Chương 3051 Đánh Đến Tận Cửa
Trước đó là biên cảnh, bởi vì Thủy yêu làm loạn, sau đó lại bị Ma Tộc chiếm lĩnh, kết quả thống kê trước mắt là, người ở trong quận còn chưa tới trăm vạn.
Cho nên, đối với ở Diệp Chân hiện tại thì nhân khẩu càng nhiều càng tốt!
Lần này, mặc dù chỉ lấy được năm vạn người nhân khẩu, nhưng cũng không ít.
Đến sau này lại mang người nhà của bọn hắn đến, mặc dù tốn hao không ít nhưng cũng có thể tăng thêm mấy trăm ngàn nhân khẩu.
- Đại nhân, sứ giả của Tứ hoàng tử và Thất hoàng tử, mỗi ngày sáng tối đều đến cửa hai lần, yêu cầu gặp đại nhân, hôm nay không những tới mà sứ giả của Tứ hoàng tử còn ám chỉ, nếu đại nhân có thể bớt chút thì giờ gặp mặt thì Tứ hoàng tử điện hạ sẽ đích thân đến gặp đại nhân.
Tả tham nghị Bắc Hải Châu Công phủ Kiều Hoành hồi bẩm.
- Đích thân đến gặp?
Diệp Chân cười lạnh:
- Hắn đang dự định muốn thu bản soái làm quân cờ sao? Cứ nói là bản soái không có ở đây!
Nghe vậy, Kiều Hoành có chút khó xử:
- Đại nhân, mấy ngày nay ngươi làm ra động tĩnh khá lớn, ngươi đã ác với bên phía Đại hoàng tử, nếu lại ác với Tứ hoàng tử và Thất hoàng tử, chỉ sợ...
Những lời này của Kiều Hoành là lão thành mưu quốc, cũng coi là thực tình suy nghĩ vì Diệp Chân, dù sao tương lai tiếp chưởng hoàng vị chỉ có thể là một trong ba người Đại hoàng tử, Tứ hoàng tử, Thất hoàng tử.
Nếu Diệp Chân toàn bộ đắc tội, ngày sau tân hoàng đăng cơ, chỉ sợ thời gian sau đó sẽ không dễ chịu.
- Nói với sứ giả của bọn hắn, bản soái đã ra ngoài làm việc, nhưng ít ngày nữa sẽ quay lại Lạc Ấp báo cáo, đến lúc đó sẽ gặp nhau ở Lạc Ấp.
Nói thật, loại nghiên về một phía trước đoạt vị này, Diệp Chân không quá ưa thích, nhưng đúng như Kiều Hoành lo lắng, dù sao thì hắn cũng phải chọn một, nhất là dưới tình huống Nhân Tôn Hoàng Cơ Long đã không còn sống lâu nữa.
Sở dĩ Diệp Chân nói sẽ gặp nhau ở Lạc Ấp là bởi vì hắn muốn đi gặp mặt Trường Nhạc.
Trừ ngay mặt nói lời cảm ơn ra thì ở phương diện này, Diệp Chân còn muốn hỏi ý tứ của nàng.
Bởi vì đến lúc đó, Trường Nhạc công chúa cũng không thể tránh khỏi lựa chọn đội để đứng, cho dù không công khai tỏ thái độ thì chắc chắn cũng có khuynh hướng của nàng.
Diệp Chân cũng không muốn đến lúc đó hoàng tử mà hắn ủng hộ lại cạnh tranh với hoàng tử mà Trường Nhạc ủng hộ.
- Đại nhân, còn có một chuyện cần muốn đại nhân định đoạt.
- Ừm, ngươi nói đi!
Đối với lão nhân như Kiều Hoành, Diệp Chân vẫn rất tôn trọng, không có công lao cũng có khổ lao, mười mấy năm cần cù chăm chỉ.
- Đại nhân, Tả chỉ huy Bắc Hải Châu Công phủ Đường Hổ bất hạnh bỏ mình, nhưng hắn chủ quản chiêu mộ huấn luyện tân binh, thành phòng tuần tra và đại thể quân vụ lại không thể không có người đảm nhiệm.
- Trước mắt do Cổ hữu chỉ huy sứ kiêm quản, nhưng cũng không thể lâu dài như thế, còn xin đại nhân sớm định người thay thế.
Kiều Hoành nhìn thoáng qua Cổ Thiết Kỳ nói.
Vẻ mặt của Cổ Thiết Kỳ khẽ động, vội vàng nói:
- Đại soái, đúng vậy, tranh thủ thời gian bổ nhiệm, những ngày gần đây, mỗi ngày thuộc hạ đừng nói đi ngủ, ngay cả thời gian tu luyện cũng chỉ có hai canh giờ, bận rộn nữa, thuộc hạ sẽ bận đến chết mất!
Diệp Chân mỉm cười, hiểu rõ ý tứ của Kiều Hoành, quyền quân sự của Bắc Hải Châu Công phủ không thể toàn bộ rơi vào trong tay Cổ Thiết Kỳ.
- Ta nghe nói, những năm này, nhi tử Đường Phi Hổ của Đường Hổ vân luôn làm việc dưới trướng phụ thân hắn, đã tích công tăng lên đến Quân Soái rồi?
Diệp Chân hỏi.
