← Quay lại trang sách

Chương 3116 Chịu Thua

Cứ ba năm một lần, đích thân Hoàng Đế sẽ đi một chuyến đến Nguyên Thành Quận để tế bái tổ tiên.

Theo văn thư mà Đại Ti Tông Phủ đưa đến, hai ngày nữa sẽ có Đại Ti Tông Phủ Tiểu Tông Lệnh, sẽ mang theo Trường Nhạc công chúa và Diệp Chân tiến về Nguyên Thành Quận để tế cáo với Cơ Thị Tổ Tiên, bái tế Tổ Miếu.

Theo Lễ Chế, Xa Giá (xe ngựa của hoàng tộc) mà Diệp Chân và Trường Nhạc công chúa đi cần phải chia làm hai Xa Giá riêng, hành trình khoảng chừng nửa tháng.

Mặc dù nói Nguyên Thành Quận chính là vùng đất Long Hưng chi địa của Đại Chu Cơ Thị, sau khi Đại Chu dựng nước, lại trải qua rất nhiều lần xây dựng thêm, nhưng vẫn không có Thượng Cổ Na Di Trận.

Cho nên để có thể đi tới Nguyên Thành Quận chỉ có thể thông qua Thượng Cổ Na Di Trận để đi đến Vạn Châu Thành trước tiên, sau đó mới đi vòng qua tiến về Nguyên Thành Quận.

Cũng theo Lễ Chế, đám tùy tùng của Trường Nhạc công chúa đi cùng không được vượt quá ba ngàn người, mà Diệp Chân là một Châu Công, tùy tùng không được vượt quá một ngàn người.

Hơn nữa, trong số những tùy tùng cho dù là Diệp Chân hay là Trường Nhạc công chúa, tất cả các người bảo vệ đều không được vượt quá một ngàn người.

Lại dựa theo Đại Chu Quân Chế, đi từ Châu qua Huyện, nếu người bảo vệ vượt qua một ngàn người tất cả đều phải cầm công văn cho thông qua của Quân Bộ.

Những mục này đều đến từ văn thư của Đại Ti Tông Phủ, cũng không có bất cứ vấn đề gì, tất cả những sắp xếp này đều là dựa theo Lễ Chế để viết, cũng không phát hiện chỗ nào khác thường.

Tiếp nhận được văn thư, Diệp Chân bắt đầu đi chuẩn bị.

Mặc dù là nói Nhân Tôn Hoàng Cơ Long đã lấy bốn mươi giọt Nguyên Tinh Huyết của Trường Nhạc công chúa rồi, đã hóa giải được nguy hiểm, nhưng mà Diệp Chân vẫn cần phải cẩn thận một chút.

Hơn nữa, khi bây giờ đang là chiến tranh, nói không chừng lại có nhiều binh lính bại trận chạy trốn, vẫn nên phải cẩn thận một ít.

Tại bên Lạc Ấp của Diệp Chân, cũng không có bao nhiêu tướng sĩ có thể dùng được, cho nên danh sách hai ngàn người đi bảo vệ, Diệp Chân dùng toàn bộ Tế Ti Linh Điện để lấp đầy.

Cũng coi như cho các Linh Điện Tế Ti một cơ hội để trải qua rèn luyện.

Bản thân Trường Nhạc là Nghị Chính Công Chúa của Đại Chu, nghi thức xuất hành cũng không thể nào thấp kém quá, cho nên trên cơ bản, toàn bộ những người phục vụ đều được mang đi đầy đủ.

Hơn bốn ngàn người cùng nhau đi, chuyện ăn và ngủ cũng không phải là vấn đề nhỏ, cần phải sắp xếp sao cho thích hợp.

Làm liên tục không ngừng nghỉ một giây phút nào suốt tận hai ngày đêm mới xem như là sắp xếp được ổn thỏa, sáng mai có thể xuất phát.

Nhưng mà bỗng nhiên buổi tối, Bắc Hải Châu Công Phủ của Diệp Chân lại đón một vị khách ngoài ý muốn.

Đồ Trường An.

Trưởng Sử của phủ Đại Hoàng Tử Hoàn Vương Cơ Ngao.

Người đứng ra đón tiếp Đồ Trường An chính là Bách Phẩm Phong.

Sau khi Bách Phẩm Phong bị Diệp Chân thuận tay kéo ra bên ngoài, đã không có trách nhiệm công việc nào nữa, đồng thời Bách gia lại càng lúc càng trở nên tồi tệ hơn, Diệp Chân dứt khoát triệu hắn ta đến phủ của mình để làm người tham vấn.

Cũng coi như cho những tên gia hỏa dám bỏ đá xuống giếng kia một đòn cảnh cáo, hiện tại Bách gia có Diệp Chân bảo vệ, người nào muốn động vào Bách gia đều phải tự ước lượng sức mình một lượt.

Chỉ thiếu chút nữa là Bách Phẩm Phong bị Hoàn Vương phủ hố chết, tất nhiên là hắn ta không có thái độ gì tốt, nhưng mà coi như trung thành với trách nhiệm công việc đi.

