Chương 3000 Đều Chỗ Thế Yếu
Thương lượng chuyện gì, đúng, hiện tại các ngươi cũng không cần quản chuyện gì, lập tức rời đi! Lập tức rời đi Hoàng Linh giới, đi càng xa càng tốt!
Lữ lão gia tử cũng vội la lên.
Nghe vậy, Diệp Chân lại nở nụ cười khổ:
- Gia gia, thật ra ta đã cầm được ngọc phù khống chế Không Gian Na Di đại trận đối ngoại của Hoàng Hoa cốc, nhưng Thải Y lại không nguyện ý rời đi.
- Cái gì, nàng không nguyện ý rời đi? Cơ hội tốt như vậy, vì sao nàng không nguyện ý rời đi?
Lữ lão gia tử tức giận.
- Ta cũng không biết, nàng nói nàng có nỗi khổ tâm bất đắc dĩ, gia gia biết không?
Diệp Chân dông dài câu ấy, cũng là muốn từ chỗ của Lữ lão gia tử, nhìn xem có thể biết được nỗi khổ tâm của Thải Y không.
- Nỗi khổ tâm bất đắc dĩ?
Lữ lão gia tử ngẩn ngơ, dùng ánh mắt kỳ quái từ trên xuống dưới đánh giá Diệp Chân, đột nhiên không nhịn được hỏi nói:
- Nghe nói ngươi quyền cao chức trọng ở Đại Chu?
- Chưa thể nói là quyền cao chức trọng, tước vị cũng tạm được, dưới trướng có hai quận phong địa, trăm vạn đại quân.
Diệp Chân nói.
- Trăm vạn đại quân?
Lữ lão gia tử hiển nhiên có chút chấn kinh.
- Tinh nhuệ chân chính...Ừ, có thể đánh bại tinh nhuệ Hoàng Linh cấm vệ, chỉ có khoảng năm trăm ngàn, còn nếu là Quân Tốt phổ thông tập hợp một hai thì có khoảng một hai trăm vạn.
Diệp Chân nói.
Lữ lão gia tử nghe vậy triệt để im lặng.
Vừa rồi nghe được trăm vạn đại quân, Lữ lão gia tử cảm giác chấn kinh vì hắn đa tài.
Không nghĩ tới, Diệp Chân tập hợp một hai, lại còn có thể kiếm ra một hai trăm vạn đại quân tới.
Toàn bộ Hoàng Linh nhất tộc, mới có bao nhiêu đại quân?
Điều ấy không gọi là quyền cao chức trọng thì là cái gì?
Lữ lão gia tử đánh giá Diệp Chân, trong đôi mắt già nua lấp lóe tia sáng như sao, nửa ngày trôi qua, mới chậm rãi gật đầu:
- Không sai, nếu Thải Y không rời đi, đúng là có nỗi khổ tâm bất đắc dĩ.
- Vậy rốt cuộc là chuyện gì?
Diệp Chân gấp.
- Chuyện đó, ngươi vẫn nên tự mình hỏi Thải Y đi.
Lời của Lữ lão gia tử trực tiếp làm cho Diệp Chân im lặng, lão già này làm sao nói cái giọng điệu như Thải Y vậy.
Diệp Chân biết, Lữ lão gia tử giống như lão quỷ thành tinh, muốn từ trong miệng hắn nghe được lời lung tung là không thể nào, chỉ có thể buông xuống, nhưng, cũng không phải hoàn toàn không có thu hoạch.
Chí ít vừa rồi trong lúc Lữ lão gia tử phản ứng, Diệp Chân đã có phỏng đoán, cái gọi là nỗi khổ tâm không thể nói của Thải Y, khả năng có quan hệ với Diệp Chân hắn.
Nhưng cụ thể là xảy ra chuyện gì, Diệp Chân nghĩ mãi vẫn không thông.
Vì vậy, Diệp Chân chỉ có thể nói chính sự.
