Chương 3037 Đại Soái Trở Về (2)
Thường ngày, Hư Không Liệp Vương của Đại Chu cực kỳ xảo quyệt, một kích mặc kệ trúng hay không trúng thì đều lập tức trốn xa, nhóm Ma Tộc Đạo Cảnh muốn giết cũng không có cơ hội.
Nhưng bây giờ, một Hư Không Liệp Vương lại bị bọn hắn ép từ trong hư không ra ngoài, từng người không khỏi đại hỉ.
Nhưng ngoài ý muốn là, Hư Không Liệp Vương Phong Cửu Mạch lại không có một chút bối rối!
Tiếng hổ gầm chấn động tâm hồn, lưu quang màu xanh sẫm, sát khí kim sắc, ánh lửa kinh khủng gần như là ở trong nháy mắt từ bốn phương tám hướng dâng lên.
Thân hình Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu nhanh như điện, mỗi một lần vọt qua đều có một Ma Tộc Đạo Cảnh trọng thương.
Lục quang của Tiểu Yêu lấp lóe, mỗi một lần bạo phát cũng có một Ma Tộc hoặc Oa Linh Tộc Đạo Cảnh bỏ mình tại chỗ.
Bên ngoài tập kích tới ánh lửa, lại lấy hai mươi vị Đạo Cảnh Hỏa Linh Điện do Ngưu Hổ cầm đầu, phát động tập kích, còn có mười Tuần Tra Thần Tướng từng có chiến tích trọng thương thậm chí chém giết Đạo Cảnh.
Một nháy mắt, Ma Tộc và Oa Linh nhất tộc Đạo Cảnh trở nên vô cùng hỗn loạn, tử thương hơn mười người, nhất là Oa Linh Tộc Đạo Cảnh, thống lĩnh Ngu Khai Dân của bọn hắn lại bị ba mũi tên nổ đầu.
Nhưng loại hỗn loạn này chỉ diễn ra trong thời gian một hai hô hấp, tiếng rống giận dữ của Kim Chinh lập tức vang lên.
- Đều đừng loạn! Hai mươi tên Cảnh, tăng thêm một Hư Không Liệp Vương mà thôi, thực lực của chúng ta vẫn gấp bốn năm lần bọn hắn, không cần loạn, giết bọn hắn!
Đồng thời, tại trải qua một màn đầu bị nổ hốt hoảng, Oa Linh Tộc Đạo Cảnh thống lĩnh Ngu Khai Dân chỉ còn lại Nguyên Linh chạy ra khỏi cũng tức giận hét rầm lên:
- Có người đánh lén mà thôi, không cần loạn, toàn lực ra tay, giết bọn hắn, báo thù cho Thánh tử!
Kim Chinh và Ngu Khai Dân đồng thời ổn định chiến thế!
Nhưng âm thanh của bọn hắn còn chưa rơi xuống thì một Tam Nhãn Ma Tộc thân hình khổng lồ đã từ trên trời giáng xuống, một cước đạp về phía Đại tổng quản phương hành quân thứ hai mươi mốt Ma Tộc Kim Chinh.
Khí tức Tam Nhãn Ma Tộc này không quá cường đại, Đạo Cảnh trung kỳ mà thôi.
Ngay từ đầu Kim Chinh cũng không quá để ý, một chiến nô Đạo Cảnh trung kỳ cũng dám tập kích hắn?
Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, Kim Chinh đã hối hận, biết hắn sai rồi!
Người này từ phía trên đạp xuống một cước, lại có cảm giác giống như trời đất sụp đổ, đạp xuống một cước đã làm Kim Chinh vốn định phản sát hắn giống như đạn pháo, từ trên bầu trời trực tiếp bắn xuống mặt đất.
Thời khắc mấu chốt cảm ứng được không thích hợp, Kim Chinh dùng hai tay ngăn cản một cước trí mạng này.
Trong nháy mắt tiếp theo, lân giáp trên hai tay Kim Chinh trực tiếp vỡ nát, phần cẳng tay mà Kim Chinh vẫn lấy làm kiêu ngạo, thậm chí truyền đến âm thanh nứt xương răng rắc.
Oanh một tiếng, bản nhân Kim Chinh giống như một viên thiên thạch trực tiếp bị một cước này đánh vào mặt đất, đập chết không ít đại quân Ma Tộc, đồng thời làm cho mặt đất ầm vang bạo hưởng như sơn băng địa liệt.
Sau một cước này, khuôn mặt Huyền Cơ Phân Thân của Diệp Chân trên bầu trời mới vì đó bị người thấy rõ.
Diệp Chân thi triển Tiên Thiên Ngũ Hành Thần Độn ẩn độn ở trên bầu trời, nhìn một màn này vẫn có chút không vừa ý.
Ma Tộc Thủy Tổ Ma Thần này là Diệp Chân đạt được từ trong Huyết Hà cấm địa, đến giờ đã được mấy năm.
Nhưng thời gian mấy năm qua, thậm chí có thời tự không gian của Thận Long Châu trợ giúp, Huyền Cơ Phân Thân của Diệp Chân vẫn như cũ chỉ dung hợp không đến một thành máu tươi của cơ thể hắn.
