← Quay lại trang sách

Chương 3036 Đại Soái Trở Về (1)

Thế nhưng, mỗi khi Liêu Phi Bạch thi triển kiếm quang Huyền m Cửu Kiếp Kiếm trận một lần đều lấy tiêu hao lực lượng trong cơ thể chín chín tám mươi mốt tên Huyền m Cửu Kiếp Kiếm hầu bày trận và lực lượng tự thân của nàng làm cơ sở.

Sư tỷ Liêu Phi Bạch lấy năng lực một người bức lui trên trăm Đạo Cảnh tiến công Bình Nghi quân thành, không ngừng thôi động kiếm trận uy hiếp bọn hắn, tiêu hao cực lớn, cho dù có tám mươi mốt Huyền m Cửu Kiếp Kiếm hầu giúp đỡ thì cũng chèo chống không được quá lâu.

Nhưng vấn đề là, mấy Đạo Cảnh này đều vô cùng khôn khéo, sau khi ban đầu được chứng kiến uy lực Huyền m Cửu Kiếp Kiếm trận của Liêu Phi Bạch thì đều hiểu rõ không thể địch lại Kiếm trận, cũng đều phát hiện nhược điểm này!

Cả người Liêu Phi Bạch ngươi là sắt, chỉ là mấy cây đinh biết đánh nhau?

Nếu cường độ công kích của ngươi quá yếu thì sẽ không ngăn cản được một đám sói Đạo Cảnh.

Nếu liên tục bảo trì cường độ công kích cường đại như thế sẽ có thể tiếp tục bao lâu?

Hết lần này tới lần khác những Đạo Cảnh này lại cực kỳ xảo quyệt, cả đám đều bảo trì khoảng cách ở một phạm vi có thể để Liêu Phi Bạch công kích đến, nhưng cũng không phải Huyền m Cửu Kiếp Kiếm trận đạt được công kích mạnh nhất.

Trước đó toàn lực phòng ngự, tính xong khoảng cách, cho dù lực sát thương từ Huyền m Cửu Kiếp Kiếm trận của Liêu Phi Bạch vô cùng cường đại thì cũng không cách nào trọng thương bọn hắn.

Từng người phối hợp ăn ý, ép Liêu Phi Bạch chỉ có thể không ngừng thôi động Huyền m Cửu Kiếp Kiếm trận.

Khi Liêu Phi Bạch và Kiếm Thị nàng hao hết Linh Lực chính là lúc phá Bình Nghi quân thành.

Bốn phía phối hợp tác chiến, Liêu Phi Bạch, Thông Tí Hỏa Hầu Vương Tôn Bá đã bị thương vài chỗ, bụng Chu Hồng cũng lớn như trống, mỏi mệt không chịu nổi.

Xem ra, đã kiên trì không được quá lâu.

Dù sao đối mặt với Đạo Cảnh nhiều gấp bảy lần phe mình, có thể kiên trì lâu như vậy còn không rơi vào thế hạ phong đã là kỳ tích.

- Xem ra, cho dù là Kim Chinh hay là ám sát trong Bắc Hải thành hôm trước, giống như cũng có chút trắng trợn, không để ý ta tồn tại.

- Chẳng lẽ bọn hắn đã từ con đường nào đó xác định ta không còn sống nên mới dám trắng trợn vây công Bình Nghi quân thành như thế? Ám sát trong Bắc Hải thành?

Nhìn chiến sự vô cùng kịch liệt trên đầu tường Bình Nghi quân thành, con mắt của Diệp Chân cũng híp lại, lóe lên ánh sáng vô cùng nguy hiểm.

- Đã dám khi dễ sư tỷ, vậy ta cũng phải cho các ngươi một giáo huấn sâu sắc không gì sánh được!

Thì thầm, trong chớp mắt, Diệp Chân đang trốn ở cách Bình Nghi quân thành không xa.

Sau đó, Diệp Chân an bài xuống, từng Đạo Cảnh và từng nhánh bộ đội bị Diệp Chân thả ra ở ngoài ngàn dặm, sau đó có Phong Cửu Mạch suất lĩnh Tuần Tra Thần Tướng phối hợp, lặng yên không một tiếng động gạt bỏ trinh sát Ma Tộc được Kim Chinh an bài xung quanh, vô thanh vô tức vây về phía Bình Nghi quân thành!

Đại tổng quản phương hành quân thứ hai mươi mốt Ma Tộc Kim Chinh cũng đang cực lực chỉ huy chiến đấu, ánh mắt nhìn về phía Liêu Phi Bạch tràn đầy hận ý.

Ban đầu, hắn muốn ỷ vào thiên phú của thiết giáp Ma Tộc, vọt thẳng về phía Bình Nghi quân thành, công chiếm Bình Nghi quân thành.

Nhưng hắn không ngờ, nữ nhân Liêu Phi Bạch này lần trước hiện ra thực lực cường đại nhưng vẫn còn có giữ lại.

Toàn lực thôi động kiếm trận kia, kém một chút đã một kiếm chém giết hắn.

Hiện tại, bụng của hắn còn truyền đau nhức.

- Truyền lệnh toàn quân, sau khi giết vào Bình Nghi quân thành không cần nương tay, tất cả thu hoạch, chỉ cần nộp lên trên một nửa!

