← Quay lại trang sách

Chương 3089 Thỉnh Chém Đầu

Mặt mũi của Thừa tướng không thể không cho, cho nên, sính lễ này vẫn phải nhìn, nhưng trước khi nhìn, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long đã thêm tiền đề, muốn cưới nữ nhi của hắn không phải sính lễ tốt là có thể thành.

- Tạ bệ hạ!

Thừa tướng Văn Cương về liệt, Diệp Chân lại tiến lên, đầu tiên xuất ra một cái hộp gỗ to, một đầu lâu râu tóc lộn xộn khắp nơi là vết máu, rõ ràng là đầu của Ma Tộc.

Cái đầu của Ma Tộc này vừa xuất hiện, quần thần đã xuất hiện một chút rối loạn.

Các trọng thần Đại Chu, đều không phải đèn đã cạn dầu, nhưng cũng là lần đầu tiên nhìn thấy đầu của Ma Tộc ở khoảng cách gần như vậy.

- Lớn mật!

Ngư Triêu n lập tức phát huy ra chức trách của hắn, nghiêm nghị nổi giận quát:

- Cũng dám quấy nhiễu triều đình!

Diệp Chân lại không chút để ý Ngư Triêu n, chỉ cái đầu kia nói.

- Bệ hạ, ngày trước đại quân dưới trướng thần đóng giữ Bình Nghi quân thành đại thắng, chém giết hơn ba mươi vạn đại quân Ma Tộc, chém giết bốn mươi hai vị Ma Tộc Đạo Cảnh.

- Mặt khác, lấy thủ cấp Đại tổng quản phương hành quân thứ hai mươi mốt của Ma Tộc - Kim Chinh, đồng thời thành công thu phục Trường Lăng quận!

Vừa nghe đến đây ra, toàn bộ triều đình đột nhiên ồn ào lên.

Đầu lâu của Đại tổng quản hành quân Ma Tộc, chuyện này cực kỳ khó được.

Lần trước, lần gần nhất Đại Chu chém giết Đại tổng quản hành quân Ma Tộc đã là chuyện của ngàn năm trước.

Mà người chém giết chính là Uy Vương Lưu Vô Bệnh, dùng công này phong Vương!

Bởi vậy có thể thấy được, cái đầu này đáng tiền như thế nào!

Ngay cả Nhân Tôn Hoàng Cơ Long cũng mãnh liệt đứng lên, chăm chú nhìn chằm chằm cái đầu to lớn ở giữa Càn Khôn Điện.

Nửa ngày sau, hắn mới chậm rãi ngồi về ngự tọa!

- Có thể từng nghiệm minh chính bản thân?

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long hỏi.

- Một thân ấn tín, ảnh lưu niệm ngọc giản, đều ở đây!

Diệp Chân đáp.

- Trận chiến này xảy ra khi nào, vì sao Hà Lạc ấp còn chưa biết?

Sắc mặt của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long đã âm trầm sắp chảy ra nước, ánh mắt đảo qua trên người Đại Ti Thiên Ngũ Dự, trong chớp mắt làm người sau quanh thân ứa ra mồ hôi lạnh.

Chiến sự lớn như thế, Lạc Ấp lại không biết gì, theo Nhân Tôn Hoàng Cơ Long, đây là dấu hiệu mất khống chế của hắn đối với thiên hạ.

- Bẩm bệ hạ, đây là chiến sự mấy ngày trước, bởi vì còn đang truy sát tiễu trừ dư nghiệt Ma Tộc, chiến sự còn chưa kết thúc, cho nên chưa kịp bẩm báo với Lạc Ấp!

- Chỉ là trong lòng thần ngưỡng mộ Trường Nhạc công chúa điện hạ, cho nên muốn dùng cái này làm sính lễ, hướng bệ hạ cầu hôn Trường Nhạc công chúa điện hạ, còn xin bệ hạ thành toàn!

Diệp Chân dùng một câu đã làm tròn trên việc này, sau đó quỳ xuống đất hành đại lễ thỉnh cầu tứ hôn!

- Bệ hạ, quân công của Đại Chu ta là cao nhất, lão thần cảm thấy, phần sính lễ này còn được, cho nên đánh bạc mặt mo tới làm môi này, còn xin bệ hạ thành toàn!

Thừa tướng Văn Cương nói.

Trên ngự tọa, năm ngón tay Nhân Tôn Hoàng Cơ Long nắm lấy tay vịn bỗng nhiên nắm đến cực chặt!

Những đấu tranh chính trị trên triều đình, từ trước tới nay chưa bao giờ có thể chuyển giao vừa ý mọi người.

Vả lại, có thể hiểu rõ được thánh ý cũng là một loại bản lĩnh.

Sau khi Nhân Tôn Hoàng Cơ Long với sắc mặt đờ đẫn đảo qua trên người đám quần thần trên Càn Khôn Điện, lại có thêm một người nữa nhảy ra.

