Chương 3053 Không Phải Đen Tức Là Trắng
Nghe vậy, Khương Huy Anh đầu tiên là ngạc nhiên, sau đó ngây ngốc nói:
- Diệp Nguyên Soái sao có thể nói lời như vậy, ta chỉ thuận miệng nói vài câu ngươi có thể không ở Hồng Hoang Đại Lục mà thôi.
- Tất cả đều là Oa Linh Tộc và Ma Tộc làm, Bắc Hải ngươi tổn thất có liên can gì đến Hoàng Linh Tộc ta?
- Nói như vậy, Bắc Hải ta tổn thất không có bất cứ quan hệ nào với động tác của ngươi đúng không?
Diệp Chân rất chăm chú hỏi.
- Đương nhiên là không có quan hệ gì!
Hoàng linh Nhị công chúa trả lời rất chắc chắn.
- Ồ, đã như vậy, vậy ngũ thải cung phụng Hoàng Thần Điện ta và Khương Huy Anh ngươi cũng không có quan hệ gì!
- À, thật ra vẫn có quan hệ!
Nói đến đây, Diệp Chân thông suốt đứng lên:
- Kẻ địch!
- Từ hôm nay trở đi, Diệp Chân ta và các ngươi chính là kẻ địch của nhau! Lực lượng Bắc Hải ta sẽ dùng bất cứ giá nào để đối phó với các ngươi!
Diệp Chân trực tiếp tuyên chiến như thế, định Hoàng Linh Tộc chính là địch nhân, trực tiếp dọa cho Hoàng Linh Nhị công chúa Khương Huy Anh kinh hãi.
Diệp Chân chính là ngũ thải cung phụng của Hoàng Thần Điện có địa vị cao quý, sao có thể nói trở mặt là trở mặt được.
Diệp Chân quay người muốn đi, thống lĩnh thị vệ Khương Ôn vội vàng ngăn lại, vừa ngăn Diệp Chân, vừa nháy mắt cho Khương Huy Anh, lúc này, Khương Huy Anh mới kịp phản ứng.
Không thể không nói, Hoàng Linh Nữ Vương phân cho Khương Huy Anh một thống lĩnh thị vệ lão luyện thành thục, rất không tệ.
- Diệp cung phụng, mới vừa rồi bên ta đã giải thích qua, trước đó, khi ta mưu đồ chuyện này thì vẫn không biết ngươi đã trở thành ngũ thải cung phụng của Hoàng Linh Tộc ta, cho nên ở trong này có chút hiểu lầm, còn xin Diệp cung phụng thứ lỗi!
Khương Huy Anh lần nữa giải thích.
- Thứ lỗi? Nói như vậy, hơn một vạn nam nhi Bắc Hải ta là chết oan sao, Tuần Tra Thần Tướng, Tuần Tra Thần Liệp, còn có Tả chỉ huy làm Đường Hổ của Bắc Hải ta cũng chết vô ích?
Nói đến đây, Diệp Chân đằng đằng sát khí đứng lên, lôi kéo Khương Ôn nói:
- Nếu không, ta làm thịt thống lĩnh thị vệ này của ngươi trước, sau đó chúng ta mới nói đến chuyện khác?
- Ngươi dám!
- Ta có gì mà không dám!
Quanh người Diệp Chân tản ra khí tức nguy hiểm, âm trầm nhìn chằm chằm Khương Ôn.
Người sau bị hù, trong lòng cuồng loạn, nhưng vẫn kiên trì đứng ra làm người giảng hòa, một lần nữa mời hai bên đến trước bàn.
- Chuyện này đúng là hiểu lầm, nhưng bên phía Bắc Hải cũng thật sự tổn thất không ít, không biết Diệp cung phụng cần đền bù thế nào? Chỉ cần không quá không hợp thói thường thì công chúa nhà ta vẫn rất có thành ý.
Khương Ôn nói.
- Chuyện này, đúng là có hiểu lầm, tổn thất cũng đã tạo thành, ngươi muốn đền bù thế nào, nói cái giá đi.
Nhị công chúa Khương Huy Anh còn lâu mới có được khéo đưa đẩy như mẫu thân Hoàng Linh Nữ Vương của nàng, mặc dù chịu thua nhưng khẩu khí vẫn có chút bất thiện.
- Đền bù, ngươi là chỉ Linh Thạch sao?
Diệp Chân cười lạnh.
Khương Huy Anh không trả lời, xem như ngầm thừa nhận lời giải thích của Diệp Chân.
- Vậy ngươi ra cái giá, năm vạn Hoàng Linh tinh nhuệ ngươi mang đến Hồng Hoang này, cần bao nhiêu Linh Thạch, ta mua toàn bộ!
- Ngươi!
Hoàng Linh Nhị công chúa Khương Huy Anh trực tiếp bị Diệp Chân làm tức đến ngực không ngừng chập trùng, đôi mắt đẹp trừng trừng, nhìn chòng chọc vào Diệp Chân, hiển nhiên, lúc này nàng đang rất khó chịu với Diệp Chân, nhưng cũng không dám phát tác.
