← Quay lại trang sách

Chương 2999 Mưu Đồ Của Lữ Phủ

Vẫn chưa!

Hoàng Linh Nữ Vương chậm rãi lắc đầu:

- Vẫn luôn không tìm ra Thú Vương, nhưng có thể nhìn ra được, lúc mới đầu Thú Triều này rất có tổ chức, chắc phía sau có Thú Vương đang chỉ huy khống chế, nhưng bây giờ, Thú Triều đã trở nên rất loạn, trẫm phỏng đoán, khả năng Thú Vương phía sau đã rời đi. Nếu như đúng như vậy, thì như phán đoán của Đồ tiên sinh, Thú Triều này là người làm!

Vừa nghĩ đến đây, Hoàng Linh Nữ Vương đã hận nghiến răng.

Trong lúc tức giận, nàng lại cảm thấy có chút may mắn.

Nếu Thú Triều kia thật sự là người làm, vậy mục đích là vì sao?

Mục đích nhất định là để ngăn chặn nàng, lãng phí thời gian của nàng, để cho nàng không thể kịp thời truy đuổi dấu vết của Thải Y, tranh thủ cho bọn hắn có thời gian thoát đi.

May mắn có Đồ Chính nhắc nhở, chuyện ấy khiến Hoàng Linh Nữ Vương cảm thấy có chút may mắn.

Một bên, vẻ mặt của Đồ Chính lại có thay đổi:

- Nữ Vương Bệ Hạ xác thực Thú Vương đã rời đi?

- Nếu dựa vào vô số lần kinh nghiệm tộc ta đối kháng Thú Triều, thì chính xác là đã rời đi.

Hoàng Linh Nữ Vương nói.

- Nếu đúng như này, vậy ngươi đối phó Thú Triều này sẽ dễ hơn nhiều.

Đồ Chính vuốt râu dài dưới hàm cười nói.

- Nói thế nào?

- Bệ hạ, cần biết Yêu Tộc Đại Thánh ta, mỗi người cũng có thể được coi là Thú Vương, chỉ cần Thú Triều phía sau không có Thú Vương chân chính tọa trấn, thì có thể tuỳ tiện khống chế ảnh hưởng đến chúng nó.

Đồ Chính cười nói.

Thoáng ngây ra một chút, Hoàng Linh Nữ Vương đã kịp phản ứng lại, vô cùng vui mừng:

- Đã như vậy, vậy mời Đồ tiên sinh nhanh tay xuất thủ.

- Không sao, bệ hạ chớ gấp, để Cự Linh Đại Thánh ta có thể ra tay, hắn so với lão phu càng có lực uy hiếp hơn.

Đồ Chính cười, phát ra một phong phù tấn, cũng không lâu lắm, trong mỗi phương hướng Thú Triều trước hoàng thành, liên tiếp vang lên tiếng rống của gấu cực kỳ khủng bố, kinh động trời đất.

Cũng không lâu lắm, Thú Triều đã tan tác như chim muông, chạy loạn về bốn phương tám hướng.

- Bệ hạ, Thú Triều đã giải tán, xin bệ hạ dùng Tiên Thiên Linh Bảo trấn tộc của quý tộc, ra tay truy tìm dấu vết.

Đồ Chính vuốt râu dài cười rộ lên.

Ở Lữ Phủ, Hoàng Linh thành.

Cho dù là Thú Triều đột kích, Hoàng Linh cấm vệ vây quanh giám thị Lữ Phủ vẫn không có rút đi, bên ngoài Lữ Phủ, thậm chí còn bị Hoàng Linh Nữ Vương an bài hai vị cung phụng cung đình giám sát.

Nhưng, Lữ Phủ không chút kinh hoảng nào đối với chuyện này, thậm chí còn có loại cảm giác đã thành thói quen.

Bốn mươi năm qua, Lữ Phủ rơi vào tình huống tương tự đó không ít hơn mười lần, vô luận là người Lữ gia hay một đám hạ nhân đã sớm thản nhiên.

Nhưng, ở bên ngoài là thản nhiên, bên trong lại là lo lắng.

Nhất là Lữ Thanh Trúc, sau khi trải qua gia gia nãi nãi khổ tâm thuyết phục, không hề hành động lỗ mãng, nhưng bây giờ, nàng lại gấp như con kiến bò trên lò lửa, trái tim của nàng đều sắp bị bản thân vò nát.

Nhất là giờ phút này trong ngoài Lữ Phủ, tin tức bị cắt đứt, để cho người ta càng thêm sốt ruột.

Tuy mặt ngoài bình tĩnh, thư phòng trong nội viện, Lữ lão gia tử lại đang nóng nảy đi tới đi lui, một khắc chưa từng ngừng lại.

Buổi sáng, Lữ lão phu nhân đưa tới trà sâm, giữa trưa đưa tới đồ ăn, hắn đều chưa từng chạm vào, thời gian ngắn ngủi hơn một ngày, ngoài miệng của Lữ lão gia tử đã gấp đến nỗi sắp phun ra một tầng bọt lửa.

Mặc dù nói tin tức trong ngoài Lữ Phủ bị ngăn chặn, nhưng Lữ gia thâm căn cố đế, Lữ lão gia tử lăn lộn nhiều năm trong Hoàng Linh tộc như vậy, tự nhiên có không ít nguồn tin tức bí mật.

Thế nhưng, sau khi biết một số tin tức không rõ ràng, Lữ lão gia tử lại càng thêm sốt ruột.

Dù sao riêng chuyện Địch Khoát Hải cũng chính là Diệp Chân bị bạo lộ, còn không đến mức làm cho trong lòng Lữ lão gia tử gấp đến phun ra lửa.

Thải Y!

