Chương 3226 Bắt Sống
Một ngày nào đó một lần nữa đến Hồng Hoang Đại Lục, giẫm Diệp Chân năm đó nhục nhã hắn xuống dưới chân, báo thù huyết hận.
Kế hoạch ban đầu của Nguyên Hồng Ưng là sau khi đột phá đến Đạo Cảnh nói đến tìm Diệp Chân báo thù huyết hận, đến lúc đó, bằng thực lực và Thần Thông của hắn có thể đi ngang ở Hồng Hoang Đại Lục.
Chỉ là vào lúc này, bởi vì chư tộc xâm lấn Hồng Hoang Đại Lục nên gia tộc cũng quyết định xuất binh Hồng Hoang Đại Lục, Nguyên Hồng Ưng làm không nhiều tộc nhân của Thánh Ưng gia tộc cũng chỉ có thể sớm xuất quan đến Hồng Hoang Đại Lục.
Nhưng Nguyên Hồng Ưng vẫn như cũ rất chờ mong, hắn sớm đã hạ quyết tâm, đến Hồng Hoang Đại Lục, chỉ cần có thời gian sẽ đi tìm cái thằng Diệp Chân này báo thù huyết hận.
Hắn đã sớm nghĩ kỹ, phải bắt sống Diệp Chân, đưa Diệp Chân đến gặp tộc nhân của Thánh Ưng gia tộc, chém đầu ở ngay trước mặt bọn họ mới có thể triệt để rửa sạch sỉ nhục này.
Về phần thời gian và không gian, hắn hoàn toàn không quan tâm.
Chỉ cần tìm được hạ lạc của Diệp Chân, lấy thiên phú thần thông của Thánh Ưng gia tộc bọn hắn, không bao lâu là hắn sẽ tìm được Diệp Chân đồng thời bắt sống Diệp Chân trở về.
Cho nên, quan trọng nhất là tìm được hạ lạc của Diệp Chân.
Sau khi đánh hạ Mộc Châu châu thành, lúc Nguyên Hồng Ưng lãnh binh tiến công Thiết Mộc quận thì đã phái ra thân tín Phúc công công dưới trướng đi nhiều mặt tìm hiểu tình báo về Diệp Chân.
Sau đó, hắn lại phiền muộn.
Diệp Chân, trước mắt là Đại Chu Đô Đốc Bắc Hải, Bắc Hải Châu Công, điện chủ Hỏa Linh Điện.
Một chuỗi danh hiệu này cũng không có gì, mấu chốt là trong tình báo của Phúc công công đưa tới có tu vi của Diệp Chân, Bắc Hải Châu Công Diệp Chân, ba năm trước đây đột phá đến Đạo Cảnh sơ kỳ, trước mắt tu vi là Đạo Cảnh trung kỳ.
Tình báo này làm cho Nguyên Hồng Ưng rất đau răng!
Ba năm trước, tu vi của hắn chỉ vừa mới đột phá đến Giới Vương Cảnh bát trọng hậu kỳ mà thôi!
Một năm trước, hắn mới đột phá đến Giới Vương Cảnh cửu trọng đỉnh phong mà thôi.
Nhưng cái tên Diệp Chân này lại là Đạo Cảnh trung kỳ!
Một nháy mắt, Nguyên Hồng Ưng có một có loại cảm giác hoài nghi đối với phần tình báo này.
Hẳn là giả đi!
Nguyên Hồng Ưng hắn là kỳ tài ngút trời, gia tộc cung cấp nhiều tài nguyên tu luyện như vậy cũng không có tốc độ đột phá nhanh như vậy.
Diệp Chân này sao có thể chứ?
Tuyệt đối không thể!
Cho nên, Nguyên Hồng Ưng theo bản năng không tin.
Nhưng, khi Phúc công công xuất ra chiến tích tiếng tăm lừng lẫy của Diệp Chân, ví dụ như chém giết Đại tổng quản phương hành quân thứ hai mươi mốt của Ma Tộc - Kim Chinh, lại như chém giết Oa Linh Tộc Đạo Cảnh, trọng thương Thánh tử Oa Linh Tộc và rất nhiều chiến tích lưu truyền ở Hồng Hoang Đại Lục.
Nguyên Hồng Ưng đã triệt để phiền muộn!
Mẹ nó, thù này còn báo thế nào?
Sỉ nhục này còn rửa sạch thế nào?
Quả là không cho hắn một cơ hội nhỏ nhoi!
Lần này, mặc dù Nguyên Hồng Ưng tới Hồng Hoang Đại Lục là bị gia tộc sai khiến, làm dòng chính trung kiên của Thánh Ưng gia tộc đến công thành chiếm đất.
Lúc mới tới, Nguyên Hồng Ưng vẫn vô cùng hưng phấn.
Cho dù là cảm giác dưới trướng thống lĩnh năm vạn tinh nhuệ của Thánh Ưng giới và mười vạn tinh nhuệ các thế giới phụ thuộc công thành chiếm đất chưởng khống, hay là chờ mong sắp có thể nghiền ép Diệp Chân báo thù huyết hận đều làm cho Nguyên Hồng Ưng vô cùng hưng phấn.
