← Quay lại trang sách

Chương 3096 Hai Đường Cùng Lên (2)

Quá trình hoàng thất gả công chúa, cực kỳ rườm rà.

Diệp Chân sợ Nhân Tôn Hoàng Cơ Long trong quá trình này ra ám chiêu.

Vì vậy, đối với việc theo dõi hoàng cung, Diệp Chân một chút cũng không thả lỏng.

Để Đại Nhĩ Đóa Nhiếp Đinh một ngày mười hai canh giờ không ngừng giám thị động tĩnh ở Trường Nhạc uyển, mệt mỏi, cũng chỉ trở lại không gian thời tự Thận Long châu của Diệp Chân nghỉ ngơi nửa khắc đồng hồ mà thôi, một khi ở Trường Nhạc uyển xuất hiện chấn động lực lượng mạnh mẽ, Diệp Chân sẽ không tiếc bất cứ giá nào, dùng vũ lực nghĩ cách cứu Trường Nhạc công chúa thoát khỏi.

Sau khi triều hội kết thúc, Diệp Chân cũng không đến Quân Công ti ghi quân công đầu tiên, mà là tới chính đường của nha môn Đại Lý tự trước.

Lúc này, Đại Lý tự khanh Đào Nha đang nhìn Diệp Chân, lộ ra vẻ mặt khó xử, trên trán đã lấm tấm mồ hôi.

Trước mặt Đại Lý tự khanh, một hàng gồm năm cái đầu Đạo cảnh của ma tộc, mỗi cái đầu Đạo Cảnh ma tộc, đều giống như ma quỷ ăn thịt người, nhìn chòng chọc vào Đào Nha, khiến toàn thân vị Đại Lý tự khanh này cũng không được tự nhiên.

- Theo như lời Đào đại nhân nói, quân công luật của Đại Chu ta, dường như ở Đại Lý tự này lại không dùng được à! Xin hỏi Đào đại nhân, Đại Lý tự này tuân theo pháp luật của nước nào thế?

Diệp Chân đập mặt bàn, hùng hổ dọa người!

Sau khi triều hội kết thúc, Diệp Chân trước tiên đi tới Đại Lý tự, tới cứu người.

Cứu Thái Xuyên hầu Liễu Dã, con thứ năm của Bách Thái - nguyên quân đoàn trưởng của Trấn Nam quân đoàn Bách Phẩm Phong và hai huyết mạch khác của Bách gia.

Trong luật pháp Đại Chu, chỉ cần không phải mưu phản, phản quốc, thông đồng với địch, mấy loại tội nặng diệt tộc này, cũng có thể dùng quân công chuộc tội.

Phương pháp này, Diệp đã sớm nghĩ qua.

Chỉ là lúc đó lại không làm được.

Trước đó, nếu Diệp Chân cầm quân công tới đây chuộc người, cái miệng không xương nhiều đường lắc léo, Đại Lý tự có rất nhiều cách để từ chối.

Quân công có thể chuộc tội cũng biến thành không thể chuộc!

Có điều, hôm nay thì khác.

Ở trên Càn Khôn điện, Diệp Chân bị Nhân Tôn Hoàng Cơ Long phạt hình phạt chịu ba trăm long tiên, cũng có thể lấy quân công chuộc, mượn điều này, chuyện lấy quân công chuộc tội, Đại Lý tự khanh cho dù cả gan làm loạn, cũng không dám từ chối.

Máu trên người Lễ bộ Hữu thị lang Ngôn Xán còn chưa khô đâu!

- Diệp công gia nói đùa, quân công luật của Đại Chu đương nhiên là dùng được, chỉ là quân công của Diệp công gia, bản quan cũng không dám nhận đâu!

Đào Nha thân là Đại Lý tự khanh, cũng không đơn giản.

Mệnh lệnh của đại hoàng tử Cơ Ngao không thể vi phạm, vẫn chưa thể tìm ra nhược điểm của Diệp Chân.

- Diệp công gia, tất cả quân công của ngươi, vừa mới dùng để cầu hôn Trường Nhạc công chúa điện hạ, sao có thể lấy để chuộc người nữa? Coi như ngươi dám cầm đến, bản quan cũng không dám nhận đâu! Tội khi quân này, bản quan gánh không nổi.

Đại Lý tự khanh nói cực kỳ hợp lý.

- Đây là Đào đại nhân có điều không biết, bản công gia sở dĩ tới chuộc người, là bởi vì con trai Liễu Phong của Thái Xuyên hầu Liễu Dã bận rộn quân vụ, không có cách nào tới Lạc Ấp, vì vậy mới để bản công gia cầm quân công của hắn, đến đây chuộc tội cho cha hắn. Còn Bách Phẩm Phong, lại là cháu trai của một người luôn dốc sức cống hiến trong Trấn Hải quân, cũng tới cầu bản soái một lần, bởi vì bận rộn quân vụ nên không tới được, để bản soái thay mặt chuộc người, cái này cùng với quân công mà bản công gia dùng để cầu hôn công chúa, không có bất kỳ quan hệ gì!