- Thừa tướng đại nhân nói những lời ấy là sai rồi, nếu chỉ cần vẻn vẹn lập được những quân công như thế Bệ Hạ phải gả nữ nhi của mình, vậy thì toàn bộ những công chúa của Bệ Hạ cộng lại, chỉ sợ cũng không đủ để mà ban thưởng!

Lễ Bộ Hữu Thị Lang - Ngôn Xán liền hiểu được thánh ý là gì.

Thừa tướng Văn Cương chính là một nhân vật cầm đầu quý tộc của toàn Đại Chu, nhưng cũng không phải là một Thừa tướng có lời nói mang trọng lượng có thể khống chế triều đình.

Đại Chu Triều, phần lớn đều là vì may mắn nên được thăng chức làm quan lại.

Cho nên Nhân Tôn Hoàng Cơ Long chỉ cần ra hiệu một chút, ngay lập tức có thần tử nhảy ra để chiến đấu nước bọt với Thừa tướng Văn Cương.

Đây cũng là một chỗ thông minh của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long.

Nghêu cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi, cuối cùng chỉ cần một lời để định đoạt.

Nhưng mà còn chưa kịp thấy Thừa tướng Văn Cương nói câu gì, Diệp Chân đã thấy khó chịu.

Hắn đi thẳng tới trước mặt chỗ Lễ Bộ Tả Thị Lan - Ngôn Xán vừa mới nhảy ra, ánh mắt hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm hắn ta, nói:

- Ngươi vừa mới nói cái gì?

Bị ánh mắt sắc bén của Diệp Chân nhìn chằm chằm, trong ánh mắt kia còn hiện lên sát khí như biển trời, đỉnh đầu của Ngôn Xán phát lạnh, nhưng đang ở trước mặt Hoàng Đế lại có nhiều quần thần xung quanh như vậy, hắn ta không muốn bị mất mặt.

Hắn ta cố gắng chống đỡ, cứng đầu nói:

- Ta nói toàn bộ công chúa mà bệ hạ có cộng lại cũng không đủ để ban thưởng!

- Trước đó một câu.

Ngôn Xán suy nghĩ một lúc, không muốn bị mất mặt trước mặt các triều thần, hắn ta chỉ suy nghĩ một lúc thì nói:

- Ta nói những lời ấy của Thừa tướng đại nhân là sai rồi, nếu chỉ cần lập được những quân công như thế…

Lời còn chưa nói xong, Diệp Chân nhấc chân tung một cước đá vào ngực của Ngôn Xán, nói:

- Chỉ có vẻn vẹn lập được những quân công như thế, ta là tổ tông nhà ngươi!

Mặc dù ở bên trong Càn Khôn Điện không thể nào phát động linh lực, nhưng mà lực lượng trong thân thể Diệp Chân cực kỳ mạnh mẽ, chỉ mới nhấc chân lên đạp một cái, Lễ Bộ Hữu Thị Lang Ngôn Xán đứng tại chỗ miệng phun đầy máu tươi.

Diệp Chân còn chưa chịu buông tha cho hắn ta, túm lấy cái gáy của Ngôn Xán, trực tiếp kéo hắn đến trước cái đầu của tên Ma tộc Đại tổng quản phương hành quân thứ hai mươi mốt Kim Chinh.

- Trợn to mắt chó của ngươi lên mà nhìn kỹ một chút, đây chỉ là vẻn vẹn lập xuống chút quân công như thế sao?

- Vì giết được hắn, mà Trấn Hải quân của ta đã mất đi tổng cộng hơn một vạn huynh đệ sau mấy trận chiến.

- Hơn một vạn tính mạng của các huynh đệ còn đang ở tuổi thanh niên đang lớn đấy!

- Ngươi lại dám xem thường điều này sao?

- Ngươi có biết, chỉ một cái đầu phía dưới kia đã gối lên hơn một vạn tính mạng của người trẻ tuổi!

- Lại còn nói chỉ có vẻn vẹn quân công như thế, ta đánh chết ngươi!

Vừa thét lên đầy tức giận, Diệp Chân lại dùng thêm một chân trực tiếp đem Lễ Bộ Hữu Thị Lang Ngôn Xán đạp bay.

- To gan!

- Lại dám gào thét ở giữa triều đình!

- Làm càn!

Trị Điện Ngự Sử và một số đám quan viên văn võ lúc này mới kịp phản ứng lại, một đám người vô cùng kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Diệp Chân giống như đang nhìn một quái vật thời tiền sử.

Mặc dù các triều thần ở Càn Khôn Điện thi thoảng có đấu đá lẫn nhau, nhưng cái dạng ra tay đánh một cách độc ác giống như Diệp Chân thế này thì đây là lần đầu tiên.