- Đại soái, đúng là như thế! Tiểu tử Đường Phi Hổ này ta đã nhìn thấy, làm người cũng không tệ lắm, chính là hắn làm việc rất giống với lão tử của hắn, quá ổn, quá cứng nhắc!
Cổ Thiết Kỳ nói.
- Vậy thì cho Đường Phi Hổ tăng một cấp, xem như an ủi đối với chuyện cha hắn tử trận, bổ nhiệm làm Phó chỉ huy Bắc Hải Châu Công phủ, để cho hắn chủ quản chuyện chiêu mộ và huấn luyện tân binh, các ngươi cảm thấy như thế nào?
Diệp Chân nói.
- Đại nhân làm vậy rất thỏa đáng!
...
Tốn nửa ngày thời gian, xử lý một chút công vụ còn đọng lại trong Bắc Hải Châu Công phủ, chuyện hệ thống thương nghiệp dưới trướng Đại hoàng tử Cơ Ngao bị đầu mới dần truyền ra, dẫn tới chấn động tứ phương.
Đương nhiên, loại chấn động này đều là vụng trộm.
Chuyện này, xem như một lần Bắc Hải của Diệp Chân triển lộ một lần nanh vuốt và lực lượng, cũng coi là một lần cảnh cáo đối với lực lượng các phương.
Nhưng sứ giả của Tứ hoàng tử và Thất hoàng tử lại đến càng nhiều.
Ngay khi Kiều Hoành để hai sứ giả của Tứ hoàng tử và Thất hoàng tử tự tranh chấp lẫn nhau, nửa ngày sau, Diệp Chân lại lặng yên không một tiếng động đi tới trước cửa Hoàng Linh cung ở Phong Châu
Trước cửa Hoàng Linh cung, hai thủ vệ Giới Vương Cảnh và tám thủ vệ Huyền Cung Cảnh còn không kịp phản ứng thì Diệp Chân đã trực tiếp lấn người tiến lên.
- Người nào, dừng lại!
Huyễn ảnh lóe lên, tám thủ vệ lập tức kêu thảm bay ngược ra ngoài, từng người mất đi năng lực công kích, Diệp Chân ra tay vẫn rất có phân tấc.
- Lớn mật!
Trong hư không đột nhiên xuất hiện hai Đạo Cảnh, nổi giận quát về phía Diệp Chân.
Diệp Chân không để ý đến, chỉ cười lạnh một tiếng, một chỉ tay, một hỏa đoàn lớn chừng ngón cái bay ra như thiểm điện.
- Bạo!
Khẽ quát một tiếng, hỏa diễm lớn chừng ngón cái bỗng nhiên nổ tung, toàn bộ trên bầu trời Hoàng Linh cung bỗng nhiên biến thành một biển lửa, cai người hai Đạo Cảnh bị đốt tổn ở trong biển lửa kêu thảm không thôi.
Diệp Chân nhìn một màn này, con mắt khẽ híp lại, tuyệt kỹ thành danh thức thứ hai Địa Tâm Hỏa Hải của Địa Tâm Hỏa Soái, uy lực vẫn vô cùng khả quan.
Đây là một trong những thành quả Diệp Chân tu tập gần đây.
Chỉ là bí pháp Địa Tâm Hỏa Hải cần phải luyện chế kíp nổ trước thì mới có thể thôi động.
Mà luyện chế một kíp nổ này, cho dù là Diệp Chân thì cũng cần thời gian gần một tháng mới có thể hoàn thành.
Vừa rồi, Diệp Chân chỉ vận dụng một nửa uy lực của Địa Tâm Hỏa Hải.
Diệp Chân sợ vận dụng toàn bộ, không nói hai Đạo Cảnh này có chết hay không, dù sao trừ mấy tên Đạo Cảnh này ra thì chỉ sợ nửa bộ phận trước của Hoàng Linh cung cũng không mấy người sống.
Biển lửa nổ lên, chỉ để nửa bộ phận trước Hoàng Linh cung hóa thành biển lửa, cũng triệt để dẫn bạo trên trăm Đạo Cảnh trong Hoàng Linh cung.
Hoàng Linh Nhị công chúa Khương Huy Anh cũng đột ngột xuất hiện ở trên bầu trời, nhìn một màn này, lập tức tức giận quát to về phía Diệp Chân.
- Họ Diệp, ngươi muốn làm gì? Thật sự cho rằng ta không dám giết ngươi sao?
Gần như cùng lúc đó, trên trăm khí tức Đạo Cảnh từ bốn phương tám hướng chui ra, nhanh chóng chạy tới, nhất là hai mươi tên thủ vệ Đạo Cảnh trực luân phiên Hoàng Linh cung, nhìn thấy Diệp Chân thì từng người giận tím mặt, ngay khi nghe Hoàng Linh Nhị công chúa nổi giận quát một tiếng thì hai mươi Đạo Cảnh này đã từ bốn phương tám hướng đồng thời nhào về phía Diệp Chân, các loại bí pháp thần thông đồng thời oanh ra.
Nhìn một màn này, khóe miệng Khương Huy Anh bĩu một cái, nhưng nàng cũng không ngăn cản, mà tùy ý để hai mươi Đạo Cảnh vây công Diệp Chân!