← Quay lại trang sách

Chương 3088 Sính Lễ Còn Tạm Được

Bệ hạ, thật ra cũng không phải đại sự gì.

Thừa tướng Văn Cương trước bán được cái nút:

- Chỉ là lão phu muốn làm bà mối một lần!

- Làm mai mối?

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long trên ngự tọa lộ ra vẻ kỳ dị:

- Thừa tướng muốn làm mai mối cho ai, công khanh cả triều này, người có thể để cho thừa tướng ra mặt làm mai mối cũng không nhiều!

- Bệ hạ, Bắc Hải Châu Công, Đô Đốc Bắc Hải, Điện Chủ Hỏa Linh Điện Diệp Chân, tuổi trẻ tài cao, càng thêm là trụ cột nước nhà, lão thần muốn làm mai mối cho hắn, cầu hôn hiền thê một nhà, như thế mới có thể làm cho Diệp Chân càng thêm ổn thỏa ra sức vì nước!

Văn Cương nói.

Nghe thấy là Diệp Chân, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long liếc mắt về phía Diệp Chân một chút, có chút ngoài ý muốn, từ lúc nào Diệp Chân dính dáng đến gần thừa tướng rồi?

Nhưng lời thừa tướng nói cũng rất hợp ý hắn.

Hãn tướng như Diệp Chân, nếu có gia thất sẽ dễ khống chế hơn.

- Không biết thừa tướng coi trọng nữ nhi nhà nào?

Cơ Long thuận thế hỏi.

- Không biết thừa tướng thay Diệp Chân coi trọng nữ nhi nhà nào?

Cơ Long cười, thuận thế hỏi một câu.

Hắn phi thường vui khi thấy hãn tướng có năng lực tay cầm trọng binh như Diệp Chân thành gia, cưới nàng dâu, sau đó tranh thủ thời gian dùng bí pháp sinh bé con, đến lúc đó, có huyết mạch trói buộc, hắn là đế vương muốn khống chế một thần tử như Diệp Chân sẽ không phiền phức như trước đó.

Cho nên, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long rất tình nguyện thúc đẩy chuyện này, chỉ là Nhân Tôn Hoàng Cơ Long có chút kỳ dị, đến cùng Diệp Chân coi trọng nữ nhi nhà ai, lại đáng giá Thừa tướng Văn Cương mời hắn tứ hôn trên Càn Khôn Điện?

Ánh mắt của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long quét về phía sáu vị Thân Vương thảo luận chính sự hôm nay cùng nhau lên điện, cũng chỉ có nữ nhi thậm chí là tôn nữ của sáu vị Thân Vương thảo luận chính sự mới có thể để cho Thừa tướng Văn Cương xuất mã.

Chỉ là tưởng tượng như vậy, trong lòng Nhân Tôn Hoàng Cơ Long không khỏi lại có một chút liên tưởng không tốt.

Nếu hãn tướng thống binh giống như Diệp Chân thông gia với mấy vị Thân Vương thảo luận chính sự vốn đã tay cầm quyền cao, hôn sự như vậy, chỉ sợ ảnh hưởng trọng đại, hắn còn phải cân nhắc kỹ càng.

Ý nghĩ của các triều thần khác cũng không khác gì Hoàng đế, nhưng bọn hắn càng để ý là, Diệp Chân trèo lên con thuyền của Thừa tướng Văn Cương từ lúc nào.

Sắc mặt có chút khó coi duy nhất chính là Đại hoàng tử Cơ Ngao!

Trước mắt hắn đang toàn lực đối phó Diệp Chân, Diệp Chân đã là tử địch của hắn.

Bạn bè của kẻ địch, chính là địch nhân của hắn.

Diệp Chân này lại không biết lúc nào leo lên Thừa tướng, chuyện này làm cho áp lực của Đại hoàng tử Cơ Ngao không nhỏ.

Có thể làm cho Văn Cương ra mặt mai mối, địa vị chắc chắn cực cao.

Một khi mai mối thành công, nhà vợ của Diệp Chân sẽ đương nhiên trở thành kẻ địch của hắn.

Trong lúc nhất thời, đầu Đại hoàng tử Cơ Ngao không khỏi lớn như cái đấu, sầu khổ không thôi.

Bây giờ chính là thời khắc mấu chốt để đoạt vị, việc này thật sự là....

- Bệ hạ, Diệp Chân và Trường Nhạc công chúa lưỡng tình tương duyệt, lại cùng ở trong Man Linh Điện, cho nên thần làm môi thay Diệp Chân, mời bệ hạ bỏ những thứ yêu thích, tứ hôn Trường Nhạc công chúa cho Diệp Chân.

Thừa tướng Văn Cương nói.

Chỉ mỗi hai chữ 'Trường Nhạc' đã làm cho vẻ mặt của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long trở nên âm trầm như nước, trong chớp mắt, sắc mặt của hắn lập tức tối lại, bầu không khí trong toàn bộ đại điện cũng biến thành ngưng đọng.

Bây giờ, Trường Nhạc đã thành cấm kỵ trong lòng Nhân Tôn Hoàng Cơ Long.

