Chương 2993 Thú Triều Bỗng Bộc Phát
Tư thế chuẩn bị nhào tới của ba đạo lưu quang lúc này bỗng nhiên dừng lại.
Nhưng cũng vào lúc này, trong mắt Diệp Chân bỗng nhiên lóe lên một vệt kỳ quang, rồi đột ngột hét lớn lên.
- Ha ha, muộn, nhìn Thái Dương Chân Hỏa ta!
Thái Cổ Kim Ô Thần trượng trong tay bỗng nhiên bị vung lên, bên trong chứa đầy Thái Dương Chân Hỏa, Kim Ô ào ạt tản ra khí tức Thái Dương Chân Hỏa vô cùng kinh khủng, bay thẳng ra cỡ mười cái, tách biệt chia nhau mà đánh về phía ba vị Tạo Hóa Thần Nhân mới chạy đến.
Trong đó có hai cái khí tức Thái Dương Chân Hỏa ào ạt Kim Ô tản ra, lại đánh về phía Hoàng Linh Nữ Vương và một đám Hoàng Linh Đạo Cảnh sau lưng nàng.
Trong chớp mắt, vẻ mặt Hoàng Linh Nữ Vương lập tức thay đổi, vội vàng thối lui, một đám Hoàng Linh Đạo Cảnh trong chớp mắt cũng cực kỳ kinh hãi mà vội vàng lui về sau mấy chục dặm.
Còn ba vị Tạo Hóa Thần Nhân mặc dù hơi dừng lại, nhưng vẫn sẽ không bị Thái Dương Chân Hỏa này cho chạy.
Nhanh chóng thối lui để tránh đi đòn vây công của Thái Dương Chân Hỏa, mỗi người cũng lập tức thực hiện công kích sở trường nhất của mình, ngăn cản Thái Dương Chân Hỏa đang đánh tung tới.
Trong chớp mắt công kích sở trường nhất của bọn hắn đánh va chạm tới một khối Thái Dương Chân Hỏa kinh khủng kia, Thái Dương Chân Hỏa lại bỗng tiêu tan đi, không một tiếng động mà biến mất tại chỗ!
Ba vị Tạo Hóa Thần Nhân lập tức trợn tròn mắt!
Là ảo ảnh!
Thái Dương Chân Hỏa này lại là ảo ảnh!
Mấu chốt nhất là, bọn hắn còn thật tin!
Lửa giận trong lòng từng người lập tức dâng cao!
Nhưng cũng vào lúc này, một sợi lục sắc cầu vồng cuối cùng trên bầu trời, rốt cục đã dung nhập vào cơ thể của Thải Y.
Diệp Chân một phát cực nhanh đã vọt đến bên cạnh Thải Y, hô to lên:
- Tiểu Miêu!
Bóng trắng lóe lên, Tiểu Miêu lập tức lẻn tới dưới thân Diệp Chân, định chạy trốn.
Nhưng động tác của Tiểu Miêu có nhanh, động tác của ba vị Tạo Hóa Thần Nhân kia lại càng nhanh.
- Trốn chỗ nào?
Mấy vị Tạo Hóa Thần Nhân bị trêu đùa thay nhau gầm thét tới, một vị trong đó có tốc độ nhanh nhất, vừa sải bước ra đã đuổi tới sau lưng Thải Y và Diệp Chân, bàn tay tựa như ngọn núi nhỏ, phủ nhanh lên đầu hai người!
Vẻ mặt Thải Y lập tức đại biến, Diệp Chân lại cực kỳ bình tĩnh mà vung Thái Cổ Kim Ô Thần trượng trong tay, một con Kim Ô cực đại được nội uẩn từ Thái Dương Chân Hỏa lần nữa đánh về phía phía tên Tạo Hóa Thần Nhân này.
Tốc độ tên Tạo Hóa Thần Nhân cực nhanh, thấy thế chỉ hừ lạnh từ lỗ mũi một tiếng:
- Chút diễn xuất này còn muốn gạt ta?
