← Quay lại trang sách

Chương 3095 Hai Đường Cùng Lên (1)

Hai chữ -Chuẩn- vang lên, trong nháy mắt toàn bộ bên trong Càn Khôn Điện trở nên hoàn toàn yên tĩnh.

Nhưng mà vô số quần thần phía dưới đều thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Bởi vì chỉ cần Nhân Tôn Hoàng Cơ Long đồng ý chuyện này, là đại diện Hoàng Đế đã chịu thua, bọn họ cũng không cần ra mặc bức Vua thoái vị.

Nếu không, Hoàng Đế vẫn không chịu đồng ý, những lão đại ở trên đỉnh đầu bọn họ liếc xuống một ánh mắt, tất cả bọn họ đều phải ra mặt bẩm báo can ngăn, thậm chí là Tử Gián!

Liều chết cũng phải mạo phạm với Hoàng Đế!

Dưới tình hình chung này, Hoàng Đế sẽ không bắt ép bọn họ phải như thế nào, nhưng mà những ngày sau, tuy Hoàng Đế không có cách nào đối phó với mấy lão đại đứng phía sau bọn họ, nhưng chỉ cần tùy tiện chỉ ra mấy cái sai phạm là có thể uốn nắn bọn họ chết đi sống lại.

Ngay sau đó, giọng nói của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long lại vang lên:

- Chuyện Diệp Chân lấy quân công để cầu hôn, trẫm chuẩn!

- Tả Tông Lệnh đâu?

- Có Thần!

Tả Tông Lệnh Long Thương bước ra khỏi hàng.

- Sau khi đã nghiệm chứng quân công xong, hôn sự giữa Trường Nhạc và Diệp Chân, trẫm giao lại toàn bộ để ngươi lo liệu. Nhất định phải đem hôn sự của Trường Nhạc làm cho nở mày nở mặt, hết sức vinh quang!

- Đồng thời cũng phải thông cáo ra toàn thiên hạ!

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long yêu cầu.

- Thần lĩnh chỉ!

- Bệ Hạ thánh minh!

Tiếng hô của quần thần như tiếng núi thở dào dạc, tiếng biển gầm thét, ánh mắt Nhân Tôn Hoàng Cơ Long nhìn xuống đám quần thần với khuôn mặt đầy ý cười, thế nhưng trong ánh mắt tràn đầy lạnh lẽo, thậm chí là sát ý.

Trong đám quần thần chỉ có mình Đại Quốc Sư Vũ Chân là ngẩng đầu liếc mắt nhìn Nhân Tôn Hoàng Cơ Long một cái.

Trong đôi mắt hắn chỉ có lạnh, không hề vướng mắc một sợi tơ lo lắng.

Trước đó đã ra mặt phản đối, chỉ là do Đại Quốc Sư Vũ Chân thân là người thân cận đáng tin do Nhân Tôn Hoàng Cơ Long bổ nhiệm, hắn chỉ ra mặt để thể hiện cảm giác tồn tại mà thôi.

Về phần Trường Nhạc có lấy Diệp Chân làm chồng hay không, thật ra Vũ Chân không hề gấp!

Hắn biết rõ, bên trong sự tình này, người sốt ruột nhất chắc hẳn là người có liên qua đến tính mạng của mình - Nhân Tôn Hoàng Cơ Long, chứ không phải là hắn!

Thừa tướng Văn Cương cũng có chút ngoài ý muốn, Hoàng Đế lùi bước thật nhanh.

Trường hợp căn ngăn hoành tráng trong dự định còn chưa kịp xuất hiện, Hoàng Đế đã nhượng bộ, hình như cái này có chút chênh lệch so với những suy nghĩ của hắn.

Nhưng mà cũng không quan trọng.

So sánh với những chuyện phía sau, Đại Chu Hoàng Đế giàu có sung túc khắp nơi, những quý tộc như bọn họ từng nhà đều có sự nghiệp rộng lớn, bọn họ càng hy vọng Đại Chu ổn định.

Tốn Thân Vương Cơ Hoàng, Đoái Thân Vương Cơ Sạn và sáu vị Nghị Chính Thân Vương đều cảm thấy có phần chưa được thoải mái.

Tất cả bọn họ đều không thích Hoàng Đế có thọ nguyên quá dài và tất cả quyền hành đều nằm trong tay Đế Vương, cho nên, chỉ là từ chỗ Diệp Chân lấy được một ít tin tức Hoàng Đế đang muốn kéo dài tính mạng, bọn họ đã cố hết sức thúc đẩy chuyện này.

Bởi vì Nhân Tôn Hoàng Cơ Long đang muốn kéo dài thời gian sống sót, thật sự là quá mức không phù hợp với những lợi ích của bọn họ.

Cho nên ngày hôm nay, sáu vị Nghị Chính Thân Vương mới cùng nhau ra trận.