Việc này liên quan đến đại kế tục thọ tăng nguyên của hắn, vào lúc này Thừa tướng Văn Cương đưa ra thỉnh cầu này, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long ngay lập tức đã hoài nghi, có phải là có người phát hiện hoặc biết chuyện hắn sắp dùng Trường Nhạc làm thuốc dẫn hay không?

Chuyện này, có thể làm, nhưng tuyệt đối không thể nói.

Một khi truyền ra, danh tiếng hoàng đế này của hắn sẽ triệt để thối!

Vô ý thức, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long liếc về phía Ngư Triêu n một chút, hắn cảm thấy, nếu thật sự có tin tức tiết lộ ra ngoài, trừ Ngư Triêu n ra thì không còn ai có khả năng này nữa.

Nhưng lúc này cũng không phải lúc truy cứu, đối phó cho qua chuyện này trước đã.

Dù sao, dù như thế nào, Trường Nhạc là tuyệt đối không thể gả cho Diệp Chân.

Bởi vì gả đi thì cũng đương ứng phải giao người.

Trường Nhạc sắc được dùng làm thuốc dẫn tục thọ, làm sao có thể giao người?

Làm sao có thể giao người?

Nhưng không đợi Nhân Tôn Hoàng Cơ Long mở miệng bác bỏ, đại quốc sư Vũ Chân cũng đứng ở hàng thứ nhất đã mở miệng.

- Thừa tướng đại nhân, Trường Nhạc công chúa chính là tâm đầu nhục của bệ hạ, cũng là một phụ thân, ngươi nói việc này lên trên triều đình, có phải hơi quá rồi không?

- Ngươi thật muốn nghĩ thay Diệp Chân cầu hôn Trường Nhạc công chúa điện hạ thì cũng nên sau khi tan triều, mang theo sính lễ đi tìm bệ hạ.

Đại quốc sư Vũ Chân nói.

- Thiên gia không có việc nhỏ!

Thừa tướng Văn Cương thản nhiên nhìn lướt qua đại quốc sư Vũ Chân:

- Đại quốc sư có lẽ là ở sơn dã đã quen nên không biết cũng bình thường.

Vừa đúng trào phúng làm cho quần thần trong Càn Khôn Điện phát ra tiếng cười, nhưng đại quốc sư Vũ Chân lại không thèm để ý chút nào.

- Thiên gia cũng có Thiên Luân, há có thể bởi vì thân phận mà mẫn diệt.

- Trường Nhạc công chúa điện hạ thân là công chúa thảo luận chính sự, hôn sự của nàng cũng là quốc gia đại sự, nên chuyện này nhất định phải được quyết định trên Càn Khôn Điện.

- Không cần Thừa tướng Văn Cương mở miệng đã có thật nhiều văn thần quý tộc ra hát đệm, mấy câu đã đẩy đại quốc sư Vũ Chân trở về.

Đại quốc sư Vũ Chân âm thầm thở dài một tiếng, mặc dù địa vị của hắn đột nhiên tăng cao, cũng có quyền thế, nhưng lực ảnh hưởng trên triều đình Đại Chu lại vô cùng yếu.

Không có cách, loại lực ảnh hưởng này cần một quá trình lâu dài mới có thể tạo dựng lên, chỉ có thể bất đắc dĩ cười khổ đáp lại Nhân Tôn Hoàng Cơ Long trên ngự tọa.

Trên ngự tọa, nhìn một màn này, khóe miệng của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long xuất hiện một tia nghiêm nghị.

- Bắc Hải Diệp Chân, còn không xứng với Trường Nhạc của trẫm

Một câu đã như đóng đô quyết định chuyện này.

Người ta là cha cảm thấy ngươi không xứng, ngươi còn có thể như thế nào?

Dưới tình huống bình thường, chỉ cần Nhân Tôn Hoàng Cơ Long vừa nói ra câu nói này thì sẽ đại biểu cho việc này triệt để thất bại, sẽ không có bất kỳ khả năng nào.

Chỉ là, tình hình hôm nay lại không giống.

- Bệ hạ, sĩ biệt tam nhật, phải lau mắt mà nhìn, hôm nay Diệp Chân cũng không phải Diệp Chân trước đó, không bằng ngươi nhìn sính lễ Diệp Chân chuẩn bị rồi mới quyết định?

Thừa tướng Văn Cương góp lời nhìn như ôn hòa, lại lộ ra một loại kiên định.

Chuyện này khiến vẻ mặt của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long trên ngự tọa nháy mắt trở nên lăng lệ, việc ngày hôm nay, tình hình không tầm thường.

Hình như có tính nhắm vào?

Chẳng lẽ, chuyện làm thuốc dẫn đã bị lộ rồi?

Ánh mắt của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long lại một lần nữa đảo qua trên người Ngư Triêu n, trong ánh mắt đã mang lên một tia âm lãnh.

- Sính lễ? Nữ nhi của trẫm, há lại chỉ là sính lễ có thể đả động! Nhưng nếu thừa tướng đã nói như vậy, Diệp khanh, ngươi hay để trẫm xem, ngươi chuẩn bị sính lễ gì!