← Quay lại trang sách

Chương 3202 Ngọc Giản Tuyệt Mật

Đáng tiếc là, Vệ Quốc Công Phan Thúc Dung tự mình dẫn đầu viện quân, mới đi được nửa đường đã tao ngộ một đội quân đội Dực Ma của Ma Tộc.

Ở tiền tuyến, tao ngộ quân đội Dực Ma của Ma Tộc là chuyện quá bình thường, theo tác phong của Vệ Quốc Công Phan Thúc Dung, xử lý là được.

Thế nhưng, trong quân đội Dực Ma này lại che giấu năm vị Đạo Cảnh Ảnh Ma đến ám sát Vệ Quốc Công Phan Thúc Dung.

May là, Tuần Tra Ti phái hai vị Hư Không Liệp Vương đến bên cạnh Vệ Quốc Công Phan Thúc Dung, cũng không phải bất tài, kịp thời phát hiện Đạo Cảnh Ảnh Ma ám sát, lấy đại giới một chết một trọng thương xử lý hai Đạo Cảnh Ảnh Ma đồng thời trọng thương ba Đạo Cảnh Ảnh Ma khác.

Nhưng ngay khi một đám tùy tùng coi là an toàn thì khí tức Tạo Hóa Cảnh bàng bạc vô song đột ngột từ phía chân trời lao tới cực nhanh.

Ba mươi sáu lông vũ màu đen giống như cây lao, như thiên thạch từ chân trời bắn tới trực tiếp xuyên qua thân thể Vệ Quốc Công Phan Thúc Dung thành cái sàng.

- Tạo Hóa Cảnh! Có Tạo Hóa Cảnh Dực Ma ra tay...

- Không chỉ là Tạo Hóa Cảnh, có thể là Tạo Hóa Thần Dực Ma...

Tướng lĩnh nhận ra hư thực vừa kinh hô lên, còn đang vang vọng trong không gian thì ba mươi sáu lông vũ màu đen vừa đâm Vệ Quốc Công Phan Thúc Dung xâu thành cái sàng lại đột ngột nổ thành ba mươi sáu đại hỏa cầu màu đen.

Đốt toàn bộ người và vật trong phạm vi ngàn dặm xung quanh Vệ Quốc Công Phan Thúc Dung thành tro tàn.

Cùng nhau hóa thành tro tàn còn có Nguyên Linh của Vệ Quốc Công Phan Thúc Dung và quang hoa trong Nguyên Linh loé lên, bao gồm ánh sáng của hai món Hậu Thiên Linh Bảo chủ động hộ thể!

Binh sĩ dòng chính của Vệ Quốc Công Phan Thúc Dung vừa mới đánh tan binh sĩ Ma Tộc Dực Ma thấy một màn này thì trực tiếp sụp đổ.

Mặc dù quân nhân đều là hạng người tâm chí kiên nghị, nhưng thống soái nhà mình bị ám sát, triệt để hồn phi phách tán ngay trước mặt mình, đả kích đó, nhất là đả kích đối với sĩ khí quân tâm quả là không cách nào hình dung.

Vệ Quốc Công Phan Thúc Dung bỏ mình, bị diệt sát với hắn còn có tướng lãnh cao cấp đi cùng, xảy ra chuyện như vậy, chi viện Đại Chương Sơn cũng không có chuyện sau đó nữa.

Binh sĩ dòng chính còn sót lại của Vệ Quốc Công Phan Thúc Dung hoảng sợ bất lực, giống như con ruồi không đầu ngay lập tức thông truyền tin tức này ra ngoài.

Tìm tức này ở trong binh sĩ, một truyền mười, mười truyền trăm, trăm truyền ngàn, sau đó chính là quân tâm đại bại!

Phòng tuyến ngự ma vừa mới sắp tạo thành, trong vòng một đêm đã triệt để sụp đổ, không những vậy mà bốn trăm vạn đại quân không có quân tâm sĩ khí bị Ma Tộc phản công truy sát, tổn thất nặng nề.

Quân tình truyền về Lạc Ấp làm cho cả nước kinh ngạc, Hoàng Cung Lạc Ấp một đêm đèn đuốc sáng trưng.

Mà khi Diệp Chân đạt được tình báo cũng đã là giữa trưa ngày hôm sau!

- Không thể nào!

Lúc nhận được tin tức Uy Vương Lưu Vô Bệnh, Vệ Quốc Công Phan Thúc Dung gặp chuyện bỏ mình vào đêm qua, Diệp Chân đã ngay lập tức quẳng cái chén, dọa cho Ngưu Nhị đến đến đây cấp báo sợ hãi không dám thở mạnh.

