← Quay lại trang sách

Chương 3301 Biết Quá Nhiều

Chuyện này.... Đại quốc sư học cứu thiên nhân, cực thiện mưu đồ bố cục, vào thời khắc Đại Chu nguy nan nhất nên trẫm mới bổ nhiệm hắn làm đại quốc sư.

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long giải thích có chút bất đắc dĩ.

Nhưng thân phận của Thánh Tế Mạc Vũ lại làm cho hắn không thể không giải thích.

- Học cứu thiên nhân?

Thánh Tế Mạc Vũ nở nụ cười:

- Đây thật đúng là một lý do nói cho qua. Nhưng bệ hạ còn nhớ rõ Tổ Thần Điện ta có một quyền lực và trách nhiệm khác hay không?

- Quyền lực và trách nhiệm gì?

Sau khi Nhân Tôn Hoàng Cơ Long nhíu mày thì nhìn thấy nụ cười của Thánh Tế Mạc Vũ, trong lòng đột nhiên dâng lên một loại dự cảm xấu.

Gần như là đồng thời, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long ý thức được cái gì, vội vàng lên tiếng cảnh báo:

- Quốc sư cẩn thận....

Cũng ở trong nháy mắt này, Thánh Tế Mạc Vũ cười gằn, đại thủ giương ra, trực tiếp gắt gao nắm lấy đầu của Đại Quốc Sư Vũ Chân.

- Bệ hạ, ngươi không phải quên, Thánh Tế của Tổ Thần Điện ta có quyền lực bảo vệ xã tắc, thanh lý càn khôn!

- Hôm nay, lão thần đến Càn Khôn Điện chính là đến thanh lý yêu nhân này, trả lại càn khôn tươi sáng cho Đại Chu ta!

Thánh tế Mạt Vũ ra tay vô cùng bất ngờ, cho nên Đại Quốc Sư Vũ Chân gần như không có bất kỳ đề phòng gì, đầu đã bị Thánh tế Mạt Vũ nắm lấy.

Hơn nữa, trong Càn Khôn điện bởi vì có Trấn Quốc Càn Khôn Tỉ áp chế, nơi này không cách nào vận dụng linh lực, nhưng lực lượng thân thể lại không bị hạn chế.

Thân thể của Thánh tế Mạt Vũ được lực lượng Tạo Hoá tẩm bổ, dễ dàng nghiền ép đại quốc sư Vũ Chân.

Đại quốc sư Vũ Chân, tu vi mới chỉ là Đạo Cảnh đỉnh phong mà thôi.

Trong tiếng cười gằn, Thánh tế Mạt Vũ một tay phát lực, đầu đại quốc sư Vũ Chân giống như quả dưa hấu, trực tiếp bị Thánh tế Mạt Vũ bóp nát.

Một đám trọng thần trong Càn Khôn điện nhao nhao kinh hô.

Một màn này cũng khiến cho Nhân Tôn Hoàng Cơ Long tức giận tới cực điểm.

Ngay trước mặt vị hoàng đế là hắn này, bóp nát đầu đại quốc sư hắn bổ nhiệm, Mạt Vũ này có ý gì?

Khi đang muốn phát tác, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long và quần thần lại nhao nhao ngạc nhiên, Thánh tế Mạt Vũ lần nữa cười lạnh:

- Đã sớm biết ngươi có vấn đề.

Nguyên bản, đầu của đại quốc sư Vũ Chân bị Thánh tế Mạt Vũ bóp nát hẳn là sẽ xuất hiện một cảnh tượng cực kỳ máu me, nhưng trên thực tế, sau khi Thánh tế Mạt Vũ bóp nát đầu đại quốc sư Vũ Chân, cũng không xuất hiện cảnh tượng máu tanh kia.

Chỉ rơi ra một đoàn sương máu, toàn bộ thân thể đại quốc sư Vũ Chân cứ thế biến mất, chỉ để lại một đống y phục.

Đại quốc sư Vũ Chân đứng ở trên Càn Khôn điện, cũng chỉ là một Tinh Huyết Phân Thân.

Có điều, hiển nhiên Thánh tế Mạt Vũ là có chuẩn bị mà đến, trong tiếng cười gằn, đột nhiên vứt một tấm kim sắc tỏa hình ngọc phù về phía đoàn sương máu đang tiêu tán.

Tỏa hình ngọc phù tan ra, bỗng nhiên lao vào và nổ tung trong làn sương máu, giống như dính lại, đột nhiên từ trong làn sương máu khóa ra một bóng người mơ hồ.

Bóng người mơ hồ này không phải đại quốc sư Vũ Chân thì là ai!

- Gặp phải Chư Thiên Hồn Tỏa, mặc cho phân thân của ngươi cao minh đến đâu thì cũng khó chạy thoát!

Thánh tế Mạt Vũ cười lạnh, bóng người mơ hồ của đại quốc sư Vũ Chân kia đang kịch liệt giằng co.

Bóng người mơ hồ kia hẳn là Tinh Huyết Phân Thân có chứa một tia thần hồn của đại quốc sư Vũ Chân.

