Chương 3270 Sợ Hãi Vô Tận
Vẻ sợ hãi vô tận, xuất hiện trong đôi mắt của Chấp Pháp Thần Tướng Huyền Cửu.
Lúc này, Huyền Cửu không còn chút do dự nào, rống giận về phía bầu trời phương xa:
- Sư huynh cứu ta!
Đối với chuyện này, Thánh Tế Mạt Vũ chỉ nhìn bầu trời phương xa cười lạnh.
Cùng lúc đó, đại chiến giữa Thánh Tế của Tổ Thần Điện và Chấp Pháp Thần Nhân của Thiên Miếu cũng theo đó bày ra.
Diệp Chân kinh ngạc phát hiện, mười vị Thánh Tế của Tổ Thần Điện bọn họ lại đè lên Chấp Pháp Thần Nhân của Thiên Miếu mà đánh.
Thật sự là đánh tơi bời.
Mỗi một vị Thánh Tế đều chiếm thế thượng phong, có mấy vị thậm chí còn chiếm thượng phong tuyệt đối. Trong đôi mắt từng Tạo Hóa Thần Nhân của Thiên Miếu tràn đầy vẻ hoảng sợ.
Tình hình này cũng có chút kì quái.
Thực lực, Tạo Hóa Thần Nhân của Thiên Miếu cũng không kém, nhưng toàn bộ lại bị Thánh Tế của Tổ Thần Điện đè lên đánh, có chút không hợp với lẽ thường.
Có điều, lúc này Diệp Chân lại không có thời gian suy nghĩ nguyên do trong đó, nhìn mọi người đại chiến, trong mắt tỏa ra lệ quang.
Lạc Nhật Thần Cung cung kéo ra như trăng tròn, đồng thời chỉ thị thần niệm, định để Nam Man Thần Vương cũng tham chiến.
- Trận chiến này không có quan hệ gì với ngươi, ở đó xem đi!
Thanh âm của Thánh Tế Mạt Vũ vang lên.
Diệp Chân ngạc nhiên, ngược lại bực tức nói:
- Chấp Pháp Thần Tướng Thiên Miếu có ý mượn tay Ma Tộc giết ta, tại sao lại không liên quan gì đến ta!
Thánh Tế Mạt Vũ liếc mắt, nhìn chằm chằm Diệp Chân:
- Tất cả đều là trong quy củ! Tạo Hóa Thần Tướng và Tạo Hóa Thần Nhân của Thiên Miếu làm không đúng, do lão phu ra tay, ngươi chỉ đứng quan sát!
Diệp Chân cũng là người tâm tư hoạt bát, trong chớp mắt đã hiểu rõ ý của Thánh Tế Mạt Vũ.
Thánh Tế Mạt Vũ đây là đang bảo vệ hắn.
Trong cuộc chiến với cao tầng Thiên Miếu, Thánh Tế Mạt Vũ không muốn Diệp Chân liên luỵ vào, để sau khi cao tầng Thiên Miếu công khai lấy cớ đối phó Diệp Chân.
Theo ý của Thánh Tế Mạt Vũ, Tạo Hóa Cảnh của Thiên Miếu do Thánh Tế của Tổ Thần Điện ứng phó, mà phía dưới Tạo Hóa Cảnh của Thiên Miếu, chính là hắn!
Chú trọng hướng về Diệp Chân nhấn mạnh hai chữ 'Quy củ'!
Diệp Chân nghe hiểu, cho nên yên lặng hướng về phía Thánh Tế Mạt Vũ chắp tay gửi tới lời cảm ơn.
Như lời Thánh Tế Mạt Vũ nói, chỉ quan sát cuộc chiến!
Dùng thần niệm tinh tế cảm nhận đại chiến trước mắt ở khoảng cách gần như vậy, đối với bất cứ ai mà nói đều có chỗ tốt không cách nào tưởng tượng nổi.
Đặc biệt là giờ khắc này, Diệp Chân vừa rồi thu được lượng lớn ban thưởng Ý Chí Thiên Địa và thuận lợi hấp thu khí tức huyền diệu trong mưa máu mà thiên địa hạ xuống sau khi mấy vị Tạo Hóa Thần Nhân và Tạo Hóa Thần Tướng như Kim Cách chết, khiến Diệp Chân cảm nhận mình đột ngột tăng lên đến một cấp bậc trước nay chưa từng có.
Đặc biệt là đối với cảm ứng Thiên Địa Pháp Tắc, sau khi tích luỹ, đột nhiên rõ ràng lên ít nhất gấp ba lần.
Cái này giống như xem xét một vật.
Trước đó đứng xa nhìn, làm thế nào cũng thấy không rõ ràng lắm, chỉ có thể dựa vào phán đoán.