Ngưu Nhị đưa tới tình báo, cực kỳ đơn giản.

Lịch Kiến Vũ của Đại Chu, giờ Tý ngày một tháng bảy năm bảy trăm năm mươi bảy, Uy Vương Lưu Vô Bệnh đánh hạ Đại Chương Sơn, lúc ở trên đỉnh cao nhất của Đại Chương Sơn ở Lộ Châu thì đột nhiên bị đất sụt, tử sắc nham tương phun ra, Uy Vương Lưu Vô Bệnh và hơn ngàn tướng lĩnh, thân vệ, đều gặp nạn, thần hồn câu diệt, không có một ai chạy thoát.

Lịch Kiến Vũ của Đại Chu, giờ Sửu một khắc ngày một tháng bảy năm bảy trăm năm mươi bảy, Vệ Quốc Công Phan Thúc Dung tự mình dẫn theo tinh nhuệ tiến về cứu viện Đại Chương Sơn đã gặp phải Ma Tộc Đạo Cảnh Ảnh Ma và Dực Ma quân đoàn phục kích, bỏ mình tại chỗ, thân vệ và tướng lĩnh đi theo chiến tử hơn ngàn, mang theo mười vạn tinh nhuệ bị đánh tan, chiến tử hơn phân nửa.

Đây chính là tình báo Ngưu Nhị đưa tới, chỉ có thể coi là một tin vắn, căn bản không được coi là tình báo kỹ càng.

Về phần tình báo kỹ càng, không có!

Chỉ từ trên phần tin vắn này, Diệp Chân đã cảm thấy hoàn toàn không thể nào.

Tướng lĩnh đỉnh cấp của Đại Chu giống như Uy Vương Lưu Vô Bệnh, Vệ Quốc Công Phan Thúc Dung bỏ mình tại chỗ trên chiến trường căn bản là chuyện không thể xảy ra, Đại Chu hơn ngàn năm này đều chưa từng xuất hiện chuyện như vậy.

Tướng lĩnh đỉnh cấp như Uy Vương và Vệ Quốc Công, cho dù là cao thủ bảo hộ hay bảo bối bảo mệnh đều vô cùng nhiều.

Kém nhất, Nguyên Linh cũng có thể trốn thoát được.

Nhưng thần hồn câu diệt tại chỗ, đây tuyệt đối là một chuyện làm cho người ta khó tin.

Chỉ là, trong tình báo của Ngưu Nhị, một phần là được đến từ Lộ Châu, đại bộ phận chủ yếu là đến từ trên triều đình Lạc Ấp, tính chân thực là không thể hoài nghi.

Trong lòng tức giận muốn điên, Diệp Chân mạnh mẽ làm cho mình bình tĩnh lại:

- Có thể tìm được tình huống chi tiết hay không, tin này quá đơn giản, căn bản không nhìn ra những thứ khác.

- Còn có, phản ứng của Lạc Ấp thế nào, chiến cuộc ở Lộ Châu và Hồ Châu ra sao? Phản ứng dây chuyền ở những chiến khu khác thế nào?

Trước đó, hai người Uy Vương Lưu Vô Bệnh và Vệ Quốc Công Phan Thúc Dung chính là cột trụ của quân đội Đại Chu, mà sau khi Đại Chu chiến hỏa nổi lên bốn phía càng là linh hồn của cả Đại Chu, xem như Linh Hồn của quân đội Đại Chu.

Bây giờ, hai người tại cùng nhau gặp chuyện trong một ngày, trước mắt quân đội kết luận là bị Ma Tộc bố trí ám sát, Diệp Chân cảm thấy rất không thể nào, trong này chắc chắn có nhiều bí ẩn.

Đại Chu và Ma Tộc giằng co vài vạn năm, nếu Ma Tộc có năng lực ám sát thống soái Đại Chu thì đã sớm dùng, tội gì phải chờ tới hôm nay mới dùng chứ.

Trong này, nếu như không có ngoại lực tham gia thì đánh chết Diệp Chân cũng không tin.

Nhưng vấn đề là, bảo hộ của Đại Chu đối với thống soái đỉnh cấp, hai Hư Không Liệp Vương là phân phối tiêu chuẩn, có hai Hư Không Liệp Vương, cho dù là Tạo Hóa Thần Nhân cũng không cách nào thuận lợi ám sát.

- Đại soái, hôm nay triều hội của Lạc Ấp còn chưa kết thúc! Về phần phản ứng của chiến khu gần đó thì tạm thời vẫn còn chưa có phản ứng lớn, rất nhiều chiến khu chỉ vừa mới lấy được tình báo mà thôi.