Trưởng Sử Hoàn Vương Phủ đi đến Bắc Hải Châu Công Phủ.

Tuy rằng hắn là người tham vấn, việc tiếp đãi là ngang nhau.

Nhưng mà lúc này Đồ Trường An chắc hẳn là đại diện cho Hoàn Vương Cơ Ngao đi đến đây, tuy nhiên Bách Phẩm Phong lại không đại diện cho quyền lực của Diệp Chân.

Cho nên phải lập tức bẩm báo lại với Diệp Chân.

Trưởng Sử Hoàn Vương phủ - Đồ Trường An đến, đúng là ngoài ý muốn của Diệp Chân nhưng chuyện này lại rất hợp tình hợp lý.

Trước đó, Hoàn Vương phủ dùng Thái Xuyên Hầu Liễu Dã cùng với đám người Bách gia Bách Phẩm Phong để uy hiếp Diệp Chân, đây là đang cứng đối cứng với Diệp Chân.

Nhưng mà kết quả cuối cùng, thua trong tức giận.

Thương Lộ không thể nào khôi phục lại.

Đấu với Diệp Chân cho đến nay, Đại Hoàng Tử Cơ Ngao phải kiên cường thêm một chút, không nghĩ tới thương lộ lại rất quan trọng đối với Cơ Ngao, so với Diệp Chân suy nghĩ thì còn quan trọng hơn nhiều.

Trưởng Sử Để Hoàn Vương phủ đến nhà, việc này đại biểu cho Hoàn Vương Cơ Ngao đã tạm thời nhận thua.

Diệp Chân có cảm giác, chắc hẳn Đỗ Trường An đến đây để đàm phán.

Có thể đối với Diệp Chân mà nói, hắn đã sớm xé rách mặt với Hoàn Vương Cơ Ngao, cũng cứng rắn, nổi giận vài lần, còn có chuyện gì đáng nói để mà đàm phán?

Thừa dịp ngươi đang suy yếu đòi mạng ngươi.

Đừng nói tới chuyện Diệp Chân không muốn để Hoàn Vương Cơ Ngao lên làm Thái Tử sau đó lại đăng cơ lên làm Đế Vương, mà kể cả có thấp hơn một bậc, sau này để Hoàn Vương Cơ Ngao có thể trở thành Nghị Chính Thân Vương đi nữa, nhất định Diệp Chân cũng muốn phá hỏng.

Nếu như để cho một kẻ địch như vậy trở thành Nghị Chính Thân Vương, vậy không khác gì treo trên đầu Diệp Chân một thanh gươm.

Dạng kẻ địch như thế này, chỉ có chết đi mới là tốt nhất.

Nhưng mà tạm thời Diệp Chân còn chưa dám chắc có thể giết chết được Cơ Ngao, cho nên hắn chỉ có thể ngấm ngầm chịu đựng.

Còn loại tình huống này, Diệp Chân dứt khoát từ chối gặp mặt.

Không gặp Đồ Trường An!

Cho dù trong tay Đồ Trường An có cầm tấm thiệp mời của Hoàn Vương phủ, Diệp Chân vẫn quyết không gặp như cũ.

Nhưng mà, Đồ Trường An đang ngồi ở phòng khách, sau khi nghe được thông tin Bách Phẩm Phong nói lại rằng Diệp Chân không rảnh đi gặp hắn, ngược lại hắn không hề tức giận, giống như đã lường trước được kết quả này từ đầu.

- Thỉnh xin lại đi thông báo thêm một lần nữa, cứ nói Đồ mỗ có chuyện quan trọng muốn nói với Diệp Công gia.

Bách Phẩm Phong liếc mắt cắt ngang Đồ Trường An.

- Đại nhân nói, không gặp, mời trở về đi.

Nhưng Đồ Trường An lại rất cố chấp:

- Thỉnh đi thông báo! Cứ nói việc này có liên quan đến Trường Nhạc công chúa điện hạ!

Bách Phẩm Phong vừa định lên tiếng đuổi người về, nhưng khi nghe thấy mấy chữ “Trường Nhạc công chúa điện hạ” thì nhanh chóng nuốt mấy câu nói kia vào trong.

Có thể sống lẫn lộn ở Lạc Ấp này lâu như vậy, Bách Phẩm Phong cũng không phải kẻ ngốc.

Diệp Chân vì để cưới được Trường Nhạc công chúa mà không hề e ngại nổi giận với cả Nhân Tôn Hoàng Cơ Long, đối với Diệp Chân, Trường Nhạc công chúa có tầm quan trọng lớn bao nhiêu?

Cho nên Bách Phẩm Phong rất sáng suốt, trong thời gian ngắn nhất đưa tin tức này bẩm báo với Diệp Chân.

Đúng như những gì Bách Phẩm Phong dự đoán, khi Diệp Chân nghe thấy câu nói -Việc này có liên quan đến Trường Nhạc công chúa điện hạ- quả nhiên đã thay đổi quyết định.

- Xem ra, tất cả người trần thế đều biết Trường Nhạc công chúa là nỗi uy hiếp của ta sao?