← Quay lại trang sách

Chương 3239 Mật Ngọt Chết Ruồi

Trong khoảng thời gian này, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long cảm giác hắn giống như một đột nhiên vung đi một ngọn núi to nặng một trăm tám mươi cân trên lưng, cả người trở nên nhẹ nhàng hơn, hơn nữa tinh lực cũng vô cùng dồi dào.

Chuyện nam nữ đã sớm tuyệt mấy năm, gần đây Nhân Tôn Hoàng Cơ Long lại khôi phục hùng phong ngày xưa, những ngày này, hàng đêm đều có thể ngự mấy nữ, còn cực kỳ dị thường sảng khoái.

Tất cả mọi việc này đều làm cho Nhân Tôn Hoàng Cơ Long cảm giác khôi phục tuổi trẻ.

Không, chuẩn xác phải nói là Nhân Tôn Hoàng Cơ Long cảm thấy hắn gánh vác ngàn tỉ lớp gánh nặng của Đại Chu đã giảm bớt không ít, giảm bớt tiêu hao đối với hắn cho nên mới có long tinh hổ mãnh hôm nay, khỏe như thiếu niên.

Loại cảm giác này làm cho Nhân Tôn Hoàng Cơ Long cực kì vui vẻ.

Mặc dù vị hoàng đế hắn cũng mới hơn chín trăm bốn mươi tuổi mà thôi.

Đối với thọ nguyên ba ngàn năm của Đạo Cảnh thì hắn cũng chỉ là một thiếu niên!

Trước đó, hắn lại là thiếu niên sớm già yếu.

Hiện tại, thiếu niên sớm già yếu hắn lại lại lần nữa trở lại thanh xuân.

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long hiểu rõ, phương thuốc của Đại Quốc Sư Vũ Chân đã hữu hiệu.

Cho dù Nhân Tôn Hoàng Cơ Long cũng hiểu rõ, mục đích của Đại Quốc Sư không đơn thuần chỉ là như vậy, mà phía sau có Thiên Miếu sai sử.

Nhưng Nhân Tôn Hoàng Cơ Long không quan tâm!

Hắn thích loại cảm giác trẻ tuổi dồi dào tinh lực này.

Loại cảm giác này, càng làm cho hắn hùng tâm vạn trượng, tràn đầy tự tin!

Hắn càng muốn chứng minh với thế nhân, hắn không phải hôn quân, mà chính là trung hưng chi chủ khai thác cơ nghiệp trăm vạn thế của Đại Chu.

Hắn tên Cơ Long, sẽ lưu danh càng thêm chói lọi quang huy trên sử sách của Đại Chu, thậm chí là danh quân vạn thế.

Cho nên, hắn cần càng nhiều thọ nguyên!

Vậy tương ứng, Đại Chu sẽ phải mất đi càng nhiều quốc thổ, chỉ có mất đi quốc thổ tới trình độ nhất định, sau đó hắn lại đoạt lại, thọ nguyên hắn hao tổn mới có thể một lần nữa thu hoạch được quốc vận Đại Chu gia trì, làm cho hắn có được vạn năm thọ nguyên.

Nhưng, vừa rồi đạt được cấp báo, Diệp Chân đơn thương độc mã đánh tan năm bộ đại quân của Thánh Ưng giới, giữ vững năm quận của Mộc Châu.

Trước mắt, năm quận này đã liên hệ với nhau, bắt tay liên kết lại với nhau bắt đầu mưu đồ chuyện đoạt lại Mộc Châu châu thành.

Hơn nữa, bọn hắn đưa lên đề nghị, nếu để cho Đô Đốc Bắc Hải Diệp Chân chỉ huy bọn hắn, cho dù triều đình không phái một binh một tốt thì bọn hắn cũng có thể đoạt lại Mộc Châu châu thành.

Này làm cho Nhân Tôn Hoàng Cơ Long nháy mắt cảm thấy không tốt.

Vừa mới đánh mất năm quận nửa châu thì lại bị Diệp Chân đoạt lại.

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long cảm thấy, gánh nặng vô hình trên người hắn, hình như lại tăng thêm một chút, tinh khí thần trong cơ thể cũng đang liên tục xói mòn.

Loại cảm giác này vô cùng không tốt, cho nên cho dù một tin chiến thắng thì Nhân Tôn Hoàng Cơ Long cũng nổi trận lôi đình.

- Ai có thể nói cho trẫm, Đô Đốc Bắc Hải Diệp Chân này, là ai cho hắn tư cách trấn thủ chi địa? Nếu Bắc Hải Thủy Tộc đột kích, Bắc Hải xảy ra vấn đề, người nào chịu trách nhiệm?

