← Quay lại trang sách

Chương 3107 Như Ngồi Chảo Nóng

Còn chuyện truy tìm dư nghiệt Ngư Triêu n trước đó, cứ như vậy tan thành mây khói.

Nhâm mã của Bí Giám truy tìm đến chỗ Bắc Hải Châu Công phủ, không phải là bị Diệp Chân giết, thì là bị Nhân Tôn Hoàng Cơ Long giết, đương nhiên cũng không có ai nhắc lại nữa.

Mượn tay người khác giải quyết chuyện của mình, thu thập đại tổng quản tân nhiệm Triệu Thạc, từ một mức độ nào đó mà nói, cũng là biểu hiện quyết tâm muốn cứu Trường Nhạc công chúa của Diệp Chân với Nhân Tôn Hoàng Cơ Long.

Có điều, biểu đạt quyết tâm thì biểu đạt quyết tâm, cứu người, vẫn phải từng bước từng bước mà cứu.

Đại Chu là để quốc hùng mạnh nhất chư thiên vạn giới, muốn gả đi một vị nghị chính công chúa, trình tự lễ nghi cực kỳ rườm rà.

Theo trình tự lễ nghi bình thường, nhanh nhất, cũng phải mất ba năm!

Những cái gọi là trình tự nghi lễ này, xem như mặt mũi sau cùng của hoàng gia, trong lòng Diệp Chân muốn nhanh chóng giản lược.

Nếu có thể nhanh chóng giảm bớt, trong vòng nửa năm, Diệp Chân và Trường Nhạc công chúa sẽ có thể thành hôn.

Có điều, đối với chuyện này, cho dù đám người Tốn Thân Vương và Đoài Thân Vương đứng về phía Diệp Chân trước đó cũng sẽ không chịu giúp.

Mặt mũi của hoàng gia là tất cả hoàng thất.

Có một số việc, bọn họ có thể làm, có một số việc thì không thể làm.

Đây là quy tắc chính trị.

Vì vậy, trên triều đình, Diệp Chân lợi dụng đấu tranh chính trị, nhận được tư cách và cơ hội cưới Trường Nhạc công chúa, chỉ là đảm bảo trong khoảng thời gian ngắn Nhân Tôn Hoàng Cơ Long không thể hạ độc thủ với Trường Nhạc công chúa, trong khoảng thời gian ngắn, có thể đảm bảo rằng Trường Nhạc công chúa an toàn.

Nhưng chỉ cần Trường Nhạc một ngày còn chưa ra khỏi hoàng cung, chính là một ngày gặp nguy hiểm!

Đối mặt với một hoàng đế đã không từ thủ đoạn, tùy thời đều có thể giày xéo quy tắc của bậc đế vương, Trường Nhạc vẫn gặp nguy hiểm như cũ.

Chỉ cần Trường Nhạc rời khỏi hoàng cung, trở về Tổ Thần điện, Diệp Chân mới có thể chân chính an tâm.

Hôn sự của Diệp Chân và Trường Nhạc bây giờ do chính Tả Tông Lệnh Cơ Thương và Lễ bộ cùng nhau chủ trì.

Diệp Chân vừa mới xin giết Hữu Thị lang của Lễ bộ, Lễ bộ đương nhiên sẽ không cho sắc mặt tốt.

Đám gia hỏa Lễ bộ này không khiến Diệp Chân phải kéo dài công việc, đã rất tốt rồi.

Vì vậy, Diệp Chân chỉ có thể bắt tay hành động từ vị Tả Tông lệnh Cơ Thương có địa vị cực kỳ cao này.

Tả tông lệnh Cơ Thương, có địa vị cực cao trong hoàng tộc, gần như là ngang với Cơ Long thân là tộc trưởng của hoàng thất Đại Chu, người bình thường khó mà ảnh hưởng được đến Cơ Thương.

Có điều, chuyện bảo đảm an toàn cho Trường Nhạc, mấy vị nghị chính thân vương còn muốn lo lắng hơn cả Diệp Chân.

Đương nhiên, bọn họ không để ý chút nào đến sống chết của Trường Nhạc.

Cái bọn họ lưu tâm là không thể để Trường Nhạc trở thành thuốc dẫn cho Nhân Tôn Hoàng Cơ Long, khiến Nhân Tôn Hoàng Cơ Long tăng tuổi thọ thành công.

Không cần Diệp Chân phải nói, sáu vị nghị chính thân vương liền tự giác đi tìm Tả tông lệnh Cơ Thương, lấy đủ loại lý do thúc giục Tả tông lệnh Cơ Thương tăng tốc tiến trình hôn sự.

Giản lược là chuyện không thể nào, liên quan đến mặt mũi của hoàng gia.

Nhưng có thể làm nhanh chóng!

Ngay sau đó, dưới sự thay nhau thúc ép của sáu vị nghị chính thân vương, ba ngày sau, trên tiểu triều hội, Tả tông lệnh Cơ Thương dâng tấu, nói, theo tổ chế, gả công chúa đi, cần tế cáo cho tổ tiên Cơ thị, bái tế ở tổ miếu của Cơ thị.

