Chương 3097 Đối Sách Mới
Diệp Chân tiến vào Đại Lý Tự một mình, khi rời khỏi lại mang theo bốn người rời khỏi.
Mang đi bốn người, khuôn mặt đều có chút chật vật, thậm chí trên người còn dính vết máu.
Bốn người này, không phải ai khác.
Chính là bọn người Thái Xuyên hầu Liễu Dã, Bách Phẩm Phong được Diệp Chân cứu ra từ Đại Lý Tự.
Hôm nay, Diệp Chân cố ý sau đại triều hội thì đến Đại Lý Tự, vốn là thừa thắng truy kích, mang thế mà tới.
Nhưng bản thân Đại Lý Tự Khanh Đào Nha cũng là hạng người khôn khéo, hôm nay để Diệp Chân đón bọn người Thái Xuyên hầu Liễu Dã đi, cũng không phải là Đại Lý Tự Khanh hắn sợ Diệp Chân, hay bị Diệp Chân uy hiếp mà dọa cho phát sợ.
Mà hắn chỉ thuận nước đẩy thuyền, mượn sườn núi lùa lừa xuống mà thôi!
Ở trên vị trí Đại Lý Tự Khanh, vị Đào đại nhân này làm chính là công việc đắc tội với người, nhất là nơi vũ lực hoành hành như Đại Chu, làm sao có thể không cẩn thận.
Đối với chuyện bảo hộ người nhà của hắn, có thể nói là cực kỳ cẩn thận.
Đồng thời, thân là quan lớn như Đại Lý Tự Khanh, bản thân người nhà của hắn đã có người chuyên bảo hộ.
Nói trắng ra, Diệp Chân cái gọi là lấy con cái người nhà của Đào Nha để uy hiếp, thật ra thì tác dụng cũng không phải quá lớn.
Đại Lý Tự Khanh Đào Nha sợ là bản thân Diệp Chân!
Rất đơn giản, người nhà con cái của Đại Lý Tự Khanh Đào Nha đều ở trong Lạc Ấp thành.
Dưới tình huống bình thường, trong Lạc Ấp thành sẽ không có ai dám động thủ ám sát con cái quan viên.
Nếu xảy ra, sẽ triệt tra tới cùng để nghiêm trị!
Đây là một trong những quy tắc chính trị của Đại Chu, ai đụng vào người đó không may!
Bởi vì các quý tộc chân chính có thân phận của Đại Chu đều ở trong Lạc Ấp thành.
Nhưng bây giờ, Đào Nha đối mặt là ngoan nhân có thể chém giết Tạo Hóa Thần Nhân, chém giết Ma Tộc Đại tổng quản phương hành quân thứ hai mươi mốt - Kim Chinh.
Ngoan nhân như vậy, dưới tay thường sẽ có một loại tài nguyên cực kỳ trân quý tên là tử sĩ!
Một khi xuất động tử sĩ, cho dù quy củ trong Lạc Ấp thành có lớn hơn nữa nhưng nếu tra không ra nền móng thì cũng không làm được gì!
Nhưng Diệp Chân uy hiếp, cũng không phải là nguyên nhân chính khiến Đại Lý Tự Khanh thả người!
Nguyên nhân thực sự khiến Đào Nha thả người chính là đấu tranh chính trị!
Hôm nay, trên triều đình, Diệp Chân đã thể hiện ra lực lượng thật đáng sợ.
Thừa tướng Văn Cương, sáu vị Thân Vương thảo luận chính sự, và lực lượng của Diệp Chân đều không phải lực lượng của Diệp Chân mà trước đó Đào Nha tìm hiểu được.
Nếu lúc trước Đào Nha đã biết Diệp Chân mạnh như vậy thì hắn tuyệt đối sẽ không đứng ở bên phía Đại hoàng tử giúp đỡ Cơ Ngao đối phó Diệp Chân.
Mỗi một lực lượng chính trị này đều không phải một Đại Lý Tự Khanh như hắn có thể chống lại.
Cho nên, lúc vẫn còn ở Càn Khôn Điện, sau khi ý thức được lực lượng chân chính của Diệp Chân, Đào Nha đã bắt đầu cân nhắc một vấn đề.
Làm thể nào để thoát thân ra khỏi khe hẹp này đây?
Chuyện của Thái Xuyên hầu Liễu Dã này chính là trận đấu giữa Đại hoàng tử Hoàn Vương Cơ Ngao và Diệp Chân!
Nguyên bản, Đào Nha cho là hắn đứng ở bên phía Đại hoàng tử Hoàn Vương Cơ Ngao là có thể ăn chắc Diệp Chân.
Chuyện thuận tay đả kích tặc nhân, cớ sao mà không làm?
Còn có thể mò được chỗ tốt và ân tình từ chỗ của Đại hoàng tử Hoàn Vương Cơ Ngao.
