← Quay lại trang sách

Chương 2998 Thú Triều Giải Tán

Trong đôi mắt xinh đẹp của Thải Y đã có nước mắt chảy xuống:

- Diệp ca ca, ta có nỗi khổ tâm khó nói, mà nguyên nhân thì bây giờ không thể nói cho huynh biết. Xin huynh tin tưởng ta, nếu như ta có thể giải quyết sự kiện kia, ta nhất định sẽ rời đi Hoàng Linh giới đến tìm huynh.

- Có chuyện khó nói gì, nói cho ta biết, chúng ta cùng một chỗ nghĩ cách giải quyết.

Thải Y lại lắc đầu liên tục, trong đôi mắt xinh đẹp nước mắt chảy ra liên tục:

- Chuyện đó một khi huynh bị liên lụy đến, sẽ trở nên càng thêm phức tạp càng thêm khó làm! Diệp ca ca, huynh phải tin tưởng ta, ta vẫn là Thải Y mười sáu năm trước, một điểm cũng không có thay đổi. Huynh đi nhanh đi, bây giờ ta đã thân có Lục Sắc Hồn Quang, nàng ta không thể giết ta.

Khi đang nói chuyện, Thải Y đã chảy nước mắt, ôm Diệp Chân, tiến vào trong Không Gian Na Di đại trận bên ngoài, sau đó thối lui, định khởi động đại trận!

Mặc dù trong mắt đầy vẻ không muốn, Thải Y vẫn dứt khoát thôi động ngọc phù khống chế Không Gian Na Di đại trận đối ngoại, muốn đưa hắn đi.

Màn sáng bảo vệ đại trận dâng lên từ dưới đất trong giây lát, hai mắt của Thải Y đã mơ hồ chảy nước mắt.

Thế nhưng ở trong nháy mắt này, Diệp Chân bỗng nhiên bước ra từ trong Không Gian Na Di đại trận đối ngoại, ôm Thải Y đang hai mắt đẫm lệ mông lung, khiến nàng vô cùng ngạc nhiên.

- Thải Y, ta cũng là Diệp Chân mười sáu năm trước, mặc kệ là chuyện gì, đều có thể chia sẻ với muội.

Diệp Chân ôm lấy Thải Y nhẹ nói.

Hai mắt của Thải Y đang giàn dụa nước mắt, mãnh liệt gật đầu, trong đôi mắt đầu tiên là hiện lên một chút do dự, sau đó lại trở nên vô cùng kiên quyết:

- Ta biết, ta biết Diệp ca ca vẫn là Diệp ca ca mười sáu năm trước, còn Thải Y vẫn là Thải Y mười sáu năm trước, Thải Y chỉ thuộc về một mình Diệp ca ca. Chuyện này, chờ thời cơ đến, ta nhất định sẽ nói toàn bộ cho Diệp ca ca biết.

Thải Y kiên trì như vậy, không muốn nói nguyên nhân, hắn chỉ có thể thở dài một tiếng.

Hắn rất hiểu Thải Y, biết nàng cực kỳ ôn nhu, nhưng tính tình là ngoài mềm trong cứng, một khi là chuyện do nàng quyết định sẽ không tùy tiện thay đổi.

- Diệp ca ca, huynh đi nhanh đi, hiện tại còn kịp! Mà huynh cứ yên tâm, ta không có việc gì! Bây giờ, ta có Lục Sắc Hồn Quang, dù là di mẫu của ta cũng không dám tuỳ tiện xử trí ta.

Khi đang nói chuyện, Thải Y chỉ Khương Kỳ nói:

- Không tin ngươi hỏi Kỳ bá! Kỳ bá, ta nói có đúng hay không?

Nghe vậy, Khương Kỳ đầu tiên là ngẩn người, sau đó hắn xấu hổ cười một tiếng:

- Lời của Đại Công Chúa nói rất đúng, cớ là cớ, nhưng quy củ vẫn là quy củ. Nhưng có đôi khi, cách truyền thừa theo quy củ của tổ tiên, cũng chưa chắc hữu dụng, nếu không, năm đó mẫu thân ngươi nàng ấy cũng sẽ không....

Vừa nhắc tới mẫu thân Thải Y, Khương Kỳ cũng là một mặt buồn sắc.

- Ngươi...

Thải Y tức giận.

Thải Y muốn mượn miệng của Khương Kỳ, làm cho Diệp Chân không cần lo lắng cho nàng, để khuyên hắn, không nghĩ tới Khương Kỳ vậy mà không phối hợp.

Đột nhiên, Diệp Chân nhẹ nhàng lau đi nước mắt của nàng:

- Thải Y, muội tin Diệp ca ca của muội có thể lật tay thành mây, trở tay thành mưa hay không?

- Tin!

Khóe miệng của Thải Y lộ ra nụ cười điềm đạm:

- Năm đó, Diệp ca ca là một người bình thường, vẫn có thể tung hoành Hắc Long Vực, trở thành thống soái trăm vạn đại quân đông chinh, có thể làm cho hoàng thất Hắc Long Đế Quốc cúi đầu nghe theo, ta còn được tận mắt chứng kiến.

- Vậy muội hãy để Diệp ca ca thử một chút ở Hoàng Linh giới này?

Diệp Chân bất chợt cười nói.

Nghe vậy, Thải Y ngạc nhiên:

- Diệp ca ca huynh đây là muốn?

- Bây giờ, muội ở Hoàng Linh giới không nơi nương tựa, ta làm sao có thể an tâm rời đi. Muội yên tâm đi, chuyện tiếp theo, giao cho ta làm.

Hắn nói.

Thải Y có chút do dự:

- Diệp ca ca, ta tin tưởng năng lực của huynh, nhưng di mẫu ta lại có thể tuỳ tiện điều động không ít Tạo Hóa Thần Nhân, một khi...