Nói cách khác, Tả tông lệnh Cơ Thương chính là muốn để Trường Nhạc xuất cung, bắt đầu tiến hành rất nhiều lễ nghi trước đại hôn.

Việc dâng sơ này, trước khi tiểu triều hội bắt đầu, Diệp Chân đã biết.

Bởi vì mấy cái lễ nghi cưới hỏi này, theo quá trình bình thường, hẳn là chuyện của ba tháng sau.

Có điều, có sáu vị nghị chính thân vương cùng thúc giục, đem cái lễ nghi này tiến hành sớm trước thời hạn ba tháng mà thôi, Tả tông lệnh Cơ Thương rất nhanh chóng đã tìm được lý do thích hợp.

Sau khi Tả tông lệnh Cơ Thương dâng tấu lên, tim Diệp Chân liền đập như hươu chạy.

Cực kỳ khẩn trương!

Bản sớ này của Tả tông lệnh Cơ Thương có rất nhiều lý do, đồng thời, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long thân là phụ han của Trường Nhạc, cũng có rất nhiều lý do phản bác lại.

Hết lần này tới lần khác, đối với chuyện này, sáu vị nghị chính thân vương trên triều đình liền không cách nào chen vào.

Bởi vì trong lúc thảo luận chuyện này, thân phận của Cơ Long là đại tộc trưởng Cơ thị, mà thân phận của Cơ Thương là Tông Lệnh của Cơ thị!

Hoàn toàn không có phần cho sáu vị nghị chính thân vương xen mồm vào.

Một khi bị từ chối, Diệp Chân cũng chỉ có thể tiếp tục lo lắng đề phòng cho qua ba tháng!

Nhưng mà, kết quả lại khiến Diệp Chân rất bất ngờ.

- Đã muốn tế cáo tổ tiên, bái kiến tổ miếu, vậy ngày mai Tả tông lệnh lập tức đến Trường Nhạc uyển gặp Trường Nhạc đi!

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long đồng ý, còn đồng ý rất thoải mái!

Nói cách khác, đến ngày mai, sẽ có thể chân chân chính chính cứu Trường Nhạc!

Mà từ bây giờ đến ngày mai Trường Nhạc xuất cung, chính là khoảng thời gian dày vò Diệp Chân nhất!

Một đêm này, đối với Diệp Chân thì có thể nói là một ngày bằng một năm.

Mỗi một giây đều là dày vò.

Phía trên Càn Khôn Điện, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long đáp ứng đối với Tả Tông Lệnh Cơ Thương dâng sớ quá sảng khoái.

Thống khoái đến mức làm cho Diệp Chân đều không nghĩ ra vì sao Nhân Tôn Hoàng Cơ Long lại đáp ứng sảng khoái như vậy?

Chuyện khác thường tất có yêu dị!

Cho nên, Diệp Chân rất khẩn trương!

Vô cùng khẩn trương!

Những ngày gần đây, Diệp Chân căn cứ tình báo hiện hữu không ngừng nghiên cứu và suy nghĩ, lại nhiều lần giao lưu với nhóm lão quái Thận Long Nguyên Linh A Sửu, Tử Linh, Khí Linh Thái Cổ Kim Ô Thần Trượng sống mấy vạn năm thậm chí mười mấy vạn.

Sinh mệnh của Hoàng đế Đại Chu rất khó tục!

Huyết mạch Hoàng Tộc Đại Chu, sinh ra đã cao quý, hưởng thụ tất cả những gì trân quý nhất của thế gian, hưởng thụ phàm nhân thế gian cúng bái và phụng dưỡng.

Nhưng kèm theo đó cũng phải gánh chịu trách nhiệm nặng nề!

Tiên Thiên Linh Bảo trấn quốc của Đại Chu chỉ có ba món!

Mà cho đến bây giờ, Diệp Chân chỉ lấy được một món Tiên Thiên Linh Bảo, cũng chính là Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu.

Mà ngay khi Diệp Chân đạt được thì Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu lại đang ở trạng thái bị hỏng, bị phong ấn vô số năm, lại bị người mạnh mẽ luyện hóa hàng trăm hàng ngàn năm, nguyên khí tổn hao nhiều.

Thực lực còn lại đừng nói là một nửa, cho dù một phần ba cũng không được.

Cứ như vậy, lấy tu vi của Diệp Chân, sau khi được Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu nhận chủ thì miễn cưỡng có thể vận dụng, vẫn còn là dựa vào dư trạch của sư môn!

Mà Hoàng đế Đại Chu chưởng khống lại là ba món Tiên Thiên Linh Bảo trấn quốc.

Tiên Thiên Linh Bảo trấn quốc lại không giống.

Không phải bọn chúng mạnh mẽ hơn Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu, mà là ý chí của một quốc gia, tín niệm cả nước phụng tẩm bổ, tháng năm dài đằng đẵng ấp ủ, không ngừng nghỉ trưởng thành.