Ngày sau, mặc kệ Đại hoàng tử đăng cơ hay là trở thành Thân Vương thảo luận chính sự thì hắn đều không thiếu được chỗ tốt.
Thế nhưng Đào Nha không ngờ, nguyên bản Diệp Chân mà hắn và Đại hoàng tử có thể loạn quyền đánh chết lại có lực lượng chính trị mạnh mẽ đến như thế.
Cứ như vậy, hắn lại thành miếng thịt kẹp giữa hai tồn tại cường đại.
Đào Nha rất rõ ràng, nếu hắn tiếp tục kẹp ở giữa hai người Diệp Chân và Đại hoàng tử Hoàn Vương Cơ Ngao, kết cục của hắn chính là trở thành vật hi sinh trong trận đấu của hai người.
Hắn không muốn trở thành vật hi sinh.
Cho nên, sau khi Diệp Chân đi tới Đại Lý Tự liên tước đánh động, liên tiếp uy hiếp, hắn đã mượn sườn núi lùa lừa xuống.
Mà sau khi Diệp Chân rời khỏi Đại Lý Tự không bao lâu, Đào Nha đã lập tức đi tới trong phủ đệ của Đại hoàng tử, đau nhức tố cáo Diệp Chân ương ngạnh và phách lối, còn có hắn bất lực!
- Điện hạ, ngươi không biết, Diệp Tướng Thần này đoán ra ngày sinh tháng đẻ của người trong nhà hạ thần, thậm chí tối hôm qua thần ngủ với tiểu thiếp nào, nhi tử của thần hôm qua qua đêm ở đâu cũng điều tra cực kỳ rõ ràng!
- Còn có, người cũng biết, vì bảo tồn truyền thừa huyết mạch, thần có một con trai ngoại thất, ngay cả ngoại thất tử này cũng bị hắn tra rõ ràng.
- Họ Diệp đã cho ta thời gian trăm hơi thở, trong thời gian trăm hơi thở nếu ta không thả người, sát thủ tử sĩ dưới trướng hắn sẽ hành động!
- Điện hạ, thần thả người cũng thật là không có cách nào....
- Hơn nữa, hôm nay, trên Càn Khôn Điện, chính miệng bệ hạ đã chính miệng nói có thể dùng quân công chuộc tội, hắn cầm Ma Tộc đầu đến đổi, thần cũng không cách nào từ chối.
- Người không thấy thôi, họ Diệp này cực kỳ phách lối, nói nếu ta không đồng ý quân công chuộc tội, hắn sẽ lôi kéo ta đi tìm thừa tướng, đi tìm mấy vị thảo luận chính sự Thân vương đại nhân...
...
Đào Nha ở trước mặt Đại hoàng tử Cơ Ngao, thêm mắm thêm muối nói là có bao nhiêu thảm thì có bấy nhiêu thảm, chỉ kém không nói Diệp Chân đánh hắn.
Những lời này, may mắn Diệp Chân không nghe thấy, nếu hắn nghe được thì không tức điên mới là kạ.
Hắn có ương ngạnh như thế sao?
Giống như không đến một phần ba mà Đại Lý Tự Khanh đã nói!
Gương mặt Đại hoàng tử Hoàn Vương Cơ Ngao đang ngồi trên ghế âm trầm như tuyết, cuối cùng, thấy Đào Nha nói thê thảm, còn bất đắc dĩ an ủi hắn.
- Ai, cái tên Diệp Chân này, hôm nay trên triều đình tổng cùng tiến lùi với sáu vị hoàng thúc và thừa tướng, ngay cả phụ hoàng ta cũng chỉ có thể nhượng bộ, ở chỗ của ngươi không ương ngạnh mới không bình thường.
- Để Đào khanh thụ ủy khuất!
- Không ủy khuất, không ủy khuất chút nào! Chính là không hoàn thành điện hạ giao phó, trong lòng thần có chút khó chịu!
Đào Nha nói.
- Không sao, trước khác nay khác!
Nhẫn nại tính tình, Đại hoàng tử Hoàn Vương Cơ Ngao an ủi Đại Lý Tự Khanh Đào Nha đang khóc lóc kể lể, cuối cùng còn hậu thưởng không ít lễ vật, mới đưa tiễn Đào Nha rời khỏi.
Đào Nha vừa rời khỏi, Hoàn Vương Cơ Ngao bỗng nhiên đập mạnh một chưởng lên bàn, làm cho bàn ngọc trước mặt trực tiếp vỡ nát.
- Đào Nha làm hại ta!
Nói xong năm chữ này, Cơ Ngao nghiến răng răng rắc.
- Cái tên Diệp Chân này dễ dàng phá đại kế của chúng ta định ra! Nếu như vậy, thương lộ thương hội của chúng ta, còn như thế nào khôi phục?
- Nếu thương hội thương lộ không thể khôi phục, ta không bao lâu nữa sẽ phá sản!