Chương 3050 Đánh Trả Thật Nặng
Thần sắc của Hoàn Vương Long Ngao hung ác nham hiểm nhìn Đồ tiên sinh:
- Chẳng lẽ lại cứ như vậy ngồi chờ chết, Bắc Hải bên kia không có cách nào? Lại hoặc, ngươi muốn bản vương đi mời Bắc Hải bên kia?
- Theo hiểu biết của thần về Bắc Hải Diệp Chân, chỉ sợ sẽ là điện hạ đến Bắc Hải thỉnh hòa cũng không có bất kỳ kết quả gì!
Bang!
Hoàn Vương Long Ngao bỗng nhiên vỗ bàn một cái:
- Tiên sinh, ngươi thật đúng là có ý nghĩ bảo bản vương đi thỉnh hòa với Bắc Hải? Bản vương là quân, hắn là thần, điều này sao có thể!
- Điện hạ chớ gấp, thần chỉ vừa nói như vậy, làm sao lại lưu giữ tâm tư như thế. Dựa theo tình huống giữa điện hạ và Bắc Hải những năm qua, đã không có bất luận khả năng hòa hoãn gì.
- Theo trước mắt nhìn thấy, trên thực lực, chúng ta không cách nào áp chế Bắc Hải, mà Bắc Hải bên kia có Tuần Tra Thần Tướng, chúng ta vẫn còn ở thế bị động. Nhưng, chúng ta lại có thể ra tay bên phía Lạc Ấp, bức Bắc Hải Diệp Chân chịu thua.
Đồ tiên sinh nói.
- Động tay ở bên phía Lạc Ấp?
Vẻ mặt của Hoàn Vương Long Ngao vô cùng nghi ngờ:
- Tên họ Diệp này lẻ loi một mình, Lạc Ấp bên này cũng không có nhiều quan hệ.
- Ha ha, điện hạ, là người, thì sẽ có quan hệ! Họ Diệp ở bên này Lạc Ấp, quan hệ cũng không ít chỉ là ngươi không có chú ý tới.
Khi đang nói chuyện, thần niệm của Đồ tiên sinh động một cái, ngay lập tức một tấm ngọc giản có chứa bảng danh sách đưa cho Hoàn Vương Long Ngao.
- Điện hạ, ngươi xem một chút phần danh sách này, tất cả đều là người có quan hệ với họ Diệp!
Hoàn Vương Long Ngao chỉ liếc nhìn liếc một chút, vẻ mặt cũng biến đổi:
- Ngươi nói là bọn họ! Nhắc đến thật là có quan hệ! Chỉ là, nếu thật làm như vậy, chỉ sợ cột sống của bản vương....
- Điện hạ yên tâm, giao cho thần đi làm, tuyệt đối sẽ không làm cho danh tiếng của điện hạ nhận nửa phần tổn thất, còn có thể làm quang minh chính đại, đến lúc đó, nhất định có thể khiến cho Bắc Hải bên kia chịu thua!
Đồ tiên sinh nói.
- Như thế tốt lắm!
Hoàn Vương Long Ngao gật đầu
- Vậy toàn bộ giao cho tiên sinh. Nửa năm, nhiều nhất trong vòng nửa năm, nhất định phải khôi phục hệ thống thương nghiệp. Nếu không đám lính bản vương nuôi kia sẽ phải chết đói toàn bộ!
- Điện hạ yên tâm!
- Đại nhân, ngươi không biết đâu, Đại hoàng tử này quả thực giàu chảy mỡ! Lần này chúng ta hành động, mặc dù Linh Thạch nhập kho còn chưa đủ hai trăm vạn viên thượng phẩm.
- Nhưng thuận tay mang về đủ loại vật liệu trân quý giá trị đã cao hơn năm trăm vạn viên linh thạch thượng phẩm.
Được phân công quản lý hành động tiếp ứng lần này, lúc Cổ Thiết Kỳ báo cáo tình hình với Diệp Chân thì vô cùng hưng phấn, nói đến nước bọt văng khắp nơi!
Nghe vậy, Liễu Phong ở bên cạnh nở nụ cười:
- Ngươi, chỉ biết Linh Thạch! Thật ra thì hành động lần này, thu hoạch nhiều nhất vẫn là hơn một vạn tên công tượng kia, đây mới thực sự là tài phú.
- Nhóm công tượng này có thể trực tiếp bổ sung thiếu hụt của Bắc Hải chúng ta, giúp Bắc Hải chúng ta sản xuất càng thêm phong phú.
Nói đến đây, Liễu Phong dừng một chút:
- Nhưng phiền phức là, lần này cướp những công tượng này đến, người nhà của bọn hắn vẫn còn ở các nơi.
- Muốn dùng bọn hắn, sợ là còn phải cẩn thận từng li từng tí, giám sát chặt chẽ.
- Không sao, từ trước đến nay địa vị của công tượng đều không cao. Chờ danh tiếng của việc này thoáng qua, ngươi lặng lẽ sắp xếp người đón gia thuộc của những công tượng này tới, để bọn hắn an tâm. Về phần khoảng thời gian này…
Vẻ mặt của Diệp Chân đột ngột mãnh liệt:
- Phải tăng cường giám sát, một khi phát hiện có bất cứ dị thường nào, trực tiếp giáng thành tượng nô!