Thái Dương Chân Hỏa Kim Ô mà Diệp Chân đánh ra tựa như một ngọn núi nhỏ, cứ thế mà tăng tốc đón lấy!
Một chớp mắt, Thái Dương Chân Hỏa Kim Ô mà Diệp Chân đánh ra đã không chút trở ngại nào đốt xuyên qua bàn tay của hắn, mạnh mẽ đánh vào trên thân tên Tạo Hóa Thần Nhân làm hắn thật thê thảm mà lên tiếng hét lên.
Thái Dương Chân Hỏa vô cùng kinh khủng nhanh chóng đốt cháy ngoài thân thể hắn, tiếng dầu trơn cuồn cuộn kia lại tạo thành tổn hại rất lớn đối với tạo hóa thần thể của một Tạo Hóa Thần Nhân.
Dưới cơn thống khổ, cũng để tên Tạo Hóa Thần Nhân này kêu ra tiếng kêu thảm thiết đau xót khổ y như Xích Thiệu.
Một tiếng hét thảm này đã trực tiếp để lòng hai tên Tạo Hóa Thần Nhân đang theo sát đuổi tới phía sau xiết chặt, bước chân trong vô thức hơi chậm, không dám trực tiếp đuổi theo như vị trước.
Một chớp mắt khi bọn hắn bước chậm lại, Diệp Chân đã có cơ hội.
Cánh thịt Tiểu Miêu Vân Dực Hổ Vương hơi run lên, vừa hơi động một chút, đã mang theo Diệp Chân và Thải Y hoàn toàn biến mất khỏi hư không.
Đương nhiên, hai vị Tạo Hóa Thần Nhân này sẽ không trơ mắt nhìn hai người mà Nữ Vương muốn giết này thoát đi như vậy, vừa định thuận theo tia rung động trong không gian mà đuổi theo.
Nhưng ngay lúc Diệp Chân biến mất, lại lần nữa vung Thái Cổ Kim Ô Thần trượng trong tay lên, vung ra một vòng Thái Dương Chân Hỏa, bảo vệ quanh trên không gian thông đạo.
Có vết xe đổ trước đó đã trực tiếp dọa làm hai vị Tạo Hóa Thần Nhân này không dám lên trước, chỉ dám đứng từ xa mà diệt đi Thái Dương Chân Hỏa kinh khủng này trước.
Nhưng ngay lúc bọn hắn đánh Tạo Hóa Linh Lực lên, lại phát hiện Thái Dương Chân Hỏa cản bọn họ lại này, lại chỉ là ảo ảnh!
Hai tên Tạo Hóa Thần Nhân lập tức bị chọc tức đến oa oa kêu to tại chỗ.
Trải qua một lần trì hoãn như thế, vừa đuổi theo lần nữa thì Diệp Chân và Thải Y sớm đã không còn tung tích!
Hoàng Linh Nữ Vương trơ mắt mà nhìn một màn này xảy ra, cũng theo đó mà rống giận trong cơn cuồng loạn.
- Rác rưởi, tất cả đều là rác rưởi!
Cánh thịt của Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu khẽ chấn động đã có thể xuyên qua mười vạn dặm trong hư không.
Sau khi chuyển hướng hư không xuyên qua các phía khác nhau liên tiếp mấy chục lần, lại có Thận Long Nguyên Linh A Sửu dùng Thái Cổ Thận Khí lưu lại khí tức mê huyễn, Diệp Chân dám cam đoan, trừ phi mấy vị Tạo Hóa Thần Nhân ấy truy quét, nếu không muốn đuổi theo hắn căn bản không thể nào.
Sau khi liên tục tiến hành xuyên qua hư không ba mươi lần, số lần Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu liên tục thi triển Phá Hư Thần Thông trên cơ bản đã đến cực hạn, thay vào đó đã bắt đầu phi hành thật nhanh trên không trung.
