Chương 3271 Huyền Kiếm Bạch
Nhìn thấy kiếm mang từ trong lòng bàn tay nam tử áo trắng như tuyết kia vẫn không ngừng phừng phực, khóe miệng Thánh Tế Mạc Vũ lại khẽ hiện ra vẻ kỳ dị:
- Ngươi đang muốn báo thù?
- Chuyện chủ thượng năm đó gần như đã ngã xuống, ta chưa hề dám quên!
- Hả, chỉ bằng ngươi?
- Tu vi của ta đã vượt cả chủ thượng, mà Mạc tiên sinh lại ngủ say vài vạn năm, tu vi cũng chả tăng chút gì!
- Vậy sao?
Thánh Tế Mạc Vũ kêu một tiếng dài, vẻ mặt khinh thường:
- Ngươi đã vượt cả Đào Huyền, xem ra cháu trai Đào Huyền kia vẫn không được.
Thánh Tế Mạc Vũ lần nữa nhục mạ Đào Huyền lập tức nam tử áo trắng như tuyết nổi gân xanh đầy trán, không thể nhịn được nữa, kiếm quang lại khẽ nhảy lên.
Nhưng cũng vào lúc này, Thánh Tế Mạc Vũ lại lần nữa lên tiếng:
- Đúng rồi, tên của tiểu tử ngươi là gì, lão phu cũng không giết thứ người vô danh!
- Tại hạ Chấp Pháp Thần Tướng của Thiên Miếu - Huyền Kiếm Bạch.
Mạc Vũ này vừa lên tiếng hỏi, nam tử áo trắng như tuyết cũng bất đắc dĩ đè kiếm quang xuống, báo gia môn lên.
Nhưng cũng vào nháy mắt hắn đè kiếm quang xuống, Thánh Tế Mạc Vũ lại lần nữa điểm ra một ngón tay, lần này, trong lòng bàn tay Thánh Tế Mạc Vũ lại đột nhiên xuất hiện một chiếc gương, chỉ nhoáng nhẹ một cái, ánh sáng hóa ra từ gương đã biến thành không gian phong nhận vô cùng kinh khủng, chém về phía Huyền Kiếm Bạch.
Thánh Tế Mạc Vũ toàn lực ra tay.
Ít nhất theo Diệp Chân, Thánh Tế Mạc Vũ đây đã ra tay hết sức.
Loại tình huống này, Chấp Pháp Thần Tướng của Thiên Miếu Huyền Kiếm Bạch lập tức bị thiệt lớn.
Kiếm quang phá vỡ vô số không gian phong nhận mà tấm gương bắn ra, nhưng vẫn không ngăn được ngón tay của Thánh Tế Mạc Vũ, bị điểm thẳng vào chỗ yếu hại trước ngực bụng, trực tiếp bị đánh ra một lỗ vuông lớn cỡ một thước, máu tươi phun trào, làm bẩn áo trắng hơn tuyết.
Thương thế này nhìn qua nghiêm trọng, nhưng đối với một vị Tạo Hóa Thần Tướng thì nó vẫn chưa nguy hiểm đến tính mạng.
Dưới vô vàn vệt kiếm quang tung bay, Huyền Kiếm Bạch lập tức bay ngược về phòng thủ, nghiến răng nghiến lợi giận mắng về phía Thánh Tế Mạc Vũ.
- Mạc tiên sinh, ta kính ngươi là tiền bối, ngươi lại mượn cơ hội đánh lén, đơn giản....
- Ta nhổ vào!
Khóe miệng Thánh Tế Mạc Vũ khẽ hiện lên ý khinh thường nồng đậm:
- Nửa cái truyền nhân của Đào Huyền, lão phu cũng muốn kính trọng tên hán tử ngươi lắm, nhưng ngươi tha mã trốn ngoài năm ngàn dặm kia xem náo nhiệt thì là chuyện gì?
- Tên nào cũng luôn mồm nói các ngươi không đủ nhân lực, chỉ có thể ngăn cản Thánh Ưng gia tộc, không ngăn được Tạo Hóa Thần Tướng của Ma Tộc!
- Ta nhổ vào!
- Một đám hàng dối trá vô sỉ, còn đứng trước mặt lôi cái gì công bằng chính nghĩa ra với lão phu? Mặt mũi của Đào Huyền cũng bị ngươi làm mất hết rồi!
Thánh Tế Mạc Vũ phun nước bọt tung tóe thẳng một trận, trực tiếp làm gương mặt Huyền Kiếm Bạch đỏ tới mang tai, khí thế theo đó cũng yếu đi ba phần.
Thánh Tế Mạc Vũ lại thừa cơ triển thần uy ra, giết đến Huyền Kiếm Bạch phải lui lại từng bước, nguy hiểm từ cái này tới cái khác.
Mặc dù tu vi vị của Huyền Kiếm Bạch này còn mạnh hơn so với Huyền Cửu.