Nói xong, Diệp Chân lại đẩy dãy đầu người trước mặt một cái, tiếp tục:

- Đào đại nhân, mau mau ký nhận đi.

- Cái này....

Đào Nha nhìn một dãy đầu người này, lộ ra một tia cười lạnh.

- Diệp công gia, ngươi nói đại tướng Liễu Phong dưới trướng ngươi có thể chém giết hai ma tộc cấp Đạo cảnh, bản quan có thể chấp nhận. Nhưng Bách giáo úy dưới trướng ngươi, tu vi chẳng qua mới ở Giới Vương cảnh, làm sao có thể giết chết ba tên ma tộc Đạo cảnh? Diệp công gia, đây là Đại Lý tự, không phải quân doanh ngươi muốn làm gì thì làm!

Đại Lý tự khanh Đào Nha quát.

- Xem ra, Đào đại nhân đây là hoài nghi tính chân thật của quân công Trấn Hải quân ta, Đào đại nhân, nói không được, bản công sẽ viết một bản sớ vạch tội ngươi. Tướng sĩ của Trấn Hải quân ta tắm máu liều mạng lấy quân công, đến nơi này của các ngươi lại nói không tính, đây là cái chuyện phi lý gì? Tính mạng binh sĩ của Đại Chu ta, không đáng giá như vậy ư? Nếu như không thể, vậy bản công gia muốn đi tìm thừa tướng và mấy vị nghị chính thân vương quậy một trận!

Nói xong, vẻ mặt Diệp Chân nghiêm nghị.

Câu nói này của Diệp Chân dọa cho Đào Nha giật mình một cái.

Vết máu trên cổ Ngôn Xán còn chưa khô đâu!

Càng quan trọng hơn là, hôm nay ở trên triều hội, thừa tướng Văn Cương và sáu vị nghị chính thân vương, vậy mà toàn bộ ủng hộ Diệp Chân.

Coi như Đào Nha cảm giác được ở giữa chuyện này có trao đổi lợi ích chính trị, nhưng mà quan hệ và lực lượng của Diệp Chân, thừa tướng, còn có sáu vị nghị chính thân vương lại hiển lộ ra.

Đến cả hoàng đế cũng phải khuất phục, nhượng bộ.

Trên lần triều hội tiếp theo, không cần thừa tướng Văn Cương và sáu vị nghị chính thân vương liên thủ, chỉ cần một người trong số đó đứng ra, lập tức có thể khiến cho Đại lý tự khanh nho nhỏ là hắn chết đi sống lại!

Dù sao hắn có thể khẳng định, đại hoàng tử Hoàn Vương Cơ Ngao không gánh nổi hắn!

Thấy Đại Lý tự khanh do dự, Diệp Chân đã không muốn vòng vo, mà thẳng thắn nói:

- Đào đại nhân, ta biết ngươi là nghe theo mệnh lệnh của người nào đó mà làm việc, tận lực nhằm vào Diệp Chân ta. Có điều, Diệp Chân cũng không tin, Đào đại nhân ngươi sẽ không có người nhà con cái?

- Ngươi...

Trong đôi mắt Đào Nha hiện lên kinh sợ, đây là lần đầu tiên có người to gan đến ở trước mặt Đại lý tự khanh hắn uy hiếp!

- Không dối gạt Đào đại nhân, không nói Thái Xuyên hầu Liễu Dã, Bách Phẩm Phong và hai người Bách gia khác đều là huyết mạch của nguyên quân đoàn trưởng Trấn Nam quân ta - Bách Thái. Mà Trấn Hải quân ta, một nửa là kế thừa từ lực lượng của Trấn Nam quân! Không nói gạt ngươi, nếu ba người bọn họ xảy ra chuyện, kẻ đầu sỏ có thể ta không đối phó được, nhưng mà cả nhà Đào đại nhân già trẻ lớn bé một trăm tám mươi bảy miệng ăn, tính cả ba nhi tử nhi nữ kia của ngươi, và một đứa con riêng nữa, toàn bộ đều chôn cùng ba người họ!

- Ngươi...

Đào Nha bỗng nhiên ngã oặt trên ghế, không những ở thế hạ phong trên phương diện chính trị, người nhà của hắn thậm chí là đứa con riêng không ai biết tới kia Diệp Chân cũng điều tra ra được, còn điều tra rõ ràng!

Đây quả thực...