Bây giờ khoảng cách rút nhỏ gấp ba, thoáng cái đã trở thành đứng gần mà xem, cho dù không đến mức nhìn rõ ràng rành mạch, nhưng cũng khiến cho Diệp Chân thấy được rõ ràng trước nay chưa từng có.
Ở trong loại trạng thái này, lực lượng Thiên Địa Pháp Tắc của Hồng Hoang đại lục ở trước mặt Diệp Chân đột nhiên giống như chữ viết trên giấy, trở nên rõ ràng hơn một chút, chỉ xem Diệp Chân nhưng lĩnh ngộ nó trong bao lâu thôi.
Dưới tình huống này, những gì Diệp Chân tìm hiểu về lực lượng Thiên Địa Pháp Tắc tích lũy trong những năm này đột nhiên có một loại tốc độ tiêu hóa và dung hợp nhanh đến mức trước nay chưa từng có.
Mà cũng ngay vào lúc này, trên bầu trời phía xa năm ngàn dặm có âm thanh vang lên:
- Mạt Thánh Tế, hạ thủ lưu tình!
- Mạc Thánh Tế, thủ hạ lưu tình!
Giữa âm thanh hét dài, một đạo kiếm quang như du long, dù chỉ một thoáng qua đã xuất hiện ngay trước người Thánh Tế Mạc Vũ, sau đó kiếm quang lại hóa thành mưa to gió lớn, chém thẳng về phía Thánh Tế Mạc Vũ.
Đến một chốc, Chấp Pháp Thần Tướng của Thiên Miếu Huyền Cửu mới có cơ hội được thở dốc.
Ngay vào lúc Diệp Chân đang tiêu hóa dung hợp thiên địa lực lượng pháp tắc trong cơ thể thì lại bị kiếm quang này làm cho kinh ngạc.
Khí tức mà vệt kiếm quang này tản ra, so với Chấp Pháp Thần Tướng Huyền Cửu còn mạnh hơn.
Càng quan trọng là, kiếm quang này còn vô cùng huyền diệu, lại che lại được thứ chỉ pháp huyền diệu khó giải thích của Thánh Tế Mạc Vũ, để Thánh Tế Mạc Vũ không cách nào tấn công tới Huyền Cửu nữa.
Nhưng, lúc Thánh Tế Mạc Vũ đang ở trong vô vàn kiếm thế nhiều như cuồng phong bạo vũ, lại chợt cười to lên:
- Đám đầu trọc các ngươi làm việc luôn hèn hạ vậy, không tiếc chui vào cống ngầm để ẩn thân à?
Đối với mấy lời chửi rủa của Thánh Tế Mạc Vũ, dù là chủ nhân của kiếm quang này, hay là Chấp Pháp Thần Tướng Huyền Cửu cũng không có bất cứ âm thanh đáp trả nào.
Chiến đấu cấp bậc Tạo Hóa Thần Tướng, tốc độ luôn cực kỳ nhanh chóng.
Ngay chớp mắt khi kiếm quang xuất hiện, một nam tử áo trắng như tuyết đội chiếc nón lá vành trúc đã lập tức tới, kiếm quang không ngừng, lại từ xa xa mà vái chào với Thánh Tế Mạc Vũ:
- Mạc tiên sinh, chúng ta lại gặp mặt rồi.
Thánh Tế Mạc Vũ hơi nao nao, lộ ra vẻ suy tư, sau đó lạnh lẽo nói:
- Ngươi là Kiếm Thị năm đó đã nâng kiếm cho cháu trai Đào Huyền kia?
- Đúng vậy.
Nam tử áo trắng như tuyết này lần nữa thi lễ về phía Thánh Tế Mạc Vũ:
- Sau trận đại chiến năm đó, chủ thượng đã vậy vì mà rơi vào giấc ngủ say. Chỉ là, đứng ngoài quan sát trận chiến đó cũng giúp ta lĩnh ngộ được một ít Kiếm Đạo Chân Giải, sau này được Cửu Nhật Thần Vương thương hại, thu làm đệ tử nhập thất, đắc truyền đại đạo, mới có được thành tựu ngày hôm nay.
- Cháu trai Đào Huyền kia ngủ say đến nay vẫn chưa tỉnh sao?
Thánh Tế Mạc Vũ đột nhiên hỏi.
Nam tử áo trắng như tuyết lại một lời vừa ra, thanh phong trong lòng bàn tay đã đột nhiên phun ra vô số kiếm mang cực kỳ lăng lệ.
Tình cảnh này làm Thánh Tế Mạc Vũ đầu tiên là ngạc nhiên, sau khi lần nữa lên tiếng cười như điên:
- Ha ha ha ha, lão tử lấy bí pháp ngủ say vài vạn năm, nhưng vẫn cứ là một người sống, cháu trai của Đào Huyền kia lại phải ngủ say một như thi thể vậy, sống lâu kiểu này, không cần cũng được!