Nhưng coi như có phi hành, bây giờ thần hồn của tiểu Miêu đã đột phá đề thăng tới tứ sắc hồn quang, tốc độ cũng cực kỳ nhanh.
Diệp Chân thử tính toán ra, tốc độ của Tiểu Miêu đã đạt tới hai lần tốc độ cao nhất của Diệp Chân thậm chí có thừa.
Cũng chớ xem thường tốc độ cao nhất của Diệp Chân, sau khi Diệp Chân chìm thần niệm vào đến Tinh Hồn Châu Đại Phong mà phát huy tốc độ, thế nhưng còn nhanh hơn so với tốc độ của cường giả Đạo Cảnh đỉnh phong.
Nói cách khác, tốc độ của tiểu Miêu đã có thể bỏ rơi bất cứ một vị cường giả Đạo Cảnh nào.
Có thể lần nữa cưỡi trên sống lưng tiểu Miêu cùng với Diệp Chân, lướt qua tựa như tia chớp trên bầu trời, bên tai vang lên tiếng gió xé, giống như sấm nổ vậy, cảm giác tự do đã lâu chưa có này để trên mặt Thải Y không khỏi nở xinh đẹp nụ cười xán lạn như núi như hoa.
Chặt chẽ mà ôm lấy eo Diệp Chân, Thải Y lớn tiếng nói:
- Đúng rồi, Diệp ca ca, bây giờ chúng ta đi đâu?
- Hoàng Hoa cốc!
- Hoàng Hoa cốc?
Thải Y rất lạ lẫm với cái địa danh này.
- Một nơi có khả năng giúp chúng ta rời khỏi Hoàng Linh giới, chỉ cần rời khỏi Hoàng Linh giới, chúng ta rất nhanh sẽ hoàn toàn an toàn, người di mẫu độc ác kia của muội dù có phái ra bao nhiêu Tạo Hóa Thần Nhân cũng sẽ vô dụng.
Diệp Chân nói.
Ngồi phía sau Diệp Chân, ánh mắt Thải Y lại hơi hiện lên tia u sầu:
- Rời khỏi Hoàng Linh giới sao?
- Ừm, rời khỏi Hoàng Linh giới.
Thải Y đang ôm từ phía sau Diệp Chân dường như lại muốn nói cái gì, nhưng lời đến khóe miệng, vẫn nhịn xuống, ừ nhẹ một tiếng, hai tay ôm Diệp Chân càng thêm dùng sức.
Diệp Chân lại không cảm nhận được điểm dị thường này, ngược lại khẽ vỗ trán một cái:
- Muội xem, nếu không phải muội nhắc, ta suýt chút đã quên một chuyện lớn.
- Là chuyện lớn gì?
- Trong cơ thể muội có thất thải linh châm, Tiên Thiên Linh Bảo trấn tộc Hoàng Linh Tộc Thất Thải Châu Linh có thể tuỳ tiện cảm ứng được vị trí của muội.
- Mặc dù nói địa vị của Thất Thải Châu Linh rất đặc thù, là tồn tại cùng loại với tổ tông, dù Hoàng Linh Nữ Vương cũng không phải muốn thôi động thì có thể thúc giục. Nhưng, chỉ cần Hoàng Linh Nữ Vương trở về Hoàng Thành, chắc chắn sẽ có thể mời Thất Thải Châu Linh đến tìm xác định vị trí của muội.
- Cho nên, chúng ta nhất định phải cho người độc di mẫu này của muội chút chuyện để làm, chúng ta mới có thể tranh thủ được chút thời gian quý giá.
Diệp Chân nói.
- Tìm một chút chuyện để làm?
Vẻ mặt Thải Y hơi nghi hoặc:
- Diệp ca ca, huynh có thể để nàng tìm chuyện gì để làm?
Diệp Chân lại cười hì hì.
- Thải Y, muội rất nhanh sẽ biết.