh Giới, lúc này vừa ra đã lập tức dẫn động loại thiên địa dị tượng này.
Đồng thời, lực lượng thần hồn xảy ra tăng lên trên bản chất, cảm ngộ đối với thiên địa cũng xảy ra thay đổi, cho nên Thải Y đồng thời bắt đầu đột phá Đạo Cảnh và ngưng đúc Nguyên Linh.
Ba loại đột phá khác biệt tính chất này lại cùng xuất hiện trên người Thải Y.
Lúc này, Thải Y lại gấp đến muốn khóc.
Dù thôi động lực lượng thần hồn như thế nào cũng không cách nào triệt để cắt đứt hô ứng giữa hồn quang lục sắc của mình và cầu vồng lục sắc trong bầu trời.
Dù nàng mạnh mẽ thu hồi hồn quang lục sắc ngoại phóng vào trong cơ thể, nhưng trong nháy mắt tiếp theo, hồn quang lục sắc trong cơ thể nàng lại bị cầu vồng lục sắc trên bầu trời lần nữa dẫn động, xuất hiện.
- Diệp ca ca, ta... Ta khống chế không nổi, ta không thu được dị tượng này.
Thải Y biết tính nghiêm trọng và hậu quả có thể xảy ra, lúc này nàng đã vội đến sắp khóc.
- Nhanh, Diệp ca ca, mau thu ta vào không gian kia của huynh, ngăn cách với Hoàng Linh Giới có lẽ sẽ không sao.
Thải Y vội la lên.
Nghe vậy, Diệp Chân chỉ hơi thử một chút đã lộ nở một nụ cười khổ, lúc này quanh người Thải Y bị một loại lực lượng không hiểu ngăn cách, lực lượng thần hồn của Diệp Chân lại không thể tới gần người nàng.
Lực lượng thần hồn của Diệp Chân không thể tới gần người Thải Y thì đương nhiên sẽ không cách nào thu Thải Y vào không gian Thận Long Châu được.
Sau khi Diệp Chân nói rõ, Thải Y khẩn trương.
- Diệp ca ca, vậy phải làm sao bây giờ? Thiên địa dị tượng này chắc chắn sẽ làm cho người di mẫu kia của ta ngay lập tức phát hiện không đúng, sau đó chạy tới.
- Không được, chuyện này sẽ hại chết huynh!
Vẻ mặt của Thải Y đột ngột biến thành kiên quyết:
- Không được, Diệp ca ca, huynh đi mau, huynh lập tức đi, lập tức rời khỏi nơi này.
- Đi?
Trên mặt của Diệp Chân xuất hiện một tia kinh ngạc.
- Đúng, huynh lập tức đi, mặc dù di mẫu ta muốn giết ta cho thống khoái, nhưng vẫn không dám giết ta, bây giờ ta đã tấn thăng hồn quang lục sắc, nàng càng không dám ở trước mắt bao người giết ta, nhiều nhất sẽ lại nhốt ta mà thôi, huynh đi mau.
Thải Y vội la lên.
Nghe vậy, Diệp Chân lại kiên định lắc đầu:
- Đi?
- Ta sẽ không đi!
- Tìm nhiều năm như vậy mới tìm được muội, ở bước ngoặt nguy hiểm này, ta tuyệt đối sẽ không bỏ muội lại!
Thải Y lại nóng nảy:
- Không, huynh phải lập tức đi, Diệp ca ca, nếu huynh không đi, di mẫu ta chắc chắn sẽ giết huynh!
Diệp Chân lần nữa kiên quyết lắc đầu, Thải Y còn muốn nói nữa, Diệp Chân đột nhiên chỉ phương xa cười nói:
- Nhìn đi, đã có người đến, không đi được, ta cũng sẽ không đi!
- Diệp ca ca!