← Quay lại trang sách

Chương 3211 Người Trung Nghĩa

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long bỗng nhiên lên giọng:

- Thế nhưng, cho dù là cái chết của Uy Vương và Vệ Quốc Công, hay là hai Hư Không Liệp Vương may mắn còn sống sót nhưng mất tích, ngươi đều phải cho trẫm một lời giải thích, là nhất định phải!

- Nhất định phải?

Đại Quốc Sư Vũ Chân cười lạnh:

- Vậy thần sẽ cho bệ hạ một lời giải thích!

- Bệ hạ, thần chỉ phụ trách lộ ra một chút tình báo mấu chốt cho Ma Tộc, thần cũng không phải là người quyết định của Ma Tộc.

- Ma Tộc làm thế nào, thần thật không biết, cũng không cách nào ảnh hưởng.

- Về phần hai vị Hư Không Liệp Vương may mắn còn sống sót nhưng mất tích, bệ hạ, hai vị Hư Không Liệp Vương tới vô ảnh đi vô tung, Tạo Hóa Thần Nhân bình thường đều khó mà đuổi kịp, bọn hắn mất tích, có nhiều khả năng lắm.

- Ví dụ như, vì tránh họa!

- Quân pháp của Đại Chu vô tình, Uy Vương và Vệ Quốc Công gặp chuyện bỏ mình, cho dù bọn hắn trở về thì cũng không chạy thoát cái chết, đạo lý đơn giản như thế, chẳng lẽ bệ hạ không nghĩ ra sao?

Đại Quốc Sư Vũ Chân nói.

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long ngây người.

Đạo lý này đúng là rất đơn giản.

Chỉ là, hai vị Hư Không Liệp Vương này mất tích quá trí mạng.

Sở dĩ Nhân Tôn Hoàng Cơ Long lôi đình trảm giết Đại Ti Thiên Ngũ Dự cũng là bởi vì Đại Ti Thiên Ngũ Dự biết lần này phái ra bốn tên Hư Không Liệp Vương, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long tự mình hạ xuống mật chỉ cho bọn hắn, cho nên mới Lôi Đình Trảm giết Đại Ti Thiên Ngũ Dự.

Bởi vì Đại Ti Thiên Ngũ Dự rất có thể thông qua chu ti mã tích suy đoán ra nguyên nhân Uy Vương và Vệ Quốc Công bỏ mình, nguyên nhân là bởi vì Hoàng đế tiết lộ hành tung của bọn hắn, là vị Nhân Tôn Hoàng này hại chết Uy Vương và Vệ Quốc Công.

Một khi tin tức này bị người hữu tâm biết được, đế vị của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long sẽ bất ổn.

Cho nên, Đại Ti Thiên Ngũ Dự phải chết.

Đồng dạng, hai vị Hư Không Liệp Vương chấp hành mệnh lệnh bí mật của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long, sau đó may mắn còn sống sót cũng là tai hoạ ngầm, cho nên phải chết.

Nhưng người không những không chết mà còn biến mất vô tung vô ảnh.

Chuyện này thực sự làm cho trong lòng Nhân Tôn Hoàng Cơ Long bất an!

Nếu thật tiết lộ nội tình chuyện này ra ngoài, thanh danh của hắn sẽ triệt để thối, nhất là trước khi hắn đạt thành công lao sự nghiệp khai cương thác thổ.

- Nếu bệ hạ đã không tín nhiệm thần, vậy thần sẽ lập tức từ quan rời khỏi, ba phương thuốc, thần đã hoàn toàn cho bệ hạ, nếu bệ hạ nguyện ý thì cứ thử một lần.

Đại Quốc Sư Vũ Chân thản nhiên xuất ra Đại Quốc Sư Ấn, gỡ Quốc Sư Quan trên đỉnh đầu xuống, quay người đặt trên mặt đất.

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long nhìn thấy đây mọi việc, ngay khi Vũ Chân quay người rời khỏi, mới bước nhanh chạy tới, ngăn Vũ Chân lại.

Nhất là loại cảm giác người nhẹ như yến bước nhanh chạy tới, hoàn toàn không có cảm giác lão hủ chờ chết như trước đó, làm cho trái tim của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long lại một lần nữa tràn ngập lòng tin không hiểu.

- Quốc sư hiểu lầm! Trẫm hiểu rõ chuyện này cũng không phải quốc sư có thể khống chế, chỉ là chuyện ngoài ý muốn thật sự quá lớn!

- Tới tới tới, trẫm và quốc sư còn phải cùng nhau khai sáng vạn thế truyền nghiệp.