- Yên tâm đi, Tạo Hóa Thần Nhân mà thôi, ta còn có rất nhiều thủ đoạn chưa dùng đây.

Diệp Chân cười như thiếu niên năm đó, vò mái tóc của Thải Y, thấy Khương Kỳ đứng ở một bên vô cùng ngạc nhiên.

Hắn cực kỳ hiểu tính cách của Thải Y, đồng thời Thải Y cũng rất hiểu tình tính của hắn.

Cũng biết một khi Diệp Chân đã quyết định chuyện nào đó, sẽ không tùy tiện thay đổi, chỉ có thể đồng ý với hắn.

- Ta cũng gọi theo Thải Y gọi ngươi một tiếng Kỳ bá được chứ?

Hắn bất chợt nhìn về phía Khương Kỳ.

- Chuyện đó....

Khương Kỳ do dự một chút, vẫn gật đầu.

- Vậy Kỳ bá, nếu như dưới tình huống phù hợp, có thể đứng về phía của Thải Y hay không?

Lời của Diệp Chân bất ngờ làm cho Khương Kỳ giật mình, thần sắc cũng trở nên vô cùng khó xử.

Khương Kỳ đã sống rất lâu, đương nhiên hiếu ý của tự hắn:

- Diệp Nguyên soái, tính huống mà ngươi đang nghĩ đến, sợ là rất khó xuất hiện. Dù sao lực lượng tối cao nhất đều nằm trong tay Nữ Vương Bệ Hạ.

- Chuyện do người làm mà thôi!

- Còn nữa, nếu như chuyện không thành, ta cũng sẽ không làm khó Kỳ bá.

Diệp Chân nói.

Khương Kỳ do dự mãi, cuối cùng mãnh liệt gật đầu một cái:

- Nếu như... Có thể thành đúng thời cơ, như vậy ta sẽ đứng về phía Đại Công Chúa, cũng coi như đền bù lại tiếc nuối năm đó!

- Tốt! Đây là phương pháp giải trừ cấm chế, sau khi chúng ta rời đi, Kỳ bá có thể tự dùng.

Diệp Chân đưa lên một khối ngọc giản.

Sắc mặt của Khương Kỳ ngưng tụ lại:

- Đại Công Chúa, nếu lúc này các ngươi không rời đi, như vậy ta cũng chỉ có thể mang ngọc phù khống chế Không Gian Na Di đại trận bên ngoài phong ấn lại, sau đó nộp lên Hoàng Linh cung. Về sau, các ngươi lại muốn rời đi, chỉ sợ sẽ là muôn vàn khó khăn.

Thần sắc của Thải Y nặng nề, nhìn về phía Diệp Chân, hắn lại kiên định lắc đầu.

Một lát sau, thân hình của Diệp Chân và Thải Y đồng thời biến mất.

Không bao lâu, sau khi đã giải trừ cấm chế cho một đám thuộc hạ, Khương Kỳ lại an bài một phen, mới mang ngọc phù khống chế Không Gian Na Di đại trận đối ngoại của Hoàng Hoa cốc, trực tiếp thông qua Tiểu Hình Truyền Tin Na Di Trận gửi đến trong Hoàng Linh cung.

Hoàng Linh Nữ Vương vẫn như trước đang đứng trên không tường thành của hoàng thành nhận được tin tức, lúc này sắc mặt của nàng mới buông lỏng, nhìn về phía Đại Tộc Trưởng Thanh Khâu Hồ Tộc Đồ Chính.

- Cảm tạ Đồ Đại Tộc Trưởng nhắc nhở, ngọc phù khống chế Không Gian Na Di đại trận bên ngoài đã được phong ấn gửi vào cung, không phải trẫm không ai cũng không thể lấy ra.

- Lần này, dù cho tên kia có bản lĩnh ngất trời, cũng không cách nào chạy ra Hoàng Linh giới, trừ phi hắn muốn bị lạc trong hỗn độn vô biên.

Hoàng Linh Nữ Vương nói.

- Như thế rất tốt!

Đồ Chính gật đầu:

- Diệp Chân này cực kỳ xảo trá, lại có ngàn vạn cách hóa thân, dù bệ hạ đã biết hắn lợi hại, nhất định phải vạn phần cẩn thận thì tốt hơn.

- Mà lại, Diệp Cửu Tiêu ấy có rất nhiều thủ đoạn, để tránh đêm dài lắm mộng, Nữ Vương Bệ Hạ vẫn nên cố gắng tìm ra bọn hắn, bao vây tiêu diệt mới tốt.

Vừa rồi, chính là Đồ Chính đề nghị Hoàng Linh Nữ Vương trực tiếp phong ấn ngọc phù khống chế Không Gian Na Di đại trận đối ngoại, Hoàng Linh Nữ Vương mới đưa ra mệnh lệnh ấy.

Lúc này, hắn đã thành công, nên vô cùng thỏa mãn.

Chỉ là bọn hắn không biết là Diệp Chân và Thải Y kỳ thực đã thành công, nếu không phải Thải Y có nỗi khổ tâm không nguyện ý rời đi, chỉ sợ bây giờ, bọn hắn đã sớm rời đi Hoàng Linh giới, rồng về biển lớn.

- Đợi Thú Triều này lui đi, trẫm sẽ thỉnh dùng Tiên Thiên Linh Bảo Trấn Tộc để tìm kiếm nơi tiện nhân kia bỏ trốn.

Hoàng Linh Nữ Vương oán hận nhìn chằm chằm Thú Triều trước mắt nói.

- Thú Triều? Đã từng tìm Thú Vương chưa?

Đồ Chính hỏi.