Nhưng dưới uy năng của Chư Thiên Hồn Tỏa, một tia thần hồn của đại quốc sư Vũ Chân kia, mỗi một lần giãy dụa lại rõ ràng thêm một chút.

Trong mấy hơi thở ngắn ngủi, không ngờ lại thật sự khiến một tia thần hồn của đại quốc sư Vũ Chân trở nên lớn mạnh.

Chẳng qua tất cả mọi người đều biết, đó cũng không phải thần hồn lớn mạnh của Vũ Chân, mà là do ảnh hưởng của Chư Thiên Hồn Tỏa, trực tiếp xuyên qua sợi tàn hồn trong Tinh Huyết Phân Thân, cưỡng ép lôi bản thể Nguyên Linh của Vũ Chân tới.

Một khi bản thể Nguyên Linh của Vũ Chân bị cưỡng ép lôi tới hoàn toàn, đó chính là thời điểm Đại quốc sư hắn triệt để mất mạng.

Chư Thiên Hồn Tỏa là một trong những cấm thuật bí truyền của Tổ Thần điện.

Chỉ cần khóa chặt một tia thần hồn thì sẽ có thể lấy một loại bí pháp khó hiểu kéo toàn bộ thần hồn của đối phương lại, cho nên gọi là Chư Thiên Hồn Tỏa.

Chư Thiên Hồn Tỏa này chính là cấm pháp độc nhất của Tổ Thần điện, nhưng luyện chế cũng rất khó.

Ngay cả Thánh Tế cũng không có năng lực luyện chế.

Cho dù là trong Tổ Thần điện, số lượng cũng cực kì ít, dù sao bây giờ trong Tổ Thần điện cũng không có hàng tồn.

Trong Càn Khôn điện ai cũng rõ ràng, Thánh tế Mạt Vũ vận dụng Chư Thiên Hồn Tỏa vô cùng trân quý, đó là đại biểu cho quyết tâm thật sự.

Từ trên một mức độ nào đó mà nói, cũng đại biểu cho Tổ Thần điện chính thức hành động.

Trước đó, Nhân Tôn Hoàng Cơ Long từ tức giận cũng tỉnh táo lại, nhìn chằm chằm đại quốc sư Vũ Chân đang thống khổ giãy giụa.

Hắn cũng không ngờ, đại quốc sư Vũ Chân lại dùng Tinh Huyết Phân Thân để vào triều.

Theo quy củ Đại Chu, triều thần muốn dùng Tinh Huyết Phân Thân để vào triều thì phải báo cáo trước.

Nếu không báo cáo trước thì đó chính là đại bất kính.

Chỉ cần điểm này, Thánh tế Mạt Vũ thu thập đại quốc sư Vũ Chân đã danh chính ngôn thuận.

Một đại quốc sư đảm nhiệm điện chủ Thiên Miếu, bản thân đã rất xuất chúng, bây giờ còn lấy Tinh Huyết Phân Thân tham gia triều hội, nếu nói hắn lòng dạ khó lường, cũng không phải không có đạo lý.

Nhân Tôn Hoàng Cơ Long nhìn đại quốc sư Vũ Chân đau khổ giãy dụa, trong lòng bắt đầu đánh giá.

Nguyên Linh của Đại Quốc Sư Vũ Chân bị Chư Thiên Hồn Tỏa dẫn dắt tới càng ngày càng nhiều, vẻ mặt cũng càng ngày càng dữ tợn.

Trong một gian tính thất ở hạ viện phía sau núi của Thiên Miếu, bản thể của đại quốc sư Vũ Chân ở đây đột nhiên co quắp, thất khiếu chảy máu, khí tức quanh người nhấp nhô không ổn định, hét lên thảm thiết.

Một đạo huyết sắc phù quang ở trên bầu trời tĩnh thất nổ vang, gần như là trong chớp mắt, đệ tử chân truyền Thiên Miếu Thánh địa Hồng Nhu và điện chủ Nguyệt điện Bách Lý Phi, đã xuất hiện ở trong tĩnh thất.

- Chư Thiên Hồn Tỏa, nhanh... nhanh cứu ta!

- Là Mạt Vũ!

Vũ Chân đau khổ gào lên.

Bí pháp Chư Thiên Hồn Tỏa này không chỉ có uy năng tà dị, hơn nữa khiến người chịu thuật cực kỳ thống khổ, đau khổ kia, so với lột da róc xương càng kinh khủng gấp mười lần.

Gần như là rút sống Nguyên Linh từ trong thân thể của người chịu thuật ra, mức độ kia, nói có bao nhiêu đau khổ thì có bấy nhiêu đau khổ.

Bằng không, Chư Thiên hồn tỏa này cũng sẽ không được xưng là cấm thuật.

Lúc này, Đại quốc sư Vũ Chân đau khổ đến mức gương mặt méo mó.

Hồng Nhu và Bách Lý Phi liếc nhau, trong mắt đều tràn đầy khiếp sợ.