Đương nhiên, nếu như lúc này Bắc Hải Thủy Tộc đột kích, quốc thổ Bắc Hải một tuyến bị mất đi toàn bộ thì Nhân Tôn Hoàng Cơ Long hắn sẽ càng cao hứng.

Vừa vặn có lý do hỏi tội Diệp Chân, còn có thể giảm bớt gánh vác.

Chỉ là Bắc Hải Thủy Tộc vẫn không có động tĩnh, chuyện làm cho Nhân Tôn Hoàng Cơ Long vô cùng buồn bực.

Tây Hải Thủy Tộc đã tấn công toàn tuyến, Bắc Hải Thủy Tộc ngươi còn tính làm cái quỷ gì?

Đương nhiên, nhắc đến trách nhiệm Diệp Chân phải trấn thủ Bắc Hải, cũng là một loại che giấu lửa giận của Nhân Tôn Hoàng Cơ Long.

Nội Giám Đại Tổng Quản Đồng Đức Hải cuối người thật thấp, không trả lời, Tuần Tra Ti tân nhiệm Đại Ti Thiên - Lỗ Diệt vừa đến lại đầu đầy mồ hôi.

Sau khi ngồi lên vị trí Đại Ti Thiên này, hắn mới phát hiện, vị trí này không dễ ngồi.

- Bẩm bệ hạ, Diệp Đô Đốc có báo cáo ở Quân Bộ, nói là phân thân xuất ngoại làm việc, bản thể cố thủ Đô Đốc Bắc Hải phủ.

- Phân thân du lịch!

- Hừ, ngươi nhìn thấy phân thân nào lợi hại như vậy sao? Một phân thân của Diệp Chân đã lợi hại như vậy, như vậy bản thể của các tướng lĩnh xuất chinh không phải nên tìm một miếng đậu hũ đập đầu chết đi hay sao?

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long lần nữa nổi giận.

Đại Ti Thiên Lỗ Diệt khúm núm không biết trả lời ra sao, mồ hôi lạnh trên trán đều liên tục tí tách xuống tới.

Nửa ngày, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long mới nói:

- Nhắc nhở Diệp Chân một chút, tin tức hắn ra ngoài du lịch đã truyền khắp thiên hạ, cẩn thận Ma Tộc và Bắc Hải Thủy Tộc tập kích Bắc Hải quận!

- Vâng!

Đại Ti Thiên Lỗ Diệt như được đại xá vội rời khỏi, không bao lâu, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long phất tay, để cho Nội Giám Đại Tổng Quản Đồng Đức Hải cũng lui ra, chỉ để lại một mình Đại Quốc Sư Vũ Chân.

Đồng Đức Hải vô cùng buồn bực, còn không thể nói.

Trình độ tín nhiệm của Hoàng đế đối với Nội Giám Đại Tổng Quản hắn lại kém xa tít tắp một quốc sư đến từ Thiên Miếu, chuyện này quả thực...

- Đại quốc sư, ngươi nói việc này phải làm như thế nào cho phải? Diệp Chân này lại có thể giày vò như thế, quốc thổ bị thu hồi, thọ nguyên này của trẫm...

- Bệ hạ yên tâm, trước mắt còn không nghiêm trọng, tạm thời sẽ không ảnh hưởng đến thọ nguyên của bệ hạ! Nhưng mà....

- Nhưng cái gì?

- Bệ hạ, nếu quốc thổ đã mất đi bị thu phục lại, gánh vác của bệ hạ chưa đi, nếu lại thu hồi quốc thổ đã mất đi làm cho thực lực quốc vận của Đại Chu cũng có gia trì cho bệ hạ, nhưng lại cực kỳ có hạn.

- Gánh vác chưa đi!

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long thở dài một tiếng:

- Vậy theo ý kiến của đại quốc sư, tình huống trước mắt này, trẫm sẽ thọ bao nhiêu?

Đại Quốc Sư Vũ Chân nhắm mắt tính ra một phen:

- Trước mắt, bệ hạ giảm bớt gánh vác, thân thể đã có chút khôi phục, nhưng gánh vác không hại, cho nên thọ nguyên tăng thêm cũng không quá lớn.

- Tình trạng trước mắt của bệ hạ, tục thọ cũng khoảng trăm năm. Hơn nữa nếu quốc thổ tiếp tục thu phục lại, vậy thì thân thể của bệ hạ sẽ không cách nào bảo trì tình trạng trước mắt, sẽ còn nhanh chóng chuyển biến xấu, thậm chí là giảm bớt.