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long tự mình giao Quốc Sư Ấn cho Vũ Chân, lại tự mình đeo lên Quốc Sư Quan cho Vũ Chân, lúc này, Vũ Chân mới cuối người nói:

- Nếu bệ hạ vẫn tin tưởng thần, như vậy cho dù thần liều hết tất cả cũng phải liều đến vạn năm thọ nguyên cho bệ hạ.

...

Diệp Chân giữa trưa đã bí mật xuất phát khỏi Đô Đốc Bắc Hải phủ, lúc đến Lạc Ấp đã là hai canh giờ sau.

Diệp Chân cũng không có sử dụng Thập Nhị Nguyên Thần Chư Thiên Bảo Châu, loại xuất hiện ngang nhiên này không thích hợp vận dụng bảo bối này.

Lúc bước lên Thượng Cổ Na Di Truyền Tống Trận ở Long Du Nguyên, Diệp Chân nhìn thoáng qua hư không bốn phía.

Hư không bốn phía mơ hồ truyền đến năm khí tức cực kỳ mịt mờ về phía Diệp Chân thăm hỏi, sau đó, Diệp Chân lập tức biến mất trong thượng cổ na di trận.

Năm khí tức mịt mờ đó chính là năm vị Tạo Hóa Thần Nhân được Ngũ Tiên Tông phái tới bảo vệ Diệp Chân.

Đây cũng là cực hạn Ngũ Tiên Tông có thể làm được.

Trước mắt, nội địa Đại Chu vẫn là cấm địa của Ngũ Tiên Tông, Tạo Hóa Thần Tướng trong Ngũ Tiên Tông cũng không dám tùy tiện bước vào nội địa Đại Chu.

Theo Tố Trì Lẫm nói, trong lòng Ngũ Tiên Tông có nỗi khổ tâm bất đắc dĩ.

Diệp Chân biết đương nhiên là bởi vì Thiên Miếu.

Cấp độ Tạo Hóa Thần Tướng này sẽ không giống.

Một khi xuất hiện một Tạo Hóa Thần Tướng thần bí, Thiên Miếu sẽ có thể dốc toàn lực điều tra, một chút không tốt sẽ tra được trên người Ngũ Tiên Tông.

Cho nên Diệp Chân rất lý giải.

Hơn nữa, Diệp Chân cũng càng muốn biết, loại tình huống trước mắt này, nếu Ma Tộc thật muốn động thủ với hắn thì làm sao để nắm chắc hành tung của hắn được?

Ngay khi Diệp Chân bước vào Lạc Ấp, Lạc Ấp phồn hoa của ngày xưa đã thoáng có chỗ tiêu điều.

Tin tức Uy Vương Lưu Vô Bệnh và Vệ Quốc Công Phan Thúc Dung chiến tử đã truyền ra, làm cho lòng người cả Lạc Ấp biến thành bàng hoàng, phố lớn ngõ nhỏ đều đang nghị luận việc này.

Uy Vương phủ và Vệ Quốc Công phủ đã toàn bộ trắng thuần, nhưng Diệp Chân cũng không có ngay lập tức chạy tới Uy Vương phủ và Vệ Quốc Công phủ, mà là trước chạy tới phủ đệ của Đại Ti Thiên Ngũ Dự.

Trong vòng một ngày, Đại Chu chết ba trọng thần, nhưng Uy Vương và Vệ Quốc Công có lễ tang trọng thể, lúc này đã đông như trẩy hội.

Đại Ti Thiên Ngũ Dự lại là bởi vì tội bị trảm, hơn nữa già trẻ cả nhà trừ hai nam một nữ ra thì tất cả đều mất mạng.

Nhưng cho dù như thế, kẻ địch của Đại Ti Thiên Ngũ Dự vẫn như cũ không nguyện ý bỏ qua ba người con này.

Triều hội vừa kết thúc đã có không ít quyền quý phái chó săn đến tận cửa, nghĩ muốn đối phó với hai nam một nữ này.

Nhưng Ngưu Nhị báo đến tin tức báo sớm, quản gia Bắc Hải Châu Công phủ của Diệp Chân ở Lạc Ấp đã cầm lệnh tín của Diệp Chân, sớm canh giữ ở cổng Ngũ phủ, cũng đã đuổi đi hơn phân nửa quý tộc nghĩ muốn trả thù.

Các quý tộc có thể nhịn cho tới hôm nay để trả thù, đều là trong xương cốt cực kỳ biết tiến thối.

Biết không thể trêu vào Diệp Chân nên quả quyết lui đi.

Phiền phức còn ít hơn trong tưởng tượng của Diệp Chân nhiều.

Chỉ là khi Diệp Chân bước vào cửa Ngũ phủ thì lông mày lại nhíu lại.