Nếu như ban đầu hai huynh đệ Ly Thân Vương không vắng mặt, thì hôm nay cứng rắn đánh phủ đầu Hoàng Đế là tám vị Nghị Chính Thân Vương.

Nhưng mà, đối với mấy bọn họ… Đã là lão hồ ly Nghị Chính Thân Vương mà nói, dùng hành động lớn như vật chỉ để đạt được một mục đích cuối cùng, cũng quá nhàm chán.

Cho nên bọn họ đã chuẩn bị cảnh tượng càng hoành tráng hơn, muốn đả kích uy nghiêm và quyền lực của Hoàng Đế, sau đó thuận tiện lấy lại những quyền hành đã mất đi lúc trước.

Điều đáng tiếc chính là khứu giác chính trị của Hoàng Đế không hề yếu chút nào, vào lúc quan trọng nhất biết chùn chân quay lại.

Khiến cho bọn hắn thật sự tiếc nuối.

Cảnh tượng khuyên ngăn đồ sộ kia còn chưa được xuất hiện.

Nhưng cứ coi là như thế, bọn họ cũng thu hoạch được đầy túi!

Tin chắc rằng chỉ cần hôm nay trôi qua, đám quan viên lại thấy và tiếp cận được với lực lượng của Nghị Chính Thân Vương một lần nữa, cánh tay quyền lực lại có thể phát ra thêm lần nữa.

- Bệ Hạ, đã có ý muốn xử lý hôn sự của Trường Nhạc công chúa và Diệp Chân nở mày nở mặt, cực kỳ vinh quang, không bằng lại ban thêm một phong thưởng nữa, để thần đệ và Thừa tướng đại nhân làm chủ hôn sự này, thỉnh Bệ Hạ đồng ý!

Tốn Thân Vương cười ha hả góp lời.

Lần này, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long cực kì kiên quyết từ chối:

- Trường Nhạc là nữ nhi mà trẫm yêu thương nhất, đến lúc đó, trẫm muốn đích thân làm chủ hôn nhân này, để hôn sự này vinh quang đến cực hạn!

- Cũng là để nói cho binh sĩ bốn phương của Đại Chu ta biết, chỉ cần bọn họ có thể hết mình dũng cảm giết địch, trẫm không có hẹp hòi!

- Bệ Hạ thánh minh!

Tất cả các quần thần bên trong Càn Khôn Điện lại một lần nữa hô -Thánh minh- giống như núi gầm, liên tiếp ba lần.

Diệp Chân đang quỳ rạp trên mặt đất cũng hô lớn tiếng.

Mặc dù mắt trông thấy chuyện này đã thành công, nhưng trong lòng Diệp Chân lại thấy không chắc chắn.

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long cũng đồng ý sảng khoái quá mức.

Chuyện tiến hành còn thuận lợi hơn nhiều so với những gì Diệp Chân tưởng tượng!

Qua một hồi đại triều hội kinh lôi, triều thần rời đi, nhưng Diệp Chân không có nhàn rỗi.

Tuy trong lòng còn có chút không chắc, nhưng trong tràng đấu tranh chính trị này, mục đích của Diệp Chân đã đạt được.

Cái gọi là miệng vàng lời ngọc, chính là đạo lý này.

Hoàng đế đã đồng ý ban hôn, còn nói ngay trước mặt cả triều văn võ công khanh, như vậy thì nhất định sẽ có một câu trả lời thỏa đáng.

Hơn nữa, lần này Diệp Chân cầu hôn công chúa, chính là kết quả cùng gắng sức của một đám đám quý tộc lợi ích và nghị chính thân vương.

Có một tiền đề như vậy, Diệp Chân cảm giác, Trường Nhạc công chúa tạm thời có lẽ là an toàn.

Diệp Chân cũng coi là nhìn thấu Nhân Tôn Hoàng Cơ Long, là người vừa muốn có quyền lực của bậc đế vương, lại vừa muốn sống lâu.

Nếu như tăng thêm tuôi thọ mà lại không còn quyền thế, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long hẳn là không nguyện ý.

Đây có lẽ là nguyên nhân chủ yếu ngày hôm nay Nhân Tôn Hoàng Cơ Long chịu thỏa hiệp.

Có điều, Trường Nhạc cũng chỉ là tạm thời an toàn, trừ phi Trường Nhạc rời khỏi hoàng cung, mới có thể xác định Trường Nhạc đã thật sự an toàn.

Chỉ là, đối với một đế quốc như Đại Chu mà nói, bản thân việc cưới công chúa đã là một chuyện cực kỳ phức tạp.

Không phải là hôm nay hoàng đế đồng ý, ngày mai Diệp Chân có thể lập tức cưới Trường Nhạc công chúa về nhà.