← Quay lại trang sách

Chương 3024 Phía Sau Đẩy Tay

Lấy biểu hiện của trong trận chiến Vạn Thọ Sơn kia của Diệp Chân, ai cũng sẽ không hoài nghi Diệp Chân không có năng lực giết chết Đồ Chính và Hùng Thành.

Tử Tu Đại Thánh một ngụm nói ý đồ của Diệp Chân, cũng làm Diệp Chân khá ngoài ý muốn, sau đó trong chớp mắt cũng phản ứng lại.

Cái tên Đồ Chính này, không hổ là đại tộc trưởng Thanh Khâu Hồ tộc, lão hồ ly trong lão hồ ly.

Xem ra đã sớm dự liệu được hành vi của Diệp Chân.

- Diệp Nguyên soái, ngươi tới chậm rồi! Đồ đại tộc trưởng và Cự Linh Đại Thánh Hùng Thành sớm đã rời đi hơn nửa ngày rồi.

Tử Tu Đại Thánh nói.

- Lão hồ ly này!

Diệp Chân có hơi bất đắc dĩ, lão hồ ly chính là lão hồ ly.

Trừ phi ban ngày lúc Thải Y vẫn còn giằng co kết thúc với Hoàng Linh Nữ Vương, Diệp Chân ngay lập tức tới đây, có lẽ còn có thể chặn giết được Đồ Chính.

Hiện tại, lại tới chậm rồi, không còn chút khả năng nào nữa.

- Đại Thánh ngươi vì sao lại không đi?

Diệp Chân nhìn Tử Tu Đại Thánh mà hỏi.

- Ta không đi vì nhất định phải có người ở lại hoàn thành giao dịch với Hoàng Linh Tộc! Quan trọng nhất là, ta cảm thấy Diệp Nguyên Soái hẳn sẽ không giết ta đâu!

Tử Tu Đại Thánh nói.

- Hửm, Đại Thánh tự tin như vậy?

Diệp Chân lông mày nhướn lên, nhẹ tản sát khí ra.

- Ha ha, ta nghĩ, Diệp Nguyên Soái trong Yêu Tộc cũng cần có bạn bè! Lại nói, trên chiến trường ta có thể là địch nhân, nhưng cũng không ảnh hưởng tới quan hệ bạn bè trong âm thầm của chúng ta!

Tử Tu Đại Thánh cười nói.

- Trên chiến trường là địch nhân?

Vừa nghe Tử Tu Đại Thánh, để vẻ mặt Diệp Chân bỗng nhiên biến đổi:

- Đại Thánh đây là ý gì? Chẳng lẽ Yêu Tộc các ngươi sắp…?

Nghe vậy, Tử Tu Đại Thánh nhẹ gật đầu:

- Ta ở lại, còn là vì Đồ Chính muốn ta nói cho Diệp Nguyên Soái một câu.

- Nói lời gì?

- Hồng Hoang gặp lại!

Diệp Chân bỗng nhiên đứng lên:

- Yêu Tộc các ngươi cũng sắp xâm lấn Hồng Hoang Đại Lục rồi?

- Diệp Nguyên soái, nói thật, rất xin lỗi, nhưng chuyện này ta cũng không có khả năng quyết định, đây là quyết định của Yêu Đế!

Tử Tu Đại Thánh thở dài mà nói.

- Lúc nào?

- Sắp rồi, đã tới chuẩn bị giai đoạn cuối cùng rồi.

Tử Tu Đại Thánh nói.

Diệp Chân suy nghĩ mấy hơi, lại đột nhiên nhìn về phía Tử Tu Đại Thánh, ánh mắt trở nên vô cùng nghiêm túc:

- Yêu Tộc các ngươi cũng không sợ bị Đại Chu trả thù sao?

- Trả thù?

- Trăm vạn tế quân Tổ Thần Điện Đại Chu đều không còn, dưới đợt tiến công xâm lấn từ nhiều người như vậy, Đại Chu lấy cái gì đến báo thù đây?

Tử Tu Đại Thánh cười lạnh nói.

- Tin tức toàn quân Tế quân bị diệt, nhanh vậy các ngươi đã biết rồi?

Trong chớp mắt Diệp Chân nhíu chặt lông mày lại.

- Đúng là rất nhanh, trăm vạn tế quân Tổ Thần Điện Đại Chu bị tiêu diệt không bao lâu, tộc ta đã bắt đầu chuẩn bị.

- Ai nói cho các ngươi biết? Yêu Tộc các ngươi, không thể nào có năng lực sưu tập tình báo mạnh như thế chứ?

- Không biết, là bên trên thông báo đến!

Tử Tu Đại Thánh lắc đầu, bên trong ánh mắt tràn đầy thản nhiên.

Cái này để lòng Diệp Chân hơi dâng lên một loại dự cảm xấu.

Bàn tay vô hình.

Phía sau hình như có một bàn tay vô hình nào đang thúc đẩy tất cả, để thế cục Đại Chu gặp phải càng ngày càng nguy cấp, ngày càng khó khăn.

- Là Thiên Miếu sao?

Trong Chư Thiên Vạn Giới này, người có tư cách làm cái tay đẩy vô hình đó, cũng không nhiều.

- Ta không biết!

