← Quay lại trang sách

Chương 3052 Không Có Quan Hệ Gì

Mặc dù từ chỗ của mẫu thân Hoàng Linh Nữ Vương, nàng đã biết một ít sự tích của Diệp Chân ở Hoàng Linh Giới, biết Diệp Chân rất cường đại.

Nhưng, Diệp Chân có vài chiến tích nghe quá khó có thể tưởng tượng, hôm nay Diệp Chân ngoài ý muốn đánh tới cửa, Hoàng Linh Nhị công chúa Khương Huy Anh muốn mượn cơ hội thử thực lực của Diệp Chân một lần.

Nhưng làm cho Khương Huy Anh ngoài ý muốn là, đối mặt hai mươi tên Hoàng Linh Đạo Cảnh phản công, Diệp Chân lại đứng ở nơi đó nguy nhưng bất động, không trốn tránh mà hoặc có ý xuất thủ.

Chuyện này làm cho Khương Huy Anh ngạc nhiên.

Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, tiếng xé gió hưu hưu hưu giống như xé rách bầu trời vậy vang dội tới.

Từng mũi tên màu đen giống như từng đạo thiểm điện xẹt qua chân trời, hung hăng xuyên qua cơ thể mười hai Hoàng Linh Đạo Cảnh đứng đầu.

Lạc Nhật Thần Xạ!

Lực lượng khổng lồ trực tiếp bắn mười hai Đạo Cảnh này bay ngược bay lên, sau đó tiếng nổ vang lên, mũi tên màu đen nổ tung trực tiếp oanh mở lỗ thủng lớn nhỏ không đều ở ngực bụng của mười hai Hoàng Linh Đạo Cảnh này.

Ngực bụng ít nhất của sáu tên Hoàng Linh Đạo Cảnh bị nổ tung một lỗ lớn to như thùng nước, tiên huyết chảy ra như suốt, có thể thấy rõ ràng nội tạng, lập tức bị thương nặng.

Mà sáu tên Hoàng Linh Đạo Cảnh còn lại bị Lạc Nhật Thần Xạ bắn trúng thì lại bởi vì tu vi hoặc phản ứng nhanh chóng nên bị thương cũng không quá nặng.

Nhưng, một lần trực tiếp đánh trọng thương mười hai Đạo Cảnh vẫn làm cho tám tên Đạo Cảnh còn lại trong chớp mắt không dám xông lên.

Trong nháy mắt tiếp theo, chỗ mười dặm phía sau Diệp Chân, thân ảnh của bốn Nam Man Chiến Linh tay cầm cự cung xuất hiện, trên cự cung có mũi tên màu đen lóe ra ánh sáng, tản ra khí tức khủng bố, trực tiếp làm trong lòng Hoàng Linh Nhị công chúa Khương Huy Anh kinh hãi, cũng làm cho tám Hoàng Linh Đạo Cảnh còn lại chớp mắt dừng bước.

- Hừ, lần tiếp theo cũng không phải là bắn thân thể, mà là bắn đầu của các ngươi!

m thanh của Diệp Chân tràn đầy sát khí làm cho Khương Huy Anh lần nữa rùng mình, cũng làm cho trong lòng của mười hai vị Hoàng Linh Đạo Cảnh vừa bị Lạc Nhật Thần Xạ trọng thương, từng người sinh ra hàn ý.

Vừa rồi, nếu bắn đầu của bọn hắn, cho dù bọn hắn không hồn phi phách tán ngay tại chỗ thì chỉ sợ nhục thân cũng xong.

Vẻ mặt của Hoàng Linh Nhị công chúa thì lập tức cứng đờ!

Lúc này, thống lĩnh thị vệ sau lưng Nhị công chúa vội vàng tiến lên, bồi cười nói:

- Hiểu lầm, thật sự là lũ lụt xông miếu Long Vương. Diệp cung phụng, bây giờ đều là người một nhà, ngươi muốn tới thì nói thẳng một tiếng là được, trực tiếp đi vào là được, cần gì phải như thế, cần gì phải như thế.

- Lũ lụt xông miếu Long Vương? Đều là người một nhà?

Diệp Chân nhìn Nhị công chúa, ánh mắt như đao:

- Nếu là người một nhà, vì sao còn muốn hạ thủ đối với Bắc Hải ta?

- Cớ gì Diệp Nguyên Soái nói lời ấy?

Lúc này, Khương Huy Anh bình tĩnh trở lại, mở miệng lần nữa:

- Ta đã từng hạ thủ đối với Bắc Hải khi nào? Nhưng thật ra Diệp Nguyên Soái, không hỏi xanh đỏ, trực tiếp đánh lên Hoàng Linh cung của ta, trọng thương hơn mười vị Đạo Cảnh tộc ta.

- Hừ, ngươi chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!

Diệp Chân rất không khách khí, ngay trước mắt nhiều Hoàng Linh Đạo Cảnh làm cho sắc mặt của Nhị công chúa trở nên vô cùng khó coi.