Trong tin tức ngầm truyền đến, nói cháu gái Thải Y đã chạy thoát Lạc Hoàng Phong, Hoàng Linh Nữ Vương đang ra lệnh cho Tạo Hóa Thần Nhân đuổi bắt, đây mới là nguyên nhân khiến cho trong lòng Lữ lão gia tử căng thẳng, đứng ngồi không yên.

Lữ lão gia tử càng vội càng muốn biết càng nhiều tin tức, nhưng những con đường bí mật kia, cũng hiểu biết không nhiều về chuyện ấy.

- Sẽ không phải dẫm vào vết xe đổ bốn mươi năm trước chứ....

Lữ lão gia tử càng nghĩ càng lo lắng, càng nghĩ càng sốt ruột, đột nhiên sầu khổ, vô cùng lo lắng.

- Gia gia yên tâm, tuyệt đối sẽ không dẫm vào vết xe đổ bốn mươi năm trước!

Một âm thanh đột nhiên bỗng dưng vang lên, Lữ lão gia tử kinh hãi, kém chút đã dựng lên, ánh mắt và thần niệm như thủy triều quét về phía bốn phương tám hướng, nhưng không có phát hiện nơi phát ra âm thanh có chút dị thường nào.

Trong nháy mắt tiếp theo, ngay dưới cái nhìn soi mói của Lữ lão gia tử, trong góc thư phòng một chậu Ngọc Trúc phú quý đột nhiên phát lên như điên cuồng, ngắn ngủi giữa một cái hô hấp, Trúc Tử ấy đã tự phát bện thành một cái hình người, nhìn thấy lông mi màu trắng của Lữ lão gia tử dựng thẳng lên.

Dù cho Lữ lão gia tử có kiến thức rộng rãi, bây giờ, hắn cũng có chút chấn kinh.

Càng làm cho Lữ lão gia tử chấn kinh là nhìn trúc ảnh hình người kia, Lữ lão gia tử lại la thất thanh lên:

- Ngươi là... Khoát Hải?

Trong lúc kinh hô, Lữ lão gia tử trước tiên bố trí xuống tầng tầng lớp lớp kết giới linh lực trong thư phòng, kết giới cảnh giới, kết giới yên lặng.

- Ánh mắt của gia gia không tệ, xem ra tài nghệ của Tiểu Yêu cũng không kém.

m thanh củ Diệp Chân vang lên.

- Tiểu Yêu?

Vẻ mặt của Lữ lão gia tử vô cùng nghi hoặc, bên trong Đạo Cung của Diệp Chân, Tiểu Yêu đang cực kỳ kiêu ngạo, nhẹ hừ một tiếng.

Nó kết thành bộ dáng phụ thân đại nhân của mình, nếu như kết không giống, điều đó tính là gì?

Thời gian cấp bách, Diệp Chân và Lữ lão gia tử cũng không có bao nhiêu thời gian dông dài, dùng thời gian ngắn nhất, kể lại tình hình trước mắt một chút cho Lữ lão gia tử.

- Cái gì, ngươi nói, Thải Y là ngươi cứu ra? Làm sao ngươi biết lão phu muốn cứu Thải Y? Ngươi nói quan hệ giữa ngươi với Thải Y không phải bình thường, đã quen biết nhau từ lâu, vậy quan hệ giữa ngươi và Thải Y là như thế nào?

Lữ lão gia tử bắt đầu bắn liên thanh đặt câu hỏi.

- Gia gia, có chuyện ta muốn xin lỗi. Trước đó, ta giấu giếm thân phận với ngươi, thật ra mười sáu năm trước, ta và Thải Y ở một thế giới khác đã kết thành phu thê, chỉ là Thải Y bị Hữu Hiền Vương phát hiện, lưu lại một khối đá bảy màu, cũng nói quen biết phụ mẫu của Thải Y.

- Thải Y nhớ phụ mẫu sốt ruột, vội vàng muốn biết thân thế của nàng, đã bóp nát đá bảy màu trở về Hoàng Linh giới.

- Mà những năm qua, ta vẫn luôn đang đau khổ tìm kiếm Thải Y, thật vất vả lẫn vào Hoàng Linh giới, chỉ là không nghĩ tới, vấn đề ấy lại đúng lúc trùng hợp...

Diệp Chân nở nụ cười khổ.

Trước đó, Diệp Chân muốn chuẩn bị thêm cho tốt, bao gồm hiện tại có thể mượn sức mạnh của Tiểu Yêu hiển hóa phân thân trong Lữ Phủ, cũng là trước đó đã có chuẩn bị.

Ban đầu, Tiểu Yêu lưu lại phân thân của Diệp Chân ở nơi này, chuẩn bị dùng để kết thúc quan hệ với Lữ Phủ, hiện tại, công dụng lại không giống vậy.

- Trùng hợp...

Trong chớp mắt, Lữ lão gia tử đã hiểu được:

- Ngươi với Thải Y là vợ chồng, vậy Thanh Trúc...

Trong nháy mắt tiếp theo, Lữ lão gia tử cứng họng, nói không nên lời.

Việc ấy nào chỉ là trùng hợp, quả thực là hố người!

- Vậy Thanh Trúc ngươi định làm như thế nào?

Giật mình nửa ngày, Lữ lão gia tử mới mở miệng hỏi.

- Ta cũng không biết!

Sắc mặt của Diệp Chân cười khổ, việc đó hắn là thật không biết làm sao cho đúng.

Lữ lão gia tử cũng rất ngạc nhiên.

- Gia gia, tình cảnh trước mắt của Thải Y tương đối nguy hiểm, có chuyện, muốn thương lượng với gia gia một hai.

Quan hệ giữa Diệp Chân và Lữ Thanh Trúc, cũng không phải một hồi là có thể rõ ràng, lúc này chỉ có thể buông xuống trước.