Quân lệnh của Kim Chinh làm cho đại quân Ma Tộc phía dưới ngay đang cuồng liệt công thành, còn có Ma Tộc Đạo Cảnh trên bầu trời vô cùng cuồng hỉ.

Năm gần đây, Ma Tộc tiến công Đại Chu, chiến lược tổng thể đã có biến hóa.

Từ trước đó cướp bóc đồ sát giờ đã biến thành chiếm cứ thống trị.

Cho nên đã bắt đầu cấm tiệt đồ thành, sau khi phá thành cướp bóc cũng bị hạn định trong trình độ nhất định, làm cho các ma tộc trước kia chỉ cần phá thành là có thể tùy tâm sở dục, giờ có chút buồn bực.

Lúc này, Kim Chinh hạ lệnh như vậy làm cả đám đều trở nên vô cùng hưng phấn, ngay cả vẻ mặt của những Đạo Cảnh cũng biến thành kinh hỉ.

Bởi vì nhóm Đạo Cảnh bọn hắn chính là xông vào trong thành trước nhất, đến lúc đó, có giá trị nhất, thu hoạch lớn nhất đều là của bọn hắn.

Thấy sĩ khí bên phía Kim Chinh phóng đại, thống lĩnh Oa Linh Tộc cũng không cam chịu đi ở phía sau.

- Đều thêm chút sức, cẩn thận một chút, hao hết sạch lực lượng của nữ nhân này, đồ Bình Nghi quân thành, báo thù cho Thánh tử!

Đạo Cảnh trong Oa Linh Tộc, Ngu Khai Dân dẫn đầu chỉ huy chiến đấu, vừa gầm thét, vừa nhìn chằm chằm về phía Liêu Phi Bạch, tràn đầy không có ý tốt.

- Nghe nói nữ nhân này là nữ nhân của Diệp Chân, giết nàng, nghĩ đến có thể trút cơn giận cho Thánh tử!

Vừa thối lui, Oa linh Đạo Cảnh vừa cười ha hả.

- Giết nàng?

Chỉ huy chiến đấu Ngu Khai Dân cười lạnh:

- Ngươi suy nghĩ nhiều! Giết nàng, chẳng phải là quá tiện nghi cho nàng sao?

Trong chớp mắt, Oa Linh Đạo Cảnh lập tức kịp phản ứng:

- Ha ha, đúng thế, giết nàng thật quá tiện nghi...

Hưu hưu hưu hưu!

Tiếng xé gió sắc lạnh, the thé đột ngột vang lên từ bốn phương tám hướng.

Liên tiếp ba mũi tên màu đen đột ngột phá không phóng tới, trực tiếp xuyên thấu Oa Linh Tộc Đạo Cảnh đang cười ha ha, trực tiếp nổ tung đầu của hắn thành bụi phấn, không chỉ vậy, trên mũi tên màu đen còn lan ra lực lượng không hiểu, còn tác động đến Nguyên Linh vừa lộ ra của tên Đạo Cảnh này.

Dù Nguyên Linh trong cơ thể Oa Linh Đạo Cảnh bạo phát ánh sáng, cuối cùng ngăn cản mũi tên màu đen không hiểu ba động này, Nguyên Linh không chôn vùi ngay tại chỗ, nhưng cũng bị trọng thương.

Gần như là cùng lúc đó, một tiếng rít phá không vạch vang toàn bộ bầu trời.

Ba mũi tên màu đen giống vậy cũng lần lượt nổ tung đầu Oa Linh Đạo Cảnh, bao gồm thống lĩnh Oa Linh Tộc Ngu Khai Dân cũng bị bạo chết dưới ba mũi tên này.

Phốc!

Hư không rung động, đầu một Ma Tộc Đạo Cảnh đột nhiên vô thanh vô tức phóng lên tận trời, trong khoang cổ phun ra nhiệt huyết cao mấy trượng, lại là một Ma Tộc Đạo Cảnh bị vô thanh vô tức chặt đầu.

- Hư Không Liệp Vương!

- Cẩn thận, Hư Không Liệp Vương của Đại Chu đến!

Nhóm Ma Tộc Đạo Cảnh trong chớp mắt đã la hoảng lên, Nguyên Linh ba động vô hình giống như đè ép quét về phía bốn phương tám hướng.

Từng Nguyên Linh ba động vô hình đè ép, thân hình Phong Cửu Mạch ẩn độn trong hư không có chút chật vật xuất hiện.

Theo Hư Không Liệp Vương làm việc chuẩn tắc, giết một người thì lập tức trốn xa, Phong Cửu Mạch sính cường liên sát hai người, lại là bại lộ trước mặt một đám Ma Tộc Đạo Cảnh vây quanh.

Chuyện này khiến Kim Chinh cách đó không xa đầu tiên là giật mình, sau đó vui mừng:

- Đều cẩn thận một chút, giết Hư Không Liệp Vương này, bản tổng quản tự mình thỉnh công cho các ngươi!

Theo quân luật của Ma Tộc, phàm là người nào chém giết Hư Không Liệp Vương của Đại Chu, tất cả đều được ban thưởng đất phong phạm vi ít nhất trăm ngàn dặm, trở thành lãnh chúa quý tộc trong Ma Tộc.