Chương 3071 Thật Sự Mệt Mỏi
Lúc này ổn định lại tinh thần, Trường Nhạc liền nghĩ tới giao phó của Diệp Chân, khóe miệng liền hiện lên vẻ tươi cười.
Diệp Chân quan tâm an nguy của nàng, nàng rất thích cảm giác này.
Chỉ là, Diệp Chân cũng không phải người ăn nói bừa bãi, hơn nữa cảnh báo của nội giám đại tổng quản Ngư Triêu n qua ngọc giản, càng không thể nào là tùy ý bịa đặt.
Trong mắt người ngoài, Trường Nhạc công chúa cùng Ngư Triêu n chỉ là quan hệ thân thiết một chút.
Kì thực không phải như vậy.
Khi còn bé Trường Nhạc công chúa bởi vì xuất thân mẫu thân là Man tộc Thánh nữ, có chút cô lập cùng mẫn cảm, đừng nói có bạn chơi cùng, trong cung đại đa số người gặp nàng đều là e sợ trốn tránh không kịp.
Có thể nói, khi còn bé cùng Trường Nhạc công chúa chân chính lớn lên chính là nội giám đại tổng quản Ngư Triêu n.
Khi còn bé, chơi vui vẻ lâu, Trường Nhạc công chúa thường kêu Ngư Triêu n là Ngư gia gia.
Mỗi một lần, đều làm Ngư Triêu n sợ hãi không dứt, nhưng trong lòng lại mừng rỡ không gì sánh được, còn phải miệng đầy khuyên bảo Trường Nhạc công chúa không thể như vậy.
Theo Trường Nhạc công chúa ngày càng lớn lên, danh xưng như thế này cũng kêu ít lại, chẳng qua ở chỗ không người, Trường Nhạc công chúa vẫn sẽ gọi Ngư Triêu n là Ngư gia gia.
Hôm nay tới tuyên chỉ Ngư Triêu n tận lực duy trì khoảng cách, làm cho Trường Nhạc công chúa rõ ràng cảm giác được sự khác thường.
Diệp Chân đưa ra ngọc giản cảnh báo của Ngư Triêu n, cũng làm cho Trường Nhạc công chúa vô cùng cảnh giác.
Chỉ là nghĩ rất lâu, Trường Nhạc công chúa đều không suy nghĩ ra nguy hiểm đến từ ở đâu!
Từ lúc vào cung, Trường Nhạc công chúa tận tâm hầu hạ thuốc thang, bên trong Đông Lai các, tất cả đều là cha hiền nữ hiếu, ở đâu ra một tia nguy hiểm?
Nói thật, cho đến bây giờ, Trường Nhạc công chúa đều không cảm ứng được một chút nguy hiểm nào.
Cảm giác của Trường Nhạc công chúa, có lẽ lầm.
Có lẽ nàng phải tìm một cơ hội, đơn độc cùng Ngư Triêu n trao đổi một chút, rốt cuộc xảy ra vấn đề gì, mà làm Ngư Triêu n vô cùng cẩn thận như vậy hướng nàng cảnh báo?
- Hồng Ngư, đi, cầm ấn tín xuất cung của bản cung, đi Man Linh điện thay bản cung truyền một đạo mệnh lệnh.
Ngẫm nghĩ rất lâu, Trường Nhạc công chúa liền gọi thiếp thân thị nữ truyền đạt một cái mệnh lệnh.
Trường Nhạc thân là nghị chính công chúa, những năm này mưa dầm thấm đất, lại thêm lịch luyện trên triều đình, thủ đoạn chính trị đã sớm không tầm thường.
Ngư Triêu n cảnh báo không thể không quản, phái thị nữ xuất cung, cũng là một sự thăm dò rất tốt.
Nếu là thị nữ của nàng có thể thuận lợi xuất cung, vậy thì đại biểu cho tất cả an toàn, không có bất kỳ cái gì nguy hiểm.
Thế nhưng, không đợi thiếp thân thị nữ Hồng Ngư của Trường Nhạc công chúa xuất cung, đã có nội giám đến đây thông truyền xin chỉ thị.
- Công chúa điện hạ, đại quốc sư Vũ Chân tới cầu kiến.
Cái này khiến Trường Nhạc công chúa ngẩn ngơ!
Đại quốc sư Vũ Chân?
Cùng nàng có gì liên quan?
Tới gặp nàng làm cái gì?
Quan trọng nhất, này trời tối đã vượt qua nửa canh giờ.
Dựa theo quy củ hoàng cung Đại Chu, khi trời tối, tất cả ngoại thần đều bắt buộc trong vòng nửa canh giờ rời Khai Hoàng cung.
Trời tối sau nửa canh giờ, hoàng cung Lạc Ấp liền sẽ phong tỏa, cũng sẽ đem một bộ phận hộ vệ kích hoạt đại trận.