Nhưng bây giờ, Nguyên Hồng Ưng ở cao trên bầu trời, nhìn đại quân dưới trướng tiến công Thiết Mộc quận thành, phía dưới huyết nhục vẩy ra, tiếng kêu “giết” rầm trời nhưng hắn lại không có một chút cảm giác nhiệt huyết, ngược lại vô cùng ủ rũ.
Mặt ủ mày chau nhìn chiến trường phía dưới, Nguyên Hồng Ưng cảm thấy trước mắt đột nhiên mơ hồ, thân ảnh Diệp Chân đột nhiên xuất hiện ở trước mắt của hắn.
Chuyện này làm cho Nguyên Hồng Ưng bỗng nhiên rùng mình một cái.
Nói thật, lấy huyết mạch và thực lực của Thánh Ưng gia tộc, mặc dù tu vi của hắn chỉ có Giới Vương Cảnh cửu trọng đỉnh phong, nhưng, đụng tới cường giả Đạo Cảnh sơ kỳ, hắn đều có năng lực chém giết, đụng tới cường giả Đạo Cảnh TRUNG KỲ cũng có thể cứng rắn đón một hai chiêu.
Dưới tình huống bình thường, hắn sẽ không cần sợ hãi một Diệp Chân tu vi chỉ có Đạo Cảnh trung kỳ.
Thế nhưng, trong tình báo, cái tên Diệp Chân này lại có được lực lượng chém giết cường giả Đạo Cảnh hậu kỳ.
Chuyện này đã hoàn toàn không giống.
Cho nên, lúc này trước mắt đột nhiên xuất hiện thân ảnh Diệp Chân làm cho Nguyên Hồng Ưng bỗng nhiên rùng mình một ái.
Nhưng sau đó Nguyên Hồng Ưng lập tức dụi dụi con mắt, Nguyên Hồng Ưng cảm thấy, có thể là hắn suy nghĩ quá nhiều, cho nên trước mắt xuất hiện huyễn tượng của Diệp Chân.
Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, tiếng kinh hô của Mao ma ma và Phúc công công đồng thời vang lên mới làm cho Nguyên Hồng Ưng lập tức kinh ngạc, trước mắt đột nhiên xuất hiện Diệp Chân không phải là huyễn tượng, là chân nhân!
Trong chớp mắt, Nguyên Hồng Ưng có một loại cảm giác lông tóc dựng đứng.
Diệp Chân này đột nhiên ra hiện ở trước mặt của hắn, lại còn giấu giếm được Linh giác của hắn, thực lực này quả là…
Gần như là đồng thời, Ngũ Trảo Ngân Long dưới chân Nguyên Hồng Ưng, dưới ánh mắt bình tĩnh nhìn chăm chú của Diệp Chân ở đối diện cũng biến thành bất an.
- Nguyên Hồng Ưng, đã lâu không gặp!
Diệp Chân chắp tay.
Đối với Diệp Chân vấn an không biết thiện ác, trước đó Nguyên Hồng Ưng vẫn còn ở phiền muộn lại có chút bối rối, không biết đáp lại ra sao.
Dù sao trước đó, trong lòng của hắn đã tràn ngập suy nghĩ không thể chiến thắng Diệp Chân, lúc này Diệp Chân đột nhiên xuất hiện càng làm cho trong lòng hắn rối loạn, chỉ có thể xốc xếch chắp tay.
Mao ma ma và Phúc công công ở bên cạnh nhìn thấy Diệp Chân đột nhiên xuất hiện thì giống như lâm đại loạn, đồng thời, Phúc công công đã phát ra phù tấn, triệu tập năm vị Đạo Cảnh vẫn chưa đầu nhập vào chiến trường phía dưới tới.
Những chuyện này, Diệp Chân đều không để ý đến, chỉ nhìn Nguyên Hồng Ưng, hơi xúc động.
Năm đó, lúc ở Ngũ Tiên Đảo, Diệp Chân chỉ có tu vi Thông Thần Cảnh, mà tu vi của Nguyên Hồng Ưng đã là Huyền Cung Cảnh hậu kỳ, còn có ba món Hậu Thiên Linh Bảo.
Lúc Diệp Chân đối mặt Nguyên Hồng Ưng, có thể nói là cẩn thận từng li từng tí, nơm nớp lo sợ, dùng hết thủ đoạn và lực lượng mới chiến thắng Nguyên Hồng Ưng.
Trong nháy mắt mười mấy năm thời gian, mọi thứ đã đảo ngược hoàn toàn.
Biến thành lúc Nguyên Hồng Ưng nhìn thấy hắn lo sợ bất an, trong lòng rối loạn.
- Nguyên Hồng Ưng, hôm nay ta đến là muốn mượn ngươi một thứ.
Diệp Chân mở miệng lần nữa.