Tử Tu Đại Thánh vẫn rất thản nhiên như cũ:

- Cho nên nói, chúng ta có thể sẽ gặp lại trên chiến trường! Chỉ là, nếu như được lựa chọn, ta cũng không muốn gặp lại với ngươi.

- Các ngươi không cần xuất hiện trên Hồng Hoang Đại Lục thì không còn gì tốt hơn.

- Đây không phải thứ ta có khả năng quyết định!

Tử Tu Đại Thánh nói.

- Ừm!

Sau khi Diệp Chân gật đầu, vẻ mặt lại bỗng nhiên run lên, chắp tay nói, làm phiền Đại Thánh cũng gửi một câu nói của mình cho Đồ Chính.

- Cứ nói đi, ta nhất định sẽ báo lời lại!

- Nói với Đồ Chính, nếu Đồ Chính hắn dám họa loạn Hồng Hoang Đại Lục, ta nhất định sẽ giết hết toàn bộ Thanh Khâu nhất tộc, để hắn đoạn tử tuyệt tôn!

Diệp Chân đầy sát khí nghiêm nghị mà nói.

Tử Tu Đại Thánh nhẹ gật đầu:

- Lời ấy ta nhất định gửi đến, nhưng lời uy hiếp này của ngươi đoán chắc sẽ không có chút tác dụng nào đâu!

Diệp Chân không nói nữa, cứ vậy mà nhẹ gật đầu rời đi.

Vào lúc mấy ngày ngắn ngủi sau đó, Hoàng Linh nhất tộc có thể nói là phong vân khuấy động, quyền lực nội bộ biến hóa thay đổi cực kỳ kịch liệt.

Đầu tiên, chính là tranh đoạt quyền trên Hoàng Linh Cấm Vệ quân.

Mặc dù hai bên không có bất cứ xung đột nào, nhưng trong bí mật lại tranh đấu vô cùng kịch liệt, các loại thủ đoạn đều xuất ra hết.

Lung lạc, dụ hoặc, lên cao phát tài, uy hiếp tộc trưởng, lôi kéo thân nhân, chờ một chút có lẽ có thể sẽ dùng gần hết thủ đoạn mình đó.

Nhưng những Hoàng Linh cấm vệ kia đều không ngốc.

Nói thật những năm này, từ khi Trần Đăng Long chưởng quản Hoàng Linh cấm vệ đến nay, vẫn còn hơi quá khắc nghiệt.

Nhất là xử sự bất công.

Chỉ cần là người một nhà với Trần Đăng Long, sẽ lên chức cực nhanh, lập công nhỏ cũng có thể lên chức.

Nhưng phàm là ai không hợp với Trần Đăng Long, công nhỏ chỉ khen thưởng một chút, công lớn mới có thể lên chức.

Loại hành vi này, thật sự vô cùng ảnh hưởng đến lòng quân.

Dẫn đến cuối cùng có gần bảy phần mười Hoàng Linh Cấm Vệ đều đã đứng về dưới tay Khương Thiên Ấp.

Nhưng đại đa số cung đình cấm vệ, vẫn là về dưới tay Hoàng Linh Nữ Vương.

Đối với những người khác, quan viên Hoàng Linh Nữ Vương bên này cũng đã liên tiếp bí mật xuất động, các loại hứa hẹn, các loại quan chức, để không ít tộc nhân tỏng bốn họ Lữ, Hoàng, Lam, Thanh thấy động lòng không thôi.

Nhưng khoảng chừng ngày thứ hai sau khi tiếp nhận chuyển giao thực quyền từ lão thái thái, Thải Y đã thực hành theo kế hoạch của Diệp Chân, tộc nhân cả bốn họ, đã toàn bộ gia nhập vào Hoàng Thần Điện!

Cái này thật để Hoàng Linh Nữ Vương quá sợ hãi.

Sau khi tộc nhân bốn họ này toàn bộ gia nhập Hoàng Thần Điện, hần như đã độc lập ra ngoài tộc nhân bốn họ mà nàng quản lý.

Cứ như vậy, Thải Y không chỉ là Đại Trưởng Lão Hoàng Thần Điện trên danh nghĩa, trên thực tế còn sẽ phân đất mà trị, kẻ thống trị cả cộng đồng Thành Hoàng Linh nhất tộc với Hoàng Linh Nữ Vương.

Trên lực lượng nào đấu không lại Thải Y, Hoàng Linh Nữ Vương chỉ có thể đi tìm mẫu thân đại nhân của mình.

Thế nhưng, đối với việc này, lão thái thái cũng không có bất cứ biện pháp nào, chỉ có thể tự mình đi tìm Thải Y, bảo Thải Y không thể như thế, đây là đang phá hư tình đoàn kết giữa Hoàng Linh nhất tộc.

Mà Thải Y trả lời cũng rất đơn giản, nàng đây là đang bảo vệ tộc nhân của bốn họ Lữ, Hoàng, Lam, Thanh không bị Hoàng Linh Nữ Vương hãm hại nữa mà thôi.

Đối với cái này lão thái thái cũng không phản bác được.

Chẳng lẽ nàng còn có thể khởi động lại chiến tranh?

Tư tưởng lấy đại cục làm trọng cả một đời lão thái thái lại lần nữa xuất hiện.