Đang lúc Khương Huy Anh ý muốn phát tác thì Diệp Chân tiện tay ném ra ngoài một Nguyên Linh bị khốn trụ, Nguyên Linh này vô cùng suy yếu.

- Hắn đã nói tất cả, Nhị công chúa cũng không cần tiếp tục giảo biện!

Diệp Chân quát.

Mới đầu Khương Huy Anh còn chưa không thấy rõ bộ dáng người kia, bởi vì hư ảnh Nguyên Linh có thể là bởi vì thụ hình quá nhiều nên có chút vặn vẹo, nhưng mấy hơi sau, đợi Khương Huy Anh thấy rõ ràng thì lập tức đi lên vài bước.

- Đây là... Nguyên Linh của Oa Linh Tộc Ngu Khai Dân?

Sau khi nhận ra, vẻ mặt của Khương Huy Anh biến thành cực kỳ khó coi, giống như ăn trộm bị người khác vạch trần tại chỗ, quả là không biết xử lý như thế nào.

Không khí ở hiện trường lập tức lâm vào tình trạng vô cùng xấu hổ và yên tĩnh.

Lúc này, lại là thống lĩnh thị vệ của Hoàng Linh Nhị công chúa phá vỡ cục diện bế tắc:

- Hiểu lầm, trong này có hiểu lầm, có hiểu lầm rất lớn a

- Trước mặt nhiều công chúng như vậy cũng không phải chỗ nói chuyện.

- Không bằng đi vào trong, sau đó công chúa điện hạ sẽ giải thích nguyên nhân trong này cho Diệp Nguyên Soái.

Nói xong, thống lĩnh thị vệ kia lại vội vàng đảm bảo nói.

- Cho dù Diệp Nguyên Soái vào cung, bây giờ, ta sẽ lập tức xua tan những Đạo Cảnh này, ta đảm bảo, chúng ta tuyệt đối sẽ không có bất kỳ ý bất thiện nào đối với Diệp Nguyên Soái.

- Chỉ vào bọn hắn mà cũng muốn thương tổn được ta!

Diệp Chân hừ lạnh một tiếng, nhanh chân bước vào trong Hoàng Linh cung, làm cho vẻ mặt của Hoàng Linh Nhị công chúa Khương Huy Anh càng thêm kinh hãi.

Diệp Chân đây là sự thực không để một trăm Đạo Cảnh của Hoàng Linh Tộc bọn hắn này vào mắt, đây là tự tin và thực lực lớn cỡ nào.

Mười dặm ngoài Hoàng Linh cung, thân hình bốn Nam Man Chiến Linh lần nữa biến mất.

Thật ra thì Khương Huy Anh làm sao biết, hơn một trăm Đạo Cảnh, đừng nói là Diệp Chân, cho dù mấy vị Tạo Hóa Thần Nhân cũng phải sợ.

Thế nhưng Diệp Chân cũng không phải lẻ loi một mình, chỉ cần hắn nguyện ý thì có thể thả ra một quân đoàn bất cứ lúc nào.

Hôm nay, Diệp Chân đến đây là có chuẩn bị.

Nửa khắc đồng hồ sau, sắc mặc Khương Huy Anh không tốt lắm ngồi xuống đối diện Diệp Chân, sau đó từ thống lĩnh thị vệ Khương Ôn của nàng tự mình phụng dâng trà nước cho Diệp Chân.

- Diệp cung phụng, thật ra thì trong chuyện này đều là hiểu lầm!

Khương Huy Anh giải thích.

- Hiểu lầm thế nào? Chẳng lẽ vì bên phía Oa Linh Tộc biết tin tức ta không có ở đây, không phải do ngươi giở trò quỷ?

Diệp Chân cười lạnh nói.

- Đúng là ta!

Khương Huy Anh rất hào phóng thừa nhận

- Nhưng, chuyện này đã mưu đồ trước khi Diệp Nguyên Soái từ Hoàng Linh Giới về đến, lúc ta biết được Diệp Nguyên Soái trở thành cung phụng tộc ta thì chuyện này đã mưu đồ xong hết rồi.

- Lúc đó, mặc dù ta và Diệp Nguyên Soái không phải địch nhân, nhưng cũng chưa nói tới hữu hảo, cho nên có chút bố cục, còn xin Diệp Nguyên Soái thứ lỗi!

- Mà bây giờ, chúng ta là người một nhà, sau này, loại tình huống này tuyệt đối sẽ không xảy ra.

Câu cuối cùng này, Khương Huy Anh nói rất thành khẩn.

- Nhưng bởi vì động tác của Nhị công chúa ngươi mà Bắc Hải thành và Bình Nghi quân thành ta đã chiến tử hơn vạn tướng sĩ tinh nhuệ, hơn mười Tuần Tra Thần Tướng, mấy trăm Tuần Tra Thần Liệp, thậm chí ngay cả Tả chỉ huy Bắc Hải Châu Công phủ của ta làm cũng chiến tử, càng tổn thất vô số vật tư, chuyện này nên tính thế nào?

Diệp Chân hỏi.