- Vâng!
Liễu Phong lĩnh mệnh.
Cổ Thiết Kỳ lại cười nói:
- Đối phó với Đại hoàng tử này đã tương đương với thu nhập một năm của Bắc Hải chúng ta, nếu đến thêm mấy lần....
Cổ Thiết Kỳ vẫn chưa nói xong đã bị Diệp Chân dùng ánh mắt vô cùng nghiêm nghị ngăn lại.
- Truyền lệnh xuống, tất cả nhân viên tham gia hành động lần này, hạ đạt lệnh cấm khẩu! Không cho phép bất luận kẻ nào nói ra bất cứ chuyện gì về việc này, bao gồm cả ngươi!
- Ghi nhớ, từ giờ trở đi, coi như chuyện này chưa từng xảy ra, hiểu chưa?
Diệp Chân quát.
Cổ Thiết Kỳ bị Diệp Chân huấn, vẻ mặt nghiêm lại
- Thuộc hạ hiểu rõ, thuộc hạ lĩnh mệnh!
Thật ra thì hành động lần này Diệp Chân nhằm vào Đại hoàng tử là phi thường phạm vào kỵ húy.
Đại hoàng tử Cơ Ngao là quân, Diệp Chân là thần.
Nếu như chuyện này nói đến nghiêm túc thì hành vi của Diệp Chân chính là tạo phản.
Đương nhiên, trước mắt, cho dù Đại hoàng tử Cơ Ngao biết chuyện này do Diệp Chân làm thì cũng không cách nào đối phó hắn.
Trước mắt, Lạc Ấp truyền ra tin tức Nhân Tôn Hoàng Cơ Long bệnh nặng, mấy vị hoàng tử có hi vọng tranh đoạt hoàng vị như Đại hoàng tử, Tứ hoàng tử, Thất hoàng tử đang đánh nhau túi bụi.
Từ trình độ này mà nói, Diệp Chân có lý do để kết minh hữu với Tứ hoàng tử và Thất hoàng tử.
Chỉ cần Diệp Chân đối phó Đại hoàng tử, hai vị này sẽ hữu ý vô ý giúp đỡ Diệp Chân.
Có hai hoàng tử này giúp đỡ, cho dù Đại hoàng tử Cơ Ngao lấy được chứng cứ thì nhiều lắm cũng chỉ khẩu chiến trên triều đình Lạc Ấp một chút mà thôi.
Diệp Chân cũng đoán ra điểm này nên mới cực kỳ to gan toàn diện ra tay đối phó hệ thống thương nghiệp dưới trướng Đại hoàng tử.
Nếu bình thường, loại hành động xúc phạm quyền uy Hoàng Tộc này của Diệp Chân có thể sẽ bị tất cả tập thể Hoàng Tộc chèn ép.
Nhưng bây giờ thì lại không giống.
Hành động lần này, thu hoạch vẫn rất lớn.
Nhân khẩu tinh anh các ngành các nghề đã cao tới năm vạn người, xem như có thể một lần bổ khuyết nhân khẩu còn thiếu trong lãnh địa của Diệp Chân.
Vì vận năm vạn người này, màn đêm buông xuống, Diệp Chân đã tự mình xuất động, Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu và Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu luân phiên xuất động, Diệp Chân từ các nơi mang về rất nhiều công tượng và nhân khẩu.
Phương pháp cũng rất đơn giản, đánh bất tỉnh ném vào không gian Thận Long Châu mà thôi.
Phải biết, đất phong Bắc Hải quận và Nhạc An quận của Diệp Chân, người ở vẫn luôn rất thưa thớt.
Các quận ở Đại Chu phân thành ba đẳng gồm thượng, trung, hạ, thượng quận là đại quận có số lượng nhân khẩu cao hơn ba ngàn vạn, trung quận là quận có số lượng nhân khẩu cao hơn hai ngàn vạn, nhân khẩu cao hơn một ngàn vạn chính là hạ quận.
Mà Bắc Hải quận và Nhạc An quận, bởi vì lúc trước có địa vực đủ rộng nên mới có thể xưng là quận.
Tuy mười mấy năm qua Bắc Hải quận khôi phục không tệ, nhân khẩu sớm đã hơn một ngàn năm trăm vạn, nhưng Nhạc An quận tiếp nhận không mấy năm, nhân khẩu đừng nói là một ngàn vạn, ngay cả sáu trăm vạn cũng không có.
Mấy năm này, Đại Chu nổi lên chiến loạn bốn phía, Bắc Hải triển khai chính sách thu lưu dân, lại có di dân từ Bắc Hải quận, nhân khẩu của Nhạc An quận mới miễn cưỡng đạt tới một ngàn vạn.
Trọng điểm là, Trường Lăng quận mà Diệp Chân vừa nắm bắt tới tay thật sự có thể xưng là quỷ vực.