- Gia gia, Thải Y không nguyện ý rời đi, ta cũng chỉ có thể lui mà mưu đồ chuyện khác, còn muốn xin mời gia gia hỗ trợ.
Diệp Chân nói.
- Nói!
Lần này, Lữ lão gia tử vô cùng dứt khoát.
- Ta muốn mưu cầu cho Thải Y một vị trí ở Hoàng Linh giới có thể đứng vững được bước chân, vị trí trên danh nghĩa có thể đối kháng với Hoàng Linh Nữ Vương, cũng muốn giúp cho Lữ gia thoát khỏi tình huống nguy khốn trước mắt, nhưng muốn đạt thành những chuyện đó, còn cần tộc nhân trong Hoàng Linh tộc ủng hộ, cho nên....
Diệp Chân nhìn về phía Lữ lão gia tử.
- Chuyện.... Thải Y muốn đối kháng với Hoàng Linh Nữ Vương trong Hoàng Linh giới chỉ sợ là rất khó làm?
- Gia gia, nếu Thải Y đã tiến giai Lục Sắc Nguyên Linh hồn quang thì sao?
Diệp Chân bất chợt cười nói.
- Cái gì?
Lữ lão gia tử bỗng nhiên đứng lên:
- Lời ấy thật chứ?
- Thật!
- Như vậy, việc ấy lại có hy vọng!
Trong Hoàng Linh cung, lông mày Hoàng Linh Nữ Vương khóa chặt, vẻ mặt cung kính và chờ đợi động tĩnh từ một đoàn linh quang bảy màu trước mặt.
Một đoàn linh quang bảy màu này không phải ai khác, chính là Tiên Thiên Linh Bảo Thất Thải Châu Linh, bảo vật trấn tộc của Hoàng Linh Tộc được Hoàng Linh Nữ Vương mời ra.
Đương nhiên, cũng không phải bản thể của Thất Thải Châu Linh, chỉ là một sợi phân thân của Thất Thải Châu Linh mà thôi.
Trình độ nào đó mà nói, Thất Thải Châu Linh đã là tồn tại giống như lão tổ tông của Hoàng Linh nhất tộc, trừ phi xảy ra chuyện liên quan đến sống còn của Hoàng Linh Tộc, nếu không thì Thất Thải Châu Linh sẽ không dễ dàng lộ diện.
Mấy hơi sau, trong đoàn linh quang bảy màu đó đột nhiên truyền ra âm thanh:
- Tìm được, chính là vị trí này, có lẽ vị trí ở năm mươi vạn dặm hướng đông Hoàng Thành....
Còn không đợi sắc mặt của Hoàng Linh Nữ Vương nổi lên vui mừng, âm thanh của Thất Thải Châu Linh đột nhiên dừng lại:
- Không đúng!
- Phải là tại sáu trăm ngàn dặm hướng đông nam Hoàng Thành...
Lần này, trên mặt của Hoàng Linh Nữ Vương rốt cục xuất hiện vui mừng, đang muốn khởi hành, nhưng lại nghe Thất Thải Châu Linh nói:
- Lại chờ một lát, ta cảm thấy không thích hợp.
Hoàng Linh Nữ Vương ngạc nhiên.
Khoảng mấy chục hơi thở sau, Thất Thải Châu Linh lần nữa ngạc nhiên nói:
- Giống như vị trí lại thay đổi, ngoài tám mươi vạn dặm phía đông nam Hoàng Thành....
Không bao lâu, Thất Thải Châu Linh lại nói.
- Vị trí lại thay đổi, giống như ở hướng chính nam của Hoàng Thành, ngoài một trăm vạn dặm hướng chính nam...
Lần này, Hoàng Linh Nữ Vương cũng không nhịn được:
- Thất Thải Châu Linh đại nhân, khí tức của người thân mang Thất Thải Linh Châm đến cùng ở đâu?
- Vị trí có chút mơ hồ, không phải chuẩn xác, hơn nữa, ở trong cảm ứng của ta, hình như đối phương đang nhanh chóng di chuyển, hơn nữa tốc độ di chuyển cực nhanh.
