Chương 3025 Gia Gia Không Cần Giấu Ta Đâu
Bốn mươi năm trước, lão thái thái vì lấy đại cục làm trọng, lấy Hoàng Linh Tộc lợi ích làm trọng, đã để đương kim Hoàng Linh Nữ Vương hố chết phụ mẫu của Thải Y.
Hiện nay, lão thái thái vẫn như cũ theo tư tưởng lấy đại cục làm trọng, lấy lợi ích của Hoàng Linh Tộc làm trọng, lại ngầm để Hoàng Linh Nữ Vương ăn một lần thua thiệt rất lớn!
Tức muốn phát điên, lại không thể làm gì!
Chỉ năm ngày sau đó, nội bộ Hoàng Linh Tộc đã hình thành một lề lối mới.
Thải Y lấy tôn vị Đại Trưởng Lão Hoàng Linh Thần Điện, lấy được ủng hộ từ bốn họ Lữ, Hoàng, Lam, Thanh và một bộ phận tử đệ trong Hoàng Tộc, đã trá hình quản lý một nửa lực lượng trong Hoàng Linh Tộc.
Hoàng Linh Nữ Vương dù là chủ của Hoàng Linh Tộc, nhưng lực lượng quản lý trong tay chỉ có một nửa.
Đồng thời, địa bàn mà hai bên khống chế, cũng đang bắt đầu tranh đoạt và phân chia nội tình trong tối.
Địa bàn mà các họ hai bên khống chế, bên nào đã gom vào dưới tay bên đó.
Nhưng chút tài nguyên thành thị quan trọng, hai bên lại triển khai minh tranh ám đấu.
Vì có trở ngại do lời thề huyết mạch, loại tranh đoạt kia cũng không lên cao đến độ chiến tranh, nhưng giới đấu ở giữa hai họ lại không ít.
Ví như giữa Hoàng gia và Xích gia đang tranh đoạt một ngọn núi quặng, hai bên đều kêu ra mấy trăm tộc nhân để đại chiến, cuối cùng, Hoàng gia đã đại hoạch toàn thắng!
Nguyên nhân rất đơn giản, một vị Đạo Cảnh đỉnh phong cường giả của Hoàng gia, đột nhiên bộc phát ngũ sắc Nguyên Linh hồn quang ra, làm không ít Đạo Cảnh của Xích gia trọng thương.
Kết quả này, đã làm Hoàng Linh Nữ Vương tức tới mức oa oa kêu to, lại không thể làm gì.
Hơn nữa, có một cao thủ chiến lược có kinh nghiệm xuất phát từ thực chiến như Diệp Chân ở đây, Hoàng Linh Nữ Vương bên này đã ăn thiệt thòi khắp nơi, sáu phần mười tài nguyên quan trọng trở lên, đều đã bị Thải Y thu nạp về bên này.
Mà Thải Y bên này cũng đang trong thời gian mấy ngày ngắn ngủi này, dùng tốc độ cực nhanh, lấy bốn họ Lữ, Hoàng, Lam, Thanh làm cơ sở, tạo ra một khung triều đình nhỏ ngoài cung độc lập với Hoàng Linh, cùng lúc đã bắt đầu vận chuyển.
Cơ cấu riêng mà hai phái trong Hoàng Linh Tộc phân lập ra, trên cơ bản đã sắp dựng thành công.
Sau đó, sẽ sắp nhìn thấy màn tranh đấu bí mật giữa hai bên.
Chiến tranh lớn đã không thể xảy ra, nhưng đấu tranh về cục bộ, vẫn có thể chậm rãi ảnh hưởng lên thực lực cả hai bên.
Có mấy củ gừng như Lữ lão gia tử, Hoàng Khắc Niên, Lam Hoa, Thanh Ý Ninh và Khương Thiên Ấp phụ trợ, Diệp Chân lại một chút cũng không lo lắng.
Mà hiện tại, thật nhanh Diệp Chân đã sắp sắp xếp chuyện trong Hoàng Linh giới không sai biệt lắm, rồi quay về Hồng Hoang Đại Lục.
Toàn quân trăm thành Tế quân của Tổ Thần Điện Đại Chu bị diệt, phía sau mơ hồ có cái bóng của Thiên Miếu không nói, một ác quả này, nói không chừng còn sẽ làm vạn tộc đến tấn công.
Tạm thời không nói sống còn của Đại Chu, nhưng ở Bắc Hải quận, vẫn còn các huynh đệ, thân nhân, chiến hữu của Diệp Chân, Diệp Chân nhất định phải nhanh chóng trở về để chủ trì đại cục.
Chuẩn bị cho lần xâm lấn tới của Yêu Tộc, cũng đã đến giai đoạn sau cùng, Hồng Hoang Đại Lục, đại biến tương sinh.
Diệp Chân nhất định phải mau sớm trở về.
Còn có Trường Nhạc!