Nhưng dù chỉ dung hợp không đến một thành thì đùi phải Huyền Cơ Phân Thân của Diệp Chân cũng giống như tự mang Thiên Phú Thần Thông, đạp ra một cước, quỷ thần lui tránh.
Giống như Kim Chinh Đạo Cảnh đỉnh phong lấy phòng ngự nhục thân tăng trưởng, cũng bị Huyền Cơ Phân Thân của Diệp Chân dùng một cước đạp bay, có thể thấy được lợi hại của nó.
Nhưng Diệp Chân vẫn có chút không vừa ý.
Chủ yếu là đạt được máu tươi trong đùi phải của Thủy Tổ Ma Thần Ma Tộc quá khó dung hợp, nếu dung hợp nhiều một chút, Diệp Chân đoán một cước này đạp xuống, cho dù Kim Chinh không hồn phi phách tán thì nhục thân cũng sụp đổ tại chỗ.
Một màn này trực tiếp làm cho Ngu Khai Dân đang tức giận gầm thét kinh hãi.
Lúc này, toàn bộ chiến trường trên không của Bình Nghi quân thành chỉ có tu vi của Kim Chinh là cao nhất, chiến lực cường đại nhất, nhưng lại bị người khác dùng một cước đạp bay.
Địch nhân này phải khủng bố đến mức nào?
Nhất là dưới tình huống hắn vừa mất đi nhục thân.
Vừa nghĩ đến đây, trong đầu Ngu Khai Dân đột nhiên hiện lên một ý niệm:
- Chẳng lẽ là Diệp Chân trở về rồi?
Trong lúc Ngu Khai Dân đang đưa mắt nhìn bốn phía thì một âm thanh lạnh lẽo đột nhiên vang lên ngay bên tai hắn.
- Ngươi đoán không sai, đúng là ta đã về!
Một đại thủ đột nhiên xuất hiện bên cạnh Nguyên Linh của Ngu Khai Dân còn đang ngu ngơ, không đợi Nguyên Linh phản ứng thì đại thủ này đã trực tiếp bắt sống Nguyên Linh của hắn.
- Cứu ta, nhanh cứu ta!
Nguyên Linh của Ngu Khai Dân rít lên một tiếng.
Thân hình Diệp Chân lập tức từ trong hư không xuất hiện, cười lạnh:
- Cứu ngươi? Ai tới cứu ngươi? Ai có thể cứu ngươi?
- Là Thánh tử của các ngươi bị ta giết chật vật chạy trốn, hay là tổ tông của Oa Linh Tộc các ngươi?
Trong tiếng cười lạnh, đại thủ Diệp Chân nắm Nguyên Linh của Ngu Khai Dân rung động làm cho hắn kêu thảm thiết, nếu không phải cái tên này còn có chút tác dụng thì Diệp Chân đã sớm diệt sát hắn.
Gần như cùng lúc đó, Diệp Chân bước ra một bước, ngân sắc gợn sóng tản ra.
Thần thông Địa Từ Lực Trường cũng trong nháy mắt này bị Diệp Chân thôi động đến cực hạn.
Sau khi có được hồn quang năm màu, uy năng thần thông Địa Từ Lực Trường của Diệp Chân cũng tăng thêm gấp bội.
Trong chớp mắt đã bao phủ toàn bộ chiến trường Bình Nghi quân thành.
Nhất là chiến trường Đạo Cảnh trên bầu trời bị Diệp Chân trọng điểm chiếu cố, lập tức đã bị ảnh hưởng.
Những Ma Tộc Đạo Cảnh, Oa Linh Tộc Đạo Cảnh trước đó linh hoạt tới lui giờ dưới lòng bàn chân từng người giống như treo một ngọn núi lớn, đột nhiên trở nên vô cùng nặng nề, tốc độ di chuyển cũng trong chớp mắt giảm bớt mấy lần so với bình thường.
- Sư tỷ, bây giờ tỷ có thể thỏa thích chém giết, mấy tên tặc tử này, không một ai có thể dựa vào tốc độ tránh né ánh kiếm của tỷ!
Liêu Phi Bạch chiến có chút mỏi mệt, nhìn thấy Diệp Chân cực kỳ đột ngột xuất hiện thì đột nhiên cười lên.
Ngay khi khóe miệng nở rộ nụ cười, Huyền m Cửu Kiếp Kiếm trận lần nữa nhất chuyển, Huyền m Cửu Kiếp Kiếm bổ ra, lập tức làm một cường giả Đạo Cảnh trung kỳ của Oa Linh Tộc phát ra tiếng kêu thảm thiết tuyệt vọng.
Dưới tác dụng của Địa Từ Lực Trường, hắn đã biến thành bia sống cho Kiếm trận của Liêu Phi Bạch!
Trong nháy mắt tiếp theo, tiếng kêu thảm thiết vang lên không ngừng.
Nhục thân bị Liêu Phi Bạch chém thành hai khúc, ngay cả Nguyên Linh cũng bị Huyền m Cửu Kiếp Kiếm chôn vùi tại chỗ!
Ngay khi kiếm quang của Huyền m Cửu Kiếp Kiếm trận lần nữa dâng lên, trong Bình Nghi quân thành phía dưới đột nhiên vang lên tiếng hoan hô kinh thiên động địa.
- Là đại soái!
- Đại soái về!
- Đại soái trở về, giết, giết ma!