Đáp án này làm cho Hoàng Linh Nữ Vương khó khăn.
Nhưng đối với Hoàng Linh Nữ Vương lúc này mà nói, lại rất khó, nàng muốn trừ hết tai hoạ ngầm Thải Y này.
Bởi vì ngay vừa rồi, chủ quản tình báo sự vụ Xích Đại tổng quản đã báo lên một tin tức làm cho Hoàng Linh Nữ Vương bất an, hình như hai nhà Lữ, Hoàng đã bắt đầu dị thường, hình như đối ngoại tấp nập hơn bình thường một chút xíu.
Mặc dù chỉ hoài nghi rất nhỏ, nhưng vào thời khắc mấu chốt này, Hoàng Linh Nữ Vương vẫn không dám có chút buông lỏng.
Hồn quang lục sắc.
Trong Hoàng Linh Tộc, ý nghĩa của hồn quang lục sắc hoàn toàn không giống.
- Thất Thải Châu Linh đại nhân, ngươi nhìn có thể như vậy hay không, bây giờ, ta lập tức phái ra mấy vị Tạo Hóa Thần Nhân tiến về phạm vi đại khái khu vực bọn hắn di động, ngươi chỉ cần cho ta một phạm vi di động chuẩn xác, những Tạo Hóa Thần Nhân kia đó sẽ phong tỏa hư không, một lưới tóm gọn bọn hắn!
Ở trước mặt Thất Thải Châu Linh, Hoàng Linh Nữ Vương cũng không dám tự xưng trẫm.
- Phạm vi di động chính xác?
Thất Thải Châu Linh quang hoa lấp lóe một trận, cho ra một câu trả lời phủ định:
- Chuyện này ta không làm được, đại bộ phận khí tức trên người Thất Thải Linh Châm đều bị che đậy, trước mắt ta chỉ có thể cảm ứng được phạm vi một đại khái.
- Như vậy, Thất Thải Châu Linh đại nhân, phạm vi đại khái này lớn bao nhiêu? Lại hoặc là, trong cảm ứng của ngươi, phạm vi khoảng cách này biến hóa lớn bao nhiêu?
- Khó mà nói được!
Thất Thải Châu Linh cho ra đáp án rất không rõ ràng.
- Phạm vi khoảng cách không cố định, ít thì hơn mấy ngàn dặm, nhiều thì mấy vạn dặm thậm chí mười vạn dặm, cũng có khả năng.
Hoàng Linh Nữ Vương triệt để buồn bực.
Mấy ngàn dặm còn tốt, nhưng sai sót mấy vạn dặm thì tìm kiểu gì?
Hơn nữa, tốc độ di chuyển của đối phương còn vô cùng nhanh.
Nhưng loại tình huống này, Hoàng Linh Nữ Vương cũng phi thường bất đắc dĩ, nàng không thể nổi giận đối với Thất Thải Châu Linh, chỉ có thể trước thử lùng bắt Diệp Chân và Thải Y.
....
Ngoài hai triệu dặm phía đông Hoàng Thành, Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu đang lấy một loại tư thái cực kỳ nhàn nhã bay lượn xuyên qua trên bầu trời.
Mặc dù nói cực kỳ nhàn nhã, nhưng lấy tốc độ của Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu, cho dù là cực kỳ nhàn nhã thì cũng nhanh như thiểm điện.
Ngẫu nhiên, Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu lại thi triển Phá Hư Thần Thông, bỗng nhiên biến mất tại chỗ, lại một lần nữa xuất hiện đã là ngoài mười vạn dặm.
Tư thái đó hoàn toàn là một bộ dáng du sơn ngoạn thủy.
Còn về Diệp Chân và Thải Y thì ở trong không gian Thận Long Châu, hưởng thụ thời gian an nhàn khó được này.
Đây cũng là biện pháp Diệp Chân nghĩ ra được phá giải pháp môn truy tung của Hoàng Linh Nữ Vương.