Đến lúc đó, trong hoàng cung Lạc Ấp, ngoại trừ có hoàng lệnh cùng thị nữ nội giám có mệnh lệnh đặc thù có thể ra ngoài, bất kỳ người nào trước khi trời sáng, đều không cho phép đi vào.
Cho dù là nội giám đại tổng quản Ngư Triêu n, nếu trước khi trời tối chưa có trở về, không có tình huống đặc biệt, cũng chỉ có thể chờ trời sáng lại vào cung.
Còn ngoại thần?
Ngoại thần không có ý chỉ mà ở lại hoàng cung, là tội đại bất kính, có thể trảm!
Đại quốc sư Vũ Chân bây giờ tại toàn bộ Lạc Ấp chạm tay có thể bỏng, xem ra người tâm phúc trước mắt Nhân Tôn Hoàng Cơ Long, thu hoạch được một đạo ý chỉ lưu cư hoàng cung, cũng không khó.
Nhưng mà, bất kỳ ngoại thần nào, có thể nghỉ lại tại hoàng cung, đã là thiên ngoại chi ân.
Sau khi nghỉ lại hoàng cung, ngoại thần còn có thể trong hoàng cung chạy tán loạn, hơn nữa hơn nửa đêm tới bái phỏng công chúa như nàng, vậy thì không tầm thường.
Dưới tình huống bình thường căn bản không thể nào!
Chính Nhân Tôn Hoàng Cơ Long cũng tuyệt đối sẽ không hạ loại ý chỉ này.
Vậy cũng chỉ có một loại khả năng đại quốc sư Vũ Chân tại Lạc Ấp trong hoàng cung, có đặc quyền không phải bình thường!
Đột nhiên, Trường Nhạc công chúa liền ý thức được, có lẽ vị đại quốc sư Vũ Chân này, chính là nguồn gốc của nguy hiểm.
Chính là nguyên nhân nội giám đại tổng quản Ngư Triêu n đưa ra cảnh báo!
Chỉ là Trường Nhạc công chúa suy nghĩ rất lâu, đều không có nghĩ ra, đại quốc sư Vũ Chân thực sự có thể làm gì nàng?
Vô luận là tu vi hay là thân phận, đại quốc sư Vũ Chân cũng không thể làm gì nàng?
Nghi hoặc, ăn mặc thoả đáng, mặc vào cung phục nghị chính công chúa, Trường Nhạc công chúa mới quát nhẹ một chữ.
- Tuyên!
Tin tức Diệp Chân trở lại Lạc Ấp giống như là mọc cánh truyền khắp Lạc Ấp.
Cho nên, không bao lâu sau khi Diệp Chân trở lại Bắc Hải Châu Công phủ trong nội thành Lạc Ấp, Bắc Hải Châu Công phủ từ trước tới nay vắng vẻ liền đông như trẩy hội.
Đương nhiên, cũng không phải do Diệp Chân quyến rũ gì.
Dù sao xung quanh Diệp Chân cũng đã tụ tập một đám đoàn thể chính trị không lớn không nhỏ, chủ yếu gồm quan tướng, tế ti của Trấn Hải quân, Nguyên Trấn Nam quân đoàn, Hỏa Linh điện, Man Linh điện cùng với gia quyến của họ.
Những ngày này, đám người Thái Xuyên Hầu Liễu Dã và con thứ năm của Bách Thái - Bách Phẩm Phong bị chuyển giao cho Đại Lý tự, lại khiến cho đám đoàn thể chính trị xung quanh Diệp Chân này cảm nhận được một sự uy hiếp khó hiểu.
Bây giờ Diệp Chân vừa tới, giống như có người dẫn đầu, lập tức đến tiếp kiến.
Có điều, lúc này Diệp Chân cũng rất lo lắng, nhưng lo cho Trường Nhạc công chúa đang ở trong cung, không có tâm tư gặp những người này.
Mà giải quyết vấn đề lòng tin của những người này, thật ra chính là giải quyết uy hiếp của đại hoàng tử - Hoàn Vương Cơ Ngao mà thôi.
Diệp Chân để quản gia đi thông báo, vừa mới từ xa trở về mệt mỏi, để ngày khác lại mở tiệc rượu tiếp kiến bọn họ.
Đám thân tín mà tứ hoàng tử và thất hoàng tử phái tới, cũng lấy lý do này mà đuổi.
Diệp Chân đã truyền mệnh lệnh cho Ngưu Nhị, để hắn toàn lực điều tra biến hóa xảy ra trong những ngày này ở Lạc Ấp.
Chỉ là, Lạc Ấp chung quy cũng là Lạc Ấp, là Đế đô của Đại Chu, cho dù những năm này Ngưu Nhị toàn lực sắp đặt mọi chuyện, cũng sắp xếp một ít nhân thủ.