Tình cảnh của mẫu thân nàng ở trong Hoàng Linh Giới, nàng đã sớm biết.
Cho nên, từ trình độ nào đó mà nói, trận giao phong ngày hôm nay chính là giao phong kéo dài giữa mẫu thân nàng và đại trưởng lão Hoàng Thần Điện bây giờ - Thải Y.
Nhưng nàng rõ ràng đã ở vào hạ phong.
Lúc này, Hoàng Linh Nhị công chúa Khương Huy Anh đã có chút hối hận, hối hận vì sao lúc trước lại ở sau lưng mưu đồ chuyện kia, cung cấp tình báo cho Oa Linh Tộc.
- Cái đồ chơi Linh Thạch này, không có thì có thể kiếm lại, nhưng người chết rồi thì không thể sống lại!
Diệp Chân bình tĩnh nhìn chằm chằm Khương Huy Anh, một bộ giọng điệu giáo huấn, làm cho Khương Huy Anh tức giận đến răng ngà đều sắp bị cắn nát.
- Ngươi đến cùng muốn thế nào?
Bất đắc dĩ, Khương Huy Anh chỉ có thể mặc cho Diệp Chân ra giá.
- Rất đơn giản, ta chỉ cần Nhị công chúa điện hạ làm giúp ta hai chuyện.
Diệp Chân nói.
- Nói! Chỉ cần ta có thể làm được!
- Chuyện thứ nhất, ta muốn tình báo về Oa Linh Tộc và tình báo về Oa Linh Thánh Tử Ngu Thọ.
Lần trước, Diệp Chân chém giết Oa Linh Thánh Tử Ngu Thọ đã công thua thiệt một quỹ, cuối cùng chỉ trảm nhục thân, nhưng vẫn để Nguyên Linh của Oa Linh Thánh Tử Ngu Thọ có thể chạy thoát, lưu lại tai hoạ, chuyện này làm cho Diệp Chân có chút bận tâm.
Lần này, Oa Linh Tộc cấu kết với Ma Tộc đối phó Bắc Hải, thật ra thì cũng căn cứ vào điểm này, xem như Oa Linh nhất tộc trả thù đối với Diệp Chân, cũng là vì trước kia hắn không trảm thảo trừ căn cho hết hậu hoạn.
Nếu trừ, Diệp Chân nhất định phải trừ triệt để.
Bằng không, loại không chút mấu chốt giống như Oa Linh Tộc, có thể tùy ý hợp tác với Ma Tộc, nói không chừng ngày nào đó có thể mang đến đả kích mang tính hủy diệt cho Bắc Hải.
Đương nhiên, lấy lực lượng của Diệp Chân bây giờ, muốn triệt để tiêu diệt Oa Linh Tộc là chuyện không thể nào.
Nhưng, phơi bày một ít lực lượng, cảnh cáo Oa Linh Tộc lại có thể làm được.
Đây chính là một trong những ý đồ Diệp Chân đến Hoàng Linh cung lần này, nhưng cũng chỉ là một trong số đó.
Gần như là không cần cân nhắc, Khương Huy Anh đã đáp ứng Diệp Chân:
- Không có vấn đề, tình báo của Oa Linh Tộc, đối với ta thì tương đối dễ dàng, ta có thể điều tra giúp ngươi, tình báo về Oa Linh Thánh Tử Ngu Thọ thì hẳn là cũng có thể thăm dò được.
- Rất tốt! Vậy chuyện thứ hai sẽ càng dễ làm hơn, dẫn ra mười mấy Đạo Cảnh còn có tướng lĩnh chủ yếu của Oa Linh Tộc vào trong vòng phục kích của ta, để cho ta chém giết là được.
Diệp Chân nói.
Khương Huy Anh và thống lĩnh thị vệ Khương Ôn đối diện lại bị Diệp Chân làm kinh hãi, giống như nghe thấy gì chuyện bất khả tư nghị, con mắt trừng tròn vo.
- Chuyện này không thể nào!
- Diệp cung phụng, Hoàng Linh Tộc chúng ta giao hảo với các thế hệ Oa Linh Tộc cũng có tình nghĩa thông hôn, việc này không thể nào.
Sau khi Hoàng Linh Nhị công chúa Khương Huy Anh từ chối, thống lĩnh thị vệ Khương Ôn lại bổ sung một câu.
- Các ngươi giao hảo thì có liên quan gì với ngũ thải cung phụng Hoàng Thần Điện ta? Hoặc nói là, các ngươi lựa chọn thế nào?
Diệp Chân đột ngột hỏi.
Khương Huy Anh và Khương Ôn liếc nhau, Khương Huy Anh lắc đầu:
- Diệp cung phụng, ta không biết rõ lời của ngươi nói là có ý gì.
- Không rõ, vậy để ta nói đơn giản một chút!
Diệp Chân nhìn Khương Huy Anh nói:
- Nhị công chúa điện hạ, ngươi cho rằng là kẻ địch đáng sợ, hay là kẻ phản bội giấu ở trong bằng hữu đáng sợ hơn?
- Cái này....