Trước đó, giữa Diệp Chân và Trường Nhạc đã sinh ra khe hở.
Nhưng ngay lúc đại chiến Hoàng Linh giới Vạn Thọ Sơn lần này, Trường Nhạc công chúa ở xa Hồng Hoang Đại Lục, lại ngay lập tức lấy thái độ kiên định nhất để ủng hộ Diệp Chân hắn, đặt vững chiến cuộc thắng lợi.
Dù về tình cảm hay ân tình, đều đã nhận cả.
Bây giờ, chuyện của Hoàng Linh giới, cuối cùng sau khi đã dàn xếp gần hết, Diệp Chân cũng dự định sẽ rời khỏi.
Nhưng chuyện Diệp Chân muốn rời khỏi, Thải Y bên kia còn dễ nói, còn Lữ lão gia tử bên này, Diệp Chân lại nhất định phải chào từ biệt.
Diệp Chân không dám về Lữ phủ, nên đã tới giữa cỏ xây quan nha của Lữ lão gia tử để gặp ông.
- Gia gia, mọi việc ở Hoàng Linh giới đã gần như ổn thỏa, Hồng Hoang Đại Lục sắp có biến lớn, ta nhất định phải quay về Hồng Hoang, Thải Y bên này, lại giao cho ngươi.
Diệp Chân nói.
- Ừm, Thải Y bên này ngươi cứ yên tâm đi, an tâm mà trở về, hôm nay có được cục diện này, có chúng ta ở đây, đảm bảo Thải Y sẽ không phải chịu bất cứ thua thiệt gì, vị trí này cũng càng ngày càng ổn.
Lữ lão gia tử nói.
- Có câu này của gia gia, ta cũng yên tâm, vậy ta...
- Chờ một chút!
Còn không đợi Diệp Chân nói xong, Lữ lão gia tử đã đánh gãy lời trước:
- Sau này ta tiếp tục gọi ngươi là Diệp ca nhi, không có vấn đề chứ?
- Không có vấn đề, gia gia!
- Ừm, Diệp ca nhi, ta biết rồi, ngươi đến Hoàng Linh giới để cứu Thải Y, lại vì thế mà lẫn vào Hoàng Linh giới, đã dùng hết tâm tư thủ đoạn, có chút chuyện, cũng không phải ngươi cố ý.
- Nhưng coi như không phải ngươi cố ý, chung quy chuyện đều đã xảy ra, chúng ta vẫn phải đối mặt! Thanh Trúc bên kia, ngươi dự định sắp xếp thế nào?
Lữ lão gia tử rốt cục hỏi tới chuyện mà Diệp Chân không muốn đối mặt nhất!
- Gia gia, ta…
Đối mặt với lời hỏi thăm ngay trước mặt của Lữ lão gia tử, lòng Diệp Chân rối như tơ vò, căn bản không thể ra nghĩ một biện pháp giải quyết nào tốt.
Mặc dù nói quan hệ giữa Diệp Chân và Lữ Thanh Trúc là trong sạch, nhưng lúc mới tới Hoàng Linh giới, có nghi thức thành hôn, sau khi còn ở chung với nhau hơn một năm nay, dù vẫn luôn duy trì một khoảng cách, nhưng trong cuộc sống ở chung, không thể thiếu có chút tiếp xúc thân mật.
Nếu ngươi bảo Diệp Chân từ chối nói chưa có xảy ra chuyện gì với Lữ Thanh Trúc, vẫn không thể nào nói nổi, lương tâm Diệp Chân cũng không nỡ làm.
Nhưng nếu cưới Lữ Thanh Trúc, vậy thì...
Thấy bị Diệp Chân làm khó, Lữ lão gia tử cũng chỉ khẽ thở dài một hơi:
- Ta và nãi nãi ngươi đã biết, hơn một năm nay, giữa ngươi với Thanh Trúc là trong sạch, chúng ta cũng biết ngươi khó xử, thế nhưng...
Nghe vậy, Diệp Chân chỉ có thể cười khổ mà đối mặt.
- Ai, được rồi!
Lữ lão gia tử đột nhiên thở dài một tiếng:
- Việc này, thôi thì không làm khó dễ ngươi nữa, ngươi đi đi, Thanh Trúc bên kia, ta với nãi nãi ngươi đi giải quyết!
Vẻ cười khổ trên mặt Diệp Chân càng đậm, cũng càng thêm xấu hổ, nhưng vào lúc này Thải Y lại chợt đẩy cửa vào:
- Gia gia, người với nãi nãi đi giải quyết chuyện gì thế?
- Thải Y, này...
Lữ lão gia tử nhìn Thải Y, có chút do dự, không biết có nên nói chuyện này cho Thải Y hay không.
- Gia gia, không cần giấu ta, chuyện về Thanh Trúc muội muội, Diệp ca ca đã sớm nói với ta rồi.