Nhưng dưới thế công của Thánh Tế Mạc Vũ, cũng chỉ chèo chống mười chiêu đã lần nữa bị thương.
Dưới một ngón tay của Thánh Tế Mạc Vũ, thanh phong trong lòng bàn tay đã như mưa mà sụp đổ thành tro!
Một thân công phu của Huyền Kiếm Bạch toàn bộ đều chỉ trên thân kiếm, đương nhiên không chỉ một thanh kiếm này, nhưng thanh phong bị hủy vừa rồi, lại là một thanh kiếm khí Hậu Thiên Linh Bảo có uy năng mạnh mẽ nhất trong tay hắn.
Sau khi đổi kiếm, Huyền Kiếm Bạch muốn ứng đối lại càng khó khăn hơn.
Nhưng lúc này, rốt cục Huyền Cửu cũng chầm chậm thở ra một hơi mà tới, khôi phục một chút, hét lớn sư huynh ta tới giúp ngươi một tiếng, nhanh chóng gia nhập chiến đoàn.
Hai người Chấp Pháp Thần Tướng Huyền Kiếm Bạch cùng góp sức đại chiến một trận với Thánh Tế Mạc Vũ.
Nhưng để mọi người ngạc nhiên là, một người Thánh Tế Mạc Vũ nghênh chiến với hai vị Tạo Hóa Thần Nhân, không chỉ không rơi vào thế hạ phong, ngược lại càng đấu càng mạnh.
Một ngón tay như xuất quỷ nhập thần, sắc bén như Tiên Thiên Linh Bảo, ép Huyền Kiếm Bạch không những phải từng bước lui lại, còn liên tục bị thương.
Ánh sáng từ tấm gương hệ không gian trong tay mãnh liệt bắn ra, vô số lưỡi đao không gian chèn ép Chấp Pháp Thần Tướng Huyền Cửu ứng đối lại chật vật như khỉ con.
Tạo Hóa Thần Tướng của Thánh Ưng gia tộc từ trời cao nhìn một màn này, trong hai mắt tất cả đều là sợ hãi và thán phục.
Phải biết, cái tên Chấp Pháp Thần Tướng của Thiên Miếu Huyền Cửu không quá nổi danh, nhưng Chấp Pháp Thần Tướng Huyền Kiếm Bạch kia lại là Chấp Pháp Thần Tướng có uy tín lâu năm ở Thiên Miếu, vài ngàn năm trước đã có hung danh hiển hách.
Nhưng bây giờ, không những bị chịu thiệt lớn trong tay Thánh Tế Mạc Vũ, dưới đòn vây công của cả hai người, vẫn như cũ bị Mạc Vũ đè ép mà đánh.
Rốt cuộc Thánh Tế Mạc Vũ này mạnh cỡ tới nào?
Lúc này, đại chiến giữa Tạo Hóa Thần Nhân cảnh Thánh Tế của Tổ Thần Điện và mười Chấp Pháp Thần Nhân của Thiên Miếu rốt cục cũng có người thương vong.
Không hề nghi ngờ, người bị trọng thương hầu như sắp chết là một Chấp Pháp Thần Nhân của Thiên Miếu, trực tiếp bị Tổ Thần Điện Thánh Tế đánh đến hơn nửa người cũng mất.
- Sau đó, Diệp tiểu tử, lão phu cũng là bước theo gót Bộ đại nhân, đưa ngươi một phần lễ gặp mặt!
Tổ Thần Điện Thánh Tế lập tức một đá đạp chấp pháp Thần Nhân của Thiên Miếu chỉ còn lại đầu về phía Diệp Chân.
Một cước này, đạp cực kỳ tinh chuẩn.
Đầu của tên chấp pháp Thần Nhân của Thiên Miếu bị đạp tới chỗ cách Diệp Chân không xa, xương đầu lúc này mới chia năm xẻ bảy, Nguyên Linh bị thương nặng uể oải không chịu nổi lập tức thét một tiếng chói tai lên, rồi nhanh chân trốn thoát.
Diệp Chân gần như là không tốn sức chút nào, một tiễn đã bắn làm đầu của tên chấp pháp Thần Nhân của Thiên Miếu ra.
Mặc dù trước đó Thánh Tế Mạc Vũ để Diệp Chân lại xem chiến, nhưng tình hình bây giờ đã khác, đây là lễ vật là Tổ Thần Điện Thánh Tế đưa tới, cũng như cử động trước đó của Thánh Tế Mạc Vũ vậy, Diệp Chân chỉ khẽ thu lễ, vẫn như cũ là người ngoài cuộc.
Nhật thần cung rơi từ trong lòng bàn tay ra lần nữa đọ sức nhúc nhích, sát hồn và rơi Nhật thần cung đồng thời lớn mạnh lên.
Cùng một chớp mắt, khi tên Thiên Miếu Tạo Hóa Thần Nhân kia ngã xuống, lệch với giờ mà Kim Cách ngã xuống không ta mưa máu uẩn buồn phiêu bạt rơi xuống có thể xưng là bàng bạc.